phuonganhhp
01-07-2021, 22:25
Vậy là 3 ngày nữa đến ngày tôi chính thức được tiêm vắc-xin Covid-19.
Trong bài này tôi sẽ chia sẻ những suy nghĩ của mình ở giai đoạn trước khi tiêm.Điều đầu tiên Vắc-xin Covid mang lại cho tôi chính là thật nhiều cảm xúc.
Cách đây 6 tháng tin đầu tiên về vắc-xin Covid tại Việt Nam xuất hiện, có lẽ gần đến Tết nên lúc ấy tôi không suy nghĩ gì. Khi về Hải Phòng ăn Tết, có một người duy nhất đi đâu cũng nhắc đi nhắc lại là có vắc-xin cũng không tiêm đó là ba chồng tôi. Có lẽ vì vậy tôi cũng không có “thiện cảm” gì với vấn đề này. Khi viết bài này tôi nhận ra một điều về cảm xúc của mình khi tiếp cận một điều mới là:
1/ Khi kiến thức chưa có gì để đánh giá + nghe nhận xét đầu tiên từ người khác tốt thì tôi sẽ dễ thấy nó tốt, mọi người nói là xấu thì xu hướng là sẽ không thích. Như vậy, bài học thứ nhất của tôi từ việc này là khi chưa biết thì tạm thời để nó ở đấy, không nên biến suy nghĩ, cảm xúc của người khác thành của mình. Nếu thực sự quan tâm thì cần tìm hiểu cho đúng bản chất.
Điều này dẫn đến việc giữa tháng 5, công ty ông xã đăng ký cho tiêm thì chúng tôi đã từ chối. Bản thân chồng tôi được làm ở nhà, tư tưởng cũng đã lưỡng lự 50% khi ba chồng một mực bảo không rồi, 50% còn lại bay mất khi tôi nói câu này: “Vắc-xin này kiểu gì cũng nghiên cứu từ năm ngoái, trên chủng ban đầu mà năm nay bao nhiêu biến thể mới thì làm gì có hiệu quả được”. Thời điểm đó tôi chỉ nghĩ thế chứ chưa đọc 1 dòng nào về vắc-xin cả.
Cuối tháng 5, đến lượt công ty tôi cho nhân viên tiêm vắc-xin, lần này tôi không chút nào do dự đăng ký ngay mặc dù kiến thức vẫn bằng 0, chỉ là tôi nghĩ đến 2 điều: an toàn cho chồng, con trai ở nhà và miễn dịch cộng động. Sau khi đăng ký xong thì chuỗi biểu đồ hình sin trong đầu xuất hiện.
Đợt 1 công ty tiêm cùng với Bắc Giang cũng tiêm, có 10 người (8 nam, 2 nữ) đi thì đến 4 người có những trải nghiệm vật vã toàn là nam khỏe mạnh, còn 6 người còn lại thì không có phản ứng gì mấy. Căn bản là ai vật vã càng nhiều thì lại càng được hỏi nhiều, càng có cái chia sẻ nên là “hội chưa được tiêm” cũng khá hoang mang. Đến khi có một trường hợp tử vong tại Bắc Giang tử vong sau khi tiêm thì tôi cứ gọi là sợ rúm ró. Có điều đáng để nói ở đây là trước giờ tiêm của trong số đợt 1 thì chỉ có 1 người là tìm hiểu về vắc-xin và chia sẻ, còn lại thì cứ được tiêm là vác người đi tiêm. Tôi chưa đến lượt nên vẫn chưa tìm hiểu gì, chỉ thấy lo lắng dâng cao dần cao dần, không muốn tiêm nữa. 3-4 ngày sau mọi người đã đỡ nên đồ thị cảm xúc lại lắng xuống.
Trước khi đợt 2, có thêm 1 trường hợp ở Hà Nội biến chứng sau tiêm cho nên dù không có trong danh sách đợt này nhưng tôi cũng thật sự sợ. Ba đứa em chơi thân tiêm đợt này cũng sốt hết cả ruột, lên WHO tìm hiểu thì biết vắc-xin AstraZeneca này hiệu quả chỉ 63%, nhiều biến chứng nhất, đặc biết là chứng đông máu, Châu Âu không tiêm nữa rồi. Đi chợ, ở quán ăn ai cũng nói về tin có người tử vong sau 39 giờ tiêm. Về nhà chồng bảo thôi bỏ, đừng tiêm vẫn còn cơ hội, đợi vắc-xin khác chứ vắc-xin này như thế, còn chưa ổn định... Cảm xúc đi lên còn cao hơn đợt trước vì tôi mới biết thêm là những biểu hiện của mấy anh đợt 1 là chóng mặt, không ngồi dậy được, buồn nôn, đi ngoài… phản ứng nghiêm trọng chứ không phải thông thường. Sau khi mấy đứa đi tiêm đợt 2 về chỉ mỏi người ngày đầu thì thôi lại tạm thời đỡ lo nhưng “mỗi người một cơ địa cũng chẳng biết như nào”
Tôi nằm trong danh sách đợt 3 sẽ được tiêm vài ngày tới, được tập dượt tâm lý thực tế từ những người xung quanh, cũng có tí chút thông tin nhưng vẫn không tránh khỏi sợ, đường tâm lý vẫn gọi là rung - run. Ngoài sợ, tôi may cũng ý thức là cần đi ngủ sớm hơn, vận động nhiều, uống nhiều nước, quan trọng là tập các bài luyện thật đều để tôi và vắc-xin có thể thuận hòa với nhau.
2/ Điều thứ hai tôi biết được là nội tâm của mình không vững như mình tưởng....
3/ Thầy bảo " Tiêm vắc-xin được là tốt".
Đợt này tôi sẽ tiêm.
/
Trong bài này tôi sẽ chia sẻ những suy nghĩ của mình ở giai đoạn trước khi tiêm.Điều đầu tiên Vắc-xin Covid mang lại cho tôi chính là thật nhiều cảm xúc.
Cách đây 6 tháng tin đầu tiên về vắc-xin Covid tại Việt Nam xuất hiện, có lẽ gần đến Tết nên lúc ấy tôi không suy nghĩ gì. Khi về Hải Phòng ăn Tết, có một người duy nhất đi đâu cũng nhắc đi nhắc lại là có vắc-xin cũng không tiêm đó là ba chồng tôi. Có lẽ vì vậy tôi cũng không có “thiện cảm” gì với vấn đề này. Khi viết bài này tôi nhận ra một điều về cảm xúc của mình khi tiếp cận một điều mới là:
1/ Khi kiến thức chưa có gì để đánh giá + nghe nhận xét đầu tiên từ người khác tốt thì tôi sẽ dễ thấy nó tốt, mọi người nói là xấu thì xu hướng là sẽ không thích. Như vậy, bài học thứ nhất của tôi từ việc này là khi chưa biết thì tạm thời để nó ở đấy, không nên biến suy nghĩ, cảm xúc của người khác thành của mình. Nếu thực sự quan tâm thì cần tìm hiểu cho đúng bản chất.
Điều này dẫn đến việc giữa tháng 5, công ty ông xã đăng ký cho tiêm thì chúng tôi đã từ chối. Bản thân chồng tôi được làm ở nhà, tư tưởng cũng đã lưỡng lự 50% khi ba chồng một mực bảo không rồi, 50% còn lại bay mất khi tôi nói câu này: “Vắc-xin này kiểu gì cũng nghiên cứu từ năm ngoái, trên chủng ban đầu mà năm nay bao nhiêu biến thể mới thì làm gì có hiệu quả được”. Thời điểm đó tôi chỉ nghĩ thế chứ chưa đọc 1 dòng nào về vắc-xin cả.
Cuối tháng 5, đến lượt công ty tôi cho nhân viên tiêm vắc-xin, lần này tôi không chút nào do dự đăng ký ngay mặc dù kiến thức vẫn bằng 0, chỉ là tôi nghĩ đến 2 điều: an toàn cho chồng, con trai ở nhà và miễn dịch cộng động. Sau khi đăng ký xong thì chuỗi biểu đồ hình sin trong đầu xuất hiện.
Đợt 1 công ty tiêm cùng với Bắc Giang cũng tiêm, có 10 người (8 nam, 2 nữ) đi thì đến 4 người có những trải nghiệm vật vã toàn là nam khỏe mạnh, còn 6 người còn lại thì không có phản ứng gì mấy. Căn bản là ai vật vã càng nhiều thì lại càng được hỏi nhiều, càng có cái chia sẻ nên là “hội chưa được tiêm” cũng khá hoang mang. Đến khi có một trường hợp tử vong tại Bắc Giang tử vong sau khi tiêm thì tôi cứ gọi là sợ rúm ró. Có điều đáng để nói ở đây là trước giờ tiêm của trong số đợt 1 thì chỉ có 1 người là tìm hiểu về vắc-xin và chia sẻ, còn lại thì cứ được tiêm là vác người đi tiêm. Tôi chưa đến lượt nên vẫn chưa tìm hiểu gì, chỉ thấy lo lắng dâng cao dần cao dần, không muốn tiêm nữa. 3-4 ngày sau mọi người đã đỡ nên đồ thị cảm xúc lại lắng xuống.
Trước khi đợt 2, có thêm 1 trường hợp ở Hà Nội biến chứng sau tiêm cho nên dù không có trong danh sách đợt này nhưng tôi cũng thật sự sợ. Ba đứa em chơi thân tiêm đợt này cũng sốt hết cả ruột, lên WHO tìm hiểu thì biết vắc-xin AstraZeneca này hiệu quả chỉ 63%, nhiều biến chứng nhất, đặc biết là chứng đông máu, Châu Âu không tiêm nữa rồi. Đi chợ, ở quán ăn ai cũng nói về tin có người tử vong sau 39 giờ tiêm. Về nhà chồng bảo thôi bỏ, đừng tiêm vẫn còn cơ hội, đợi vắc-xin khác chứ vắc-xin này như thế, còn chưa ổn định... Cảm xúc đi lên còn cao hơn đợt trước vì tôi mới biết thêm là những biểu hiện của mấy anh đợt 1 là chóng mặt, không ngồi dậy được, buồn nôn, đi ngoài… phản ứng nghiêm trọng chứ không phải thông thường. Sau khi mấy đứa đi tiêm đợt 2 về chỉ mỏi người ngày đầu thì thôi lại tạm thời đỡ lo nhưng “mỗi người một cơ địa cũng chẳng biết như nào”
Tôi nằm trong danh sách đợt 3 sẽ được tiêm vài ngày tới, được tập dượt tâm lý thực tế từ những người xung quanh, cũng có tí chút thông tin nhưng vẫn không tránh khỏi sợ, đường tâm lý vẫn gọi là rung - run. Ngoài sợ, tôi may cũng ý thức là cần đi ngủ sớm hơn, vận động nhiều, uống nhiều nước, quan trọng là tập các bài luyện thật đều để tôi và vắc-xin có thể thuận hòa với nhau.
2/ Điều thứ hai tôi biết được là nội tâm của mình không vững như mình tưởng....
3/ Thầy bảo " Tiêm vắc-xin được là tốt".
Đợt này tôi sẽ tiêm.
/