Trang 2 của 2 Đầu tiênĐầu tiên 12
Kết quả 11 đến 16 của 16

Chủ đề: Lễ Báo Ân 2016

  1. #11
    Phù Vân Guest

    Mặc định

    Đọc những chia sẻ của các thành viên Khí công tâm linh về ngày Lễ vu lan tôi bắt gặp chính mình trong từng câu chuyện, câu chuyện của lần đầu tiên được tham gia một buổi lễ chưa từng thấy, thực hiện được những nguyện vọng hằng mong mỏi mà chỉ dám nghĩ đến thôi chứ không tưởng tượng được làm bằng cách nào. Cảm xúc lại ùa về, Thầy đã trao cho tôi cho nhiều gia đình thỏa tâm nguyện báo hiếu với tổ tiên, dòng tộc. Đối với tôi dù chỉ được một lần thôi cũng là quá may mắn rồi, nhưng có lẽ Thầy cũng hiểu niềm hạnh phúc từ tận trong sâu thẳm mỗi người khi được làm lễ báo ân, nên khi có thể Thầy đã tổ chức hàng năm để những người có tấm lòng hướng về ông bà tổ tiên có được cơ hội quý báu này.


    (Ảnh: hanhthong)


    Tôi nhớ năm thứ 2 tham dự lễ báo ân, mẹ tôi có cơ hội tham gia. Mẹ kể khi Thầy hô xuất vía sang không gian của vong để gặp được người nhà, mẹ tôi đã rất mong mỏi gặp được ông bà ngoại tôi, mẹ không nhìn thấy nhưng cảm nhận rất rõ sự gần gũi quen thuộc cứ thế mà khóc thoải mái, khóc trong niềm hạnh phúc. Khóc vì may mắn mẹ đã tập Khí công tâm linh nên trong buổi lễ khi mọi người phát năng lượng để tạo ra những món quà cho ông bà tổ tiên mẹ tôi cũng tự tin tặng quà. Cuộc đời mẹ tôi đến nay vẫn chưa hết vất vả lo cho con cái, nhưng chắc hẳn trong tâm tưởng đã thấy an vui vì anh em tôi từ khi theo Thầy học đạo đã trưởng thành hơn, thấu hiểu lòng cha mẹ hơn.


    (Ảnh: hanhthong)

    Năm nay, lại có thêm niềm vui khi bố chồng tôi có được cơ hội tham gia. Cả nhà từ người lớn đến trẻ con đều mong chờ. Buổi lễ được ban tổ chức chuẩn bị rất chu đáo, Thầy làm việc rất cẩn thận để buổi lễ diễn ra thành kính trang trọng. Năm nay thích nhất là Thầy có cả “kho hàng” cho con cháu lựa chọn làm quà tặng. Tôi chỉ biết lựa món quà mà tôi nghĩ là ông nội và ông bà ngoại sẽ ưa thích, nhưng còn nhiều người trong dòng họ, các cụ từ lâu đời thì tôi tâm niệm xin đưa các cụ đi chọn trực tiếp những món đồ yêu thích nhất, cần thiết nhất. Cảm xúc không quá nhiều vì đã chuẩn bị sẵn tinh thần cho buổi lễ, tôi ghi nhớ những việc mong làm cho gia tiên để khi Thầy cho phép thì tôi cứ thế tâm niệm xin. Xin xong thì có lúc cơ thể tôi như lơ lửng ở đâu đó. Buổi lễ kết thúc trong lòng tôi cảm thấy an tâm. Khi hai bố con trao đổi về buổi lễ, bố tôi lúc đầu rất ngỡ ngàng vì 2 bố con tâm niệm giống nhau như: xin Thầy chữa bệnh cho các cụ, xin đưa đi học đạo…(vì bố không biết lần trước Thầy đã làm hết các việc đó, giờ tôi chỉ việc nhớ ra và xin lại). Cũng từ những lần trao đổi về Khí công tâm linh mà những người thân trong gia đình tôi gần gũi và hiểu nhau hơn.

    Mong sao Thầy tổ chức hàng năm để có thêm nhiều người được báo hiếu với tổ tiên. Con xin thay mặt gia đình cảm ơn Thầy thật nhiều, cảm ơn các vị bề trên, cảm ơn ban tổ chức đã chuẩn bị rất chu đáo cho buổi lễ!
    Lần sửa cuối bởi Phù Vân, ngày 23-08-2016 lúc 10:57.

  2. 40 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Phù Vân

    bần tăng (22-08-2016),Diệu Hồng (23-08-2016),haixuyentb (26-08-2016),Hạnh An (24-08-2016),Hoasentrang (22-08-2016),hoatran (26-08-2016),hoatuyet (23-08-2016),Hương Nhu (23-08-2016),kiencuong304 (23-08-2016),Lê Minh (23-08-2016),LinhTâm (05-09-2016),manhcao277 (22-08-2016),manhtuongngo (25-08-2016),Mùa Xuân Đến (23-08-2016),Nganpham (23-08-2016),nganuoc (26-08-2016),nguyendinhtuan (23-08-2016),NguyetQuangTu (24-08-2016),Nhài Ta (25-08-2016),Phương Nam (23-08-2016),tamminh (24-08-2016),tam_thuc (29-09-2016),tanrau (27-08-2016),Thanh Bình (23-08-2016),Thanh Quang (29-08-2016),thanhvinh (23-08-2016),thànhtâm (25-08-2016),theoThầy (29-08-2016),Thien Nghia (29-09-2016),Thutrang (23-08-2016),tiendung23680 (31-08-2016),Tieutrucxinh (24-08-2016),trungthanh (22-08-2016),TuMinh (25-08-2016),Vidieu (23-08-2016),youme (22-08-2016)

  3. #12
    Ngày tham gia
    Oct 2013
    Đang ở
    Hà Nội
    Bài viết
    166
    Cảm ơn!
    4,389
    Thanked 4,578 Times in 165 Posts

    Mặc định

    Đức Phật dạy chúng ta lấy hiếu làm gốc. Hiếu, dưỡng cha mẹ là căn bản rất lớn của đạo Phật, cũng là điều kiện quan trọng cơ bản làm người. Thế nên Thầy NQT mới dạy chúng tôi rằng:
    Không có Cha Mẹ thì không có mình và không có Thầy thì chúng ta không giỏi được”
    Từ khi theo Thầy đến giờ tôi luôn khắc cốt ghi tâm lời Thầy dạy là : “Hãy báo hiếu ngay từ khi cha mẹ, ông bà đang còn sống”.


    Nói thì dễ, nhưng làm được quả không dễ chút nào. Nhiều khi cuộc sống trần tục không theo ta và không như ta nghĩ, nên có những lúc vẫn không thể nào mà nói hay, nói tốt được. Nhưng chắc chắn một điều rằng, chúng con luôn mong và làm những điều tốt đẹp nhất đến với những bậc sinh thành ra chúng con.
    Để nói và làm được những việc này, Người chúng con cần cảm ơn nhất phải là Thầy, vì Thầy luôn là cầu nối giúp chúng con thực hiện được những việc làm, cũng như mong muốn của mình. Cụ thể là Thầy đã giúp chúng con có được các bài tập để gửi đến ông bà cha mẹ chúng con mỗi ngày, được Thầy chữa bệnh, được Thầy giải quyết các vấn đề về tâm linh…



    Nguồn ảnh: Hanhthong

    Đến lễ báo Ân, Người giúp chúng con báo Ân với ông bà tổ tiên dòng họ nhà mình vẫn là Thầy. Thầy đã mở kho hàng có chứa tất cả những vật dụng dành cho người âm, chúng con chỉ là người mong muốn gửi gắm đến tổ tiên ông bà cha mẹ nhà mình tất cả tấm lòng của mình, hay nói cách khác chúng con chỉ là người thực hiện mang đồ dâng lên các cụ mà thôi. Nên trong lúc xuất vía sang không gian của vong, con tâm niệm xin được dành tặng tất cả các cụ, ông, bà, của 4 dòng họ, nội ngoại nhà mình, 2 bố của con - quần áo, vật dụng cần thiết. Con cũng tâm niệm xin các cụ dù ở đâu cũng luôn tu tập tinh tấn, trở thành người tốt để có thể giúp mình, giúp các con cháu những ai còn u mê, tăm tối. Tôi không có cảm nhận nhiều như mọi người, lúc bắt đầu xuất vía sang không gian của vong, trong tôi cảm thấy xúc động lạ thường, sau đấy chỉ thấy nước mắt rơi, nhưng không hề cảm thấy buồn gì cả, ngược lại thấy rất vui. Có lẽ về phần âm của 2 bên nội ngoại nhà tôi đã được Thầy giúp đỡ rồi, nên tôi không còn cảm thấy mắc mớ gì, tâm trạng khi gặp gỡ các cụ thấy vui cũng phải. Tôi thấy buổi lễ diễn ra thật ấm áp và nhẹ nhàng.
    Con thay mặt gia đình và gia tiên các dòng họ đã mất của chúng con xin gửi đến Thầy lời cảm ơn sâu sắc nhất, Thầy luôn dành cho chúng con những điều tốt đẹp và ý nghĩa. Con xin kính chúc Thầy sức khỏe.

    /
    Vô minh che mờ trí tuệ, giác ngộ khai sáng nhãn tâm!

  4. 37 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Thanh Bình

    bần tăng (24-08-2016),haixuyentb (26-08-2016),Hạnh An (24-08-2016),Hoasentrang (24-08-2016),hoatran (26-08-2016),hoatuyet (29-08-2016),Hương Nhu (24-08-2016),lê chí công (23-08-2016),Lê Minh (24-08-2016),LinhTâm (05-09-2016),manhtuongngo (25-08-2016),Mùa Xuân Đến (25-08-2016),Nganpham (25-08-2016),nganuoc (26-08-2016),NguyetQuangTu (24-08-2016),Nhài Ta (25-08-2016),Phương Nam (31-08-2016),Tamhuongthien (27-08-2016),tam_thuc (29-09-2016),tanrau (27-08-2016),Thanh Quang (29-08-2016),thànhtâm (25-08-2016),theoThầy (29-08-2016),Thiền sư KM (24-08-2016),Thien Nghia (29-09-2016),tiendung23680 (31-08-2016),Tieutrucxinh (24-08-2016),trungthanh (24-08-2016),TuMinh (25-08-2016),Vidieu (23-08-2016),youme (23-08-2016),Đại Minh (28-08-2016)

  5. #13
    Ngày tham gia
    Sep 2012
    Đang ở
    Hà Nội
    Bài viết
    133
    Cảm ơn!
    4,423
    Thanked 3,104 Times in 131 Posts

    Mặc định Lễ báo ân - một cảm xúc vẹn nguyên!

    Hôm qua tranh thủ vào facebook cập nhật tình hình bạn bè, cảm xúc trong tôi chợt dâng trào khi nhìn lại bức ảnh chụp cách đây 4 năm, trong lần đi thực tế công tác phòng chống lũ lụt tại một tỉnh của Thái Lan. Đó là bức ảnh tượng Phật bên đường, trên tay là chú mèo đen nằm ngơ ngác, đơn giản vậy thôi nhưng gợi lên bài học sâu sắc về lòng từ bi, yêu thương vạn vật muôn loài của các Đức Phật. Có lẽ đây chính là cơ duyên đưa tôi đến gần với Đạo Phật, sau đó tôi hay đến chùa và tham gia lễ Vu Lan báo hiếu của bà con Việt kiều tổ chức hàng năm.



    Đại lễ Vu lan báo hiếu lần đầu tiên được tổ chức tại Thái Lan vào năm 2009, từ đó trở thành một trong những lễ trọng của Phật giáo An Nam tông - một tông phái riêng của người Việt, du nhập vào Thái Lan từ thời Chúa Nguyễn thế kỷ 17-18, đã được Phật giáo nước này công nhận chính thức. Các nghi thức của lễ Vu lan cũng được tiến hành tương tự như ở trong nước như: giảng giải về ý nghĩa của lễ Vu Lan, điển tích Đức Mục Kiền Liên hiếu tử cứu mẹ, bông hồng cài áo, đọc kinh Vu Lan, cúng dường chư Phật chư Tăng và cúng thí thực vong hồn...
    Trong đó, xúc động nhất là lúc mỗi người được cài lên áo một bông hồng tưởng để nhớ tới đấng sinh thành - hoa màu vàng dành cho chư tăng, màu đỏ dành cho những người còn mẹ và màu trắng cho những ai không còn mẹ; rồi đọc kinh Vu Lan cầu nguyện cho bố mẹ, ông bà và gia tiên tiền tổ được siêu sinh tịnh độ. Hầu hết đều không cầm được nước mắt, bao gồm cả tôi, nhiều người còn bật khóc thành tiếng. Lòng hiếu thảo và những tâm tư tình cảm này được kết tinh thành năng lượng và nhờ pháp lực Nhà Phật gửi gắm tới người đã khuất.



    Nghi lễ bông hồng cài áo gây nhiều xúc động

    Dự lễ Báo Ân năm nay do Thầy Nguyệt Quang Tử tổ chức tại Đền bà Chúa Sao sa, những xúc cảm về lễ Vu Lan trên đất Thái vẫn còn nguyên trong tôi, nhưng khác hẳn về cung bậc rất khó tả mà tôi tin chỉ những ai trực tiếp tham dự mới có thể cảm nhận được. Bởi tại đây, tôi được chứng kiến nhiều điều mới lạ từ cách thức tổ chức cho đến hiệu quả công việc. Đặc biệt là gia đình tôi được gặp gỡ, báo hiếu với ông bà tổ tiên của mình một cách trực tiếp, chứ không phải hồi hướng tấm lòng như hồi ở Thái Lan.



    Những người dự lễ không đọc kinh hay cài bồng hồng,

    mà chỉ ngồi thiền để gặp gia tiên

    Trước hết, Thầy cho phép những người có mặt xuất vía vào một kho hàng trong không gian để chọn quà tặng người thân. Điều thú vị là cái kho này rất lớn, trong đầu chỉ cần nghĩ tới món hàng nào là sẽ lập tức hiện ra đúng quy cách chủng loại, thoải mái lựa chọn với số lượng không hạn chế. Quá bất ngờ trước sự ưu ái của Thầy, ai cũng nghĩ xem mình nên chọn món gì cho người thân. Nhưng khi ấy tôi thấy nghèn nghẹn trong ngực, mắt ầng ậng nước, những ký ức về tình cảm, về cuộc sống khổ cực, bệnh tật của ông bà nội ngoại chợt ùa về. Mải suy tư nên tôi vội một chọn món quà thật ý nghĩa nhất tặng ông bà nội, ngoại là 4 thẻ bảo hiểm y tế do chính Thầy Nguyệt Quang Tử cấp, có thể khám và điều trị tại bất cứ bệnh viện nào trong hệ thống y tế của Đại Việt, còn các cụ bên bố mẹ đẻ, bố mẹ vợ được tặng thật nhiều vải đẹp để may quần áo.
    Sau đó, vía của chúng tôi lại được đưa sang một không gian khác giao lưu với ông bà tổ tiên nhà mình, tất nhiên là mang theo cả quà nữa. Đây là một không gian đặc biệt Thầy tạo ra cho phù hợp với môi trường năng lượng của vong linh, tại đây Thầy cũng cho bày tiệc chiêu đãi vong linh các dòng họ. Được gặp gỡ, chuyện trò, tiếp rượu và tặng quà cho các cụ nên tôi vui lắm, lòng cảm thấy nhẹ nhàng thanh thoát như vừa làm được một việc gì lớn lắm trong cuộc đời.
    Xin cảm ơn Thầy đã cho gia đình con tham dự một sự kiện thấm đẫm tình yêu thương đến vậy!
    Lần sửa cuối bởi Tamhuongthien, ngày 29-08-2016 lúc 10:46. Lý do: sửa chính tả
    Không đúng - sai, mà hợp lý hay chưa!

  6. 26 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Tamhuongthien

    bần tăng (29-08-2016),Hạnh An (29-08-2016),hoatuyet (29-08-2016),Hương Nhu (29-08-2016),Lobbyvietnam (29-08-2016),manhcao277 (28-08-2016),manhtuongngo (29-09-2016),Mùa Xuân Đến (29-08-2016),Nganpham (29-08-2016),Phương Nam (31-08-2016),tam_thuc (29-09-2016),tanrau (29-08-2016),Thanh Quang (29-08-2016),theoThầy (29-08-2016),Thien Nghia (29-09-2016),Thutrang (29-08-2016),tiendung23680 (31-08-2016),trungthanh (29-08-2016),TuMinh (29-08-2016),Vidieu (29-08-2016),youme (28-08-2016),Đại Minh (28-08-2016)

  7. #14
    Hạ Vi Guest

    Mặc định

    Đến hẹn lại lên, hàng năm đến ngày này Thầy NQT tổ chức lễ Vu Lan cho chúng tôi!

    Năm nay, dù đã quá quen với việc tổ chức này, nhưng thú thực chúng tôi vẫn rất hồi hộp mong chờ ngày này, đón nhận những cảm xúc đặc biệt và hy vọng được nhìn thấy những gương mặt của những người thân yêu đã mất.

    Ngay từ ngày đầu tháng, tôi đã kính cẩn báo cáo tổ tiên nhà mình về việc Thầy sẽ tổ chức Lễ Vu Lan vào ngày 11.08.2016 (Âm Lịch) và kính mời các cụ đến Đến Bà Thờ Chúa Sao Sa để con cháu giao lưu và được thể hiện tấm lòng hiếu thảo. Buổi sáng hôm ấy, tôi dọn bàn thờ trước khi thắp hương thì cảm giác nằng nặng trên đôi vai xuất hiện. Thôi, vậy là các cụ đã về đến nhà mình rồi. Tôi cảm thấy vui lắm, cảm giác trong lòng thư thái từ lúc ấy.

    Tôi đã quen với phong cách tổ chức làm việc chu đáo của Thầy,nhưng lần nào cũng vậy, tôi đều không khỏi ngạc nhiên thán phục với cách làm việc không thể không chu đáo hơn của Thầy. Năm nay, ngoài việc Thầy tạo ra không gian cho chúng tôi gặp gỡ người thân, tổ chức tiệc thiết đãi các cụ, Thầy còn tạo ra một kho chứa đồ cực lớn như theo Thầy bảo đó là một cái siêu thị mà có đủ tất cả mọi thứ. Thầy còn bảo cho phép chúng tôi “ tham” , muốn gì tặng gì cũng được , siêu thị này có đủ thứ để chúng tôi chọn làm quà, báo hiếu với tổ tiên. Ôi, đúng chỉ có Thầy mới thế, không ai có thể chu đáo hơn!

    Khi Thầy yêu cầu tất cả mọi người ngồi thiền để xuất vía đi chọn quà, trong lòng tôi chợt òa lên khóc nức nở, lúc ấy tôi nghĩ rằng chắc vì mình gặp được các cụ luôn nên khóc, nhưng ko phải vậy, tôi cứ khóc vậy chắc vì sung sướng và cảm động được đứng trong một không gian rộng lớn tự tay chọn từng món quà biếu tặng các cụ nhà mình. Nước mắt tôi cứ tuôn rơi khi trong ký ức về ông bà nội ngoại và người thân yêu hiện lên. Từng người một tôi tâm niệm chọn mua quà gắn liền với sở thích các cụ khi còn sống. Bên ngoại nhà tôi vừa có cậu mới mất đột ngột, tôi cũng ko quên khi chọn cho cậu món quà mà cậu thích. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi ấy, thật khó mà nhớ hết mọi người trong dòng họ để mua đủ quà tặng nên tôi tâm niệm xin tặng tất cả 3 dòng họ nhà mình vải may quần áo, tiền, thuốc thang và những món quà mà các cụ thích, để không bỏ xót một ai.

    Rồi chúng tôi lại trở về thực tại, lúc này Thầy trân trọng đọc tên kính mời gia tiên của từng dòng họ về giao lưu với con cháu và dự bữa cơm thân mật đã được Thầy chuẩn bị sẵn. Năm ngoái, Thầy thật vất vả khi đọc tên từng dòng họ, tôi nghĩ năm nay chắc Thầy sẽ không đọc tên nữa mà thay vì đó sẽ là một việc làm khác để thay thế. Tuy nhiên, Thầy vẫn đọc và khi đọc xong Thầy mới giải thích cho chúng tôi hành động này: “Lời mời cao hơn mâm cỗ”, việc đọc tên từng dòng họ thể hiện sự trân trọng của Thầy đối với các vong linh trong các dòng họ, giúp cho việc báo hiếu của chúng tôi được vẹn toàn.

    Khi Thầy hô xuất vía, tôi thấy đầu mình bị đẩy ngược ra phía sau, toàn thân rùng mình và một ánh sáng chói lóe lên. Sau đó, tôi cảm nhận thấy mình trong một không gian khác, hai bàn tay tôi chắp lại, người tôi cúi rạp, hai tay chắp vái 3 cái liền. Lần này, nước mắt tôi ko còn tuôn rơi nữa, thay vào đó là cảm giác trìu mến ngắm nhìn từng khuôn mặt người thân, đầu tôi cứ nghiêng nghiêng, cảm giác ánh mắt chan chứa ngắm nhìn từng khuôn mặt thân yêu, lúc ấy, tôi ước ao được nhìn thấy Bà nội. Rồi tôi tâm niệm, các cụ còn muốn mua quà gi nữa ko để cháu vào kho mua tiếp, Tôi xin phép được rót rượi cho các cụ và bảo con gái múa hát cho các cụ nghe. Cho đến khí Thầy hô các vía quay trở lại, lúc này đây, tôi thấy hai cánh tay mình nặng, như có gai đâm, từng ngón tay cử động, như có ai đó níu kéo giữ tay mình lại. Lúc đó, nước mắt tôi bất chợt trào ra: Con chào các cụ, con và con gái phải về rồi! Giây phút chia tay ấy thật nghẹn ngào. Hẹn gặp lại các cụ sang năm nhé!

    Năm nay, cảm giác của tôi cũng khác hẳn so với các năm trước: Cảm giác các cụ nhà mình được bình an nơi ấy, tôi ko còn phải lo lắng nhiều về cuộc sống của các cụ nữa. Nhớ lại cảm giác lần đầu là mừng mừng tủi tủi khi lần đầu tiên sau bao năm xa cách được gặp; lần thứ 2 vui mứng khôn xiết; lần thứ 3 thì khóc tức khóc tưởi, như muốn kể lể về nỗi oan ức của mình với các cụ. Lần này là cảm giác yên lòng. Tuy nhiên, tôi vẫn chạnh lòng khi nghĩ tới những người thân đang còn sống trong gia đình mình. Ngày hôm sau là ngày giỗ của bà nội tôi, mọi người sẽ tụ tập ăn uống vui vẻ. Nhưng nào ai có biết đển cảm giác được giao lưu với các cụ như tôi đâu. Tôi mong muốn được mọi người biết đến và có được cảm nhận như tôi; đó cũng chính là mong muốn được gặp lại người thân của chính các cụ nhà tôi nữa, vậy mà,vẫn chỉ có mỗi hai mẹ con tôi thôi!

    Thay mặt dòng họ các cụ nhà con, con xin cám ơn Thầy ạ! Cám ơn Thầy luôn luôn dành những điều tốt đẹp nhất cho chúng con!
    Lần sửa cuối bởi Hạ Vi, ngày 30-08-2016 lúc 12:33. Lý do: ct

  8. 20 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Hạ Vi

    bần tăng (30-09-2016),Hạnh An (30-08-2016),Hương Nhu (30-08-2016),manhtuongngo (29-09-2016),Minh Toàn (30-08-2016),Nganpham (31-08-2016),Phương Nam (31-08-2016),tam_thuc (29-09-2016),tanrau (30-08-2016),Tâmminh (29-09-2016),theoThầy (29-09-2016),Thien Nghia (29-09-2016),Thutrang (30-08-2016),tiendung23680 (31-08-2016),trungthanh (05-09-2016),Vidieu (05-09-2016),youme (30-08-2016)

  9. #15
    Ngày tham gia
    Nov 2012
    Bài viết
    67
    Cảm ơn!
    2,941
    Thanked 1,440 Times in 67 Posts

    Mặc định

    Đây là lần thứ 4 tôi vinh dự được tham dự buổi lễ báo ân do Thầy Nguyệt Quang Tử tổ chức, đây là dịp duy nhất trong năm để tôi và mọi người có dịp gặp gỡ, thăm hỏi báo hiếu Ông Bà Tổ Tiên dòng họ nhà mình. Còn nhớ những năm trước buổi lễ báo ân được tổ chức vào buổi sáng, nhưng năm nay lại khác Thầy tổ chức cho mọi người vào buổi chiếu trong tiết trời mát dịu.

    Buổi lễ được bắt đầu vào lúc 15h ngày 11/7/2016 âm lịch tại đền thờ Bà Chúa Sao Sa. Trước khi vào buổi lễ mọi người được giao lưu với Thầy, những người mới chưa hiểu được Thầy giải thích nhiệt tình, một không khí rất vui vẻ, xen lẫn hồi hộp vì sắp được gặp người than của mình. Cũng giống như mọi năm Thầy đã cho mời tất cả các dòng họ có con cháu đại diện từ hôm trước, đặc biệt năm nay Thầy đã cho phép chúng tôi tự tay chọn bất kể những món quà, đồ vật nào trong siêu thị rộng lớn của Thầy. Tôi nhắm mắt ngồi thiền tâm niệm chọn những bộ quần áo thật đẹp, những món ăn thật ngon, đặc biệt không quên những món tiền biếu các cụ kèm theo (vì khi ông bà, các cụ nhà tôi còn sống các cụ rất thích tôi hỏi thăm và biếu các cụ chút tiền bồi bổ sức khỏe)

    Trước khi Thầy cho vía sang gặp các cụ dòng họ nhà mình, Thầy và học trò đã tự mình đọc danh sách mời từng dòng họ một của các con cháu có tấm lòng báo hiếu. Chúng tôi ngồi thiền Thầy cho phép tất cả các vía sang gặp các cụ trong dòng họ nhà mình, chúng tôi ngồi ngay ngắn và khi Thầy hô xuất vía thì tôi cảm giác thấy rung mình, có khí xoáy trên đỉnh đầu bách hội và hai lòng bàn tay, không hiểu sao cơ thể tôi rất mệt và đi vào trạng thái lơ mơ, màng màng, trong trạng thái đó tôi chỉ thấy rất nhiều các bóng đen không rõ ràng, nhưng tôi vẫn cảm nhận được xung quanh mình mọi người đang rất xúc động, có người thì khóc, có người thì vui vì đã gặp được ông bà, các cụ trong dòng họ nhà mình, tôi tâm niệm hỏi thăm và biếu tất cả các cụ nhà mình những món quà mà các cụ thích, cho đến khi Thầy hô tất cả các vía trở lại cảm giác mơ màng của tôi mới chấm dứt, thay vào đó là một cảm giác tiếc nuối.

    Sau buổi lễ mọi người xúc động chia sẻ những cảm xúc niềm vui khi được gặp Ông Bà Tổ Tiên nhà mình, có người thì nhìn thấy rõ, có người thì không nhìn thấy, nhưng ai cũng phấn khởi và tin rằng mình đã gặp được và trao những món quà có ý nghĩa cho các cụ nhà mình.

    Gia đình, dòng họ chúng con xin cảm ơn Thầy rất nhiều, chúc Thầy luôn mạnh khỏe!


  10. 15 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới tiendung23680

    bần tăng (30-09-2016),hoatuyet (06-09-2016),Hương Nhu (05-09-2016),nangbanmai (29-09-2016),Nganpham (05-09-2016),Phương Nam (05-09-2016),tam_thuc (29-09-2016),tanrau (05-09-2016),Tâmminh (29-09-2016),theoThầy (29-09-2016),Thien Nghia (29-09-2016),trungthanh (05-09-2016),Vidieu (05-09-2016),youme (05-09-2016)

  11. #16
    Ngày tham gia
    Feb 2011
    Đang ở
    tp.HCM
    Bài viết
    146
    Cảm ơn!
    10,390
    Thanked 3,253 Times in 144 Posts

    Mặc định

    Lễ báo ân đầu tiên
    Rằm tháng 7 là ngày rằm quan trọng trong năm là ngày mà các vong nhân được về thăm nhà cũng là ngày con cháu báo hiếu với cha mẹ dòng học tổ tiên. Ngày rằm tháng bảy cũng được bắt nguồn từ Phật giáo từ việc ngài Mục Kiền Liên vì cứu mẹ mà cầu xin đức Phật hướng dẫn cách cứu mẹ và được đức Phật hướng dẫn là chỉ có một cách dùng năng lượng của nhà Phật để cởi bỏ được tính xấu và trở thành người tốt thì mới có thể giải thoát khỏi địa ngục.
    Mặc dù Thầy Nguyệt Quang Tử đã tổ chức lễ báo ân mấy năm nay cho học trò và gia đình học trò, nhưng vì nhiều lý do mà tôi không thể tham gia được và đó cũng là điều luôn canh cánh trong lòng khi mà mình chưa có dịp được báo hiếu cho ông bà dòng họ tổ tiên. Năm nay ngay từ khi Thầy lên lịch trình cả năm vào những ngày lễ trong năm tôi đã sắp xếp thời gian và đặt vé từ tháng 5 để được tham gia lễ báo ân năm nay.
    Chiều thứ 7 ngày 13/8/2016 tôi đã có mặt tại đền Bà chúa Sao Sa nơi Thầy Nguyệt Quang Tử tổ chức giúp đỡ chúng tôi được báo ân cho các vong nhân trong dòng họ. Khi buổi lễ bắt đầu, Thầy kể cho chúng tôi nghe là trong không gian các dòng họ của những người đăng ký tham dự đã được có mặt rồi, tuy nhiên Thầy vẫn thay mặt chúng tôi mời từng dòng họ của những người đã đăng ký, qua đó cũng là Thầy dạy cho chúng tôi phải luôn kính trên nhường dưới.

    [IMG][/IMG]

    Sau đó Thầy giải thích cho chúng tôi về thế giới vong, Thầy lại còn mở kho vật dụng ( một siêu thị siêu tiện lợi, chỉ cần nghĩ đến món gì thì liền xuất hiện món đó) cho chúng tôi tùy ý chọn đồ làm quà tặng cho dòng họ tổ tiên. Do lần đầu tham dự và hầu như các vong trong dòng họ tôi chỉ được gặp ông bà ngoại 2 lần khi còn bé nên tôi không biết được các vong trong dòng họ thích gì nên chỉ xin Thầy cho các vong trong dòng họ các món quà mà các vong cần nhưng tôi thấy 2 tay khá nặng.
    Tiếp đến Thầy nói sơ về thế giới vong và người khác nhau nên chúng ta chỉ tiếp xúc tối đa không quá 30 phút. Rồi Thầy cho tất cả chúng tôi xuất vía sang không gian mà Thầy và các anh chị trong không gian đã tạo cho cho các vong. Cảm nhận đầu tiên khi sang thế giới vong là xúc động sau đấy là nước mắt bắt đầu chảy dài ( điều này hơi khác thường đối với tôi vì tôi chưa bao giờ có cảm nhận xúc động mà nước mắt lại chảy khi ngồi thiền như vậy), tiếp theo tôi nhìn thấy màu sắc cuộn lại với nhau rồi xuất hiện thoáng qua một khuôn mặt có đội nón giáp như các vị tướng ngày xưa, các màu sắc lại cuộn lại thỉnh thoảng xuất hiện những bóng người màu đen. Đến lúc gần cuối thì tôi nhìn thấy cái bàn hai bên là ghế dài có những bóng đen ngồi hai bên, sau đấy thì Thầy hô các vía trở về.
    Khi ngồi lắng ngghe chia sẻ của mọi người, tôi thấy mình rất vui tuy là không nhìn thấy được nhiều, không cảm nhận được nhiều như mọi người nhưng tôi biết mình đã được tham dự một buổi lễ quan trọng, được gặp dòng họ tổ tiên, được một lòng báo hiếu dù chỉ nhỏ dù những món quà đó thật ra là do Thầy cho chúng tôi nhưng những điều đó đều xuất phát từ tấm lòng.
    Thay mặt cho gia đình, cho 2 dòng họ tổ tiên con xin cảm ơn Thầy rất nhiều vì những gì Thầy đã giành cho chúng con. Con đã rất may mắn khi được gặp Thầy được làm học trò của Thầy, mặc dù ở xa nhưng con luôn nghĩ đến Thầy và lúc nào cũng cầu mong Thầy luôn mạnh khỏe.
    Em xin cảm ơn các anh chị Ban tổ chức trong tâm linh và ngoài đời thực đã luôn hỗ trợ Thầy tổ chức buỗi lễ thành công.
    /

  12. 18 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Phương Nam

    bần tăng (30-09-2016),Hạnh An (29-09-2016),Hương Nhu (30-09-2016),manhcao277 (29-09-2016),Minh Toàn (29-09-2016),nangbanmai (29-09-2016),tam_thuc (29-09-2016),Tâmminh (29-09-2016),Thanh Quang (30-09-2016),theoThầy (29-09-2016),Thien Nghia (29-09-2016),trungthanh (29-09-2016),TuMinh (30-09-2016),turaunt (29-09-2016),Vidieu (01-10-2016),youme (29-09-2016)

Trang 2 của 2 Đầu tiênĐầu tiên 12

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •