Kết quả 1 đến 1 của 1
Chủ đề: Niềm vui của cát tường
Hybrid View
-
19-04-2020, 16:27 #1
Nhập môn
- Ngày tham gia
- Jan 2020
- Đang ở
- Phường Mai Dịch - Quận Cầu Giấy - Thành phố Hà Nội - VN
- Bài viết
- 96
- Cảm ơn!
- 1,108
- Thanked 2,190 Times in 95 Posts
Niềm vui của cát tường
.
NIỀM VUI CỦA CÁT TƯỜNG
Không ai có thể chọn cho mình một nơi sinh ra, nhưng chúng ta có quyền chọn cho mình một mục đích sống, một hướng đi đúng. Vậy tại sao ta không chọn một cuộc sống mang nhiều ý nghĩa, sống ngay thẳng, ngẩng cao đầu không hối hận hay nuối tiếc, sống để không hổ thẹn với lương tâm, để có thể tự hào nhìn cuộc đời bằng ánh mắt đầy hy vọng. Hãy sống làm sao để trước khi ta chết đi, ta ko phải hối hận về những gì ta đã làm. Biết rằng sống không hề đơn giản, nói ra thì rất dễ nhưng thực hiện thì rất khó. Cuộc đời vô thường, một kiếp sống nghe thì có vẻ như dài vô tận nhưng thời gian trôi nhanh và một kiếp trôi qua rất nhanh.
Hãy sống làm sao để lỡ khi ta vấp ngã, bên cạnh ta có những bàn tay nâng đỡ ta lên, không cho phép ta chấp nhận hay buông xuôi theo những khó khăn của cuộc đời mang đến, dạy ta nhận thức rằng mình là ai, đang làm gì, đang hướng đến cái gì; quan trọng là ta phải có một hướng đi đúng và biết điểm dừng… (Dừng lại đúng lúc sẽ giữ được nhiều thứ. Dừng lại một lời nói không hay để giữ lại những giá trị cao đẹp của chính mình. Dừng lại một ý nghĩ vượt khởi để không tạo thêm nghiệp chướng. Dừng lại những ham muốn để có được một đời sống than thản). Hãy sống như:… “Sống là động nhưng lòng luôn bất động
Sống là thương nhưng lòng chẳng vấn vương
Sống an vui, danh lợi mãi xem thường
Sống bất biến giữa dòng đời vạn biến”. (Sưu tầm)
Hãy sống và dám sống, đừng bao giờ để những khó khăn thất bại, chông gai làm nản lòng, bỏ cuộc. Hãy giữ vững niềm tin, hãy nhớ rằng trong mỗi chúng ta luôn có một sức mạnh tiềm ẩn, sức mạnh đó sẽ giúp ta vượt qua giông bão của cuộc đời.
Không ai hoàn hảo từ khi sinh ra, mà sau những lần thất bại, ta thấy mình trưởng thành hơn rất nhiều, ta tự tin khi khó khăn ập đến, nó giống như con chim non mới tập tễnh học bay, ngượng ngùng và non nớt, nhưng cuối cùng thì con chim ấy đã mở rộng tầm mắt bởi hằng ngày chăm chỉ tập luyện và cả những lần bị ngã, nhưng rồi nó đã có thể bay thật xa đến những vùng đất mới. Khám phá bao điều kỳ diệu mà cuộc sống ban tặng cho con chim ấy... Bản thân tôi cách đây vài ngày tôi đã phải tự thốt lên “Tôi ơi ! Đừng Tuyệt vọng !”
Thứ 7, ngày 11 tháng 4 năm 2020, buổi chiều tôi tập thiền bài Vạn pháp Liên đăng Thiên Thủ Thiên Nhãn Phật Linh Quang trận pháp… Chưa bao giờ tôi có một cảm giác đặc biệt và lạ đến thế … Tôi buồn và thất vọng về bản thân mình vô cùng, sau 3 tháng tôi tập luyện để chữa bệnh, tôi lại tụt lùi đi thế này. Vậy là tôi đã quyết định khép lại TẬP 1 cuốn “Nhật ký chữa bệnh của Hoa Cát Tường” và chuyển sang TẬP 2
“NHẬT KÝ CHỮA BỆNH CỦA HOA CÁT TƯỜNG - TẬP 2”
15h chiều chủ nhật ngày 12 tháng 4 năm 2020 với bao nhiêu quyết tâm, nghị lực và nhiệt huyết, với hy vọng một khởi đầu tươi mới hơn tôi tập thiền bài “HUỆ TÂM - NGŨ HÀNH - BÁT QUÁI ĐẠI LÂM THẠCH DƯỢC THẢO TIÊU VẠN BỆNH TRẬN KHÍ” lại là cảm giác y hệt như ngày hôm qua, nhạc nổi lên Tôi bắt đầu cảm giác bồng bềnh, bồng bềnh bầu trời trong xanh, tôi cưỡi mây đi chơi, tôi bay qua một đám mây trắng, nhiều đám mây trắng…vui quá, tôi vui quá… Tôi được dạo chơi, tôi đang bay, tôi bay đi đâu thế này… Ôi cái Cổng (vẫn là một cái Cổng thật là đẹp và lung linh huyền ảo)… tôi thích quá, cứ ngắm nhìn, và tôi đã tới nơi rồi… Bỗng… Tắt lịm, tắt lịm luôn… Tôi thấy tĩnh lặng và tiếp tục tĩnh lặng…. sự TĨNH LẶNG kéo dài rất lâu, rất lâu đến tận lúc câu nói “TỪ TỪ DỪNG LẠI” của Thầy lọt vào tai tôi.
Ôi. Gì thế này, “Chân Phải” của tôi quỳ trước, “Chân Trái” của tôi quỳ sau, “Tay Phải” duỗi thẳng, “Tay Trái” gập theo, “Đầu” tôi gối lên tay phải và …những vết hằn trên tay …. hóa ra khi bắt đầu “TĨNH LẶNG” đó là lúc tôi bắt đầu NGỦ, chắc chắn tôi phải ngủ khá lâu ... mới có những vết hằn trên cả hai tay như thế này……
Gì thế này Cát Tường ơi? TẬP 2 cuốn Nhật ký chữa bệnh rồi mà, sao vẫn giữ dáng từ “Ngồi Thiền” thành “Quỳ Ngủ” thế này, Tôi phải làm sao bây giờ... Tôi thấy chán bản thân mình, tôi thấy mình vô dụng, cứ như thế này thì bao giờ tôi mới khỏi bệnh. Tôi chợt nhớ đến “Châm ngôn ngắn - Suy nghĩ dài” khi bản thân gặp khó khăn, mất mát thì“Đừng tìm một lối thoátTôi bắt đầu truy cập vào trang “Khí công Tâm linh” lục tìm để đọc: Đầu tiên tôi đọc bài “Học lại Thiền - Thiền học lại” của Thầy”; bài “Phương pháp chữa bệnh bằng Khí công Tâm linh của Thầy NNTT” của Thầy; bài “Nhìn lại năm 2019” của FirePhoenix; bài “Kinh nghiệm luyện tập Thực công” của Anh Học Đạo; bài “Giấc mơ có thật” của chị Theo Thầy, tại sao khi tập luyện: chị Theo Thầy cũng bồng bềnh, bồng bềnh và tiếp theo là đủ thứ thật tuyệt vời, còn tôi thì bồng bềnh - bồng bềnh, đến khi thấy một cái Cổng rất đẹp rồi, thì Tắt lịm và TẮT LỊM, tôi không thể biết phía trong cái Cổng đó là gì, TÔI ƯỚC MÌNH ĐƯỢC NHƯ CHỊ ẤY… và tôi lại quyết tâm tập luyện. Buổi tối hôm đó và tiếp tục vài ngày hôm sau nữa tôi tập thiền đủ các bài, nhưng không có cảm giác gì đặc biệt cả, cho đến chiều hôm nay lại là Thứ 7, ngày 18 tháng 4 năm 2020 tôi tập thiền cùng cô mình tại Phòng thờ nhà mình trận “Ngũ hành Vạn Pháp Bách Liên Hoa Trận khí thuốc” đây là lần thứ 2 tôi được tập trận khí này:
Mà tìm một hướng đi”
Lần thứ nhất là ngày 10 tháng 01 năm 2020 tôi và vài người cùng chữa bệnh tại Côn Sơn được thầy hướng dẫn tập thiền trận khí này, Thầy dặn bài này có phật về nhé. Quả nhiên là đúng. Ngay từ tiếng chuông ngân đầu tiên, tôi đã nhìn thấy 1 ngôi Chùa trên mây, rồi thấy Phật Di Lặc đứng ở ngoài hiên Chùa mặt cười tươi rạng rỡ, tay cầm chuỗi hạt, Ngài mặc bộ quần áo Phật màu vàng, nhưng lạ thật đây là lần đầu tiên tối nhìn thấy Phật Di Lặc buộc chéo vạt Cà sa đỏ ô kẻ vàng lấp lánh, bên ngoài bộ Quần áo Phật màu vàng thật là đẹp, lạ thật cả một bài tôi chỉ thấy hình ảnh đó.
Hôm nay là lần thứ 2, ngay từ đầu trận khí tôi thấy mình bị giật mình, cảm nhận khí dồn ra Bách hội, rồi tiếp theo tôi không biết đến đâu, đến khi xuống Đan điền tôi lại có cảm nhận rõ, tôi lại bị giật mình (lạ thật, tôi không buồn ngủ, vậy mà tự nhiên giật mình đến 2 lần), tôi bắt đầu thấy toàn thân nóng rực lên, thấy Phật Di Lặc mặc áo Cà sa hiện ra ngay trước mắt tôi (đẹp quá, cả Ngài và khung cảnh đẹp quá), đây cũng là lần đầu tiên tôi có được một cảm nhận: Tất cả các hình ảnh tôi nhìn thấy tràn ra xung quanh người tôi, tôi được đứng trước mặt Phật Di Lặc thật sự, chứ không giống như mọi lần, những thứ tôi thấy giống như tôi đang ngồi trước một chiếc tivi to, mà lần này là tôi được ngồi trong chiếc tivi đó, tôi quay sang bên phải - bên trái mình để nhìn, thì đúng, đúng là khung cảnh đó rồi; tôi thấy vui, phấn trấn, rạo rực hẳn lên; tôi tiếp tục nhìn thẳng vẫn là Phật Di Lặc, tôi mừng quá vì Ngài chưa biến mất, tôi thấy Ngài đang nhìn thẳng vào tôi và nói gì đó nhưng tôi không nghe được, không hiểu được; vẫn hình ảnh đó được một lúc khá lâu tôi thoáng nhìn thấy Ngọc Hoàng, tôi chỉ kịp nhìn thấy Ngài đội cái mũ bằng rèm hạt lung linh mà Ngọc Hoàng hay đội, tiếp theo là vầng quang sáng hình tròn màu vàng - hiện trong đó là một vị Phật, Ngài đẹp quá, nhưng tôi không biết Ngài là ai, rồi tôi nhìn về phía bên trái, ôi đẹp quá tiếp tục là các vầng quang sáng hình tròn màu vàng - hiện ra trong đó là một vị Phật, cứ lần lượt tôi nhìn về phía bên trái và các vị Phật cứ hiện lên, tôi không thể đếm hết được, cũng không biết các Ngài là ai nữa. Tôi cứ mải mê đi theo các vầng quang sáng và những tiếng “tút…tút..” trong bài tập, tôi thấy mình được đứng trong một ngôi Chùa nho nhỏ màu nâu rất cổ kính, tôi đang đi quanh để nhìn các hình vị Phật trên tường thì giọng Thầy vang lên “TỪ TỪ DỪNG LẠI”, đây có lẽ là lần đầu tiên tôi không muốn nghe 4 chữ “TỪ TỪ DỪNG LẠI” này đến thế, nên tôi cứ cố nhắm mắt lại, để được chiêm ngưỡng tiếp ngôi Chùa đó, nhưng tôi lại hơi hé mắt ra một chút xem là thực hay là mơ, rồi tôi lại nhắm mắt lại, vui quá tôi vẫn được ngắm Chùa, rồi tự nhiên tôi lại bị giật mình 1 cái, thế là tôi mở mắt ra mất (tiếc quá tôi mà không yếu bóng vía, có phải tôi vẫn được ngắm cảnh Chùa không !)
Hôm nay CÁT TƯỜNG vui, CÁT TƯỜNG rất vui, thấy yêu đời - yêu cuộc sống muôn màu này vô cùng, CÁT TƯỜNG nghĩ nếu mình tiếp tục cố gắng thì chắc chắn mình sẽ lại có khám phá mới như ngày hôm nay tôi được trải qua.
“Hành diệc thiền, Tọa diệc thiền;
Nhất đóa hồng lô hỏa lý liên,
Một ý khí thì thiêm ý khí
Đắc an tiện xứ thả an tiên”.
Dịch
Đi cũng thiền, Ngồi cũng thiền;
Một đóa hoa sen trong lò lửa hồng.
Khi không có ý khí thì tăng thêm ý khí,
Được nơi an định hãy cứ an định. (Phật tâm ca).
Phải chăng đây là nếp sống với một tâm hồn trong sáng, hướng thiện mà con người luôn khát vọng. Khát vọng này rất thiết thực: hiện tại, bây giờ, ở đây. Như con tim nắm giữ sinh mệnh con người, nếp sống này đưa con người đến miền đất An lạc ngay giữa trần gian, cuộc đời mãi mãi là một màu xanh hy vọng./.
/View more the latest threads:
- Những điều kỳ diệu khi được biết đến KCTL và...
- Nhân tài như lá mùa xuân
- điều gì đáng quý nhất
- Những việc cần tránh để không tổn hao năng...
- Những điều kỳ diệu
- Chân dung Hoàng Đế Trần Thái Tông
- Tôi ngẫm về nhà thơ Hàn Mặc Tử
- Chân dung Hoàng Đế Quang Trung
- Hành Hương Về Yên Tử 2023 Phần II
- Những trải nghiệm thú vị khi thăm mộ Đại...
-
30 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Hoa Cát Tường
bần tăng (20-04-2020),haixuyentb (20-04-2020),Hạnh An (22-04-2020),Hieuhoc (30-05-2020),HoangSyHiep (21-04-2020),hoanlinh (20-04-2020),huongtamlinh (20-04-2020),Lobbyvietnam (20-04-2020),manhtuongngo (21-04-2020),Mùa Xuân Đến (21-04-2020),nganuoc (20-04-2020),NguyetQuangTu (25-04-2020),PhongThuyGia (23-04-2020),phuongdet (20-04-2020),phuongngoc (21-04-2020),Phương Nam (21-04-2020),Tamhuongthien (23-04-2020),Thanh Bình (24-04-2020),thanhngoc (20-04-2020),THANHTINH (22-04-2020),theoThầy (21-04-2020),tiendung23680 (20-04-2020),trungthanh (23-04-2020),tuluyenthantam (21-04-2020),Vidieu (20-04-2020),youme (20-04-2020),Đại Minh (24-04-2020)