Kết quả 1 đến 2 của 2

Hybrid View

  1. #1
    Khánh Ly Guest

    Mặc định Chuyện cô em gái.

    Anh chồng có 4 cô em gái thì cô út là khôn ngoan và biết tính toán tích cóp tiền từ nhỏ. Học hết phổ thông, cô lên Hà Nội học trung cấp và tự kiếm tiền thêm bằng cách buôn bán những món hàng nho nhỏ như bóng bay, kẹo, pháo, bật lửa, thuốc lào... rồi bán trên đường từ Hà Nội về quê. Cô thích buôn bán, lại có duyên bán hàng nên lần nào cũng bán được hết hàng. Thế nên về đến nhà cô không những có tiền dắt túi đi xe cộ mà còn có tiền mua quà cho mọi người, chứ không phải gãi đầu gãi tai vì “hết tiền nên về xin bố mẹ”. Ngày ấy cô có mối tình đầu lãng mạn với một anh y sỹ to cao đẹp trai. Họ từng có dự định cưới nhau khi cô học xong. Một lần sau khi về thăm quê cô, anh ta đã đổi ý vì hai gia đình cách nhau quá xa, bố mẹ anh muốn cưới người ở gần nhà cho tiện chăm sóc. Họ chia tay trong sự nuối tiếc. Cô đến với một anh bộ đội si tình đã theo đuổi cô từ lần gặp nhau trong đợt tình nguyện thanh niên thủ đô đi nạo vét sông Tô Lịch. Anh học khá giỏi, thi đỗ trường an ninh nhưng trong đợt khám sức khoẻ của trường, anh không đủ tiêu chuẩn cân nặng nên không được học tiếp. Ngày ấy nhà anh nghèo quá, lên nhập học lại bị ốm một trận, vừa bệnh vừa đói, lại thêm nỗi nhớ nhà nên sụt cân quá nhiều, người gầy nhom. Nhà anh lại không có người quen nên không xin học tiếp được, cực chẳng đã, anh đành phải xin đi nghĩa vụ quân sự. Thương hoàn cảnh của anh nên cấp trên tạo điều kiện cho anh đi học ở trường sỹ quan chỉ huy trên Sơn Tây. Thỉnh thoảng được nghỉ phép anh lại về ký túc xá thăm cô. Mà lần nào đến phòng cô anh cũng đội mũ cối sùm sụp, ngồi ngậm hột thị chẳng nói câu gì. Các bạn cùng phòng cô trêu thì anh chỉ cười đỏ mặt. Thế nhưng ngôn từ trong thư của anh thì rất mạnh dạn, sâu sắc. Năm cuối trước khi ra trường, cô chuyển từ ký túc xá về ở nhà chú họ để giúp việc cho cô chú và nhờ chú xin việc cho. Thời gian sống ở nhà chú họ, cô được cả gia đình chú rất quý mến vì ngoan ngoãn, chăm chỉ chịu khó, sống biết điều. Vì thế, ra trường cô được vào làm ở 1 công ty nhà nước. Cô và anh quyết định tiến tới hôn nhân nên cả hai về nhà nhau chơi để ra mắt gia đình.
    Câu chuyện của nhà anh cũng thật đáng thương. Bố anh làm trưởng phòng lương thực của huyện, một cơ quan rất nhạy cảm trong thời kỳ nghèo đói. Ông rất liêm khiết, nên gia đình không được lợi lộc gì từ chức vụ của ông cả. Vợ ông vốn tính nhặt nhạnh nên mỗi lần thuyền chở thóc cập bến, sau khi người ta bốc hết các bao thóc, bà lại tranh thủ xuống quét thuyền để mót thóc. Cấp dưới của ông muốn tranh chức nên đã làm đơn kiện ông tham ô lương thực về cho vợ. Oan quá ông phát điên, ông bà cãi nhau, bà bỏ đi còn ông ở nhà treo cổ tự vẫn. Dân làng đồn rằng thửa đất nhà anh là ba thổ ghép vào, trong đó có 1 phần mua của nhà hàng xóm cả nhà đó bị điên, cộng với việc bà bỏ đi theo người tình nên ông uất quá mới tự tử. Anh đau đớn từ đơn vị về quê chịu tang cha, đứng giữa mảnh đất, anh giương súng lên trời bắn ba phát... Mẹ anh sau đó cũng như bị điên, đêm hôm bốc hoả không ngủ được, chạy quanh cánh đồng. Không biết vì đi xem bói hay ai mách mà bà về trình đồng mở phủ, lập ba ban thờ tại nhà, từ đó bà không bị như vậy nữa. Ngày cô về nhà anh chơi, biết hoàn cảnh như vậy cô vừa thương vừa buồn chán. Bác gái anh ngồi tâm sự với cô, bác bảo: “Nếu số cháu đã khổ rồi thì lấy ai cũng khổ thôi cháu ạ”. Thế rồi anh bảo mẹ anh tự sang nhà bố mẹ cô hỏi cưới. Ngày đó thông tin liên lạc khó khăn nên bố mẹ cô không biết thế nào đành nhận lễ, đến khi cô biết tin thì khóc bắt đền bố mẹ cũng không thay đổi được nữa. Họ cưới nhau ở Hà Nội và thưng rèm ở tạm 1 góc trong căn nhà tập thể của cơ quan cô.
    Vợ chồng cưới nhau xong, cô đưa hết chút của hồi môn của bố mẹ và tiền tích cóp từ trước của cô cho mẹ chồng trả nợ cỗ bàn đám cưới. Lương của cả hai quá thấp, chồng ở xa thỉnh thoảng mới về, mình cô ở nhà bán nước chè, cái kẹo, điếu thuốc để kiếm thêm đồng ra đồng vào, và dành dụm tiền để đi đẻ. Cô nuôi lợn, nuôi gà, còn nhận làm thêm khâu thảm, vẽ trang trí lên đồ sứ. Thức khuya dậy sớm làm cật lực đến mờ cả mắt, vậy mà đến lúc giao hàng cho họ xong thì họ quỵt tiền công của cô và trốn đi mất. Thẫn thờ, bất lực, cô nhìn xa xăm với đôi mắt ầng ậc nước.
    (còn tiếp)

  2. 12 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Khánh Ly

    Hạnh An (30-10-2018),huongtamlinh (01-11-2018),LinhTâm (30-10-2018),Minh Toàn (30-10-2018),Nganpham (30-10-2018),nganuoc (01-11-2018),Ngô Minh Thành (29-10-2018),PhongThuyGia (30-10-2018),trungthanh (02-11-2018),TuMinh (30-10-2018),youme (30-10-2018),ĐINHQUANG HIỆP (30-10-2018)

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •