Kết quả 1 đến 6 của 6
  1. #1
    Ngày tham gia
    Jul 2018
    Đang ở
    Hà Nội
    Bài viết
    8
    Cảm ơn!
    962
    Thanked 319 Times in 8 Posts

    Mặc định Những Năm Tháng Ấy...

    Kính tặng Bố nhân dịp sinh nhật 22/2/2022 !

    Thời gian là một dòng chảy…
    Thời gian cho chúng ta rất nhiều thứ…
    Nhưng cũng lấy đi của chúng ta rất nhiều thứ…

    15 năm trước
    Cả gia đình nó đi tắm biển. Bố thể hiện tài bơi lội còn mẹ thì bế nó trên tay,lúc này nó đang vỗ tay vô cùng phấn khích. Bất chợt bố nói : Bố bơi siêu hơn thằng bé nhé. Không chịu thua , nó giằng ra khỏi tay mẹ và … rơi xuống ,ăn no một bụng nước biển. Bố cười xòa và nắm lấy tay nó,dạy nó bơi. Cả gia đình cùng chụp với nhau một bức ảnh đẹp với bãi cát trắng mịn lấp lánh,mặt biển xanh trải dài trên nền mây trời trắng xóa,xa xa là những con sóng mang theo vị mằn mặn của muối biển. Những cây phi lao lại đung đưa, giống như là những người đang nhảy múa say mê trong điệu nhạc sóng của biển. Nó cùng mẹ đi dọc bờ biển, nhặt vỏ sò về làm vòng. Lúc ấy,nó hạnh phúc lắm.


    14 năm trước
    Nó khoác lại chiếc cặp trên vai, tự nhủ rằng hôm nay là một ngày vui. Như thường lệ, vẫn là một hình bóng quen thuộc đang đợi nó ở ngoài cổng trường. Bố vẫy tay và nở một nụ cười thật tươi trên môi. Không còn mệt, nhìn thấy nó, bao nhiêu căng thẳng, khó chịu trong cả một ngày dài của bố dường như tan biến. Khởi động chiếc xe máy đã cũ trong khi nó leo lên và ôm chặt, bố không quên nở nụ cười và gật đầu với bác bảo vệ trường thay cho lời tạm biệt. Bác gật đầu đáp lại và nhìn theo cho đến khi chiếc xe khuất xa dần.
    Hai bố con lại đi trên con đường từ trường về nhà, vừa đi vừa trò chuyện rôm rả. Nó nói với giọng hí hửng:
    – Hôm nay con lại được điểm 10 bố ạ! Bố thấy con giỏi không?
    – Chúc mừng con. Đúng như bố nói nhé. Nếu hôm nọ con không kiên trì tự suy nghĩ tìm ra đáp án mà chán quá bỏ đi chơi thì sẽ không được thành quả như hôm nay. Thế hôm nay con muốn bố thưởng gì nào?
    - Dạ thôi bố ạ! Bố mẹ vui là phần thưởng lớn nhất đối với con rồi. Với lại, con cũng hay được điểm cao. Nhà mình còn nghèo, bố để dành tiền nuôi con ăn học. Nhà mình lại mới có em bé nữa.
    - Ừ, được rồi. Bố con mình về nhanh thôi. Hình như hôm nay mẹ nấu món con thích đấy!


    13 năm trước
    – Bố ơi! Hôm nay cô giáo trả bài kiểm tra, con lại được điểm 10 ạ!
    – Giờ bố đang bận chút việc. Tý nữa con mang bài ra cho bố xem nhé.
    Một lúc sau, nó rón rén hai tay đưa bố bài kiểm tra toán với điểm 10 đỏ chót trên giấy. Bố nhìn chăm chú, mắt dõi theo phép tính, cặp kính cận chốc chốc khẽ lại rung lên khi bố suy nghĩ. Bố cười xòa một cái, một tay vỗ vai nó, một tay chỉ vào phần đáp án của tờ bài tập và nói : « Con sai kết quả phép toán này rồi ! ». Nó vội kiểm tra lại, gãi đầu và cười trừ : Ừ đúng thật ! Vậy mà cô giáo lại không phát hiện ra. Rồi nó hỏi bố liệu rằng có thể bỏ qua được không và xem như chưa có chuyện gì xảy ra cả. Bố cười và lắc đầu, phân tích và khuyên nó ngày mai hãy đem bài lên để cô sửa.
    Ngày hôm sau, nó băn khoăn và đắn đo mãi, rồi cũng quyết tâm nghe lời bố. Nó ngạc nhiên khi không những cô không trừ điểm mà ngược lại còn khen nó trước mặt mọi người : « Cả lớp mình hãy dành cho bạn Thành một tràng pháo tay thật to. Cô tuyên dương em vì đã rất trung thực, ngay thẳng trong học tập. Rõ ràng em đã có thể có hành động khác, nhưng em đã lựa chọn điều đúng đắn nhất dù biết cô có thể sẽ trừ điểm em. Câu này sai nên cô trừ em một điểm, nhưng cô sẽ cộng cho em một điểm vì sự thành thật đáng quý. Điểm của em là 10, cô sẽ sửa thành 10 cộng. Cảm ơn em.
    Đứng trên bục giảng, nó nhìn xung quanh trong khi các bạn ngồi dưới đang vỗ tay rào rào. Nó hiểu ra rất nhiều điều khi ngẫm lại những điều bố nói lúc phân tích, giảng giải cho nó hiểu vào tối qua. « Con à, có những thứ quan trọng hơn thành tích. Con cũng đã có nhiều điểm 10 rồi, và nhất là điểm 10 này chưa phù hợp với con. Hãy dũng cảm nói thật với cô con ạ ! »

    Cô giáo đợi cho đến khi các bạn ngừng vỗ tay rồi mời nó về chỗ và bắt đầu buổi học : « Chúng ta học thôi,hôm nay cô sẽ chữa bài văn hôm trước chúng ta làm nhé. »
    Giờ ra chơi, có bạn lại hỏi chuyện nó :
    – Này, cậu dũng cảm thật đấy. Nếu là tớ, tớ sẽ giấu đi và coi như không biết điều gì về chuyện đó luôn.
    –À, ừ…không có gì đâu cậu.Ai mà chẳng thích điểm cao. Nhưng bố tớ dạy tớ không nên nói dối người khác.
    Nó thầm nghĩ : « Dũng cảm là một điều tốt, và lòng tốt là một loại dũng cảm. »

    Sau đó, hai đứa nói chuyện với nhau và người bạn rủ nó vào một nhóm bạn đang chơi gần đó.Hôm đó nó và các bạn đã chơi với nhau rất vui.Tối đó, nó đem kể lại toàn bộ câu chuyện cho bố nghe, hiếm khi cậu bé thấy bố mình vui như vậy. Bố như đã biết từ trước, nhìn nó và nói : « Vậy mới là con trai của bố chứ ! ». Bố ôn tồn giải thích : « Có những lúc con không thể làm tốt hoàn toàn một việc. Con có thể gặp khó khăn, có thể mắc lỗi, mắc sai lầm. Nhưng quan trọng hơn là con dám nhận lỗi, dám sửa sai, rút ra kinh nghiệm để từ đó hoàn thiện mình và cố gắng làm cho tốt hơn. Thất bại lần này cố lần sau, con ạ ! Có thể ngày hôm nay cô giáo sẽ trừ con từ 1 đến 2 điểm, nhưng con sẽ có thêm 1 đến 2 mối quan hệ tốt và một bài học đáng nhớ làm hành trang trên đường đời sau này. Có những thứ quan trọng hơn thành tích, con yêu ạ ! Bố rất thích cách làm của cô giáo, và hôm nay con xứng đáng với điểm 10 đó, điểm 10 cho sự trung thực và lòng dũng cảm ».


    12 năm trước
    – Sao con lại khóc thế ? Cười lên đi nào. Bố vẫn luôn ở đây mà !
    Mình là đàn ông,đúng không con. Là một người đàn ông thì con phải mạnh mẽ và cứng rắn lên, như bố đây này, con có thấy bố khóc bao giờ đâu.
    – Dạ không ạ. Hôm nay con bị điểm kém, con sợ bố buồn nên mới khóc.
    Bố nhẹ nhàng đặt tay lên vai nó nhìn sâu vào mắt nó và nói :
    « Thành à, con phải trung thực, trung thực với chính bản thân mình. Dù con có 1 điểm thì bố vẫn vui hơn là con được điểm 10 nhưng là con chép bài của bạn ; bởi vì điểm 1 ấy là điểm thật, đó là khả năng của con, đánh giá đúng năng lực của con ở đâu, thực lực của con thế nào. Và một phần thật thì vẫn luôn tốt hơn mười phần giả dối ».
    Bố nhẹ nhàng nói tiếp : « Năm nay con học lớp 3 rồi, sẽ có những kiến thức mới, mình phải học dần dần vì càng lên cao càng khó, càng dễ mắc sai lầm hơn. Bố không mong con không vấp ngã, bố mong con học được cách đứng lên sau mỗi lần thất bại của mình. Sau này khi lớn lên, sẽ còn nhiều chuyện đáng để lo nghĩ hơn, đáng để con bận tâm hơn như thế này rất nhiều. Mình không nên khóc vì những điều cỏn con như vậy. Hãy để dành những giọt nước mắt ấy cho những việc khác. Bố cũng dạy con nhiều rồi, phải luôn kiên trì, nhẫn nại, quyết tâm thì mới thành công được ! ».
    Và rồi cứ thế, nó dần trưởng thành hơn qua những lời dạy của Bố, tuy tình cảm nhưng cũng nghiêm khắc. Bố dạy con từng chút một, từ cách ăn mặc, đi đứng, giao tiếp, mua bán ; từ cách học cho tới cách làm việc, từ việc nhà cho tới công việc ngoài xã hội. Bố quan niệm rằng,kỹ năng sống đơn giản là việc quét nhà.Bố luôn mong nó trở thành một người cha tốt, giống như bố : Không cờ bạc, rượu chè ; chung thủy với vợ ; là tấm gương cho những người trong gia đình noi theo. Một người đàn ông không dành thời gian cho gia đình, không bao giờ có thể trở thành đàn ông thực thụ. Đời người đàn ông có thể vất vả, có thể bươn chải, thậm chí có thể điên rồ khi va vấp với xã hội, nhưng phải biết dành thời gian cho gia đình mình, có trách nhiệm trong việc dạy dỗ con cái. Bố luôn suy nghĩ như vậy.Với bố,không được phép có thứ gì cám dỗ mình hơn gia đình.Người ta sẽ đánh giá một người qua cách họ đối xử với những người thân yêu trong gia đình của mình .
    Bố luôn căn dặn nó nên để dành những phần quà, gói bánh cho các anh em trong gia đình, nhắc nó phải biết nhường nhịn và chia sẻ vì theo như bố nói thì, làm anh khó lắm con ạ. Các em mình, nhất là những đứa ở quê, chúng nó có gì ăn đâu. Hoàn cảnh và điều kiện thiếu thốn hơn mình rất nhiều lần. Vậy mà lần nào lên đây cũng không quên mang theo con gà, mớ rau cho nhà mình. Nhà mình tuy nghèo nhưng chưa bao giờ thiếu thốn cái tình, con ạ. Có thể sau này, con sẽ bôn ba khắp mọi nơi, nhưng không bao giờ được quên quê hương, nguồn cội, nơi chôn rau cắt rốn của mình.
    Càng lớn hơn, bố càng ít dạy nó bằng lời khuyên, thay vào đó, bố hành động và nó quan sát để học hỏi. Là một người chồng,một người cha, một người trụ cột trong gia đình thì phải làm được mọi việc, từ việc nhỏ đến việc lớn. Bố dạy nó biết sống tự lập, biết quan tâm đến người thân trong gia đình, thường xuyên gọi điện hỏi thăm sức khỏe ông bà nội ngoại và đến thăm hỏi ông bà thường xuyên. Có những người thầy, cô đã dạy bố từ rất lâu rồi, bố vẫn gọi điện, nhắn tin chúc mừng vào các dịp đặc biệt. Bố cũng thường dặn nó về tầm quan trọng của lời chúc, lời cảm ơn.


    8 năm trước
    Qua nhiều năm lao động cống hiến, làm lụng vất vả, cuối cùng cuộc sống của gia đình cũng khấm khá hơn, bố cũng đã bớt trăn trở , ưu tư phần nào. Nhưng trớ trêu thay, số phận con người thật mong manh làm sao ! Cuộc sống gia đình vẫn đang bình yên và hạnh phúc thì một tin dữ ập đến : Bố bị ung thư trung thất. Lúc đầu chỉ là những cơn ho bất chợt, nhưng về sao những cơn ho ngày một dai dẳng hơn. Mặt bố đỏ phừng lên, tiếng ho ngày một to và dài hơn, dù cố khạc ra nhưng vẫn bị mắc nghẹn ở cổ họng. Mọi người đưa bố vào bệnh viện chiếu chụp mấy lần mới phát hiện ra có một khối u rất to chèn vào giữa phổi gây khó thở và là nguyên nhân dẫn đến những cơn ho khó chịu đó.
    Mọi người trong nhà đều rất sốc, vì bố có một lối sống rất lành mạnh, sinh hoạt điều độ. Cũng không ai nghĩ rằng bố lại mắc một căn bệnh nặng như vậy, một căn bệnh nan y mà y học hiện đại chưa hề có thuốc giải ; một căn bệnh mà người nhà và bệnh nhân khi nghe tin đều có chung một suy nghĩ rằng : Đây là án tử !
    Mọi người trong nhà đều rất sốc, trừ Bố. Khuôn mặt bố điềm tĩnh đến lạ thường. Bố không khóc, không nói, chỉ lặng im, thoáng suy nghĩ. Gần như cuộc đời bố cực khổ quen rồi, có khổ thêm nữa cũng không sao.
    Có bệnh thì vái tứ phương. Bố mẹ vừa phải trang trải cuộc sống thường ngày, vừa tìm cách để chữa trị cho bố. Nhịp sống vốn đã nhanh nay lại càng hối hả hơn bao giờ hết. Bác sỹ nói với Bố rằng khối u này không thể mổ được, bởi nó nằm ở vị trí trung thất, nơi có rất nhiều mạch máu hay nói cách khác, cơ hội sống của bố chỉ là 50 50. Bố lúc đó đã 50 tuổi rồi, nghe vậy lại càng phiền lòng hơn.Được gia đình và bạn bè đến thăm hỏi, động viên, tặng quà khiến cho bố cũng được an ủi phần nào.Có lẽ cũng vì khi họ gặp khó khăn,bố luôn giúp đỡ họ hết lòng nên giờ mới nhận lại được nhiều như vậy. Trong cái rủi lại có cái may, và thật hay khi đây là may mắn lớn nhất của đời bố. Bố đã gặp được Thầy !
    Tuy nhiên, phải một thời gian sau khi bố biết đến Khí công Tâm linh, bố mới gặp được Thầy. Bố có duyên được biết đến Thầy là do có bác Hocdao, cô Y Xuân giới thiệu, mà bác Hocdao là người đầu tiên trực tiếp chữa bệnh cho bố. Bác phát hiện trong cổ họng bố có rất nhiều dị vật, chất độc, tôm cua cá trong cổ họng (về phần linh). Bác đã hướng dẫn bố ngồi thiền, chỉ cho bố trang web tukhicongdentamlinh.net để bố đọc các bài viết và hiểu hơn về Môn phái mà mình đang tu luyện, cũng như tải các bài thiền của Thầy ở trên trang về để luyện tập. Sức mạnh của người tu luyện là lòng tin và sự kiên trì. Bố rất chăm chỉ tập luyện từ hồi có bệnh cho đến tận bây giờ, cũng bởi vì bố tin rằng chính là Thầy chứ không phải ai khác, mới là người chữa khỏi bệnh cho bố. Không hiểu vì lý do gì khiến bố tin như vậy ! Có lẽ chỉ giải thích được rằng cái duyên giữa Bố và Khí công Tâm linh đã chớm nở. Và từ đấy những cơn ho của Bố giảm dần. Và thật lạ, sau Bố đến lượt nó có niềm tin vào phương pháp chữa bệnh của Thầy. Sắc mặt của bố cũng trở nên hồng hào hơn, người ngoài nhìn vào không ai tin rằng bố là người có bệnh. Sau này tìm hiểu, nó được biết rằng : « Năng lượng do khí công sư phát ra có thể làm thay đổi kết cấu của các phân tử. Khi kết cấu các phân tử của đường glucô thay đổi, lượng đường trong máu và nước tiểu chắc chắn sẽ được điều chỉnh cho phù hợp với cơ thể. Khi luyện công hoặc tiếp xúc nhiều với khí công sư thì có thể giúp cơ thể điều chỉnh hoặc thay đổi được các nguyên tố vi lượng trong máu. Các nguyên tố vi lượng này trong cơ thể lại có ảnh hưởng rất lớn tới tuổi thọ. Chính vì vậy, những người luyện khí công và đặc biệt là các khí công sư thường khỏe mạnh hồng hào và có tuổi thọ cao. » Hóa ra Tâm Linh thực sự rất Khoa Học. Và Khoa Học hơn cái mà người ta gọi là khoa học hiện đại.
    Dù mới chỉ là lần gặp mặt đầu tiên qua chuyến đi tham quan dã ngoại với các thành viên của gia đình Khí công Tâm linh nhưng bố đã cảm nhận được sự gần gũi, thân thiện như người trong gia đình đối xử với nhau. Qua đó, bố cũng biết được rằng có rất nhiều người giống như bố cũng gặp phải những bệnh mà y học đã bó tay, bác sỹ lắc đầu, bệnh viện trả về, nhưng đã được Thầy dùng năng lượng của tình yêu thương và sự quan tâm hết mực chữa lành. Nguyện vọng được chữa bệnh của bố đã được Thầy chấp thuận qua cái bắt tay của một người Cha dành cho con. Cái bắt tay của Thầy dường như đã tiếp thêm sức mạnh cho bố đẩy lùi bệnh tật. Bố vẫn nhớ hôm đầu tiên Thầy trực tiếp chữa bệnh cho mình, Thầy đã nói : Bác sỹ chữa bệnh cho bệnh nhân thì phụ thuốc vào các phương tiện máy móc và thuốc, còn tôi chữa bệnh thì phụ thuộc vào bệnh nhân có tin tưởng và chăm chỉ luyện tập hay không. Đây là một điểm đặc biệt của Khí công Tâm linh khi việc bệnh nhân có được khỏi bệnh hay không cũng phụ thuộc vào chính niềm tin và ý chí của người bệnh. Và lần này, ý chí của bố đã thắng.




    Lần gặp mặt giữa 2 thầy trò vào dịp 30/4-1/5 năm 2014
    dịp đầu tiên bố được theo Thầy cùng lớp KCTL đi luyện tập và giao lưu


    7 năm trước

    Đúng như lời Thầy đã hứa, vào ngày 23 tháng Chạp năm Giáp Ngọ
    (2015), tức là sau 9 tháng kể từ khi bố được Thầy nhận lời chữa bệnh, bệnh của bố đã hoàn toàn tan biến. Đối với môn Khí công Tâm linh thì yếu tố lòng tin là quan trọng nhất, và bố đã chứng minh điều đó. Sau này nghe Thầy kể lại, nó mới biết, lúc đó bố đã bước một bước sang thế giới bên kia, nhưng may sao Thầy đã kéo bố trở lại. Con không biết phải nói lời nào để diễn tả hết lòng biết ơn của con và gia đình đối với Thầy và vợ chồng bác Hocdao. Thầy thực sự đã hồi sinh bố ! Một con người mới, một tinh thần mới, một nguồn năng lượng mới hoàn toàn.
    Dịp 30/4-1/5 năm 2015, bố đã hoàn toàn khỏe mạnh. Đó là điều kỳ diệu của Khí công Tâm linh mà không nơi đâu có được. Và còn gì tuyệt vời hơn sau khi Thầy chữa khỏi bệnh cho bố, Thầy đã cho bố nhập môn rồi dần dần chính thức nhận bố làm « học trò ». Thầy thực sự đã hỗ trợ bố con rất nhiều, khi đã dành thời gian và tâm huyết của mình để làm riêng bài tập luyện cho bố. Đây cũng là lần đầu tiên mà Thầy làm như vậy trong việc chữa bệnh.
    Có được hiệu quả cao và nhanh chóng như vậy vì phương pháp chữa bệnh của Thầy vô cùng khoa học và hợp lý.Thầy cho khống chế toàn bộ khối u,không cho di căn sang các vùng khác trong cơ thể ; cô lập, phong tỏa khối u để tìm bắt, tiêu diệt các tế bào lạ-các khối u ác tính.Sau khi khống chế xong, Thầy bắt đầu chia nhỏ khối u thành hơn một nghìn vùng khác nhau, tiêu diệt dần dần các tế bào lạ trong từng vùng một ; đồng thời tiếp tục khôi phục lại các vùng tổn thương, hồi phục lại các cơ quan bị thương tổn cho thật hoàn chỉnh.Nếu như bố xạ trị, tia xạ có thể giết cả phần xấu lẫn phần tốt trong cơ thể của bố, sức đề kháng của bố sẽ sụt giảm rất nhiều, khó có thể vượt qua được căn bệnh quái ác này hoặc sẽ không qua khỏi nếu như lại mắc một căn bệnh khác.Thầy cam kết với bố rằng, bản thân bố sẽ không mất vì bệnh ung thư trung thất nữa.
    Không một viên thuốc tây,thuốc bổ nào trong suốt một năm,bố đã khỏi bệnh nhờ kiên trì luyện tập những bài luyện của Thầy.Bằng tính tự giác, kỷ luật vô cùng chặt chẽ đã được rèn luyện qua những năm tháng vất vả của cuộc đời, bố thiền mỗi ngày ít nhất 3 lần, cứ đến giờ bố lại tự động nhắm mắt, thẳng lưng, thả lỏng cơ thể để ngồi thiền.Lòng tin của bố vào Thầy giờ đây lại càng được củng cố vững chắc hơn bao giờ hết.Trong những giờ phút khó khăn nhất, bố vẫn luôn giữ niềm lạc quan vui sống, không để người khác phải lo lắng cho mình quá nhiều.Có lẽ đối với bố,sóng chỉ còn là gợn thôi.Và nụ cười lại một lần nữa rạng rỡ trên khuôn mặt phong trần của bố.

    5 năm trước
    Bố húng hắng ho,tần suất ho cũng tăng dần lên,giọng khàn đi và tiếng nói cũng mất dần.Mọi người trong gia đình ai cũng lo « hay bệnh cũ tái phát ». Nhưng lần này,bố đã hoàn toàn yên tâm khi đã có bảo hiểm y tế của Thầy, bố sẽ được khám và chữa bệnh tại hệ thống bệnh viện Huệ Tâm, nơi có các y bác sĩ đầy đủ tài đức về chữa bệnh cho bố.Và thật bất ngờ, bố được Thầy chữa khỏi cả 4 nghiệp kiếp chỉ trong vòng 20 phút.Thầy gọi đàn vịt thần để bắt ốc sên trong hệ thống thanh quản của bố ở nghiệp kiếp thứ nhất,chữa sặc nước cho chú bé bị nước cuốn ở nghiệp kiếp thứ hai,chữa vết thương cho chàng trai bị giáo đâm vào họng ở nghiệp kiếp thứ ba , gỡ xương cá và chữa lành vết thương ở cổ họng cho cậu bé bị hóc xương cá ở nghiệp kiếp thứ tư.Sau khi xương cá được lấy ra, cậu bé đứng dậy được, liền ôm chặt lấy chân Thầy.Hai tay ôm đùi còn hai chân thì quặp chặt vào ống chân Thầy, đòi theo Thầy đi học.Và Thầy đã gật đầu đồng ý.Tình cảm giữa hai Thầy Trò vô cùng khăng khít bền chặt được hiện lên qua hình ảnh thuần khiết và trong sáng đó.Kể từ đó,bố có một niềm tin son sắt về Thầy và con đường mình đã chọn.
    Thầy giải cho nghiệp kiếp nào,nước mắt bố lại ứa ra.Bố cố kìm nén để không khóc ra thành tiếng.Nếu như ở các nghiệp kiếp bố không nói được vì bị tổn thương vùng họng, thì giờ đây bố quá xúc động không thể nói được nên lời ; vì có lẽ đối với bố,không từ ngữ nào có thể diễn tả hết được lòng biết ơn và tình cảm của bố dành cho Thầy, cho mọi người trong gia đình KCTL đã luôn ở bên hỗ trợ, động viên bố vượt qua mọi gian nan, thử thách. Công lao to lớn không gì đong đếm nổi của Thầy đã giúp bố có được ngày hôm nay.Bố gạt nước mắt, nhớ lại giây phút bố khóc khi cất lời cảm ơn Thầy trong Lễ báo ân năm Giáp Ngọ khi Thầy nói trước hàng trăm con người có mặt tại buổi lễ ở chùa Linh Quang rằng « Thầy đảm bảo từ giờ bố sẽ không chết vì bệnh ung thư nữa ».Mẹ bảo đó là lần đầu tiên mẹ nhìn thấy bố khóc kể từ ngày làm vợ.Ngay kể cả khi nhận được tin mình bị khối u trong người, bố cũng chưa bao giờ khóc, ít nhất là trước mặt mẹ. Người ta nói người đàn ông không mấy khi khóc, nếu có thì họ chỉ khóc trong lòng mà thôi. Có lẽ chỉ những việc trọng đại trong đời thì họ mới rơi nước mắt. Bố đã khóc, khóc vì được sống, khóc vì giờ đây vẫn được ở bên cạnh những người thân yêu trong gia đình, khóc vì bố lại có thể tiếp tục chăm sóc và dạy dỗ vợ con, lại là một cột trụ vững chắc trong gia đình cho người khác dựa vào.

    Bố còn biết nói gì ngoài lời cảm ơn chân thành nhất đối với Thầy nữa đây ? Thầy đã đem lại nguồn sống, đem lại những điều tốt lành nhất dành cho bố.
    « Thầy-Người đã sinh ra con lần thứ hai »,lời tâm sự từ đáy lòng của bố cảm tạ đến Thầy.



    Thầy giải 01 nghiệp kiếp khác cho bố tại Đồi Lân dịp 30/4-1/5/2019. Nghiệp kiếp là một thiếu niên bị chết cháy, thân hình như một bó đuốc và Thầy đã quay trở lại quá khứ để cứu bố.


    Hơn 1 năm trước
    Tình hình sức khỏe của bố giảm sút thấy rõ.Thầy kiểm tra và phát hiện bố mắc một căn bệnh ung thư,lần thứ hai- Ung thư phổi.Thầy đã sử dụng phương pháp chữa bệnh mới nhất mà Thầy có được-Ngọc Phỉ Thúy.Nếu như Nhật Nguyệt Trùng Quang là năng lượng đặc biệt đỉnh cao mà Thầy đã có được và áp dụng vào chữa bệnh cho mọi người ,thì lần này là một phương pháp chữa bệnh hoàn toàn mới với hiệu quả cực kỳ cao.Đối với Thầy đây thực sự là một kì duyên,cả nghìn năm qua cuối cùng các bức tượng trong truyền thuyết đã có chủ nhân thực sự.Và việc Thầy làm đầu tiên,đó chính là giải độc cho các bức tượng-những bức tượng đã hút độc cho những người bệnh cả nghìn năm qua mà chưa từng được ai giải độc cho.13 bức tượng liền xếp thành một vòng tròn,chạy một vòng vừa vui mừng vừa nhảy vào bồn nước “Vạn Thủy Cổ Linh” để ngâm mình. Những bức tượng này không phải là vật vô tri vô giác ,chúng biết giao lưu năng lượng với nhau,chúng là những vật đã có “linh hồn”.Bộ tượng ngọc này vừa có thể dùng để luyện võ,vừa có thể dùng để chữa bệnh. Ngoài ra Thầy còn dùng loại lá lấy từ "Thiên Linh Diệp" một cây rau Thầy đã tình cờ có được khi đi hành tẩu trong không gian để tăng cường sức khỏe cho bệnh nhân. Đây là loại lá mà khi ăn thử thì Thầy thấy năng lượng tăng lên 15%. Kể từ đó,Thầy và bác HĐ,cô TT liên tục đến nhà chữa bệnh,động viên và thăm hỏi bố.
    Thầy và các vị thần y trong không gian dùng những tinh hoa của thế giới Tâm Linh để cố gắng chữa khỏi bệnh cho bố, dùng Năng lượng Nhật Nguyệt Trùng Quang dồn vào trong Ngọc Linh Cứu Mạng. "Năng lượng tình thương của vạn vật muôn loài dồn vào Ngọc Linh Cứu Mạng, nâng cấp năng lượng Ngọc Linh Cứu Mạng. Cách đỉnh đầu của bệnh nhân 1m xuất hiện một linh cầu khí, Ngọc Linh Cứu Mạng bay vào giữa linh cầu khí, trở thành trung tâm của linh cầu khí đó. Học trò trần tục tâm niệm phát năng lượng thực công vào linh cầu khí".
    Thầy và cô TV phát NLNNTQ vào linh cầu khí. Những người trong không gian cũng phát năng lượng vào linh cầu khí. Đây là một loại năng lượng tổng hợp đa năng, khi đi vào trong cơ thể bệnh nhân thì việc đầu tiên là giải độc cho bệnh nhân, thanh lọc cơ thể bệnh nhân. Tiếp theo là hoàn thiện khuyết tật mà bệnh nhân đang mắc phải, bao gồm cả việc kích hoạt những tế bào gốc để tạo tế bào mầm, rồi từ tế bào mầm tạo ra tế bào phôi và đưa tế bào phôi đến nơi cần cấy ghép, tạo môi trường cho tế bào phát triển. Tóm lại là khắc phục tất cả những nhược điểm mà thực thể đang mắc phải, hồi sinh thực thể, giữ cho cơ thể trở lại ở trạng thái cân bằng, ổn định, bình thường. Tức là luôn sẵn sàng và có khả năng cứu mạng,cứu mạng. Thầy nhận ra đây là cuộc chiến giữa “Thiện và Ác” chứ không đơn thuần là chữa bệnh cứu người nữa.


    Thầy dùng Ngọc Phỉ Thúy chữa bệnh cho bố tháng 10/2020



    7 tháng trước
    Gia đình con chuyển về nhà mới và Thầy đồng ý về làm bàn thờ. Lúc này bố mệt hơn, phải sử dụng máy trợ thở thường xuyên hơn, vì vậy ai cũng mong chuyển sang nhà mới càng nhanh càng tốt và hy vọng sống trong môi trường năng lượng mới sẽ giúp cho sức khỏe của bố tốt dần lên. Thầy cười và nói: “Lúc sang đây, khi Thầy hô quét khí xấu thì anh đã nôn ra một cục máu (phần linh). Đây là sự ách tắc từ lâu và mọi người ví đây giống như một sự giải thoát”.Thầy kể cho chúng con nghe: Vị Thần linh cũ đã rất vui vẻ vỗ vai gia chủ (là bố con) để chào tạm biệt, tặng cho gia chủ một thỏi bạc và mấy viên thuốc. Sau đó, các vị thần cũ và mới đã bàn giao công việc cho nhau. Thầy nói:” Các vị thần làm tốt lắm. Người dưới quyền Thầy bây giờ ai cũng làm tốt thế đấy!” Bố con đã bật khóc vì xúc động.
    Thầy luôn xem xét tiến độ chữa bệnh và tính đến ngày 22/7/2021, bệnh tình của bố đã bắt đầu có dấu hiệu khởi sắc hơn từ thần sắc khuôn mặt cho đến mái tóc của bố. Tóc của bố đã mọc lại sau thời gian dài rụng tóc vì ung thư.


    Sinh nhật Thầy (17/7/2021)
    Chúng con thật may mắn và hạnh phúc được làm học trò của Thầy, được Thầy yêu thương và chở che. Tuy là ngày đặc biệt của Thầy,nhưng Thầy vẫn dành sự quan tâm đến gia đình học trò. Thầy hỏi thăm bệnh tình của bố con và làm một điều vô cùng bất ngờ. Thầy dành tặng món quà vô cùng ấm áp và đong đầy tình yêu thương cho bố con, đó là tất cả học trò cùng phát khí về chữa bệnh cho bố. Dưới sự chỉ huy của Thầy, cụ Nghiêm Tân và các vị Thần y trong không gian đã có mặt tại nhà con. Quả cầu Ngọc Linh Cứu Mạng xuất hiện trên đỉnh đầu của bố con và tập thể lớp cùng tâm niệm phát năng lượng về quả cầu Ngọc Linh Cứu Mạng để hội tụ năng lượng của cả tập thể, hội tụ sức mạnh, tình thương của tất cả tập thể lớp chuẩn bị nguồn năng lượng chữa bệnh cho bố. Tình Thầy Trò, Tình Đồng Môn luôn chứa chan tình yêu thương,sự chia sẻ và đùm bọc gắn bó lẫn nhau. Bố vẫn luôn nhận được sự ủng hộ , những lời động viên từ các thành viên trong gia đình Khí Công Tâm Linh ,nhưng lần này là đặc biệt nhất. Bố cảm nhận được rất rõ điều đó-tình yêu thương và sự quan tâm của tất cả mọi người dành cho bố.
    Chẳng thể kể hết những khó khăn, vất vả, hy sinh của Thầy, của Bà và đội ngũ các vị thần y, các bác sỹ trong không gian và của cả những người bạn đồng môn luôn dành cho bố và gia đình con. Một ngọn nến có thể le lói trước bóng đêm,nhưng nhờ ánh sáng và hơi ấm của những ngọn nến khác xung quanh,nó có thể thắp sáng cả một bầu trời. Tình thương mới thực quyền năng lớn!

    4 tháng trước
    Nó ngồi bên cạnh,thức trông bố. Bố cũng mất ngủ. Nó lặng nhìn bố mà lòng nặng trĩu. Bố thay đổi nhiều quá. Đã lâu rồi 2 bố con không tâm sự, cũng vì bệnh tật mà bố thay đổi hẳn tính tình, hai bố con cũng hay bất đồng quan điểm,nhưng điều khiến nó suy nghĩ nhiều nhất là những việc nó nghĩ mình làm được nhưng bố lại gàn lại.Nó sợ nhất không phải lúc bố mắng mà là những khi bố chìm vào trong im lặng,im lặng rất sâu.Bố cũng nói khi nào bố khỏe lại sẽ nói hết tất cả những điều bố muốn nói với nó. Nó thắc mắc và không biết,lúc này đây,bố còn điều gì vẫn trăn trở trong lòng bấy lâu nay ?

    « Thành à, con vẫn thức trông bố à ? Đi ngủ đi con. Bố khổ quen rồi,đau thế này không sao cả. Đời bố khổ cực từ bé, vất vả mưu sinh,cơm không đủ ăn,áo không đủ mặc,quai búa từ sáng đến trưa cũng chỉ tạm lót dạ. Ngày bố lên Hà Nội học Đại học ,ông nội đã bán con lợn nuôi bấy nhiêu năm để có tiền cho bố ăn học. Vậy mà ngày ông mất,bố vì ốm yếu bệnh tật mà không thể nhìn mặt cha mình lần cuối. Tên của con cũng do ông đặt,ông muốn là người có Đức thì mới Thành được. Đã bao lâu rồi bố con mình không dành tâm sự cho nhau ? Con có mối tình nào chưa, các mối quan hệ của con thế nào? Bố xin lỗi vì có lúc bố gắt gỏng làm con tổn thương,bố xin lỗi vì có những lúc bố không hiểu con,điều đã làm bố trăn trở suốt đêm thâu.Bố xin lỗi vì nhiều khi chưa thể dành cho con những lời động viên,những lời khen đúng lúc. Có thể bây giờ con chưa được tốt như bố kì vọng,nhưng bố tin con sẽ trở thành trụ cột cho gia đình,sớm thôi. Chúng ta không thể lấy đủ 10 phần cùng 1 lúc thì lấy chỗ này 2,chỗ kia 3,chỗ nọ 5. Mong con hãy thay bố gánh vác công việc gia đình,lo cho gia đình như cách bố đã từng làm. Mong con sau này sẽ không vì công việc mà bỏ quên bữa cơm gia đình,điều mà bố không bao giờ muốn bỏ lỡ.Cuộc sống này rất khó khăn,bố biết. Bố tiếc chưa có cơ hội để thể hiện tình yêu với con nhiều hơn,chỉ tự nhủ với bản thân mình phải cố gắng làm sao,làm sao để con được bằng bạn bằng bè,không phải vất vả khó nhọc như bố ngày xưa.Nhờ học hành mà bố đổi đời,con cứ bước đi rồi sẽ có ngày tìm được câu trả lời. Bố nhận ra rằng tài sản lớn nhất mà bố mẹ có là các con,và hạnh phúc của các con là hạnh phúc của bố mẹ.
    Bố luôn dạy con câu này không biết con còn nhớ chứ ? Tương lai chúng ta khóc hay cười phụ thuộc vào độ lười của quá khứ.Bố mong rằng niềm đam mê và tấm lòng tràn trề nhiệt huyết của con sẽ nhận lại được tình yêu thương và tiếng cười cùng người bạn tốt ở bên.Là một người đàn ông thì con phải biết : « Chuyện gì thì cũng sẽ có cách giải quyết. » Và mỗi khi trái tim con nhói lên vì một vết thương đã mang và tưởng lành, là khi con nhận ra mình còn sống và đang dần trưởng thành. Hãy cứ là chính con,đừng ngại ngần sai vì có những cơ hội sẽ không lặp lại lần hai.Thế giới mà con sắp phải trải qua sẽ có thật là nhiều những thứ đắng cay.Nhưng hãy mạnh mẽ lên nhé,vì bố biết con trai bố sinh ra là để cất cánh bay. Có lẽ cũng đã muộn,một lần được nói lời yêu với con là tất cả những gì mà cha muốn.Dù có những lúc mà khoảng cách giữa hai bố con trở nên xa vời,thì với bố ngày hạnh phúc nhất trong cuộc đời vẫn luôn là ngày mà con ra đời.
    Bố nhớ 20 năm trước,lúc bố còn bế con trên tay,nhìn con ngủ say,nhìn con nở nụ cười với bố,lúc đó bố đã nghĩ mình là người hạnh phúc nhất trên thế gian này.Thằng bé năm nào giờ đã trưởng thành rồi,lớn rồi,biết nghĩ rồi,biết lo rồi.Bố biết con cũng giống bố ,sẵn sàng đánh đổi tất cả để quay trở về những năm tháng ấy,bố lại được đèo con đi học,lại được dạy con những bài học làm Người.Chiếc xe máy đã cũ giờ đã được thay bằng chiếc xe mới cho con đi,nhưng bố lại không còn trẻ nữa. Bố cũng chỉ mong một ngày nào đó con sẽ trở về với nụ cười rạng rỡ trên môi và nói : « Bố ơi con thành công rồi » giống như hồi bé một lần nữa. Bố yêu con,yêu con ,yêu con rất nhiều. Rồi một ngày con sẽ lại làm cha,làm thầy của con con,đến lúc đó con sẽ hiểu những điều bố nói và chưa nói. »

    2 tháng trước
    Bố ! Bố ! Bố ơi,bố mở mắt nhìn con đi mà! Nó gào trong tuyệt vọng. Trước khi trút hơi thở cuối cùng,giọt nước mắt bố lăn dài trên gò má. Bố đã nhắm mắt,chìm vào giấc ngủ thiên thu. Khuôn mặt bố bình thản. Người ta đưa bố đi.Nó quỵ xuống quan tài,nhìn mặt bố lần cuối rồi bước đi,lòng nặng trĩu.
    « Tôi cứ tưởng việc khó khăn nhất trên thế gian này là một việc gì đó vĩ đại.Hóa ra đơn giản chỉ là nói lời yêu thương thật lòng với một ai đó trước khi quá muộn… »
    Ít nhất con không phải hối hận. Con yêu bố !



    Bây giờ đây
    Ngay lúc này,nó vừa viết vừa khóc,chưa bao giờ nó khó viết như thế. Nó ngồi đọc lại những dòng bố viết lúc nó đang ôn thi đại học. Những ngày mà bố còn đi lại và nấu ăn được,bố thức cùng nó ôn bài và nấu mì cho nó ăn. Lúc nó ăn,bố tranh thủ viết những dòng tâm sự của bố. Và giờ đây khi đọc lại,những dòng chữ đó như những nhát dao cứa vào tim nó. Đó là khoảng thời gian mà bố mẹ còn nợ tiền nhà, đó là những phút giây hồi hộp khi bố đưa mẹ đi đẻ,lúc bố phải đỡ đẻ cho mẹ sinh ra nó ngay trên xe taxi. Bàn tay gầy guộc ấy dính máu, bố cố ôm chặt nó vào lòng,truyền cho nó hơi ấm , truyền cho nó tình yêu thương giữa đêm mưa giá rét. Là những đêm bố thức trắng chỉ để dỗ dành nó hết khóc, là khoảng thời gian chật vật đi tìm mua thuốc để chữa bệnh ngoài da lúc nó 2 tuổi,là những lần vất vả đưa nó đi chữa bệnh đau đầu,là khoản tiền học phí chưa đóng, là câu nói những thứ chân thật nhất không thể đánh đổi bằng tiền tài vật chất.Mắt nó nhòa đi…


    20 năm sau
    Nó tiến tới cái bàn và lau tấm ảnh của bố được đặt trang trọng giữa bàn. Nay là sinh nhật bố,nó nở nụ cười mãn nguyện. Giờ đây nó đã làm được những điều mà nó hứa với bố. Nó có một gia đình hạnh phúc,có những thành công nhất định và trên tất cả là vẫn bước tiếp trên con đường đã chọn để thực hiện nốt sứ mệnh còn dang dở. Nó thầm cảm ơn bố,cảm ơn bố đã truyền cho nó cái tinh thần vẫn cứ đi dù chỉ còn một chiếc giày. Một chiếc dưới chân mình còn một chiếc trong tâm mình, trong ý chí của mình Nó ngồi xuống tâm sự với bố. Có những thứ quan trọng hơn thành tích,rất rất nhiều lần, và dạy con đúng là việc khó nhất trên đời, đúng không bố ?
    Cảm ơn bố đã sinh ra con,cảm ơn bố đã cứu sống con, để con biết cuộc sống này đáng trân trọng và đáng sống như thế nào. Cảm ơn bố vì tất cả ! Đôi khi im lặng,nhưng bố muốn nói bao điều,tình yêu thể hiện bằng hành động nhưng con non nớt hiểu được bao nhiêu? Có lẽ mãi đến khi con lớn rồi,con mới hiểu được hết nỗi lo của cha. Có lẽ ngày đó không phải bố không hiểu con, mà là con chưa hiểu chính mình. Bố sợ con bị mọi người đánh giá,sợ con không chịu được áp lực nên khuyên con làm việc khác. Tính con cả thèm chóng chán,không kiên trì và hay bỏ cuộc và luôn có khao khát khẳng định bản thân nên bố luôn nói con chưa làm được, để con luôn chứng minh với bố rằng bố sai mà cố gắng hoàn thành nó. Cũng giống như 35 năm trước lúc cả gia đình ta đi tắm biển,con đã muốn vẫy vùng khi nghe mình thua bố ở khoản bơi lội,lúc ấy tuy no một bụng nước nhưng cũng là lần đầu tiên con dám tự mình bơi ra biển lớn.
    Cả tuổi thơ con đã rất hạnh phúc vì luôn có bố ở bên quan tâm chăm sóc con. Có lẽ vì con bố luôn sẵn sàng hi sinh cả cuộc đời,chấp nhận vất vả, và cũng vì với bố,con luôn là tất cả.
    Nhưng bố ơi,tại sao bao gian lao kia bố không bao giờ kể,vì sao có những nỗi mất mát bố chỉ giữ riêng mình ? Vì sao cả tuổi thơ con luôn đong đầy tiếng cười, không bao giờ thấy nước mắt và nỗi đau của Người ?
    Đôi mắt nó nhòa lệ,người đàn ông 40 tuổi giờ đây chỉ bé nhỏ như đứa trẻ khi đứng trước cha nó
    « Sao con lại khóc thế ? Cười lên đi nào. Bố vẫn luôn ở đây mà ! »


    *****

    *13 năm trước
    Cô giáo đợi cho đến khi các bạn ngừng vỗ tay rồi mời nó về chỗ và bắt đầu buổi học : « Chúng ta học thôi,hôm nay cô sẽ chữa bài văn hôm trước chúng ta làm nhé. »
    Đề bài lần này là hãy tả một người mà các em thần tượng,và điều làm cô ấn tượng đó là bài viết của bạn Lương Đức Thành. Các em biết bạn ấy tả về ai không ? Đó là Bố bạn ấy. Em có thể lên đọc cho cả lớp nghe bài làm của mình không nhỉ ? Mọi người rất muốn xem bài văn được điểm 10 lần này của em đó!»





    Nguyệt Quang Tử trả lời:

    Thành ơi! Thầy đã khóc khi ngồi duyệt bài con viết!
    Thầy khóc vì tình cảm ấm áp chứa chan của cha con con mà một người cha như Thầy đã từng có nhưng rồi đã bị mất!
    Thầy khóc vì Thầy đã không thực hiện được lời hứa " Cứu bố con sống bằng được!".
    Thầy khóc vì tài hèn, sức mọn còn để cho vạn vật muôn loài chịu quá nhiều đau khổ!
    Thực chất việc cứu bố con là một việc quá khó! Mẹ Thầy đã phải nói: "Đây không phải là sự đối đầu giữa Thiện và Ác mà là sự đối đầu giữa hai hệ thống".
    Thầy xin lỗi bố con, xin lỗi con và cả gia đình con!



    22/02/2022

    Huệ Tâm

    /
    Lần sửa cuối bởi Đức Thành, ngày 23-06-2022 lúc 02:02. Lý do: Chính tả
    Những người đã phải rơi xuống đến tận cùng của đau khổ thì chưa chắc có lần nào đạt đến tột đỉnh của vinh quang, nhưng những người đã đạt đến tột đỉnh của vinh quang thì chắc chắn đã từng rơi xuống đến tận cùng của đau khổ.

  2. 52 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Đức Thành

    bần tăng (22-02-2022),Diệu Hồng (25-02-2022),Dungnph (22-02-2022),haixuyentb (23-02-2022),hiepqf3 (22-02-2022),HoangSyHiep (22-02-2022),Hoasentrang (22-02-2022),hoatran (22-02-2022),hoatuyet (22-02-2022),hocdao (22-02-2022),HUNGHOANG (22-02-2022),huongtamlinh (22-02-2022),july (22-02-2022),kiencuong304 (23-02-2022),Lobbyvietnam (22-02-2022),Lungnhi (06-09-2024),manhcao277 (24-02-2022),manhtuongngo (22-02-2022),Mùa Xuân Đến (23-02-2022),Minh Toàn (23-02-2022),Nganpham (23-02-2022),nganuoc (22-02-2022),Ngô Minh Thành (22-02-2022),Ngoạn Hiền (25-02-2022),nguoihoc (04-09-2022),NguyetQuangTu (22-02-2022),PhongThuyGia (22-02-2022),phuonganhhp (23-02-2022),phuongngoc (22-02-2022),Phương Nam (23-02-2022),Tamhuongthien (23-02-2022),tamminh (22-02-2022),thanhngoc (23-02-2022),THANHTINH (23-02-2022),thanhvinh (23-02-2022),theoThầy (22-02-2022),thiện tai (22-02-2022),Thutrang (22-02-2022),Tieutrucxinh (23-02-2022),tinhtamtuluyen (23-02-2022),trangpham (22-02-2022),tranquang1510 (24-02-2022),tuluyenthantam (23-02-2022),TuMinh (22-02-2022),Vidieu (22-02-2022),xuangiang14 (23-02-2022),youme (22-02-2022),Đào Hương 95 (19-07-2022),Đại Minh (22-02-2022),Đức Tin (30-11-2023),ĐINHQUANG HIỆP (25-02-2022)

  3. #2
    Ngày tham gia
    Dec 2011
    Bài viết
    457
    Cảm ơn!
    4,886
    Thanked 11,224 Times in 458 Posts

    Mặc định

    Buổi sáng hôm nay, ngày 22-2-2022. Cô thấy trên mạng nói đó là ngày đặc biệt bao năm mới có.
    Họ nói ngày hôm nay đặc biệt và có trường năng lượng mạnh mẽ.
    Cô vào diễn đàn và đọc được bài viết của con.
    Cô thấy bài viết của con như 1 cuốn phim hồi ức đầy tình yêu với bố.
    Bố con - Anh Tuấn cũng là 1 trong những người ANH thân thiết của gia đình cô.
    Chú Hanh cũng đặc biệt quý trọng bố con, 1 người anh Tài cao- giản dị, chân thành
    Bố con đã sống 1 quãng đời rất đẹp
    Đã có được con, 1 người con trai có trái tim ấm áp
    Đã có 1 người vợ tận tụy, thương yêu gia đình, hết lòng vì gia đình
    Đã có những trải nghiệm không phải ai cũng có
    ....
    Bởi vậy cô luôn tin rằng bố con dù có ở không gian nào cũng sẽ luôn có cuộc sống tốt nhất
    Chúng ta có thể không còn được ôm nhau, đọ tay với nhau nhưng bố con sẽ luôn mãi mãi ở trong tim mọi người.
    Chúng ta đang theo 1 con đường dài học đạo, và chính con đường đó sẽ rút ngắn mọi khoảng cách, kể cả âm - dương. Cô biết, ở 1 nơi xa. Bố con vẫn luôn dõi theo con, vẫn đang tu luyện và hoàn thành thật tốt sứ mệnh của mình.

    Chúc mừng sinh nhật anh Tuấn, người anh, người đồng môn luôn tốt bụng, lạc quan và ấm áp.
    Chúc cho con trai anh, thừa hưởng trái tim ấm áp của anh sẽ luôn vững vàng tiếp bước con đường anh đã chọn.

    /
    Đời thay đổi khi ta thay đổi

  4. 40 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Hoasentrang

    bần tăng (22-02-2022),Dungnph (22-02-2022),haixuyentb (23-02-2022),hiepqf3 (22-02-2022),HoangSyHiep (22-02-2022),hoatran (22-02-2022),hoatuyet (22-02-2022),Hu Vo (28-02-2022),huongtamlinh (22-02-2022),lê chí công (26-02-2022),Lungnhi (06-09-2024),manhcao277 (24-02-2022),manhtuongngo (22-02-2022),Minh Toàn (23-02-2022),Nganpham (24-02-2022),nganuoc (22-02-2022),Ngô Minh Thành (22-02-2022),Ngoạn Hiền (25-02-2022),PhongThuyGia (23-02-2022),phuonganhhp (23-02-2022),phuongngoc (22-02-2022),Phương Nam (23-02-2022),tamminh (22-02-2022),thanhngoc (23-02-2022),THANHTINH (23-02-2022),thanhvinh (23-02-2022),theoThầy (22-02-2022),Thutrang (22-02-2022),Tieutrucxinh (23-02-2022),trangpham (22-02-2022),tuluyenthantam (24-02-2022),TuMinh (23-02-2022),Vidieu (22-02-2022),xuangiang14 (23-02-2022),youme (22-02-2022),Đại Minh (22-02-2022),Đức Thành (22-02-2022),Đức Tin (14-06-2025),ĐINHQUANG HIỆP (22-02-2022)

  5. #3
    Trái tim dũng cảm Guest

    Mặc định

    Hi Thành,
    Đọc bài viết của cháu mà cô rớt nước mắt lã chã tại văn phòng. Đọc mới thấy cháu có một người bố rất tuyệt vời, là chỗ dựa vững chắc và dạy cháu rất nhiều điều mà không phải người bố nào cũng làm được. Đó cũng là 1 điều may mắn cháu ạ! Và chắc chắn bố là người giúp cháu trở thành 1 "cậu bé đặc biệt" như ngày hôm nay
    Cô tin cháu cũng sẽ là người tốt, là người bố tốt của các con cháu sau này và bố luôn bên mẹ con cháu và mọi người !
    Chúc cháu và gia đình luôn an vui, mạnh khỏe, hạnh phúc và thành công !
    Chúc mừng sinh nhật anh Tuấn đang ở 1 nơi vừa xa....vừa gần ....

  6. 27 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Trái tim dũng cảm

    Dungnph (23-02-2022),haixuyentb (23-02-2022),HoangSyHiep (23-02-2022),Hoasentrang (22-02-2022),hoatran (23-02-2022),hoatuyet (23-02-2022),huongtamlinh (22-02-2022),lê chí công (26-02-2022),manhcao277 (24-02-2022),manhtuongngo (22-02-2022),Minh Toàn (23-02-2022),Ngoạn Hiền (25-02-2022),PhongThuyGia (23-02-2022),Phương Nam (23-02-2022),tamminh (23-02-2022),thanhngoc (23-02-2022),THANHTINH (23-02-2022),Thutrang (22-02-2022),Tieutrucxinh (23-02-2022),trangpham (23-02-2022),tuluyenthantam (24-02-2022),TuMinh (23-02-2022),Vidieu (22-02-2022),xuangiang14 (23-02-2022),Đại Minh (27-02-2022),Đức Thành (22-02-2022)

  7. #4
    Ngày tham gia
    Apr 2012
    Đang ở
    Nhổn, Hà Nội
    Bài viết
    401
    Cảm ơn!
    6,646
    Thanked 9,262 Times in 401 Posts

    Mặc định

    Đức Thành thương mến,
    Đọc bài viết của con, cô không kìm được nước mắt với những thước phim về tháng ngày gian khó nhưng đầy tràn hạnh phúc của gia đình con.
    Gia đình con từ lâu đã luôn là tấm gương sáng trong trái tim cô về mọi mặt: về tình yêu thương một lòng một dạ mà mọi người dành cho nhau, về sự kiên trì vượt qua gian khó, về sự nghiêm túc và kỷ luật, về đối nhân xử thế thật hài hòa,... và nhất là về Đức Tin trong tu luyện!
    Cô không biết nói gì trong lúc này, có 2 câu nói mà cô đã đọc được và thấy phù hợp với gia đình con:

    1, Mạnh Tử viết : Thiên tương giáng đại nhiệm vu thị nhân dã. Tất tiên khổ kỳ tâm chí, lao kỳ cân cốt, Nga kỳ thể phu, không phạp kỳ thân, hoành phất loạn kỳ sở vi, sở dĩ động tâm nhẫn tính tằng ích kỳ sở bất năng
    Dịch : Trời định giáng cho người nào trách nhiệm lớn lao, ắt trước tiên làm cho khốn khó tâm trí, nhọc nhằn gân cốt, thân xác bị đói khát, chịu nỗi khổ sở nghèo túng, làm việc gì cũng không thuận lợi,... Như thế là để lay động tâm trí người ấy, để tính tình người ấy trở lên kiên nhẫn, để tăng thêm tài năng cho người ấy.


    2, Cây càng vươn cao về phía mặt trời, thì rễ của nó càng phải đâm sâu và lan rộng trong lòng đất.

    Và thường thì bộ rễ của cây luôn phải phát triển thật sâu rộng trước, thì cây sẽ có sức mạnh để vươn tới những tầm cao mới.
    Những khó khăn vất vả khi bộ rễ cây gặp phải để đâm sâu xuống lòng đất, vượt qua lớp đất đá thật cứng và dày - thường người ngoài không thấy được, nhưng sẽ là nền tảng vững chắc để cây phát triển sau này.
    Cô tin là những mất mát, đau buồn, gian nan, vất vả, ... mà con và gia đình đã và đang trải qua - mọi người gia đình con sẽ biến chúng thành sức mạnh, để rèn luyện đức tin, ý chí và nghị lực của mình thêm ngày càng manh mẽ, sẽ là nền tảng vững chắc cho tương lai phía trước của các con.


    Kính gửi anh Tuấn:
    Đọc bài viết của cháu Thành, em mới hiểu được thêm về nghị lực và sự kiên cường của anh. Anh luôn là người mang tiếng cười cho các anh chị em đồng môn, luôn động viên và chỉ ra những hướng nhìn tích cực để mọi người vượt qua những khó khăn trong cuộc sống và tu luyện. Bây giờ em mới hiểu tại sao anh lại bản lĩnh tới như vậy! Có lẽ bởi vì anh đã bươn trải vất vả trong cuộc sống trần tục như vậy, nên anh lại càng thêm yêu thương và trân trọng cuộc sống trần tục, luôn mang những điều tốt đẹp vui tươi tới mọi người xung quanh...
    Cây càng cao, thì bộ rễ càng sâu dày - đó chính là hình ảnh thật đúng về ANH đấy ạ!
    Dù anh đã bước sang không gian khác, nhưng con đường tu luyện vẫn là một, GĐ KCTL vẫn là một. Và với KCTL, thì Âm Dương không còn là cách biệt.

    Cho em chúc mừng sinh nhật ANH ạ.
    Chúc anh và gia đình luôn mạnh khỏe, luôn hạnh phúc, luôn bên nhau, cùng nhau vượt qua mọi khó khăn và đạt tới những tầm cao mới ạ.
    "Không sợ thấp, không mong cao
    Cái đến sẽ đến, tại sao mong cầu!"


    _ trích thơ Thầy Huệ Tâm _

  8. 40 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới youme

    bần tăng (23-02-2022),Dungnph (23-02-2022),haixuyentb (23-02-2022),HoangSyHiep (23-02-2022),Hoasentrang (22-02-2022),hoatran (23-02-2022),hoatuyet (23-02-2022),Hu Vo (28-02-2022),huongtamlinh (22-02-2022),lê chí công (26-02-2022),manhcao277 (24-02-2022),manhtuongngo (22-02-2022),Minh Toàn (23-02-2022),Nganpham (24-02-2022),nganuoc (23-02-2022),Ngoạn Hiền (25-02-2022),PhongThuyGia (23-02-2022),phuonganhhp (23-02-2022),phuongngoc (24-02-2022),Phương Nam (23-02-2022),Tamhuongthien (23-02-2022),tamminh (23-02-2022),thanhngoc (23-02-2022),THANHTINH (23-02-2022),thanhvinh (23-02-2022),theoThầy (22-02-2022),thiện tai (23-02-2022),Thutrang (22-02-2022),Tieutrucxinh (23-02-2022),trangpham (23-02-2022),tranquang1510 (23-02-2022),tuluyenthantam (24-02-2022),TuMinh (23-02-2022),Vidieu (22-02-2022),xuangiang14 (23-02-2022),Đại Minh (27-02-2022),Đức Thành (22-02-2022),Đức Tin (27-06-2025),ĐINHQUANG HIỆP (23-02-2022)

  9. #5
    Ngày tham gia
    Aug 2012
    Bài viết
    363
    Cảm ơn!
    7,058
    Thanked 9,114 Times in 360 Posts

    Mặc định

    Đức Thành ơi! Cô biết, ai đọc bài viết này của con rồi cũng sẽ khóc giống như cô. Mỗi thành viên trong gia đình KCTL đều dành cho bố con, cho mẹ con, cho gia đình con một tình cảm đặc biệt khác nhau. Bố mẹ con thật may mắn và hạnh phúc vì có một người con trai hiếu thảo, có trái tim thật ấm áp như con. Con cũng thật may mắn và hạnh phúc khi được làm con của bố mẹ con, được tiếp bước con đường bố mẹ con đã và đang đi. Cô tin rằng con sẽ có nhiều thành tựu trong tương lai để bố mẹ con tự hào về con Đức Thành ạ. Điều con may mắn nữa là con đã được là học trò của Thầy Huệ Tâm, có Thầy bên cạnh tương lai con sẽ luôn rộng mở cả đường Đời & Đạo. Cô cũng phải học ở con rất nhiều!

    Cô khóc vì bài viết quá tình cảm của con và cũng khóc vì những câu trả lời của Thầy. Từng câu từng chữ Thầy viết đều làm con bật khóc. Mỗi lần con Tu xuống con đều tự nhủ trong lòng "Không được để kẻ xấu thực hiện được âm mưu của chúng". Chỉ cần giữ vững niềm tin thì không ai lợi dụng mình được cả. Con tin rằng có một ngày Thầy cũng sẽ làm được việc lớn đang làm. Con và những học trò khác sẽ đợi được tới ngày đó ạ.

  10. 28 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Vidieu

    bần tăng (23-02-2022),Dungnph (23-02-2022),haixuyentb (23-02-2022),HoangSyHiep (23-02-2022),Hoasentrang (24-02-2022),hoatran (23-02-2022),hoatuyet (23-02-2022),Hu Vo (28-02-2022),huongtamlinh (26-02-2022),lê chí công (26-02-2022),manhcao277 (24-02-2022),Minh Toàn (23-02-2022),nganuoc (24-02-2022),Ngoạn Hiền (25-02-2022),phuonganhhp (23-02-2022),Phương Nam (25-02-2022),Tamhuongthien (23-02-2022),tamminh (24-02-2022),THANHTINH (24-02-2022),thanhvinh (02-03-2022),trangpham (23-02-2022),tuluyenthantam (24-02-2022),TuMinh (24-02-2022),youme (23-02-2022),Đại Minh (27-02-2022),Đức Thành (23-02-2022),Đức Tin (14-06-2025)

  11. #6
    Ngày tham gia
    Mar 2012
    Đang ở
    Hà nội
    Bài viết
    313
    Cảm ơn!
    4,512
    Thanked 5,874 Times in 309 Posts

    Mặc định

    Con cảm ơn Thầy!
    Chú cảm ơn Đức Thành!


    Những giọt nước mắt làm ta mạnh mẽ hơn, thức tỉnh sự yêu thương, trân trọng.
    Có những điều chỉ có thể chia sẻ ở gia đình KCTL.
    Câu chuyện của cha con Đức Thành là bài học đầy ý nghĩa về tình yêu thương trong gia đình.
    Chú tin Đức Thành sẽ có tương lai tốt đẹp, sống sao cho bõ những ngày qua nhé Thành!
    Sức mạnh của người tu luyện là lòng tin và sự kiên trì

  12. 27 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới HoangSyHiep

    bần tăng (25-02-2022),Dungnph (25-02-2022),haixuyentb (25-02-2022),Hoa Cát Tường (15-06-2022),Hoasentrang (25-02-2022),hoatran (01-03-2022),hoatuyet (27-02-2022),Hu Vo (28-02-2022),huongtamlinh (26-02-2022),lê chí công (26-02-2022),longtadinh (26-02-2022),manhcao277 (24-02-2022),nganuoc (27-02-2022),Ngoạn Hiền (25-02-2022),Phương Nam (25-02-2022),tamminh (26-02-2022),THANHTINH (26-02-2022),thanhvinh (02-03-2022),Tieutrucxinh (27-02-2022),tuluyenthantam (25-02-2022),TuMinh (25-02-2022),Vidieu (24-02-2022),xuangiang14 (28-02-2022),youme (24-02-2022),Đại Minh (27-02-2022),Đức Thành (24-02-2022),Đức Tin (13-06-2025)

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •