Kết quả 1 đến 10 của 12

Hybrid View

  1. #1
    FirePhoenix Guest

    Mặc định

    Chân dài và Chàng trai đường phố (tiếp)
    by Huyen Do on Saturday, July 11, 2009 at 2:51pm

    + Em mơ thấy...và em phải đi...hôm nay em không ở lại đây được.

    - Em hãy mang phần không gian có anh đi theo em, em làm được mà.

    + ...Không hiểu từ khi nào em lại muốn có anh ở bên cạnh, chỉ như một nhân chứng, không hơn không kém...Em sẽ đưa anh đi, nhưng anh nhớ nhé, ranh giới giữa anh và không gian của em là trong suốt, nhưng bất khả xâm phạm. Chỉ trừ suy nghĩ, em cũng không rõ lí do gì ngay từ lần đầu em và anh đã có thể hiểu nhau mà không cần nói, đấy là ý pháp, hay thậm chí tâm pháp, em cũng không rõ...Nhưng cứ như thế nhé!

    - Anh nhớ.

    ...

    - Em đứng đây đề chờ đối thủ của em tới? Ở đây gió lớn quá, anh chưa thấy ở đâu biển lại hung dữ thế này.

    + Em không chờ đối thủ, em chờ nước lặng.

    ...

    - Chân dài à, nước lặng kìa em. Tại sao đứng trước em, mọi thứ đều bị khuất phục vậy nhỉ?

    + Không phải do em, khoảnh khắc trăng lên chiếu vuông góc với mặt nước, trong tích tắc nước sẽ lặng...Vì hôm nay em phải xuống dưới đó.

    - Em...sao em nhanh vậy, anh chưa kịp cản em. Em có biết Phượng Hoàng lửa phải xuống biển sẽ bất lợi cho em như thế nào?

    + Em phải đi dưới nước một chặng đường khá xa. Trước khi tới nơi, em sẽ kể anh nghe giấc mơ của em 7 ngày trước.

    - Anh đang lắng nghe.

    + ...Anh cũng từng chứng kiến em chiến đấu trong những đêm trăng tròn. Những lúc đó là lúc em mạnh nhất, bởi vì ánh trăng chính là năng lượng của cha em. Nhưng khi trăng tròn, cũng chính là lúc em gặp nhiều nguy hiểm nhất, hào quang của em càng rực rỡ và tỏa rộng, bọn chúng càng đói khát. Hôm nay thì khác, hôm nay em đi đón 1 người bạn. 7 ngày trước, 1 đôi mắt Phượng Hoàng hiện ra trong giấc mơ của em. Một con Phượng Hoàng con, nó nhìn em, mỏng manh, non nớt nhưng vô cùng trìu mến. Nó muốn em đến đây đón nó.

    - Và vì thế mà em đã bất chấp nguy hiểm, một mình đến đây.

    + Cuộc sống của em, chưa lúc nào hết nguy hiểm, và chưa lúc nào em một mình.

    ...

    - Anh đoán nguồn sáng đằng kia là người bạn của em.

    + Vâng. Đó là 1 quả trứng. Nó là một loại hằng trai, nó lớn lên bằng những gì tinh khiết nhất của ánh sáng mặt trăng. Nhưng đó chỉ là cái vỏ nuôi nó. Người bạn của em nằm ở trong, 1 trong những sinh vật đẹp nhất vũ trụ này.

    - Nó thức dậy khi em vừa ôm ấp lấy lớp vỏ của nó, nó nhìn em như đứa con nhỏ nhìn người mẹ hiền vậy. Nó quá đẹp em ạ!

    + Loài này em mới nghe nói, chưa nhìn thấy bao giờ. Trong truyền thuyết đó là loài long - phụng - lân, mang những nét đẹp nhất của 3 trong số Ngũ linh, đầu và mình phượng, đuôi rồng, chân kì lân. Nó không to như những con linh vật thường thấy, nhưng mình nó phát ra một thứ ánh sáng đẹp đến mê hoặc, dịu mát và vô cùng dễ chịu. Không phải hôm nay em tìm đến nó, mà nó đã tìm em.

    - Nó quấn quít em quá chừng! Em cảm thấy hạnh phúc lắm phải không?

    + Tất nhiên rồi...
    Á... Nguyệt Minh bị bắt đi rồi. Anh hãy nhìn kĩ xem bọn nó đi lên theo hướng nào. Chỉ cần thế thôi, 1 phút nữa hãy nói cho em biết.

    ...

    - Hướng chúng ta đến đây.

    ...

    + Em mang được nó về rồi.

    - Anh không thể nhìn được em đã làm gì, Hỏa Phụng tàng hình của em qua được cả những nhân vật có nhãn thần kép, anh thì...

    + Khi em ôm Nguyệt Minh trong tay, mắt nó chuyển màu. Cái chấm màu đen huyền giữa con ngươi của nó đổi sang màu đỏ. Em biết mình đã bị lừa, rơi vào một không gian ảo. Vì khi em đến đón nó, năng lượng của em bị hao tổn nhiều. Lúc em đã thấm mệt, bọn chúng tạo không gian ảo và đổi Nguyệt Minh ngay trong tay em. Nhưng bọn chúng quên rằng, em cũng là Phượng Hoàng. Phượng Hoàng hiểu và yêu quý nhất đôi mắt của mình. Mắt Nguyệt Minh và em đều có một chấm đen huyền sâu thẳm trong con ngươi...
    Bọn chúng quá chủ quan, cứ tưởng em sẽ hoàn toàn không biết gì, lấy được Nguyệt Minh rồi thì ung dung bỏ đi.

    - Thôi, dù sao hôm nay em cũng không bị thương. Chỉ là tổn hao quá nhiều năng lượng. Em và Nguyệt Minh về nghỉ đi. Thế nó sẽ ở với em chứ.

    + Nó sẽ ở với em, mãi mãi.

    ...

  2. 21 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới FirePhoenix

    bocautrang (10-05-2011),HoaXuan (18-05-2011),HuyenAnh (17-05-2011),huyenkhongthanhnam (11-05-2011),lê chí công (10-04-2016),LinhTâm (04-05-2014),manhcao277 (11-01-2016),Nhài Ta (12-05-2016),nhuhainguyen (10-05-2011),PhongThuyGia (17-05-2011),Phương Nam (08-05-2012),thanhphong (31-07-2014),TKKT (17-05-2011),TruongKhoat (10-05-2011),tuluyenthantam (23-05-2015),turaunt (16-02-2012),TuTam (16-05-2011)

  3. #2
    FirePhoenix Guest

    Mặc định

    Chân dài và Chàng trai đường phố (tiếp)
    by Huyen Do on Sunday, September 13, 2009 at 11:20pm

    - Chân dài à, em luôn là 1 cô gái liều lĩnh, em luôn dám làm mọi thứ, miễn là nó thuận theo trái tim em!

    + Sao chàng trai lại nói có vẻ tiêu cực thế? Em thấy điều đó tốt đấy chứ!

    - Uhm... Em đã từng yêu mấy lần rồi? Có bao giờ em cảm thấy thế là quá nhiều, là con người em quá dễ thay đổi?

    + Anh biết thừa chuyện của em mà, có một điều thật buồn cười đối với nhiều người, nhưng lại rất thật với em...em chưa bao giờ sống mà phải hối hận vì bất cứ điều gì, chuyện tình yêu cũng thế. Em chưa bao giờ lừa dối trái tim của bất cứ người đàn ông nào, vậy thì điều mà họ mong muốn là gì, một tình yêu thực sự, em đã mang tới điều đó.

    - Nhưng em sống tự nhiên quá Chân dài ạ, người ta dễ được em yêu, nhưng ko bao giờ nắm bắt được em. Anh đã từng cảm thấy Phượng hoàng là 1 hình ảnh gì đó ko có chút gì khác biệt so với em, và anh chưa bao giờ thấy điều đó sai. Em có thể hàn gắn nỗi đau cho nhiều người, nhưng ko thể tự làm lành vết thương của chính bản thân mình.

    +Có gì đâu chàng trai, anh hiểu thế là đủ. Em sống và yêu thương, lúc nào cũng thế, bằng tất cả trái tim mình. Đôi khi em ko điều khiển được nó, mà để nó điều khiển em. Thế nào cũng được, miễn là em vẫn là em. Cơ thể em, phát sáng 1 thứ ánh sáng trong vắt, em là Ánh sáng. Ngược lại, nó cũng mang 1 thứ khí độc tàn khốc. Có điều tiếc rằng, nó chỉ lan tỏa trong cơ thể. Anh nói đúng, Phượng Hoàng không thể tự chữa lành cho bản thể của mình. Phượng Hoàng kiêu hãnh trong đời thường, đau đớn trong nụ cười và hạnh phúc trong nước mắt...Phượng Hoàng là sự kết hợp hoàn hảo và thiếu hoàn hảo nhất của những thái cực. Vì thế...
    Linh hồn của Phượng Hoàng sẽ không bao giờ bị trói buộc...không ai có thể trói buộc...cánh Phượng Hoàng sẽ chỉ bay về chốn yêu thương...
    Lần sửa cuối bởi FirePhoenix, ngày 17-05-2011 lúc 11:35. Lý do: CT

  4. 18 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới FirePhoenix

    bocautrang (17-05-2011),HoaXuan (18-05-2011),HuyenAnh (17-05-2011),lê chí công (10-04-2016),LinhTâm (04-05-2014),manhcao277 (11-01-2016),Minh Toàn (20-01-2016),Nhài Ta (12-05-2016),PhongThuyGia (17-05-2011),thanhphong (31-07-2014),TKKT (17-05-2011),TruongKhoat (17-05-2011),tuluyenthantam (23-05-2015),turaunt (16-02-2012),TuTam (17-05-2011),Đại Minh (23-06-2014)

  5. #3
    FirePhoenix Guest

    Mặc định

    Chia sẻ của Tác giả:
    Câu chuyện trên được viết dựa hoàn toàn trên những sự kiện tâm linh xảy ra với tác giả, do trí nhớ của tác giả rất kém nên phải dùng ngòi bút của mình để hư cấu thêm một số chi tiết nhỏ để câu chuyện được hấp dẫn và trôi chảy.

    Ý tưởng câu chuyện đến với tác giả trong một buổi tối đẹp trời cách đây gần 2 năm, khi mà những sự kiện tâm linh xảy ra liên tiếp, còn hay hơn bất cứ cuốn truyện viễn tưởng nào. Tại góc phố nhỏ, nơi có 1 cây cột điện phát ra ánh sáng vô cùng dễ chịu xuống giàn ti-gôn xanh mát, tác giả thấy bóng mình dưới đất dài thượt, ồ, hóa ra có lúc Chân ngắn như mình cũng hóa thành Chân dài (đúng là không có gì là không thể!) & một cô gái bắt đầu muốn viết về cuộc đời mình, về tâm hồn mình, về những gì không thể đã thành có thể của mình...Chàng trai đường phố chính là Cây cột điện kia (bởi vì cô gái chỉ có thể là Chân dài khi đứng trước chàng trai ấy ^^), chính là góc không gian nho nhỏ được chứng kiến toàn bộ những gì xảy ra với cô gái.

    Truyền thuyết kể lại rằng, Phượng Hoàng trước khi chết xây một cái tổ bằng lá quế, rồi tự bốc cháy, ngay trong những lớp lửa ngùn ngụt ấy, một con Phượng Hoàng con ra đời. Chẳng có một sự chết đi và sống lại nào đẹp đẽ đến thế… bởi vậy Phượng Hoàng là bất tử. Phượng Hoàng không tự hàn gắn được nỗi đau cho chính mình nhưng nước mắt Phượng Hoàng lại có thể hồi sinh...

    Phượng Hoàng Lửa là một con Phượng Hoàng chúa màu đỏ rực, sống trên đỉnh một ngọn núi tuyết trắng xóa...Ở nơi ấy, Phượng Hoàng đứng đó với trời mây...

    Câu chuyện đến đây là hết phần I, phần đã được sáng tác năm 2009. Phần tiếp theo đang được sáng tác...
    Lần sửa cuối bởi FirePhoenix, ngày 17-05-2011 lúc 13:43.

  6. 20 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới FirePhoenix

    bocautrang (17-05-2011),HoaXuan (18-05-2011),HuyenAnh (17-05-2011),lê chí công (10-04-2016),LinhTâm (04-05-2014),manhcao277 (11-01-2016),Minh Toàn (14-05-2016),Nhài Ta (12-05-2016),nhuhainguyen (17-05-2011),PhongThuyGia (17-05-2011),Tamhuongthien (31-10-2016),thanhphong (01-08-2014),TKKT (17-05-2011),TruongKhoat (17-05-2011),tuluyenthantam (23-05-2015),turaunt (16-02-2012),TuTam (17-05-2011),Đại Minh (23-06-2014)

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •