Kết quả 1 đến 8 của 8

Threaded View

  1. #6
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    25
    Cảm ơn!
    0
    Thanked 63 Times in 21 Posts

    Mặc định

    Mình xin kể ra đây câu chuyện của gia đình mình. Câu chuyện này có lẽ một số anh chị em hôm trước tết đã gặp mẹ mình ở nhà thầy cũng đã được nghe rồi nhưng mình xin kể lại để cho nhiều người biết đến, để hiểu hơn về những việc thầy làm với một tấm lòng tri ân sâu sắc của gia đình...

    Số là trước Tết, mẹ mình xuống Hà Nội chơi trong những ngày trời rất lạnh giá với mục đích là trông cháu giúp cho mình trong những ngày trời lạnh để bé đỡ phải đến trường và đồng thời trả tiền cho ông con rể đã bỏ tiền ra mua bàn thờ giúp bà (bà bảo đây là việc của ông bà nên bà sẽ lo tiền, không đưa được tiền cho các con là bà không yên tâm!).

    Ngày đầu tiên bà xuống (ngày 10 tháng chạp năm Canh Dần), mình không để ý lắm. Đến sáng hôm sau tự dưng thấy mặt bà hơi sưng sưng, trông nằng nặng. Mình thấy hơi xót xa vì nhìn thấy tuổi già ở mẹ, bà năm nay đã 66 rồi còn gì... Ông chồng mình thì thấy có một mạch máu nổi lên rất to ở phía trên lông mày bên phải. Ông ấy lo một cơn tai biến nào đó mà đã đưa bà đi khám. Cũng chụp chiếu rồi điện não đồ nhưng bác sĩ bảo viêm dây thần kinh với lại viêm xoang, cho một cơ số thuốc kháng sinh.

    Bọn mình không mua thuốc vì đầu năm bà đã bị ngã, phải dùng kháng sinh đến 20 ngày mà không được gì rồi. Mình cũng nghĩ đơn giản là xoang thì không thể sưng một bên mặt như thế, cả một bên cánh mũi nữa, thường phải đối xứng chứ. Bà còn bảo cảm thấy tê giật, khi mình sờ vào, giống như là có những cái rằm hay là xương cá nhỏ ấy.

    Sáng hôm sau mình đưa bà đến nhà thầy.

    Vừa vào đến nơi thầy đang ngồi ở bàn, thầy hỏi "thế con "dê" không chữa được cho mẹ à", mình bảo có rồi, cũng cố gắng nhưng không ăn thua thầy ạ. Thầy nói luôn: "bệnh này thì chồng con hay cao hơn chồng con vài bậc cũng chưa chữa được, thầy nhìn thấy một bàn tay đặt đúng vào vị trí như thế này (thầy vừa để tay vào mặt bà vừa nói), chỉ nhìn thấy từ cổ tay, có cổ tay áo màu trăng"...

    Sau đó thầy hút khí từ chỗ bệnh của mẹ mình. Có lúc tay thầy giật mạnh, thầy bảo là buốt tay. Thầy nói bàn tay này không phải là bàn tay bình thường mà là một bàn tay có độc. Chắc là có kiếp nào mẹ mình đi chiến đấu mà bị như thế, hihi. Thầy nói là nát cả một bên mặt và trong lúc thầy đang hút độc thì người của thầy bắt đầu khâu vết thương. Thầy bảo là cứ yên tâm, khoảng 3 ngày là khỏi.

    Mẹ mình về thì có vẻ không tin lắm, nhưng chưa nói ra, chỉ có ngăn không cho mình nói về cái bàn tay, bà bảo: "kể ra ai người ta biết người ta bảo chắc là mẹ đã làm gì ác nên bị tát, mà ông í nói thế nào thì mình biết thế thôii chứ"...

    Đêm hôm đó mặt mẹ mình bắt đầu sưng lên, mọng đỏ, mình động viên bà là cứ đến nhà thầy, vì thầy bảo còn khâu cho mẹ nữa cơ mà. Con đã từng bị mổ con biết, sau khi mổ thì sưng tấy đau lắm, sau đó thì sẽ khỏi. Bà cũng có vẻ yên lòng hơn và sáng hôm sau vẫn tiếp tục đi đến chỗ thầy chữa.

    Sáng ngày tiếp theo, mình thức dậy thì nghe ông chồng kể là không xong rồi, ai gọi điện mẹ cũng khóc tu tu như trẻ con ấy. Bà bảo cả đêm qua bà không ngủ được vì đau. Mình nhìn mặt bà thì thấy sưng hơn, cũng hơi sốt ruột thật, nhưng sốt ruột hơn vì tinh thần bà bất ổn. Nịnh mãi bà mới đi đến thầy. Đến cửa bà bảo chỉ đến nốt hôm nay mai mẹ về quê... Vào nhà thầy động viên là không sao đâu, nếu không phát hiện ra độc nó đi vào trong người thì còn khổ nữa, phát ra ngoài là may lắm đấy bác ạ..."

    Về nhà, bà nhất mực đòi về. Nào là "mẹ về bệnh viện mẹ nằm", nào là "mẹ về mẹ uống thuốc của em D, mẹ hợp thuốc của nó...".

    Mình phải nói với mẹ mình là: "Chữa bệnh rất cần niềm tin. Mẹ không tin thầy lắm thì mẹ cũng phải tin chúng con. Thứ nhất, chúng con là con của mẹ nên sẽ phải làm những điều tốt nhất cho mẹ. Thứ hai, chúng con không phải là những đứa quá kém hiểu biết để tin vào những điều mê tín dị đoan". Bà bảo: "Nhưng mà thầy bảo là 3 ngày thôi cơ mà" - "Thì nó tùy thuộc vào tình trạng sức khỏe của mẹ nữa chứ, thầy nói chắc chắn chữa được thì mẹ cứ tin đi. Mẹ cứ cho con ít nhất là một tuần"

    Quả thực là vợ chồng mình cũng bực và chịu nhiều áp lực thời gian này. Ông anh trai gọi điện bảo "Sao cô chú không mua thuốc cho mẹ uống, chẳng quan tâm đến mẹ gì cả". Mình bảo với mẹ mình: "Mẹ có nghĩ mua thuốc cho mẹ uống là điều đơn giản nhất con có thể làm không? Đơn giản hơn nhiều so với việc đưa mẹ đi hàng ngày như thế này chứ, sao anh ấy không hiểu nhỉ. Mà cũng một phần do mẹ nữa, tại mọi người gọi điện mẹ cứ khóc. Vì sao năm ngoái mẹ uống 20 ngày kháng sinh không đỡ mà mẹ vẫn không trách ông bác sĩ, đây có mấy ngày... Mẹ đứt cái tay nó cũng phải mất vài ngày chứ không nói là sưng to như thế? Mà thầy chữa bệnh cho mẹ lại còn động viên mẹ nữa chứ..."

    Sáng hôm sau, mặt mẹ mình đỡ hơn. Không sưng đỏ thêm và có phần xẹp một chút. Thầy cười bảo: "Có vẻ như bác tin hơn một chút rồi đúng không"

    Sáng hôm sau nữa mặt bà xẹp đi rất nhiều. Bà cũng vui phấn khởi. Cả thầy cũng rất vui. Thầy bảo ca bệnh này quả là đáng phải nghiên cứu, vì nó kéo dài quá. Rồi thầy tâm sự: " Chữa bệnh kiểu này có khi mang oán vào thân... Người không hiểu bảo đang yên đang lành chữa thế nào mà mặt lại sưng vù lên" (!)

    Hôm sau nữa thì bà ổn hơn rất nhiều. Chiều mình đưa mẹ mình đến chào thầy và cảm ơn thầy để hôm sau bà về. Gặp các anh chị đang học ở đó và tập luyện. Tối mẹ mình bắt ông con rể "dạy" bằng được cách ngồi như thế nào, đưa bài cho bà tập... (Chỉ copy 1 bài "thanh khí khai tâm" để bà mở ra là chạy, không phải điều chỉnh gì thêm)

    Hihi, về nhà bà bảo là bà tập chăm chỉ, sáng tối đều đặn. Hôm mùng 3 Tết về quê bà bảo: "Mẹ gần như là hết đau rồi, mẹ tập xong thấy người rất thoải mái, ngủ ngon hơn...".

    Chúng con cảm ơn thầy rất nhiều vì đã không những hết lòng chữa bệnh cho mẹ con mà còn kiên trì truyền cả niềm tin cho bà nữa...

    Kính chúc thầy và gia đình một năm có nhiều thành công và có thêm được nhiều học trò giỏi.
    Để gió cuốn đi...

  2. 3 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới thuymai

    longtadinh (26-03-2014),tam_thuc (18-10-2013),thanhphong (04-07-2014)

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •