Kết quả 1 đến 2 của 2

Threaded View

  1. #2
    Ngày tham gia
    Sep 2022
    Bài viết
    5
    Cảm ơn!
    116
    Thanked 124 Times in 5 Posts

    Mặc định

    Phần 2: “Sửa chữa” nhận thức và kỹ năng.

    Côn Sơn với con không chỉ là nơi chữa bệnh, mà còn là một trường học. Nơi mỗi ngày, mỗi việc làm tại đây con đều nhận ra những khuyết điểm, những thiếu sót, những sự non yếu, chưa trưởng thành cần phải sửa chữa của mình.

    Con nhận được nhiều bài học từ Thầy, từ những cô, chú, anh, chị,... con gặp ở Côn Sơn. Trong môi trường nhỏ hẹp của con, con những tưởng con cũng là người khéo léo. Nhưng đến đây con mới thấy mình giống như một chú ếch mới được đưa lên miệng giếng để nhìn ra thế giới xung quanh rộng lớn.

    Bài học đầu tiên con ấn tượng mãi, là bài học phải cẩn trọng khi chào hỏi, xưng hô cho đúng với những người lần đầu gặp mặt. Con được học rằng bếp ăn chung là nơi giao thoa của văn hoá ẩm thực khác nhau của nhiều người, nhiều nhà, vậy làm sao để cùng mọi người nấu bữa cơm mà tất cả đều thấy ngon miệng và vui vẻ. Con được học rằng nếu không biết, xắn tay lên làm rồi sẽ biết. Lần đầu làm có thể sẽ thiếu sót, nhưng phải có can đảm để bắt đầu. Mỗi việc con đều nhận được những lời góp ý, dạy bảo quý giá vô cùng. Con được rèn luyện sao cho cùng một quỹ thời gian mà đảm bảo được công việc riêng, việc chung của nhóm...

    Bài học lớn nhất con được học khi đó từ Thầy là: Con tâm niệm Vũ trụ này bao la rộng lớn, một chú ếch mới được nhấc từ giếng lên luôn cần lắng nghe, học hỏi. Và còn rất rất nhiều những bài học quý con nhận được trong khi nghe Thầy kể chuyện, khi trò chuyện cùng mọi người.

    Thực sự đến tận bây giờ, con vẫn nhớ vô cùng thời gian con được chữa bệnh, được tái tạo lại cả thân, tâm, trí tại Côn Sơn. Mỗi khi mệt mỏi, bí bách, con nghĩ về Côn Sơn là như thấy một làn gió thổi mát xua tan muộn phiền, những lời Thầy dạy là động lực để con trụ tiếp giữa cuộc sống áp lực. Những hình ảnh sinh hoạt khi đó vẫn rõ mồn một trong kí ức của con. Và… con vẫn nhớ hình ảnh Thầy ra tận cửa tiễn nhìn theo xe chúng con đi. Từ trong xe ngoái nhìn hình ảnh ấm áp đấy, con bỗng nhiên nghĩ rằng: Mặc dù Thầy luôn bận rộn nhưng… không biết mấy đứa ríu rít ồn ào chúng con đi rồi, nhà Thầy yên tĩnh trở lại, Thầy có buồn không…

    Con cám ơn Thầy đã cho con được bắt đầu và giúp con trong hành trình sửa chữa này ạ!

    /
    "Giông bão ầm ầm trúc vẫn xanh
    Đức tin luôn giữ sáng lung linh"
    (Trích thơ Thầy Huệ Tâm)

  2. 25 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới MinhTam8

    bần tăng (20-06-2023),Dungnph (20-06-2023),haixuyentb (23-06-2023),Hanhthong (21-06-2023),hoanlinh (20-06-2023),huongtamlinh (23-06-2023),Lê Minh (29-06-2023),manhcao277 (21-06-2023),manhtuongngo (26-06-2023),Một điều lành (20-10-2023),Nguyễn Quyên (20-06-2023),NguyetQuangTu (20-06-2023),PhongThuyGia (21-06-2023),Phương Nam (26-06-2023),tam_thuc (21-06-2023),Thanh Bình (28-06-2023),THANHTINH (23-06-2023),thiện tai (20-06-2023),tiendung23680 (26-06-2023),trangpham (23-06-2023),tranquang1510 (21-06-2023),TuMinh (22-06-2023),Vidieu (24-06-2023),Đại Minh (21-06-2023),Đức Tin (29-06-2023)

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •