Đăng nhập

View Full Version : Hành trình cứu Bà. Phần 1



hongvulien
22-08-2023, 10:39
.
Phần 1.

.Xin chào các bạn đọc diễn đàn.
Tính ra hôm nay là đã hơn 100 ngày Bà Ngoại tôi mất.
Đúng là khi ta mất đi một thứ gì đó thì ta mới bắt đầu thấy trân quý và nhận ra được giá trị của nó.
Và tôi cũng vậy, mặc dù có thể nói cho khoây khoả rằng, già rồi thì ai cũng sẽ về với Đất Mẹ. Nhưng tôi cảm thấy hối tiếc, vì lúc bà còn sống tôi đã không bỏ nhiều thời gian hơn một chút để về thăm bà!

Bà ngoại trong tâm trí tôi, là người Bà hiền từ, miệng luôn cười khi thấy đàn con cháu về thăm. Nhà bà tọa lạc trên mảnh đất đầy cát trắng và nắng. Đất ở đây rất khó trồng trọt và làm ăn, nước lại bị nhiễm phèn và có màu vàng, muốn uống phải đun sôi hoặc thông qua máy lọc.
Ở đây người ta trồng cây đào lộn hột, chính là hạt điều mà người ta hay dùng làm sữa hạt. Dân ở đây khá khó khăn, chủ yếu là buôn bán nhỏ, trồng điều, đậu phộng và những loại cây khác phù hợp với khí hậu.

Bà tôi thọ 84 tuổi, trước khi mất vài năm bà bị tim mạch, huyết áp cao và người hay mệt mỏi. Ngày Bà mất, tôi về lo hậu sự cho Bà, chính tôi là người xung phong ra cắm hương xuống 4 góc huyệt mộ khị hạ huyệt với mong ước mọi việc đều êm xuôi thuận lợi cho Bà.

Bà tôi theo đạo Phật, pháp danh là Diệu Hòa. Ngày làm tang lễ, gia đình mời các đạo tràng của các chùa gần đó tới niệm A Di Đà và Kinh Phật để giúp bà sớm siêu sanh, buông bỏ cõi trần.
Mấy dì nhà tôi (con của Bà) kinh tế cũng không khấm khá mấy nhưng vì thương mẹ nên rất cố gắng làm những gì tốt nhất cho Bà, để mong hương linh Bà được mãn nguyện mà về với cõi Phật hoặc cõi an lạc. Tất cả nghi lễ mai táng đều làm theo cách của Sư Chùa hướng dẫn, khá bài bản và uy nghiêm nên tôi cũng một phần yên tâm và tin tưởng mọi thứ sẽ tốt đẹp.

Nhưng sau khi chôn được vài hôm thì tôi nghe mấy Dì kể có những sự việc không hay xảy ra. Mẹ tôi trong hai hôm liền bị kéo chân trong lúc ngủ, rồi còn gặp ác mộng thấy những chú chim được thả tự do bay lên nhưng lại bị bắn chết máu me đầy người. Bác gái hàng xóm hay sang nói chuyện với Bà lúc còn sống thì trong lúc nằm xuống giường liền bị Bà tôi gọi tên 2 lần, Bác ấy giật mình mất ngủ, sáng hôm sau liền chạy sang thắp hương vái lạy khóc lóc. Rồi trong một ngôi chùa gần đó, nơi nhà tôi nhờ các Đạo Tràng niệm Kinh hồi hướng siêu sanh cho Bà, vào giờ Niệm Kinh khi đọc pháp danh của Bà lên để tăng ni niệm Phật hồi hướng thì bỗng có một người trong nhóm bị Vong nhập, nhưng vong không nói được gì như bị câm vậy và người đó chỉ KHÓC RẤT TO.

Xâu chuỗi nhiều sự việc lại thì gia đình thấy có điều gì đó bất ổn, mấy Dì bàn nhau cùng nhau tới Điện nào đó để xin gọi hồn Bà lên để biết nguyên nhân, nguyện vọng và giúp đỡ. Khi tôi nghe được dự định này thì tôi liền phản đối kịch liệt. Việc gọi hồn là tuyệt đối không được, vì thứ nhất là làm người chết vương vấn cõi trần, thứ hai là Điện gọi hồn nhưng liệu có chắc đó là vong nhà mình? Rồi nguy hiểm nhất là gọi hồn xong chúng nó bắt Vong nhốt lại làm nô lệ cho chúng nó thì khốn! Với chừng đó luận điểm, may mắn là tôi cũng thuyết phục được người nhà từ bỏ ý định này.

Đến lúc này, tôi biết đã đến lúc phải nhờ Thầy, từ trước tới giờ, mặc dù là học trò Thầy nhưng tôi rất ít khi nhờ Thầy, vì tôi ngại làm phiền Thầy, tôi ngại làm ảnh hưởng sức khỏe Thầy, nhưng lần này mức độ chuyện này khá nghiêm trọng. Tôi không muốn Bà tôi khi sống chịu cực khổ gian khó của một kiếp người, giờ đây khi chết đi còn làm vong hồn vất vưởng hoặc tệ hơn là bị Trùng hay khí xấu ảnh hưởng, để xảy ra chuyện chết cũng không xong. Và hơn nữa, tôi biết, một khi được Thầy giúp thì đó là điều tốt cho cả một vùng quê nghèo đất cằn cỗi này.

Tôi viết thư trình bày sự việc cho Thầy, và rất may được Thầy nhận lời giúp đỡ ngay. Thầy viết: Con yên tâm, Thầy sẽ giúp!
Câu trả lời của Thầy làm tôi xúc động, vì tôi biết một khi Thầy đã đồng ý giúp thì việc gì cũng xong và sẽ tới nơi tới chốn, ngoài việc loại trừ cái xấu thì Thầy sẽ còn ban cho nhiều điều tốt đẹp cho cả một vùng đất. Trong tôi bây giờ nhẹ nhõm với một suy nghĩ: Chắn chắc mọi thứ sẽ tốt đẹp!

Hôm sau khi gọi cho Thầy, Thầy làm tôi khá bất ngờ. Thầy bảo tôi không cần phải chạy về quê xa xôi, vía tôi sẽ dẫn người của Thầy về tận nơi để kiểm tra và Thầy sẽ báo lại sau vài hôm nữa.

Đúng vài hôm sau đó thì tôi nhận được tin báo từ Thầy, Thầy bảo bà tôi không bị Trùng Tang, nhưng Bà tôi mất vào ngày xấu, và không may lại được an táng ngay tại khu mộ xấu. Mà việc này thì Thầy phải vào tận nơi mới giải quyết được. Thông tin này làm tôi khá bối rối, bởi vì Thầy vào giúp thì người lớn trong gia đình phải đón tiếp mới phải phép, nhưng việc này là vợ chồng tôi đứng ra làm, thậm chí người nhà còn không biết và tôi đoán họ còn sẽ phản đối vì họ không hiểu và vì họ sợ làm những việc ảnh hưởng đến hương linh của Bà.

Sau khi vợ chồng tôi bàn bạc xong, chúng tôi lên kế hoạch thuyết phục người nhà, nhưng chỉ cho họ biết sơ sơ là Thầy tôi có chuyến vào Đà Nẵng trong thời gian này nên tôi có mời Thầy tới thắp hương và kiểm tra mộ phần cho Bà thôi chứ không làm gì to tát và không gây ảnh hưởng gì. Và may mắn là chúng tôi cũng đã thuyết phục được người nhà, phải thế thì Thầy tôi mới không phải mang tiếng là giúp trộm.

Tôi nhắn lại thông tin cho Thầy cùng với lời mời xin Thầy cất công vào Đà Nẵng giúp bà tôi một chuyến. Và một lần nữa Thầy trấn an tôi: Con cứ yên tâm, Thầy sẽ sắp xếp vào giúp trước thời điểm 100 ngày của bà!

Bà tôi quả thật nhiều phúc đức lắm mới được Thầy nhận lời vào giúp lần này. Vợ chồng tôi cũng đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng. Chỉ còn chờ ngày Thầy vào thôi!


CN ...
/

hongvulien
25-08-2023, 14:15
.
.
Sau hơn 2 tháng chờ đợi, cuối cùng tôi cũng nhận được thông tin Thầy đã sắp xếp được lịch vào Đà Nẵng giúp chúng tôi. Có thể nói cảm xúc lúc này đan xen giữa sự hân hoan là sự bối rối không hề nhẹ! Tôi vui mừng nhưng lo lắng vì việc đón tiếp Thầy là một việc lớn!

Đáp chuyến bay vào Đà Nẵng, do di chuyển nhiều, nên Thầy sẽ cần nghỉ ngơi chứ chưa vào làm việc ngay được. Thầy trò chúng tôi tranh thủ tham quan Đà Nẵng. Đến Chùa Linh Ứng, tham quan Cù Lao Chàm. Cứ mỗi địa điểm, đều có những sự việc mà Thầy phải giải quyết và đều có những điều thú vị xảy ra. Nhưng tôi sẽ không trình bày trong khuôn khổ bài viết này.

Theo lịch thì Thầy sẽ vào giải quyết cho Bà tôi vào lúc 5h chiều, vì Thầy bảo, việc này phải làm vào giờ chiều tối khi ấy dương khí xuống thấp thì mới có lợi.

Và cuối cùng thời khắc ấy cũng đã đến, 6 Thầy trò chúng tôi cùng di chuyển vào mộ bằng ô tô, đường đi hơi hẹp nhưng cuối cùng cũng đã đến nơi.


https://live.staticflickr.com/65535/53142530955_ae4da952c6_o.jpg (https://flic.kr/p/2oY2mZH)

Thầy và các anh chị học trò bước vào khu mộ

Từng dấu chân Thầy đã in dấu nơi đây, thật đáng hân hoan và tự hào cho cả vùng này. Và dĩ nhiên Bà tôi chắc là phúc đức lớn nhất.

Bước đến khu mộ bà tôi, Thầy đi dạo xung quanh đó rồi bắt tay vào làm việc, tôi đứng bên cạnh Thầy và thấy ngay Chị HuVo đang đứng không vững vì mệt! May là tôi cũng kịp ghi chép lại tất cả mọi việc!

- AmahacÁ , AmahacẾ... Che mặt trời lại, che mặt trời lại, bớt dương khí đi, bớt dương khí đi…
- Các con vào giúp Thầy làm việc đi.
- Con, Huệ Minh ạ.
- Uh, đây là mộ của bà ngoại hongvulien, trước đây mình có kiểm tra từ xa thì thấy bà mất trúng ngày xấu, khu mộ xấu. Bây giờ các con kiểm tra lại tất cả đi!
- Thưa Thầy, mộ xây trúng khu vực xấu. Phía sau mộ phát hiện có một xoáy khí, mọi thứ bị hút hết xuống lòng đất rồi ạ.
- Thế hút vào tận trung tâm trái đất à? có phải do phản ứng tầng Plasma không?
- Vâng ạ. Có kẻ hở vào tận trung tâm trái đất, mọi thứ bị hút vào đấy.
- Thế thì vong sẽ không về được, về là sẽ bị hút vào đó ngay. Giờ chúng ta sẽ phải ép đất kín lại hay phải thế nào?
- Không lấp được ạ.
- Hay phá cái xoáy này đi?
- Không được ạ. Xoáy không lớn, nhưng lực xoáy rất mạnh. Mình phải làm từ dưới lên. Bây giờ phải bịt cái xoáy khí lại trước rồi mới bắt đầu lấp được ạ.
………………..
- Con, Thanh Huệ: Đã vá được bên dưới, bây giờ đang đẩy dần lên ạ. Trong quá trình làm, phát hiện rất nhiều vong đã bị hút xuống đấy ạ.
- Khổ thân cho các vong hồn ở đây.
- Quạt Chiêu Hồn xuất hiện, chiêu hồn… chiêu hồn… chiêu hồn…
Hỗ trợ năng lượng cho các vong, giúp các vong có sức tìm về mộ nhà mình.

Khi nghe đến đây tôi liên tưởng tới hình ảnh mà tôi đã được coi trong một bộ phim tâm linh trước đây.

https://live.staticflickr.com/65535/53142110996_650b22cc4b.jpg (https://flic.kr/p/2oXZda3)

Các vong bị hút hết vào, không có khả năng chống cự, tiếng khóc cầu cứu ai oán văng vẳng khắp nơi!

Thầy quay sang nói với tôi, thật không may cho nhà con là khi xây mộ nhà con lại chọn đúng vào khu vực có cái xoáy khí này để làm.
Tôi bất chợt nghĩ, đúng là nó không may với người nhà tôi thật, nhưng tôi không oán trách gì cả, vì nếu không phải là người nhà tôi, nếu không liên can đến tôi, thì làm sao có chuyện Thầy về đây giúp đỡ giải quyết ngày hôm nay, phải nói là thật sự may mắn, khoảnh khắc này thật sự là thiêng liêng.

- Chị HuVo nói: Bắt đầu có sự sống quanh khu vực rồi ạ, lúc đầu vào nó vắng vẻ đìu hiu lắm. Toàn bộ khu vực này đang ổn định dần.
- Bà ngoại của hongvulien cũng bị hút xuống đấy ạ. Đã lên được rồi, bà đang mệt, bà bị mất đi 40% năng lựơng rồi ạ.
- Bây giờ các con nghĩ nên chữa cho bà cụ luôn hay đưa về bệnh viện của mình?
- Chúng con nghĩ mình nên làm xong cái xoáy này, sau đó Thầy trấn lại mộ, rồi cho bà đi về bệnh viện của mình ạ.
- Được rồi, các con làm cho xong đi.

Thầy bảo với mọi người: đây là vấn đề cực kì phức tạp, vết nứt là hiện tượng bất thường của thiên nhiên, bao nhiêu thứ bị hút hết vào đấy. Thần linh khu vực không đủ khả năng giải quyết, thậm chí còn bị hút vào đấy luôn.
Chị HuVo nói: Bây giờ thấy dễ thở rồi Thầy ạ, đang có cảm giác năng lượng âm về.
Thầy giải thích thêm, thông thường nghĩa trang thì phải có âm khí nhiều, nhưng ở đây lạ là âm khí ít dương khí nhiều. Người trần tục nếu đặt chân tới đây sau đó về có thể sẽ bị đau ốm mà không rõ nguyên nhân.

- Con, Thanh Huệ ạ. Hố đã được lấp rồi ạ.
- Được rồi, bây giờ Thầy sẽ trấn mộ, Liên vào đây đứng cạnh với Thầy nào!
- Án Trấn Mộ xuất hiện, trấn giữ mộ phần, trấn giữ mộ phần!


https://live.staticflickr.com/65535/53141521187_b039e34cc4_o.jpg (https://flic.kr/p/2oXWbPV)


- Xong hết việc chưa các con?
- Thưa Thầy! Bà cụ mệt nhưng vẫn cố ra chào Thầy ạ.

Thầy nhìn về phía bà rồi chỉ sang tôi và nói, đây là hongvulien, cháu bà, việc ngày hôm nay là tâm huyết của nó. Nó đã làm được một việc lớn, không những giải quyết được cho bà mà còn giải quyết được cho cả khu vực này luôn.
Tôi nghe Thầy nói mà ngậm ngùi xúc động, tim tôi như nghẹn lại. Tôi không nhìn thấy bà nhưng biết bà đang mệt lắm. Tôi cũng không thể tin được sự việc nó lại tới mức ấy. Nghĩ đến việc Bà tôi và tất cả những vong hồn ở đây phải chịu đựng đau khổ thấu trời trong suốt ngần ấy thời gian tôi thật sự xót xa. Đúng là chết rồi cũng không xong, thành vong rồi còn phải chịu đựng thêm cảnh sống không bằng chết, dày vò, bị bào mòn năng lượng từng ngày cho tới lúc hóa thành mây khói!

Kết thúc công việc, tôi ngậm ngùi cảm ơn Thầy, cảm ơn chị Huvo. Tôi hướng mắt nhìn về phía ngôi mộ ấy, chắc chắn bây giờ đã tốt hơn rất nhiều rồi, gánh nặng và nỗi lo vợ chồng tôi mang mấy tháng nay cũng đã được giải tỏa. Một sự nhẹ nhõm không nói nên lời!

Tạm biệt miền quê nghèo Bình Giang, Thầy và chúng tôi trở về thành phố Đà Nẵng cùng với sự vui vẻ, thõa mãn, hân hoan vì mọi việc đã thành công tốt đẹp. Và hơn ai hết, tôi chính là người thõa mãn nhất, đây có lẽ là chuyện lớn đầu tiên trong đời người mà tôi đã làm, thật không uổng một kiếp người!

Vợ chồng con cảm ơn Thầy rất nhiều. Thầy đã hi sinh, cố gắng, vất vả vào giúp ngay khi chúng con cần Thầy. Những ngày Thầy và các anh chị ở Đà Nẵng là những kỉ niệm đáng nhớ nhất của chúng con!
Em cảm ơn chị Huvo, đã không quản ngại đường xa, ảnh hưởng công việc để vào giúp đỡ nhà em. Cảm ơn anh Lobby, anh Mạnh Thắng, Đại Minh đã hỗ trợ và giúp đỡ trong suốt quá trình. Đây là lần đầu tiên được đón tiếp Thầy và các anh chị học trò, nên còn khá bỡ ngỡ, có gì sai sót mong Thầy và các anh chị bỏ qua cho con ạ!
.


/