Kết quả 1 đến 2 của 2
Chủ đề: "Thiền để làm gì?"
Threaded View
-
27-12-2017, 16:40 #2
/
Thiền trong cuộc sống của tôi
Đọc bài viết của NhatChiMai hay quá, làm tôi cũng muốn viết 1 bài về thiền KCTL trong cuộc sống của mình. Đúng là thiền KCTL đã thay đổi cuộc sống của tôi, làm cho cuộc sống trở lên tốt đẹp hơn rất nhiều. Nhưng tôi sẽ không nói về việc sức khỏe tốt hơn, diện mạo tươi sáng hơn, công việc và tình cảm tốt hơn. Mà tôi muốn nói tới 1 góc cạnh khác: đó chính là cách nhìn, cách sống của tôi cũng đã tốt lên rất nhiều. Từ một người có nhiều suy nghĩ cực đoan; giờ tôi đã có những cách nhìn linh hoạt và đồng cảm hơn với mọi người xung quanh mình.
1. Yêu cuộc sống hiện tại hơn
Tôi tới với thiền KCTL từ năm 2012 trong lúc tôi đang cảm thấy "chán mớ đời". Quả thật cuộc sống của tôi lúc đó như một mớ bòng bong, tôi tìm tới thiền như một cách để trốn chạy và cân bằng lại chính mình. Lúc đó suy nghĩ của tôi rất cực đoan, trong suy nghĩ của tôi thì cuộc sống lúc đó thật xấu xa, nhiều thủ đoạn và có rất ít người đáng tin. Vậy nhưng tôi lại tin ở Thiền KCTL một cách vô thức: tôi không băn khoăn gì khi chưa gặp Thầy cũng như chưa gặp một ai trong lớp KC mà vẫn tự nguyện tập thiền. Nghĩ lại tôi thấy tôi cực kỳ may mắn! Thế rồi dần dần tôi lấy lại niềm vui, niềm tin, thấy yêu cuộc sống trở lại.
Có nhiều người khi thấy tôi ngồi thiền, liền nhìn tôi với ánh mắt khác. Họ coi tôi là người "quái dị", họ nghĩ tôi là người "trốn chạy cuộc sống". Có những lúc, họ thú thật với tôi là họ không thích thiền vì họ nghĩ những người ngồi thiền là những người vô trách nhiệm; sống bàng quan, yếm thế; vì bất tài và không thể cống hiến gì cho cuộc sống này nên bị cuộc sống "tẩy chay"... Họ còn "quy kết" thật nhiều điều rất tệ về thiền và về tôi nữa.
Họ cũng đúng ở 1 góc cạnh nào đó - những điều họ "quy kết" đó chính là tôi của những ngày đầu khi tìm đường đến thiền, những ngày mới tập thiền. Và có lẽ cũng sẽ còn đúng với rất nhiều người khác khi đang tìm cách đến với thiền/ đến với KCTL nữa. Cũng có những giai đoạn mà họ sẽ muốn trốn chạy cuộc sống như tôi trước kia, họ sẽ tìm tới thiền như 1 cứu cánh...
Nên tôi chỉ lặng im và thầm nhắc mình sẽ chứng minh điều ngược lại cho họ thấy. Bởi vì nhờ thiền, tôi đã trở lại tin yêu cuộc sống của mình, biết sống một cách tích cực hơn, biết đặt niềm tin ở những người đáng tin cậy hơn, biết làm việc hiệu quả và khoa học hơn,...
2. Thiền rất tự nhiên và bình dị
Tôi không nhớ có ai đó đã từng nói với tôi rằng: "Thiền xuất phát ở phương Đông, nhưng người phương Đông hiện nay ít người biết tới thiền. Ngày nay người phương Đông đi học nhảy, còn người phương Tây đi học thiền!"
Nghe câu nói đó sao thấy buồn quá vậy?
Tôi kể chuyện tôi ngồi thiền với nhiều người, mọi người "kiên nhẫn" lắng nghe rồi kết luận "mình không thiền được, thiền cao xa quá!"
Họ giải thích là họ không tĩnh tâm được, họ còn phải lo cơm - áo - gạo - tiền. Theo họ hiểu "thiền là tĩnh tâm", thiền là phải "nhập định", "thiền là ăn chay", "thiền là phải xa rời cuộc sống trần tục", ....
Tôi nghe họ nói mà ngạc nhiên tới mức chỉ ơ a...!
Tôi bảo với họ là tôi tập thiền gần 5 năm rồi mà cũng không hề tĩnh tâm, tôi cũng chưa biết "nhập định" là gì, tôi vẫn ăn mặn bình thường. Trong lúc ngồi thiền, tôi vẫn nghĩ ngợi đủ mọi thứ trên đời, thậm trí tôi còn ngủ gật trong lúc thiền nữa! Tôi thấy thiền rất tự nhiên và bình dị. Những lúc buồn, những lúc vui tôi đều muốn ngồi thiền. Tôi đem cả nỗi buồn, niềm vui đó vào trong buổi thiền bằng cách "kể lể" lại nỗi buồn, niềm vui đó. Trong công việc gặp nhiều khó khăn và ức chế, tôi cũng mang theo và "kể lể" trong lúc thiền. Trong cuộc sống tôi bế tắc: tôi lại "mang theo" vào trong thiền. Thiền trở thành nơi tôi được thoải mái kể lể, thoải mái bộc bạch hết tâm sự của chính mình. Thiền còn hơn cả những gì tôi mong chờ ở 1 người bạn thân - bởi vì tôi không phải giải thích gì cả, tôi chỉ cần kể lể và sau một hồi kể lể như vậy, tôi nhận lại sự bình yên!
3. Thiền là tập trung tư tưởng
Vì tính chất công việc nên tôi thường phải rất tập trung trong khi làm việc. Sự tập trung này tôi thấy là bình thường. Nhưng chính vì vậy nên tôi lại khó "buông bỏ mọi việc" trong lúc thiền. Tôi thường nhớ lại mọi thứ xảy ra trong ngày mình khi ngồi thiền. Nhiều lúc tôi mải mê theo đuổi các suy nghĩ cho tới tận lúc Thầy hô "từ từ dừng lại" tôi mới chợt giật mình! Và tôi thấy thật áy láy vì mình đã chẳng thể định tâm được. Đối chiếu với những mục đích của thiền là để được "tĩnh tâm", được "về không", được "nhập định", ... như các định nghĩa cao xa ở trên tôi đã kể, tôi thấy mình thất bại!
Cho đến một ngày Thầy giải thích rằng: "thiền là phương tiện", "tập trung tư tưởng cũng là 1 cách thiền"! Tôi mới "ngộ" ra được: hóa ra mục đích thiền để tĩnh tâm, có tĩnh tâm rồi thì lại quay lại tập trung tư tưởng để đạt hiệu quả cao hơn trong công việc.
Tôi cũng được biết về 2 trường phái thiền: thiền quán và thiền chỉ, trong đó thiền chỉ cũng hướng tới sự tập trung tư tưởng vào một việc duy nhất - "Thiền chỉ là trạng thái tâm chuyên chú vào một cảnh, một đối tượng, khiến cho mọi vọng tưởng đều ngưng bặt, là cách tập trung tâm ý vào một pháp và không để bị chi phối bởi bất cứ một yếu tố nào khác, cả chủ quan lẫn khách quan"
Và từ "nhược điểm" không thể tĩnh tâm, tôi chuyển sang tập trung tư tưởng vào một việc duy nhất: như chăm chú lắng nghe lời dẫn của Thầy, hoặc lắng nghe theo tiếng nhạc, hoặc tập trung vào hơi thở, hay theo đuổi một vấn đề/ trả lời cho 1 câu hỏi nào đó. Và thú vị hơn nữa, là trong khi mải mê theo đuổi một vấn đề nào đó, có một số lần tôi được gợi mở để tìm ra câu trả lời cho vấn đề đó của mình. Với những người "tâm động quá" như tôi, thì thời gian đầu tôi luôn phải thay đổi vấn đề cần suy nghĩ trong lúc thiền để buổi thiền hôm đó không bị "ngủ gục" hoặc quá buồn chán. Tuy vậy, một cách từ từ chậm chạm, tôi dần thấy tư tưởng của mình bớt loạn đi, tôi không phải cố gắng tìm chủ đề "hấp dẫn" để theo đuổi trong lúc thiền nữa. Mà có đôi lúc tự trong lòng tôi không muốn suy nghĩ gì trong lúc thiền. Quả là rất lạ phải không ạ? Hóa ra "tâm động quá" cũng có những lúc tĩnh lại nhờ thiền như vậy đấy ạ.
Tôi đã từng đọc rất nhiều tài liệu nói về thiền, nhưng mọi thứ đến với tôi trong lúc thiền lại rất mới lạ. Có những lúc giống như sách nói, có những thứ lại không giống chút nào. Có lẽ bạn cũng giống như tôi vậy: có những trải nghiệm "hơi giống" tôi, nhưng có nhiều trải nghiệm lại rất khác tôi. Dù thế nào thì với rất nhiều người như tôi: thiền là điều gì đó rất tự nhiên, thiền đã giúp tôi nhìn ra những điều tốt đẹp từ những điều bình dị nhất trong cuộc sống này.
/"Không sợ thấp, không mong cao
Cái đến sẽ đến, tại sao mong cầu!"
_ trích thơ Thầy Huệ Tâm _
-
22 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới youme
Hạnh An (28-12-2017),Hieuhoc (28-12-2017),hoanlinh (28-12-2017),hoatuyet (29-12-2017),Hương Nhu (28-12-2017),lê chí công (30-12-2017),manhtuongngo (27-12-2017),Nganpham (04-01-2018),nganuoc (30-12-2017),Ngoạn Hiền (09-02-2018),NguyetQuangTu (27-12-2017),Phương Nam (29-12-2017),thanhphong (28-12-2017),tinhtamtuluyen (30-12-2017),trungthanh (28-12-2017),tuluyenthantam (22-02-2018),TuMinh (28-12-2017),Vidieu (28-12-2017),ĐINHQUANG HIỆP (27-12-2017)