Trang 1 của 5 123 ... CuốiCuối
Kết quả 1 đến 10 của 41

Hybrid View

  1. #1
    FirePhoenix Guest

    Mặc định Có nên đi theo con đường của Thầy?

    Những ngày này, tôi cảm thấy ko vui.

    Tôi cũng đã từng tốt nghiệp ĐH, đã mang ơn của rất nhiều thầy - cô, có những người tôi vô cùng yêu quý, có người tôi ko dành tình cảm. Lẽ tự nhiên, cái yêu - cái ghét chỉ là cảm tính. Nhưng giờ, thời đi học đã xa, tôi đã tự tin bước vào đời với hành trang của những yêu thương và dạy dỗ ngày xưa...

    Thời gian trôi nay em đã lớn khôn
    Nhớ dáng thầy ngày xưa từng dạy dỗ
    Mái tóc thầy nay không còn xanh nữa
    Pha lẫn thêm những sợi bạc tháng năm

    Bàn tay ấy em đã từng được nắm
    Hơi ấm cho em dào dạt tình thương...

    Phải rồi, hình ảnh của những người đã dìu dắt tôi, giờ trong tôi đều trở nên đẹp đẽ, bất kể là thầy giáo dạy toán có hàm răng khấp khểnh hay cố tình gọi tôi lên bảng, hay cô giáo dạy văn có mái tóc xù đơ cho tôi điểm thấp...

    Đến một độ chín nào đó của cuộc đời, người ta cần phải ngẫm ra được nhiều điều, cần phải biết độ lượng với chính lòng mình... Phải, đúng là người ta sẽ và nên làm như thế! Nhưng ko phải ai cũng làm được...

    Tôi còn có 1 người Thầy khác, người Thầy của tôi cũng như của rất nhiều người, người mà giờ đây vẫn ở bên cạnh tôi... và mãi mãi...

    Thầy tôi - có thật nhiều điều để nói! Nhưng hôm nay tôi xin được kể chuyện về Thầy, những vấn đề chỉ liên quan đến cái chủ đề mà tôi đưa ra.

    Thầy tôi tóc bạc nhiều, da đồi mồi, thấp - có lẽ chỉ cao bằng tôi (tôi là nữ!)... Nói là Thầy xấu, cũng đúng, Thầy ko đẹp trai. Nói là Thầy đẹp, cũng đúng, có nhiều người nói với tôi là Thầy đẹp lão, da Thầy lúc nào cũng hồng hào. Có lẽ Thầy là người phải trăn trở và suy nghĩ nhiều nhất trong những người tôi từng biết. Khi Thầy mới đi theo con đường mà Thầy chọn bây giờ, Thầy vẫn còn bệnh nặng, căn bệnh đã từng khiến Thầy sống dở - chết cũng dở. Ngoài bệnh tật, Thầy còn phải đi trên một con đường tu luyện được trải thảm, mọi người đừng nhầm, thảm gai chứ ko phải thảm nhung. Cả gia đình ko ai hiểu và thông cảm cho Thầy. Mọi người đều cho Thầy là "gàn dở". Những cái gì tồi tệ nhất, Thầy đã phải trải qua.

    Năm tháng trôi qua, có bao học trò đến với Thầy và được Thầy dạy bảo, bao người bệnh đến với Thầy và được Thầy chữa trị...Có bao người đã mang ơn, có bao người cũng đã phản bội...

    Thế nhưng ko lúc nào, tôi ko thấy Thầy luôn phải trăn trở và băn khoăn. Có lúc tôi định bảo, hay Thầy giải nghệ đi, Thầy nói đùa là "Ngày mai Thầy sẽ giải nghệ!".

    Ngày mai, rồi ngày kia, ngày kìa...Thầy vẫn chữa bệnh, vẫn làm tâm linh...

    Những ngày này, tôi cảm thấy ko vui. Tôi thấy có anh học trò cũ của Thầy công khai nói xấu, bình phẩm, xúc phạm đến Thầy. Tôi thấy buồn cười, thậm chí, tôi chưa thấy Thầy làm sai với anh ý, cả về lẽ đời lẫn lẽ đạo, vậy mà anh ý điên cuồng chỉ trích, phê phán Thầy. Anh ấy có lẽ cố tình ko nhớ những năm tháng ngày xưa khi Thầy khổ cả về vật chất lẫn tinh thần mà vẫn bao bọc anh học trò nghèo bị bệnh nặng. Thực lòng, tôi nghĩ, nếu tôi là đàn ông, tôi sẽ đến tận nơi và đấm cho anh kia một trận nên thân, vì anh ấy, mà thậm chí tôi đã phải gánh chịu nhiều bất hạnh trong gia đình...Thế mà giờ anh ấy còn nhạo báng Thầy, có khác nào gián tiếp nhạo báng những bất hạnh của tôi... Tôi, thực lòng tôi thấy rất khó chịu.

    Nhưng...tôi biết anh ấy ko nghĩ được như tôi, anh ấy ko đủ trưởng thành, ko có trí tuệ và tình thương như tôi...Sẽ ko bao giờ anh ấy có thể đứng ngang hàng để nói chuyện với tôi. Viết những dòng này ra, tôi đã khá bình tâm trở lại.

    Cuối cùng tôi muốn nói, mọi người hãy suy nghĩ thật kỹ trước khi quyết định theo con đường của Thầy. Thầy tôi ko phải người hoàn hảo, ko thể nói Thầy luôn đúng, từ trước đến nay chưa bao giờ sai, Thầy còn thỉnh thoảng vẫn bị mệt, vẫn hay khó tính, từ trước đến nay vẫn khó tính, hay quát, đôi lúc tôi còn thấy Thầy quát vô lý, vì "mắt kém" Thầy hay nói nhiều... nói nhiều để ai hiểu đến đâu thì hiểu...ai ko hiểu thì ko hiểu...

    Khó lắm, khó lắm, khó lắm, ai ơi, để biết sống, biết ơn và biết tu...

    Hãy đừng làm cho tóc Thầy thêm bạc...!!!
    Lần sửa cuối bởi FirePhoenix, ngày 09-06-2011 lúc 10:54. Lý do: CT

  2. 58 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới FirePhoenix

    bgone (09-06-2011),bocautrang (09-06-2011),boystyle83 (09-06-2011),chieuthuvang08 (02-05-2014),ducdokieu (09-06-2011),hanhkhach (17-07-2011),Hoan (03-03-2012),HoaXuan (09-06-2011),Hua Toan (01-11-2012),huongtamlinh (09-06-2011),HuyenAnh (11-06-2011),huyenkhongthanhnam (11-06-2011),khaitam (09-06-2011),kimthuan (20-12-2011),Lam (12-10-2011),lê chí công (06-03-2014),mahalkita (09-12-2012),manhcao277 (03-08-2015),manhtuongngo (07-08-2014),Minh Toàn (22-02-2016),Nam Thảo Chi (18-07-2017),namnguyenduc (10-01-2017),newebook (03-01-2015),Nganpham (10-03-2013),nganuoc (13-06-2011),Ngoạn Hiền (11-10-2013),NguyenHoa (12-06-2011),nhuhainguyen (09-06-2011),PhongThuyGia (09-06-2011),phongvan (09-06-2011),Phucthinh (04-02-2017),phuongngoc (07-07-2016),pvt-pvv (23-03-2012),River (16-12-2013),tamanh (09-06-2011),tam_thuc (29-09-2014),Thanh Quang (02-04-2015),tiendung23680 (06-04-2015),Tieutrucxinh (20-07-2011),tindohuongthien (09-06-2011),tinhtam (09-06-2011),TKKT (09-06-2011),TrangNTN (09-06-2011),TruongKhoat (09-06-2011),tuluyenthantam (24-03-2014),tuonglam (11-06-2011),TuTam (10-06-2011),Đào Hương 95 (26-08-2020),ĐINHQUANG HIỆP (10-06-2011)

  3. #2
    Ngày tham gia
    Jun 2010
    Đang ở
    Hà Nội, Sđt: 0942227997
    Bài viết
    196
    Cảm ơn!
    382
    Thanked 1,318 Times in 167 Posts

    Mặc định

    Trong cuộc sống, có những con đường mà chị phải lựa chọn và chị thôi không khỏi lăn tăn suy nghĩ : liệu con đường mình đi có đúng không? có phù hợp với mình không và mình có thật sự muốn nó không? v.v.. nhưng tuyệt nhiên khi gặp Thầy, chị chưa bao giờ tự hỏi chính mình những câu hỏi ấy mà ban đầu trong lòng đã có sự tọai nguyện lấp đầy từ khi biết đến diễn đàn này chứ chưa phải gặp Thầy...và chị biết đó là câu trả lời cho mọi câu hỏi ...

    Từ lâu trong lòng chị đã xem Thầy như 1 người Cha - vừa gần gũi, thân thương và tôn kính...Chị đã được chứng kiến những tâm sự, những trăn trở của Thầy trong thời gian ngắn ngủi Thầy chữa bệnh cho người dân Sài Gòn: Thầy phấn chấn khi bệnh người thuyên giảm, Thầy truy tìm ngọn ngành khi người bỏ dở...v.v...nên chị rất đồng cảm những tâm sự của FP...

    Bài viết của em, chị rất cảm ơn vì nó đã nói lên những tâm tư, tình cảm của những người con, học trò đối với Thầy...
    Lần sửa cuối bởi TrangNTN, ngày 09-06-2011 lúc 18:14.
    Trong hữu hạn con tìm điều vô hạn
    Trong cuộc đời con đã thấy Lương Tri

  4. 21 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới TrangNTN

    bocautrang (09-06-2011),ducdokieu (09-06-2011),Hoa Cát Tường (10-04-2020),HoaXuan (09-06-2011),huongtamlinh (09-06-2011),HuyenAnh (11-06-2011),lê chí công (06-03-2014),manhcao277 (19-05-2016),Minh Toàn (22-02-2016),newebook (03-01-2015),nganuoc (13-06-2011),nhuhainguyen (09-06-2011),PhongThuyGia (09-06-2011),tindohuongthien (09-06-2011),TKKT (09-06-2011)

  5. #3
    Ngày tham gia
    Feb 2011
    Đang ở
    Hà Nội, Sđt: 0982615255
    Bài viết
    480
    Cảm ơn!
    2,547
    Thanked 9,454 Times in 536 Posts

    Mặc định

    Thầy ơi, FP đã nói lên những tâm sự mà các học trò chúng con cùng muốn nói với Thầy. Những ngày này đúng là chúng con lo cho Thầy khi thấy Thầy buồn. Cũng biết Thầy lo cho chúng con lắm. Không phải Thầy lo chúng con không học và không theo được Thầy trên con đường ĐỜI - ĐẠO này. Mà Thầy lo chúng con khi được học hành tử tế rồi sẽ lại trở thành một con người khác như người học trò cũ kia. Ngay từ ban đầu nhập môn,Thầy đã dạy chúng con: "Dù sau này vì một hoàn cảnh nào mà không theo học Thầy được nữa, thì con cũng phải trở thành một người tốt". Giờ này đây chúng con lại càng thấm thía lời dạy này của Thầy. Thầy ơi, chúng con muốn Thầy biết dù có gặp hoàn cảnh nào đi nữa, chúng con cũng không bao giờ rời xa Thầy.
    Học trò chúng con sẽ sống để được như lời Thầy nói với chúng con:
    "Khi ta chào đời thì ta khóc còn mọi người thì cười , ta phải sống sao cho khi ta chết đi thì mọi người khóc còn ta thì cười"
    Lần sửa cuối bởi nhuhainguyen, ngày 09-06-2011 lúc 16:13.
    Sống chẳng ra gì năng đi chùa vẫn tối
    Dốc sức hành thiện PHẬT sẽ sáng trong tâm

  6. 24 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới nhuhainguyen

    ducdokieu (09-06-2011),HuyenAnh (11-06-2011),Lam (12-10-2011),lê chí công (06-03-2014),mahalkita (09-12-2012),manhcao277 (19-05-2016),newebook (03-01-2015),nganuoc (13-06-2011),NguyenHoa (12-06-2011),phongvan (09-06-2011),pvt-pvv (23-03-2012),River (16-12-2013),Tieutrucxinh (20-07-2011),tinhtam (09-06-2011),TrangNTN (09-06-2011),TruongKhoat (09-06-2011),TuTam (10-06-2011),ĐINHQUANG HIỆP (10-06-2011)

  7. #4
    Vũ Hiên Guest

    Mặc định

    Cảm ơn FP nhiều, Chị cũng giống em ở điểm với những Kẻ xấu xa đó chỉ muốn OFF rồi dùng TAY- CHÂN mà xử lý , mất hết nhân tính rồi mà. Theo học Thầy chị thấy mình được là chính mình, được học hỏi, và chia sẻ bao điều! Ở cuộc sống này chắc chắn không thể có may mắn nào lơn hơn việc chị được Gặp và trở thành học trò của Thầy. Chị luôn luôn tự nhủ bản thân mình và các đồng môn phải luôn động viên, sát cánh bên nhau để sống, học tập , tu luyện sao cho xứng đáng với Người Thầy của mình.

  8. 9 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Vũ Hiên

    ducdokieu (09-06-2011),HuyenAnh (11-06-2011),nhuhainguyen (09-06-2011),tindohuongthien (09-06-2011),TuTam (10-06-2011)

  9. #5
    Ngày tham gia
    May 2011
    Đang ở
    Dinh Cong
    Bài viết
    5
    Cảm ơn!
    4
    Thanked 16 Times in 4 Posts

    Mặc định Thầy cũng như người cha của chúng ta

    Cảm ơn chi FP! Thầy dù dạy ta một chữ vẫn là thầy. Em cũng đã học qua 03 Cấp học và 02 Trường đại học, có những lúc bị thầy giáo mắng, đuổi ra khỏi lớp vì nghịch ngợm và bướng bỉnh. Nhưng em thiết nghĩ nếu không có thầy giáo dẫn dắt thì em sẽ không bao giờ trưởng thành và người tốt như bây giờ. Nếu ai đó làm cho thầy giáo của mình buồn phiền thì người đó đã gián tiếp làm cho người cha thứ 2 của mình buồn.

  10. 8 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Ynguyen83

    ducdokieu (09-06-2011),HuyenAnh (11-06-2011),lê chí công (06-03-2014),manhcao277 (19-05-2016),newebook (03-01-2015)

  11. #6
    Ngày tham gia
    Mar 2011
    Đang ở
    Hà Nội
    Bài viết
    171
    Cảm ơn!
    2,765
    Thanked 5,015 Times in 170 Posts

    Mặc định

    Thật " đáng thương" cho những người đã biết đến Thầy, được Thầy dìu dắt mà còn có thể làm ra được những hành động như vậy. Trong con lúc nào cũng có suy nghĩ mình chưa xứng đáng làm học trò của Thầy, vì mình chưa thực sự tốt. Để có thể nói về Thầy, diễn tả sự kính trọng của con thì không ngôn từ nào làm được cả. Chắc chắn rằng người ta không có phúc người ta mới có những hành động nông cạn như thế, không hiểu những người như vậy Tu rồi để làm gì. Con đường " tu luyện" hẳn là có nhiều khó khăn, thử thách...nhưng con biết đó là con đường đúng đắn nhất mà con có thể đi đến hết cuộc đời này (và cả những cuộc đời về sau). Chúng con mong rằng sẽ được đi theo Thầy mãi mãi Thầy ạ.

  12. 10 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới huongtamlinh

    ducdokieu (12-06-2011),HuyenAnh (11-06-2011),lê chí công (09-12-2014),manhcao277 (19-05-2016),newebook (03-01-2015),nganuoc (13-06-2011),PhongThuyGia (09-06-2011)

  13. #7
    Ngày tham gia
    Feb 2011
    Đang ở
    Hà Nội
    Bài viết
    442
    Cảm ơn!
    2,929
    Thanked 13,623 Times in 446 Posts

    Mặc định

    FP ơi! Nẻo đường tu rất lắm gian nan. Nhiều lúc muốn bình yên, nhưng không thể. Vì nhiều thử thách vẫn đợi chờ chúng ta phía trước. Khi chúng ta vượt qua, là một lần chúng ta lớn thêm một bước. FP hãy bình tâm và vui lên nhé. Những gì đang diễn ra cũng chỉ như là một thử thách nhỏ thôi. Người đó có lẽ đáng thương hơn đáng giận và chúng ta buồn vì người đó chẳng biết nhìn nhận đúng sai, lễ, nghĩa - điều tối thiểu của người học đạo. Hãy bình tâm nhé, điều đó chứng tỏ sự trưởng thành của chúng ta và như thế Thầy sẽ rất vui.
    Muốn thiền, thiền phải có duyên,
    Muốn tu, muốn luyện, phải chuyên tâm này.

  14. 17 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới hocdao

    ducdokieu (21-07-2011),HoaXuan (11-06-2011),HuyenAnh (11-06-2011),mahalkita (09-12-2012),manhcao277 (19-05-2016),newebook (03-01-2015),nhuhainguyen (10-06-2011),TKKT (10-06-2011),TrangNTN (10-06-2011),TruongKhoat (10-06-2011),tuluyenthantam (09-02-2015),TuTam (10-06-2011)

  15. #8
    Ngày tham gia
    Jun 2010
    Đang ở
    Phú Thượng - Tây Hồ - Hà Nội
    Bài viết
    97
    Cảm ơn!
    2,815
    Thanked 2,508 Times in 94 Posts

    Mặc định

    Đọc bài viết của FP tôi thực sự xúc động, những gì tôi suy nghĩ trăn trở bấy lâu nay cũng giống những gì FP nói ra, tôi mừng cho Thầy có được những học trò có tâm huyết theo Thầy, cũng lại lo vì không biết tương lai liệu có những học trò như những học trò đã từng phản bội lại Thầy hay không?! Theo Thầy cũng đã 6-7 năm, mình đã từng chứng kiến nhiều điều trái ngang đến với Thầy, nhiều lúc muốn lấy suy nghĩ của người trần tục để góp ý với Thầy nhưng cuối cùng mình ngộ ra một điều: “Nếu không có những vấp váp, những khó khăn, vất vả thì sao gọi là Tu”. Với ai thì không biết nhưng với học trò này, mãi mãi nguyện theo con đường của Thầy mặc dù biết rằng nó không bằng phẳng như những con đường khác…
    Trở lại vấn đề của con người bội bạc kia, tôi muốn nói với FP một điều: không phải mọi thứ đều tốt đẹp, nếu không thế sẽ không phải là Trần Tục, như thế em sẽ thấy thoải mái hơn, chúc em luôn bình tâm và hãy luôn tin rằng bên em luôn có những người học trò trung thành của Thầy!

  16. 13 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới xuangiang14

    ducdokieu (21-07-2011),HoaXuan (11-06-2011),lê chí công (06-03-2014),mahalkita (09-12-2012),manhcao277 (19-05-2016),Nam Thảo Chi (18-07-2017),nganuoc (13-06-2011),nhuhainguyen (13-06-2011),tam_thuc (29-09-2014),TrangNTN (11-06-2011)

  17. #9
    FirePhoenix Guest

    Mặc định

    Anh học trò sau rất nhiều lời cáo buộc ông Thầy cũ, cũng đã thừa nhận một quá khứ "ấm áp tình người", theo FP thế là đủ.
    Xét cho cùng, KCTL là một lĩnh vực rất khó và phức tạp, để biết được thế nào là đúng, thế nào là sai, ko đơn giản một chút nào.
    Cái cốt yếu là mình tự soi vào gương thấy mình tốt lên, khỏe hơn, trưởng thành, chín chắn và biết yêu thương hơn, từng ngày. Ấy là đúng! Còn mình xấu đi, yếu đi, thậm chí là "điên đi" , ấy là sai!

    Con đường của Thầy đã chọn, đã trả bằng biết bao nước mắt (có lẽ nước mắt của FP thì nhiều hơn cả) và công sức...
    Vật chất tuy ít nhưng là vật chất trong lúc thiếu thốn, tinh thần tuy nhiều, nhưng là tinh thần trong lúc đớn đau...

    Là một người học trò, một người đồng hành...tôi cũng đã lớn lên từng ngày, đã hiểu thêm được nhiều điều từng ngày, cũng đã phải đấu tranh từng ngày...Những sứt mẻ, những thử thách chính là vết cứa sâu cũng như những bài học cuộc sống lớn nhất với tôi...Cuộc đời vốn lẽ "tương đối" công bằng...Tôi tin như thế...

    Là sự "ấm áp tình người" khiến cho con đường gai góc vẫn in đậm những dấu chân...
    Lần sửa cuối bởi FirePhoenix, ngày 13-06-2011 lúc 10:58. Lý do: CT

  18. 22 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới FirePhoenix

    ducdokieu (21-07-2011),hoasen (24-03-2014),HoaXuan (14-06-2011),huongtamlinh (13-06-2011),HuyenAnh (15-06-2011),mahalkita (09-12-2012),manhcao277 (19-05-2016),Minh Toàn (22-02-2016),Nam Thảo Chi (18-07-2017),PhongThuyGia (13-06-2011),phuongngoc (07-07-2016),pvt-pvv (23-03-2012),tam_thuc (29-09-2014),tindohuongthien (13-06-2011),TrangNTN (13-06-2011),ĐINHQUANG HIỆP (13-06-2011)

  19. #10
    Ngày tham gia
    Jun 2011
    Bài viết
    3
    Cảm ơn!
    3
    Thanked 18 Times in 3 Posts

    Mặc định

    Một người thầy thành công với tâm đức của mình khi cầm nắm hạt giống bồ đè gieo xuống mảnh đất, những hạt giống đó nảy mầm vượt qua giông bão, vượt qua những khắc nghiệt của thời gian nó trở thành những cái cây bồ đề vững chắc toả bóng mát giúp cho đời. Trong số những hạt giống đó có những hạt giống không chịu được sự khắc nghiệt, những giông bão của thời gian, nên nó không trưởng thành những cái cây bồ đề được. Điều đó k phải là thất bại của người thầy mà đó là tấm gương cho những cây kia nhìn vào để biết mình đang phát triển thành những cây bồ đề hay không. Sự thành công của người người thầy chỉ đến khi họ dùng cái tâm của mình truyền dạy tất cả những kiến thức sau bao năm tu luyện nghiên cứu của mình cho các học trò và các học trò của mình sau khi tiếp thu những kiến thức của mình, biết tìm tòi, sáng tạo … và khi bước đi trên con đường phát tâm bồ đề của riêng mình những người học trò đó còn giỏi hơn cả thầy mình thì đó mới là thành công của người thầy, lúc đó người thầy mới nhận được phúc đức từ những hạt giống của mình mang lại.

  20. 11 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Hoang_Tu_Jang

    boystyle83 (24-06-2011),Dieu Minh (24-06-2011),ducdokieu (21-07-2011),huongtamlinh (23-06-2011),HuyenAnh (23-06-2011),nhuhainguyen (24-06-2011),tam_thuc (29-09-2014),tindohuongthien (23-06-2011),TrangNTN (23-06-2011),TuTam (23-06-2011)

Trang 1 của 5 123 ... CuốiCuối

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •