Kết quả 1 đến 4 của 4
Chủ đề: Cuộc đời có Công bằng???
Threaded View
-
13-10-2024, 18:24 #4
Đang lúc có cảm hứng viết bài thì may quá tôi lại tìm được topic này phù hợp với cảm xúc của mình, xin phép mn cho tôi được kể lể tâm tư của mình nhé ạ 😊
Tôi đã từng là người rất thích sự công bằng, tuy tôi cũng hiểu công bằng khác với “cào bằng” – nhưng dù sao thì cứ nhìn thấy những sự thiên lệch trong suy nghĩ, hành động của người khác đối với mình là trong lòng tôi lại “nổi sóng ầm ầm” hì hì. Cho tới vài năm gần đây, khi cuộc sống thăng trầm nhiều phen, và nhất là gặp được những “giấc mơ trả nghiệp” (là tôi tự đặt tên như vậy) đã giúp tôi giải tỏa phần nào những “cơn sóng ngầm” trong lòng mình, để tôi có thể tạm bình yên chứng kiến những điều tưởng như không công bằng xảy ra trước mắt mình!
1, Đầu tiên là “giấc mơ trả nghiệp” với vị sếp tổng ở công ty đang làm
Gần 40 tuổi tôi nghỉ việc ở công ty A để chuyển sang công ty B. Chuyện rất là “nực cười” bởi vì tôi đã “dừ” quá rồi so với nền tảng chung của lĩnh vực công nghệ thông tin (IT). Thế nhưng … dòng đời luôn có những lý do riêng! Vào công ty mới, thời gian đầu không khí cũng vui vẻ nên tuy công việc còn khó hơn ở công ty cũ nhưng tôi thấy không sao cả. Tôi có thể chịu đựng được sự khó khăn trong công việc, nhưng tôi không chịu được sự khó khăn trong quan hệ với con người. Nhưng … game đời thường không dễ như thế. Giai đoạn cuối vì dự án lỗ, nên dù có làm việc thêm vào cuối ngày hoặc cuối tuần – thì cũng là bình thường và … mãi rồi cũng xong. Tôi tiếp tục được đưa sang dự án thứ 2 – tạm bình yên được vài tháng thì lại tiếp tục các đợt sóng gió mới. Chung quy lại cũng chỉ là bài toán lợi nhuận: khi khách hàng muốn giảm giá, khi các sếp cũng muốn giữ chân khách nên chấp nhận giảm giá, đưa người còn non vào dự án để có lãi, nên sinh ra một loạt các vấn đề mệt mỏi khác. Lãnh đạo mới của tôi cũng xuất hiện với hàng loạt yêu cầu, quy định… Tôi cảm thấy quá mệt mỏi và lại quyết tâm ra đi!
Đúng lúc quyết tâm như vậy thì tôi trải qua một giấc mơ: tôi mơ có một kiếp tôi đi rửa chân ở một con sông thì bờ sông bị lở và tôi bị ngã xuống sông sắp bị cuốn vào một xoáy nước. May thay sếp tổng công ty (ở kiếp đó) đang ngồi câu cá ở gần đó đã chạy tới kéo tôi lên kịp thời! Tỉnh dậy sau giấc mơ đó, tôi đã hiểu lý do tại sao kiếp này tôi lại xuất hiện ở công ty của sếp, mà toàn vào những dự án trùng trùng sóng dữ! Có lẽ tôi còn nợ ơn cứu mạng của sếp ở kiếp đó, giờ phải tiếp tục trả cho xong! Mặc dù sếp là người rất ít khi xuất hiện ở công ty, cũng ít khi tiếp xúc với tôi, … thế nhưng trả nợ luôn có những cách đặc biệt như vậy đấy. Biết là nghiệp của mình rồi, tôi cố gắng chấp nhận sự thật và cam chịu để vượt qua.
2, Tới vị lãnh đạo mới
Ở trên tôi cũng có mô tả về 1 vị lãnh đạo mới của tôi phải ko ạ? Vâng, vẫn là người đó đấy ạ 😊 Lần đầu gặp chị này, tôi luôn có cảm giác dè chừng. Mặc dù tôi biết chị ấy cũng tốt bụng, nhưng cảm giác người ta hơi tọc mạch mà tôi lại rất ghét những chuyện thị phi. Tôi đã viết là mình có thể chịu được công việc khó, nhưng không chịu được những khó khăn trong tiếp xúc với người khác, phải không ạ? Thế nên người nào cảm thấy “bất ổn” là tôi né liền! Thế nhưng tránh né mãi có được đâu! Vị lãnh đạo mới rất thích đưa ra cả rổ luật lệ, luôn bắt chúng tôi phải thế nọ thế chai, để chứng tỏ đội ngũ của mình là rất “chuyên nghiệp, giỏi giang,…” (sếp mới mà, thường hay thích thể hiện như vậy). Nhưng thời buổi kinh tế khó khăn, sức ép từ khách hàng, từ ban lãnh đạo, bài toán kinh tế ép xuống, … chúng tôi làm gì có thời gian mà thở nữa, thế mà vẫn phải gồng mình lên phục vụ các loại báo cáo của vị ấy với lãnh đạo cấp trên cho nó “chuyên nghiệp”!. Và tôi là đứa hay phản đối vị ấy nhất! Thế nhưng chuyện gì tới cũng sẽ phải tới: trong vài lần mâu thuẫn nhỏ dồn nén lại giữa 2 bên, vị này dạy dỗ tôi phải biết cách làm việc làm sao cho chủ động, làm sao cho không có va chạm, luôn phải biết ơn người này người kia, … Thực ra từ lâu tôi đã biết vị này ghét tôi lắm, bởi vì bất kể việc gì tôi làm, tôi cố gắng tới đâu; thì vị ấy luôn chỉ nhìn thấy nhược điểm của điều đó. Tôi có nên ra đi không?
Câu trả lời là … không! Bởi vì sau đó tôi lại cũng có một giấc mơ: tôi mơ thấy một kiếp nào đó chị ấy là hàng xóm của tôi, lúc đó tôi còn là đứa bé, còn chị ấy là một bà lão. Tôi đã ăn trộm một món gì đó của bà ấy, tôi giấu đi rất kỹ để bà ấy không thể tìm được. Thế nên khi phát hiện ra mất đồ, bà ấy chửi mắng như điên, mà bà ấy biết thừa tôi là đứa ăn trộm nhưng vì không có bằng chứng nên toàn hướng sang nhà tôi để chửi! À, mà tôi cũng bướng lắm, tôi nhất định không nói gì, mặc kệ cho bà ta chửi, tuy nhiên trong lòng có chút hối hận vì ai dè bà ta chửi kinh quá. Quả nghiệp “khó đỡ” đó đã kéo tôi và chị ấy gặp nhau ở kiếp này, và thế là thi thoảng dự án của tôi lại trở thành “ví dụ xấu” để rút kinh nghiệm trước toàn bộ chị em, và cao trào nhất là có cơ hội để chị ấy xả cơn điên và dạy dỗ tôi cách sống trong kiếp này!
Nghiệp của tôi và chị ấy liệu đã hết chưa? Tôi nghĩ là … chưa. Việc hết nợ hay không lại phụ thuộc vào chính hành động của tôi và chị ấy trong kiếp này. Bởi vì khi “nghiệp trổ”, cả tôi và chị ấy sẽ bị cuốn vào “vòng xoáy hận thù” từ kiếp trước, nếu không kiểm soát tốt, có lẽ tôi (hoặc chị ấy) sẽ có những hành động không đúng đắn và sẽ tiếp tục đổ thêm nghiệp vào vòng xoáy đó! Bởi khi đã ghét ai đó rồi, liệu bạn có còn nhìn ra ưu điểm của họ, có đánh giá họ được khách quan và công bằng không? Nếu đánh giá không công bằng, thì cái đánh giá nào là để trả cho nợ cũ, cái đánh giá nào là vượt quá nợ cũ nên sẽ sinh ra nghiệp mới đây???
Nhờ những giấc mơ nghiệp, tôi thấy mình dễ chấp nhận mọi sự đánh giá của chị ấy về mình. Bởi một điều rằng: chị ấy có khen tôi, hay có chê tôi – thì tôi vẫn vậy thôi. Tôi có tốt lên, hay xấu đi cũng sẽ xuất phát từ chính ý thức và hành động của mình; chứ ko phải vì lớp vỏ khen chê mà người khác khoác lên bản thân tôi. Chị ấy có nâng đỡ tôi – thì có khi nghiệp tôi phải trả lại càng nhiều lên; chị ấy có tạo khó khăn cho tôi – thì nghiệp tôi phải trả lại càng nhanh hết! Cho nên dù điều gì xảy ra, thì cũng có mặt tốt và mặt xấu của nó. Kiên nhẫn chấp nhận mọi điều có thể xảy ra, cũng như tỉnh táo để không có những hành động gây thêm nghiệp mới có lẽ là cách trả nghiệp tốt nhất 😊
3, Thế nào là công bằng?
Tôi tin rằng những “giấc mơ trả nghiệp” đó của tôi, là một hình thức giáo dục rất hiệu quả mà thế giới tâm linh đã gửi thông tin xuống cho mình. Có trải qua những giấc mơ nghiệp đó, có vật vã tìm cách thoát khỏi những “vòng xoáy nghiệp” đó, tôi mới cảm thấy sợ nghiệp, sợ những nghiệp xấu đã qua cũng như sợ việc tạo thêm nghiệp xấu mới.
Vậy cuộc sống có công bằng không? Có lẽ cuộc sống không công bằng, bởi vì mỗi người một nghiệp quả khác nhau, sự yêu ghét mà mỗi người mang trong mình cũng khác nhau. Nhưng luật nhân quả luôn rất công bằng, luôn rất chính xác – đúng người, đúng tội 😊 Và mọi người thường nói “dòng đời xô đẩy” – còn với tôi, tôi cảm thấy mình trôi dạt từ nơi nọ tới nơi kia, gặp người nọ tới người kia,… đa phần là do dòng nghiệp xô đẩy các bạn ạ"Không sợ thấp, không mong cao
Cái đến sẽ đến, tại sao mong cầu!"
_ trích thơ Thầy Huệ Tâm _
-
32 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới youme
bần tăng (15-10-2024),Diệu Hồng (18-10-2024),Hạnh An (22-10-2024),HỌC THẦY (02-11-2024),Hoa Ban Trắng (16-10-2024),HoangSyHiep (22-10-2024),Hoasentrang (16-10-2024),huongtamlinh (15-10-2024),kiencuong304 (18-10-2024),lê chí công (15-10-2024),Lungnhi (15-10-2024),Một điều lành (16-10-2024),Minh Toàn (15-10-2024),nganuoc (15-10-2024),Nguyệt Lan (15-10-2024),NguyetQuangTu (15-10-2024),PhongThuyGia (23-10-2024),phuongdet (17-10-2024),Phương Nam (16-10-2024),tamminh (15-10-2024),tam_thuc (18-10-2024),Thanh Quang (18-10-2024),THANHTINH (21-10-2024),theoThầy (17-10-2024),thiện tai (15-10-2024),Trung Nghĩa (15-10-2024),tuluyenthantam (15-10-2024),TuMinh (17-10-2024),Vidieu (17-10-2024),Đức Thành (17-10-2024),Đức Tin (17-10-2024),ĐoHoa (18-10-2024)