Kết quả 1 đến 1 của 1
Hybrid View
-
23-04-2018, 15:35 #1Trái tim dũng cảm Guest
Yêu thương - hợp lý - đoàn kết để tạo ra sức mạnh!
Ngày hôm nay tôi định viết 1 bài khác về những trải nghiệm vừa qua về 2 buổi học của lớp chúng tôi rất đặc biệt và hiệu quả. Tuy nhiên tôi cũng được nhận nhiệm vụ làm video clip các hình ảnh của gia đình KCTL.
Đang làm mà cảm xúc lại dâng trào khi xem lại các "thước phim kỷ niệm".
Đúng là phải vô cùng biết ơn những nhà khoa học đã sáng tạo ra những sản phẩm như máy ảnh, máy quay phim để giúp chúng ta lưu giữ được từng khoảnh khắc đã qua.
Có xem lại mới thấy sự biến chuyển theo thời gian nó như nào....
Tôi thấy mọi thứ thật khác....thật sự lớn dần theo năm tháng ...
Tôi thấy các cháu từ thời mới lọt lòng đến giờ đã tung tăng bay nhảy và đã sắp thành thiếu nữ, thanh niên...từng lớp mầm non đâm chồi trong quãng thời gian ấy...
Tôi thấy những "người lớn" như các anh chị em đồng môn ta, qua mỗi năm người ta nói là cái tuổi nó đuổi xuân đi nhưng ở gia đình KCTL thật khác....tôi thấy ai nấy đều rạng ngời, đẹp và phúc hậu hơn hẳn những ngày đầu...Lạ thay, chẳng ai đi thẩm mỹ viện tút tát, nâng này nọ mà chị em ai nấy đều rạng rỡ, xinh ra, nụ cười tươi hơn xưa....
Tôi thấy Thầy ngày xưa rất gầy và khắc khổ, có nhiều nỗi buồn....khác với Thầy của ngày nay: nhiều niềm vui hơn, sức vóc, tầm vóc vững vàng, oai phong hơn rất nhiều và Thầy cũng cười được và được cười nhiều hơn
Tôi thấy có các khuôn mặt xưa quen biết, đã từng tha thiết với môn phái, nhưng cũng đã "ra đi"...
Tôi vẫn thấy sự bền bỉ trường tồn của các bác hội Cựu chiến binh....
Tôi thấy sự phát triển của môn phái....của Nhật Nguyệt Linh Đường....
Mọi khoảnh khắc thật tuyệt vời !!!
Để có được những khoảnh khắc ấy, tất cả chúng ta đã và đang từng bước cố gắng duy trì, không tụt lùi và phấn đấu phát triển...
Vòng xoáy cuộc đời thật nhanh, nhưng vẫn luôn có chỗ cho góc sâu tâm hồn tĩnh lại....như lúc làm video clip này, vừa nghe nhạc thiền, vừa ngắm lại 1 hành trình dài đầy biến chuyển của môn phái...đủ để làm tôi rung động, thổn thức để viết ra những điều này.
Hay như lớp KCTL ở Hà Nội cũng vậy, ngày xưa các ngày học chúng tôi mới chỉ cùng nhau ôn luyện kiến thức cơ bản là chính, chưa tập luyện hay cùng nhau "làm 1 việc lớn" bao giờ. Nhưng chỉ với 2 buổi gần đây, được Thầy hướng dẫn để cùng nhau trấn đất, cùng nhau hợp lực tạo thành năng để hóa rồng lớp đã "khác hẳn" về suy nghĩ, về độ thấm về các bài học Thầy mang đến. 1 đội nhóm nếu không có tinh thần chung, không đoàn kết thì sức mạnh chưa thể lên đến đỉnh điểm, chưa thể làm được những việc lớn, và không biết cách, không cùng hướng về 1 phía cũng không thể đi nhanh được. Vậy nên lần đầu mới chỉ có hình ảnh của rồng chứ chưa thể hóa rồng... Còn ngày học thứ 2, cả lớp chúng tôi lại luyện tập cùng nhau thì có vài anh chị đã cảm nhận được sự rõ ràng của một "con rồng con xíu" đã xuất hiệnVậy đấy, chả mấy chốc đâu....rồng chắc chắn sẽ lớn mạnh.
Ngày xưa nghĩ 1 mình không đủ sức chữa bệnh cho những đồng môn thân thiết bị bệnh trọng. Giờ đây với sức mạnh tập thể, chúng tôi khi nhìn thấy chị TTX người ốm yếu mệt mỏi đã "yêu cầu bệnh nhân" ngồi vào giữa để cả lớp phát năng lượng chữa bệnh cho chị ấy.
Chị Y Xuân hô trận và cả lớp phát công tạo thành 1 khối năng lượng trên đầu bệnh nhân, quả cầu năng lượng đi vào cơ thể của bệnh nhân, chữa bệnh cho bệnh nhân. Khi năng lượng phát công của cả lớp "gần đuối", chị Y Xuân lại hô "năng lượng tình thương tràn ngập tim ta" và chúng tôi lại tiếp tục hành trình chữa bệnh bằng tình thương. Sau khi phát công xong, bệnh nhân chia sẻ là ngồi nóng "toát mồ hôi" vì năng lượng quá mạnh. môi của bệnh nhân cũng hồng hơn, khỏe hơn. Chị hoasentrang còn cảm nhận tuy chữa bệnh cho chị TTX, tuy phát công nhưng lúc cuối thì lại được "chia năng lượng" từ quả cầu về từng người. Còn tôi với chị danghang cảm nhận như giọt năng lượng vàng óng ả như mật ong hay vàng nung chảy nhỏ giọt đi vào BH của bệnh nhân, cứ hết dần thì lại được tăng thêm....tăng thêm...Buổi học kết thúc mà cả lớp cảm thấy hồ hởi phấn khởi vì đã được trải nghiệm những điều tuyệt vời về sự yêu thương - hợp lý - đoàn kết - sức mạnh...Và tôi cảm thấy lớp 1 của chúng tôi đã và đang cảm thấy "yêu" nhau hơn sau những lần như thế này
Vậy là có phát triển....tuy nhiên sự phát triển của chúng tôi chưa thực sự được nhanh, mạnh mà hơi "từ từ", "lừ đừ". Nhưng xét cho cùng.....mọi thứ đã và đang tốt lên ...chỉ cần mỗi chúng ta cố gắng tốt hơn ta của ngày hôm qua...và hãy cùng đồng môn yêu thương - hợp lý - đoàn kết để tạo ra sức mạnh!View more the latest threads:
- Dưỡng Tâm
- Thầy Huệ Tâm về với xứ Thanh
- Những kiến thức thực tế khi chứng kiến người...
- Bí ẩn về bão YAGI
- Cách xử lí năng lượng trong quả cầu!
- Thực Hành Chữa Bệnh Viêm Họng Bằng Phương...
- Tản mạn về một số phương pháp chữa bệnh
- Làm Thế Nào Để Báo Hiếu Được Với Những Người...
- Một phương pháp tự vấn bản thân để bình tĩnh
- Những lợi ích của Định Tâm
Lần sửa cuối bởi Trái tim dũng cảm, ngày 23-04-2018 lúc 17:46. Lý do: sửa lỗi chính tả
-
28 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Trái tim dũng cảm
bần tăng (23-04-2018),Diệu Hồng (24-04-2018),Dungnph (25-04-2018),Hạnh An (25-04-2018),hoanlinh (29-04-2018),hoatuyet (24-04-2018),huongtamlinh (24-04-2018),lê chí công (23-04-2018),Lobbyvietnam (28-04-2018),manhcao277 (23-04-2018),Nganpham (23-04-2018),nganuoc (23-04-2018),Ngô Minh Thành (08-05-2018),NguyetQuangTu (24-04-2018),phuongngoc (24-04-2018),tam_thuc (24-04-2018),thanhngoc (24-04-2018),THANHTINH (24-04-2018),theoThầy (24-04-2018),tiendung23680 (25-04-2018),Trần Kim Cương (23-04-2018),TuMinh (23-04-2018),Vidieu (26-04-2018),ĐINHQUANG HIỆP (23-04-2018)