Kết quả 1 đến 1 của 1
-
21-02-2019, 01:19 #1
Khách
- Ngày tham gia
- Dec 2018
- Đang ở
- Hà Nội
- Bài viết
- 3
- Cảm ơn!
- 315
- Thanked 99 Times in 3 Posts
Một góc nhìn khác về chuyến đi giải hạn đầu năm
Đến với KCTL qua sự chia sẻ của anh chị làm trong công ty cũ, ban đầu chủ yếu là tò mò, hiếu kỳ. Nhưng trải qua lần được anh Tường chữa bệnh, những cảm nhận nho nhỏ của bản thân trong lúc thiền và đặc biệt là qua 2 chuyến đi trước đã cho tôi cái nhìn khác hoàn toàn về thế giới tâm linh, về Thầy, về gia đình KCTL. Mội nơi không chỉ là chốn yên bình cho những ai muốn tĩnh tâm - tu luyện mà còn là nơi rất văn minh, có rất nhiều điều để học hỏi để áp dụng trong cuộc sống “trần tục” nếu mọi người chịu khó quan sát.
Chuyến đi giải hạn đầu năm là lần thứ 3 tôi được tham gia. Lần này tôi đi với cô bạn cùng công ty (cô ấy đi chủ yếu là vì tò mò và muốn tìm 1 nơi yên tĩnh để giải tỏa căng thẳng trong công việc). Ý nghĩa của giải hạn là gì, tại sao phải giải hạn, quá trình giải hạn được diễn ra như thế nào đã được chị Hạnh An chia sẻ rất chi tiết ở bài viết trước đó. Còn tôi muốn chia sẻ cảm nhận về 1 góc nhìn khác, 1 góc nhìn “trần tục” nho nhỏ.
Nguyệt Quang Viên luôn là nơi các anh chị trong gia đình KCTL đặt chân đến ngay sau khi check-in tại khách sạn. Tại đây mọi người chia nhau dọn dẹp, không ai bảo ai mà tùy năng lực của mình để tập hợp thành các tổ: tổ làm vườn, tổ lau dọn, tổ cắm hoa, tổ chuẩn bị đồ cúng lễ… Các câu chuyện rôm rả, sự hòa đồng của các anh chị, tiếng cười đùa của tụi nhỏ làm cho không khí ở đây rất vui và cảm giác không bị xa lạ. Tôi học cách các chị cắm hoa, cách chọn loại quả thật tươi ngon được rửa sạch 3 nước, rồi lấy giấy thấm ráo mới trưng bày thành mâm lễ đặt trên ban thờ.
Tôi được ngấu nghiến những câu chuyện ly kỳ từ chị cùng phòng, chuyện được thầy chữa bệnh hay sự đánh đổi, hy sinh, sự đấu tranh với người thân của các anh chị theo con đường tu luyện. Được gặp gỡ những người bạn mới trên bàn ăn, nghe họ giới thiệu về mình, kể về câu chuyện họ đến với KCTL ra sao. Rồi những người bạn ngồi thiền bên cạnh, cùng chia sẻ về cảm nhận sau khi được thầy chữa bệnh, cùng kể về những khó khăn khi mới bắt đầu tập hay sự phấn khởi về những cảm nhận “khác thường”. Họ kể về cuộc đời họ, căn bệnh mà họ đang đấu tranh, những khó khăn mà họ phải gồng gánh. Nghe để cảm thông, nghe để thấu cảm và nghe để thấy mình vẫn còn rất may mắn và cần nỗ lực cống hiến nhiều hơn cho xã hội.
Rồi tôi và mọi người được nghe thầy trực tiếp kể chuyện. Thầy kể về cụ Như Tâm cách đây 9000 năm đã chịu hy sinh liệt nửa người để từng bước tu luyện qua nhiều kiếp mới đánh thắng tà đạo. Và cụ Như Tâm chính là bản nguyên thần của thầy NQT. Thầy kể câu chuyện đó vì trong chuyến đi về Côn Sơn lần này thầy bị tai biến cũng làm tê nửa người! Một người quyền năng lớn và còn đi chữa bệnh cho người khác mà là bệnh nghe thật buồn cười! Nhưng bệnh tai biến của thầy không thông thường như người khác. Nó do bọn người xấu (bọn này còn mạnh hơn cả tà đào) đưa các chất độc nhỏ li ti, tạo thành cục máu đông trên mạch máu não, chỉ cần tác động nhỏ sẽ khiến nó vỡ ra và chất độc lan ra ngay lập tức. Thầy đã chỉ đạo các học trò trong không gian nối 1 vòng mạch mới phía dưới cục máu đông và sau đó cắt đứt vùng mạch có chứa cục máu đông độc đó. Vừa điều trị bệnh xong, thầy đã phải đến 1 nơi rất xa trong không gian để chiến đấu với bọn xấu đó và tiêu tốn đến tận 12% năng lượng.
Nếu như tạm bỏ qua hết quyền năng có được hay những lợi ích, những nơi mà mình có thể đến; chỉ kể về những thử thách, nỗi đau, sự đánh đổi mà thầy và các anh chị trong KCTL đã phải qua, liệu chúng ta có còn mong muốn 1 ngày tu luyện đạt đến trình độ cao như thế hay không? Đúng như thầy nói tu càng cao càng khổ! Chỉ có sứ mệnh mới khiến chúng ta theo đuổi đến cùng. Và kết quả tương xứng với những gì ta bỏ ra, dù là ở đường đạo hay đường đời.
Tôi nói với cô bạn của mình rằng ở đây có những câu chuyện không tính bằng năm thông thường mà tính bằng kiếp, cũng không giới hạn trong địa điểm nào đó mà có rất nhiều không gian và cũng sẽ xuất hiện nhiều công cụ, nhiều ngôn từ “lạ lẫm” khác nữa. Hãy bình tĩnh mà cảm nhận và trải nghiệm. Cảm nhận về không khí trong lành nơi đây, về sự chuẩn bị chu đáo và đúng giờ của BTC, về tâm thế và sự niềm nở, cởi mở của mọi người, về người bạn mới quen… Nếu chưa thể tin vào các câu chuyện kì thầy kể thì hãy nghe nhẹ nhàng như câu chuyện hồi nhỏ được đọc rồi rút ra bài học nào đó dành riêng cho mình. Và ngẫm nghĩ, suy ngẫm để nhìn nhận lại bản thân mà áp dụng vào trong cuộc sống bộn bề và hối hả ngoài kia.
Đừng quá vội vã tìm cách chữa bệnh, giải hạn hay xin tài lộc đầu năm. Thử sống chậm lại 1 chút, quan sát nhiều hơn, cảm nhận nhiều hơn, bạn sẽ luôn có những chuyến đi thú vị!
Ảnh ký niệm với chị Tieutrucxinh và anh Manhtuongngo
những người đầu tiên cho em biết đến KCTL tại Tháp mộ Bà Chúa Sao Sa
Nguyệt Quang Viên đầu xuân nên rất nhiều hoa đẹpView more the latest threads:
- Buổi lễ báo ân 2025 thật đặc biệt
- Lễ Báo Ân 2025
- Một chiều ở Bảo tàng Quang Trung, Quy Nhơn
- Chuyến đi chữa bệnh đặc biệt...
- Chuyến "nghỉ dưỡng" của tôi
- Cảm nhận lần đầu tiên tham gia buổi chữa...
- Tết Độc lập nhớ về Côn Đảo
- Về đền Quốc Tổ Lạc Long Quân nhân ngày 6-3
- Tết Hàn Thực năm ẤT Tỵ, 2025
- Tết khi có Thầy!
-
40 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Đậu Đậu
bần tăng (22-02-2019),Diệu Hồng (24-02-2019),haixuyentb (23-02-2019),Hạnh An (22-02-2019),hoanlinh (22-02-2019),Hoasentrang (22-02-2019),hoatran (03-04-2020),hocdao (25-02-2019),huongtamlinh (23-02-2019),Hương Nhu (23-02-2019),KTKTPQ (23-02-2019),lê chí công (24-02-2019),longtadinh (22-02-2019),Mộc Lan (22-02-2019),Nganpham (28-02-2019),nganuoc (23-02-2019),nguyenbinh82cm (23-02-2019),PhongThuyGia (22-02-2019),phuongngoc (22-02-2019),phuongpham (22-02-2019),Phương Nam (25-02-2019),tamminh (23-02-2019),tam_thuc (25-02-2019),thanhphong (28-02-2019),THANHTINH (25-02-2019),theoThầy (22-02-2019),ThienTruong (25-02-2019),Thutrang (10-03-2019),trungthanh (23-02-2019),tuluyenthantam (24-02-2019),TuMinh (25-02-2019),Vidieu (28-02-2019),youme (22-02-2019),Đức Thành (22-02-2019),ĐINHQUANG HIỆP (22-02-2019)