Kết quả 1 đến 10 của 16
Chủ đề: Cảm nhận về lễ Báo Ân 2017
Threaded View
-
17-09-2017, 20:00 #8Hạ Vi Guest
Đến hẹn lại lên, chúng tôi những học trò và những người yêu thích môn KCTL lại tụ tập nhau về Côn Sơn để dự Lễ Báo Ân do Thầy NQT tổ chức.
Buổi lễ Báo Ân luôn để lại trong chúng tôi những cảm giác thật xúc động không thể nào quên. Được may mắn tham dự từ năm đầu tiên Thầy tổ chức, mỗi năm luôn để lại trong tôi cảm xúc khác nhau. Tôi đều ghi lại dòng cảm xúc của mình. Tôi chưa đọc lại vì vẫn có thể nhớ. Chắc phải cho đến khi nào không thể nhớ được tôi sẽ đọc lại bài viết của mình qua từng năm. Nhưng tôi có cảm nhận rằng việc giao lưu với các cụ hàng năm như thế này là một trong những mốc thời gian đánh giá quá trình tu luyện của chúng tôi.
Buổi lễ của Thầy không chỉ mang lại cho những người đang sống ở thế giới trần tục này giá trị lớn lao mà còn đối với cả những người đã khuất nữa. Sự kiện này diễn ra hàng năm khiến tôi nghĩ tới câu chuyện tình cổ tích cảm động về ngày Ông Ngâu Bà Ngâu. Chúng tôi đã có một ngày đặc biệt trong năm như thế đấy. Một ngày mà hôm ấy nước mắt chúng tôi không thể không rơi. Niềm khát khao mong mỏi được giao lưu gặp gỡ giữa hai thế giới được Thầy NQT thực hiện rất thực giống như trong câu chuyện cổ tích trên.
Những thông tin từ diễn đàn đã được các cụ nhận biết.Do đó, các cụ đã về Côn Sơn từ hôm trước mà không cần chúng tôi phải thắp hương mời như mọi năm. Thú thực, khi nghe được thông tin này từ Thầy thông báo, tôi khá sốc, ngỡ ngàng … vì kế hoạch ban đầu của tôi là có thể sẽ không đi. Khi thắp hương ở nhà tôi không cảm thấy gì và để cẩn thận tôi phải khấn mời các đến tận 2 lần, nhưng cảm giác vẫn trơ trơ. Tôi khá băn khoăn không hiểu tại sao…..Trước đó đêm trước tôi tự dưng mất ngủ và hôm sau thì cảm giác nặng trong người. Tôi nghĩ có lẽ chắc các cụ đã về nhà để cùng được đi Côn Sơn. Mọi chuyện đã được làm sáng tỏ, chúng tôi ồ lên khi Thầy thông báo rằng các cụ đã tụ tập ở NNLĐ rất đông từ hôm trước. Nghe xong chúng tôi đều cảm thấy lâng lâng sung sướng.
Cảm giác hân hoan mong chờ được gặp gia tiên tiền tổ ở mỗi gia đình không chỉ dành cho những người đang sống trong thế giới thực này, mà đối với gia tiên của mỗi gia đình, các cụ còn mong được gặp con cháu hơn rất nhiều và đi còn đông gấp vạn lần chúng tôi. Nghĩ đến đây, tôi thấy xót xa cho các cụ nhà tôi: vì chỉ có mỗi mình tôi, đại diện cho những người sống trong thế giới này là gặp được, còn những người khác trong dòng họ chắc mỗi người cũng có cách Báo Ân khác nhau nhưng nếu so sánh thì ….thôi thì một người đi tu cả họ được nhờ, tôi đành an ủi mình và các cụ như vậy.
Thầy vẫn luôn luôn chu đáo như mọi năm, nhưng năm nay, Thầy còn cần thận chu đáo hơn nữa. Để đảm bảo rằng buổi giao lưu diễn ra đầy đủ và ấm cúng, không thể thiếu, không thể quên một chi tiết nhỏ nhặt nào trong buổi giao lưu. Thầy đã lên chương trình giao lưu từng bước rất cụ thể:
Tặng quà cho các cụ: món quà tặng đặc biệt nhất được làm bằng năng lượng của mỗi người và Thầy còn tiếp sức cho chúng tôi bằng việc chuẩn bị 1 kho chứa quà thật lớn và không thiếu thứ gì cả cho mọi người chọn để biếu các cụ.
Mời cơm các cụ: Thầy thiết đãi các cụ một bữa cơm thân mật và vía của chúng tôi được rót rượi mời cơm các cụ, một bữa ăn ấm gia đình ấm cúng được cảm nhận bằng những cảm xúc, những giọt nước mắt.
Chữa bệnh cho các cụ: Năm nay chúng tôi được theo Thầy chữa bệnh cho các vong dòng họ. Những năm đầu tiên Thầy đã tổ chức việc này rất chu đáo. Theo thời gian, mỗi gia đình lại có thêm người mất trong dòng họ. Dòng họ gia đình tôi cũng vậy. Tôi tâm niệm được chữa bệnh cho cậu và bác vừa mới mất trong vòng 2 năm nay.
Sau buổi giao lưu, mọi người chia sẻ cảm xúc khi giao lưu với các cụ nhà mình. Viết đến đây, tôi chợt nghĩ: nếu có thể, Thầy sẽ cho phép được chính các cụ phát biểu cảm nghĩ để cùng giao lưu với chúng tôi và cũng để có cơ hội được cám ơn Thầy trực tiếp.
Chứng kiến cảnh Thầy hướng dẫn mọi người giao lưu với gia tiên tiền tổ của mỗi gia đình, lần đầu tiên tôi thấy Mẹ Thầy - Bà Chúa Sao Sa lên tiếng vì bản thân cụ cũng mong muốn được Thầy tặng quà như bao mọi người khác. Giọng Thầy xúc động khi kể lại khiến chúng tôi lặng người. Những việc làm của Thầy có giá trị nhân văn to lớn không chỉ khiến mọi vạn vật chúng sinh cảm động vui sướng mà ngay cả tới những người tu hành cao cấp cũng mong muốn một điều giản dị như vậy.
Năm nay, tôi chuẩn bị khá chu đáo cho tiết mục tặng quà vì đã có kinh nghiệm qua các năm khác không còn bối rối vì không biết nghĩ gì và chọn gì nữa. Cảm xúc thật xúc động nghẹn ngào khi buổi lễ bắt đầu. Tôi cúi chào các cụ trong dòng họ. Theo sự hướng dẫn của Thầy, tôi tâm niệm làm quà tặng bà nội, ông nội ….và những người khác. Cố gắng không xót quà một ai nên tôi tâm niệm tặng mỗi người 1 bộ quần áo bằng năng lượng của mình. Không biết tôi có đủ năng lượng làm không nhưng nước mắt cứ rơi rơi mãi, nghĩ đến ai nghĩ đến món quà nào được tặng tôi đều xúc động thổn thức trong tim. Vì biết kho quà của Thầy không có giới hạn nên tôi tâm niệm xin thật nhiều thứ cho tất các cả các cụ….không thiếu thứ gì trong cuộc sống ở thế giới bên kia. Tôi thấy mình bật khóc thổn thức nhiều hơn nhưng lại cười thật tươi, vui mừng hớn hở….cứ thế cứ thế mãi, bàn tay giơ ra như thể nắm lấy tay của mọi người….. Tôi cũng tâm niệm xin chữa bệnh cho các cụ. Thầy có nhắc là nếu ai thấy mệt thì quay về, tôi không thấy mệt nên xin được ở lại chữa bệnh tiếp. Tôi nhớ khoảnh khắc vừa cười vừa khóc ấy. Cảm giác này khác hẳn mọi năm. Khi Thầy hô nếu ai có lỗi với các cụ thì hãy tự cúi đầu xin lỗi. Trong thâm tâm tôi sẵn sàng muốn cúi đầu xin lỗi các cụ vì có nhiều chuyện tôi làm chưa thể tốt nhưng mà lưng và đầu của tôi thì vẫn thẳng ….tôi nghĩ mình không mắc lỗi gì cả và nếu còn có lỗi các cụ đã tha thứ…..Cảm giác lúc đó tôi thấy mình vui lắm, tôi như báo cáo việc làm của mình 1 năm qua với các cụ và được các cụ khen ngợi…….ôi giá như mà nhìn thấy các cụ nhà mình, tôi ao ước……..thế rồi Thầy gọi về trong tim tôi lúc đấy như muốn nói; Thầy ơi, con chưa muốn về….! Tim tôi lặng đi như ai đó bóp chặt vào tim, tôi lại khóc sâu thổn thức trong tim: “Con phải về rồi, tạm biệt các cụ, sang năm con sẽ thuyết phục gia đình có người đi gặp các cụ nhé, sẽ không chỉ có mình con đâu!”. Tôi tâm niệm như vậy! Phải mất thời gian rất lâu tôi mới có thể trở lại bình thường, trong khi mọi người giao lưu chia sẻ cảm xúc, tôi chỉ có thể ngồi, lắng nghe như người vô hồn. Cảm xúc còn lắng đọng trong tôi rất lâu sau đó. Cho đến lúc xem lại video buổi lễ, tôi vẫn thấy trong tim mình nhoi nhói, nghẹn nghẹn.
Qua chia sẻ cảm nhận của một người mẹ đồng môn sau buổi lễ, khi cô nghẹn ngào nói với chúng tôi cảm điều mà cô nhận được thông tin từ mẹ đẻ “ Mẹ mãn nguyện lắm rồi, mẹ không cần gì cả, mẹ chỉ cần tấm lòng của các con các cháu là đủ!”. Đôi khi tôi cũng có thắc mắc về việc: đối với 1 số người không được thờ cúng đầy đủ thì họ sẽ như thế nào. Tôi nhận được lời giải thích từ Thầy rằng: Việc đó giống như kiểu nếu bố mẹ đau ốm nằm trên giường bệnh mà thấy con cháu đi qua không hỏi thăm thì các cụ tủi thân thôi. Bằng trải nghiệm thực tế của bản thân trong mấy năm vừa qua, tôi thực sự thấm thía điều mà Thầy luôn luôn nói với chúng tôi: Các cụ không cần gì cả, chỉ cần con cháu một tấm lòng!
Hãy sống tốt và hiếu thảo! Đó là thông điệp được truyền tải từ lâu, lời dặn dò ngàn xưa của các cụ dành cho con cháu. Thông điệp đơn giản và dễ hiểu như vậy nhưng để thực hiện thì không đơn giản chút nào.
Thay mặt dòng họ gia đình con, con chỉ biết nói lời cảm ơn Thầy. Mỗi một mùa Vu Lan qua đi con lại cảm thấy mình lớn hơn một chút, như được tiếp thêm sức trên con đường tu luyện của mình!Lần sửa cuối bởi Hạ Vi, ngày 19-09-2017 lúc 07:20.
-
30 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Hạ Vi
anbich (30-09-2017),bần tăng (19-09-2017),Diệu Hồng (24-09-2017),haixuyentb (23-09-2017),hoanlinh (01-10-2017),hoatuyet (03-10-2017),honglien (18-09-2017),Hương Nhu (19-09-2017),manhtuongngo (18-10-2017),nangbanmai (19-09-2017),Nganpham (20-09-2017),nganuoc (19-09-2017),NguyetQuangTu (19-10-2017),phan thanh mai (21-09-2017),Phương Nam (24-09-2017),tamminh (19-09-2017),Thanh Bình (26-09-2017),Thanh Quang (19-09-2017),THANHTINH (03-10-2017),thanhvinh (02-10-2017),theoThầy (18-09-2017),Thien Nghia (18-09-2017),Thutrang (19-09-2017),trungthanh (18-09-2017),Vidieu (20-09-2017),youme (19-09-2017),Đại Minh (22-09-2017)