Kết quả 11 đến 16 của 16
Chủ đề: Lễ Báo Ân 2016
Hybrid View
-
17-08-2016, 20:07 #1Khánh Ly Guest
Lễ Báo Ân 2016 đọng lại gì trong tôi?
Vẫn là ngày lễ tưởng nhớ công ơn của các bậc sinh thành bắt nguồn từ sự tích Mục Kiền Liên với tấm lòng hiếu thảo với mẹ, nhưng mỗi năm tôi lại ngộ ra thêm về bài học đơn giản nhưng lại vô cùng sâu xa ấy.
Vẫn là những điều đơn giản Thầy dạy chúng tôi:
“Không có Cha Mẹ thì không có mình và không có Thầy thì không giỏi được”Nhưng mỗi năm tự nhìn lại mình tôi thấy góc nhìn và sự nhận thức của bản thân đã mở rộng hơn, bớt nguyên tắc và cứng nhắc hơn trước. Tuy tôi luôn cố gắng để gia đình có thể đến với KCTL, nhưng khi kết quả không như mong đợi thì tôi phản kháng mạnh mẽ, tôi đã quá cực đoan! Nhìn những gia đình có cha mẹ họ hàng có mặt đông đủ trong các buổi lễ, tôi và chắc chắn là có rất nhiều anh chị cũng thèm muốn được như vậy. Nhưng không thể ép buộc, cũng không thể cực đoan khiến phản tác dụng trầm trọng hơn. Thay vào đó phải tự tu dưỡng bản thân cho thật tốt!
“Hãy báo hiếu ngay từ khi cha mẹ, ông bà đang còn sống”
Để thay đổi được những thành kiến đã hằn sâu trong tâm thật sự không hề đơn giản. Tôi hiểu được tâm sự của chị Hằng về người bố của chị, tôi cũng là đứa trẻ lớn lên với những tổn thương đã thành vết sẹo trong tâm hồn gây ra bởi chính bậc sinh thành của mình, lớn lên rồi lại có thêm những tổn thương khác cũng gây ra bởi những bậc làm cha mẹ. Tôi không được phép và cũng không thể trách, bởi ai cũng dùng tâm hồn méo mó của mình để áp đặt lên những đứa con mãi bé bỏng và non nớt trong mắt cha mẹ. Điều đó không những không nên trở thành một rào cản hay sự lãng quên để đáp trả mà còn là bài học cho tôi để tránh đi vào vết xe đổ của các thế hệ trước.
“Ta hay chê cuộc đời méo móLễ báo ân năm nay tôi không có những cảm xúc rõ ràng khi gặp lại gia tiên. Có lẽ so với các anh chị tôi còn quá trẻ và cũng có quá ít ký ức gắn bó với gia tiên nhà mình, nên tôi chỉ nhớ được ông bà ngoại, những người đã chăm lo cho tôi từ bé. Khi Thầy cho vía đi chọn quà, tôi cố lục lại trí nhớ ít ỏi của mình xem có chi tiết nào về ông bà thích gì hay không nhưng chẳng có ký ức nào về cái tôi cần cả! Thay vào đó ký ức về ông bà lại ùa về thoáng chốc khiến tôi mếu máo chảy nước mắt. Trong lúc đang xúc động ấy tôi cũng không nghĩ được biếu gia tiên nhà mình những gì, đành chọn đơn giản: súc vải lụa, tiền vàng. Riêng ông bà ngoại và ông nội thì là bộ quần áo, bà ngoại thêm đôi hoa tai vàng vì tôi nhớ bà đeo hoa tai đến khi dái tai chảy ra gần đứt, có lẽ vì bà thích đeo! Thầy bảo tham bao nhiêu cũng được vì lý do chính đáng là để biếu gia tiên, thế mà tôi lại mải đắm chìm trong cảm xúc mà chẳng nghĩ ra được gì nhiều! Đến khi kết thúc buổi lễ nghe mọi người kể xin cả nhà, cả… bộ răng giả… tôi lại thấy tiếc vì "lúc được tham thì lại chẳng biết tham cái gì!"
Sao ta không tròn ngay tự trong tâm”.
*
Sau khi vía tạm biệt gia tiên trở về thực thể, Thầy có hỏi cảm nhận của mọi người. Tôi không có cảm xúc buồn vui khóc cười rõ ràng, cũng không quá háo hức xem những người có khả năng đã “nhìn” thấy những gì, chỉ đọng lại sự yên tâm và bình an. Đôi khi không cảm thấy gì cả lại là cảm nhận được tất cả. Đó cũng là một sự thành công của buổi lễ.
Chị ấy đã xin một ngôi nhà với đủ tiện nghi cho bố chồng vì khi còn sống ông rất nghèo
(Nguồn: TVA KCTL)
Con xin kính tạ ơn Thầy vì Thầy đã giúp chúng con báo hiếu được trọn vẹn, cảm ơn tất cả các anh chị học trò trong không gian đã hỗ trợ và làm cầu nối cho sự giao lưu với gia tiên, và cảm ơn BTC vì đã tổ chức buổi Lễ báo ân để cho tất cả những tấm lòng hiếu thảo và những điều tốt đẹp được gửi tới từng dòng họ một cách kỳ diệu nhất!
/View more the latest threads:
- Hành trình về CÀ MAU
- Buổi lễ báo ân 2025 thật đặc biệt
- Lễ Báo Ân 2025
- Một chiều ở Bảo tàng Quang Trung, Quy Nhơn
- Chuyến đi chữa bệnh đặc biệt...
- Chuyến "nghỉ dưỡng" của tôi
- Cảm nhận lần đầu tiên tham gia buổi chữa...
- Tết Độc lập nhớ về Côn Đảo
- Về đền Quốc Tổ Lạc Long Quân nhân ngày 6-3
- Tết Hàn Thực năm ẤT Tỵ, 2025
Lần sửa cuối bởi Khánh Ly, ngày 19-08-2016 lúc 21:39.
-
50 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Khánh Ly
anbich (18-08-2016),bần tăng (20-08-2016),DIỆU TÂM (19-08-2016),Diệu Hồng (23-08-2016),forum (19-08-2016),haixuyentb (20-08-2016),Hạnh An (19-08-2016),hoatran (26-08-2016),hoatuyet (21-08-2016),Hương Nhu (19-08-2016),Lê Minh (20-08-2016),Lobbyvietnam (19-08-2016),manhcao277 (20-08-2016),manhtuongngo (22-08-2016),Mùa Xuân Đến (23-08-2016),Mộc Lan (20-08-2016),Minh Toàn (21-08-2016),Nganpham (20-08-2016),nganuoc (18-08-2016),Ngoạn Hiền (28-08-2016),nguyendinhtuan (20-08-2016),Nhài Ta (22-08-2016),PhongThuyGia (19-08-2016),phuongngoc (19-08-2016),Phương Nam (19-08-2016),tamminh (24-08-2016),tanrau (27-08-2016),Tâmminh (24-08-2016),Thanh Bình (19-08-2016),Thanh Quang (22-08-2016),thanhphong (22-08-2016),THANHTINH (30-08-2016),thanhvinh (23-08-2016),thànhtâm (25-08-2016),theoThầy (21-08-2016),Thien Nghia (29-09-2016),tiendung23680 (31-08-2016),Tieutrucxinh (24-08-2016),Trần Kim Cương (25-08-2016),trungthanh (18-08-2016),tuluyenthantam (22-08-2016),TuMinh (19-08-2016),Vidieu (19-08-2016),youme (21-08-2016),ĐINHQUANG HIỆP (21-08-2016)
-
20-08-2016, 09:12 #2
Nhập môn
- Ngày tham gia
- Oct 2014
- Đang ở
- Long Biên, Hà Nội
- Bài viết
- 68
- Cảm ơn!
- 2,917
- Thanked 1,658 Times in 67 Posts
Ai cũng có tổ tiên, ông bà, cha mẹ - những đấng sinh thành ra chúng ta. Thầy nói, có 2 điều không bao giờ thay đổi đó là không có cha mẹ thì không có ta, không có Thầy thì ta không giỏi được. Vì vậy, tu để trở thành người tốt thì trước tiên phải tốt với tổ tiên, ông bà, cha mẹ trước đã. Tuy nhiên, vẫn là Thầy đứng sau dìu dắt,Thầy đã tạo mọi điều kiện tốt nhất để chúng tôi thể hiện tấm lòng với những đấng sinh thành ra mình: Thầy đã tạo ra môi trường để cho vong và vía gặp nhau, Thầy đã mời cơm tất cả vong các dòng họ- đây thực sự là một ân huệ lớn đối với các vong, Thầy đã mở kho quà tặng cho tất cả các con cháu lựa chọn để tặng các đấng sinh thành ra mình.
Nếu như năm ngoái, tấm lòng của con cháu dệt lên những món quà thì năm nay Thầy chuẩn bị cho chúng tôi hết tất cả những món quà, quà gì cũng có, miễn là phải xuất phát từ tấm lòng chân thành của các con cháu thì chắc chắn các vong nhà mình sẽ nhận được. Mỗi một năm Thầy đều tạo ra những cách thức mới. Trước khi tham dự buổi lễ, tôi cũng đã kịp nghĩ đến những món quà để tặng các cụ nhà mình và bố rồi, nhưng khi Thầy mở “siêu thị” thì vẫn bị luống cuống. Đầu tiên tôi chọn quà cho hai dòng họ trước, sau đó tôi chọn quà cho bố tôi, cho bà ngoại và cho cậu. Lúc còn sống, bố rất thích dàn âm thanh, mỗi sáng khi các con còn ngủ nướng bố sẽ mở những bản nhạc du dương lên và nhẹ nhàng đánh thức các con dậy, gần 20 năm rồi nhưng tôi vẫn còn nhớ và thèm cái cảm giác ấy, một ngày mới thật tuyệt vì có bố và chiếc xe là thứ mà chỉ vì nó họ đã cướp đi sinh mạng của bố. Vì vậy, hôm nay, có Thầy trợ giúp tôi xin gửi tới bố hai món quà tôi tin là bố của tôi sẽ thích. Vừa mới nghĩ đến hai món quà dành cho bố thì trong lòng tôi thấy thực sự xúc động, hai hàng nước mắt cứ tuôn rơi nhưng không quặn lòng, khóc nấc như năm ngoái. Chắc chắn là như vậy rồi, năm ngoái bố đã được Thầy giải oan và chữa bệnh, năm nay hai bố con gặp nhau chỉ còn là vui mừng và xúc động. Tôi chuyển qua lựa chọn quà cho bà ngoại và cậu tôi. Lựa chọn quà xong rồi mà kho quà của Thầy vẫn mở, tôi lại “tham”, luống cuống chọn thêm đồ cho bố cho bà, cho cậu. Các chị chia sẻ là mình tham nhưng tôi nghĩ tôi cũng còn tham hơn các chị ý, vì tôi còn xin thêm cả nhà, cả giày dép, quần áo, mũ, cả kem đánh răng, cả dụng cụ lao động, lo bố buồn còn xin cả chó cả mèo nữa.
Đương nhiên vía của tôi và vong của bố tôi đã gặp nhau, đã xúc động thế nào thì tôi cũng cảm nhận được một phần. Trong tâm trí của mình tôi luôn mong muốn được nhìn thấy bố thêm một lần nữa, bởi vì đã quá lâu rồi, tôi không cho phép mình quên đi cái hình ảnh trong thời khắc bố dang tay ra đón tôi khi tôi ra thăm bố một ngày trước khi bố mất. Tuy nhiên, mong ước cũng chỉ là mong ước, tôi cũng biết rất khó có thể xảy ra điều đó. Buổi gặp gỡ hôm ấy rất nhẹ nhàng, tôi không nhận được nhiều cảm nhận nên chủ động nói chuyện với bố về bản thân mình và xin bố dìu dắt con của chị gái mới mất (mặc dù cháu không là họ được mời về hôm nay nhưng tôi vẫn cứ xin,xin cả cho chị họ và con của chị ấy bị tai nạn giao thông mất nữa). Không biết những tín hiệu mình nghĩ có được các vong nhận được không, tôi cũng áp dụng cách hỏi nếu như các cụ, bố đã nhận được quà thì xin cho con cảm nhận khí xoáy vào lòng bàn tay. Và ở cả hai bàn tay, những luồng khí cứ nhè nhẹ xoáy. Chân trái của tôi bỗng cứ tê dại đi, trùng xuống và một lát sau thì Thầy hô các vía trở về. Tôi suy luận rằng đó là sự quyến luyến không muốn rời xa.
Thầy bảo, nếu không ai có cảm nhận gì thì năm sau không tổ chức nữa, tôi thấy lo lắng nhưng biết chắc chắn mọi người dù ít, dù nhiều vẫn có cảm nhận riêng và đều mong mỏi, chờ đợi Thầy tổ chức những ngày lễ như thế này để con cháu được có dịp thể hiện tấm lòng và biết chắc chắn là các cụ nhà mình đã nhận được.
Con xin cảm ơn Thầy, cảm ơn tất cả những gì mà Thầy đã dành cho con và gia đình chúng con ạ.
/Lần sửa cuối bởi Thutrang, ngày 22-08-2016 lúc 17:15. Lý do: Sai chính tả
-
46 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Thutrang
anbich (20-08-2016),bần tăng (20-08-2016),Chí Tâm (21-08-2016),haile (22-08-2016),haixuyentb (20-08-2016),Hạnh An (20-08-2016),hoatran (26-08-2016),hoatuyet (21-08-2016),Hương Nhu (22-08-2016),Lê Minh (23-08-2016),LinhTâm (05-09-2016),manhcao277 (20-08-2016),manhtuongngo (22-08-2016),Mùa Xuân Đến (23-08-2016),Minh Toàn (21-08-2016),nangbanmai (22-08-2016),Nganpham (20-08-2016),nganuoc (21-08-2016),Ngoạn Hiền (28-08-2016),nguyendinhtuan (23-08-2016),NguyetQuangTu (24-08-2016),Nhài Ta (22-08-2016),Phương Nam (21-08-2016),Tamhuongthien (28-08-2016),tanrau (27-08-2016),Tâmminh (24-08-2016),Thanh Bình (21-08-2016),Thanh Quang (22-08-2016),THANHTINH (30-08-2016),thànhtâm (25-08-2016),theoThầy (21-08-2016),Thiền sư KM (24-08-2016),tiendung23680 (31-08-2016),Tieutrucxinh (24-08-2016),Trần Kim Cương (25-08-2016),trungthanh (21-08-2016),tuluyenthantam (22-08-2016),TuMinh (25-08-2016),Vidieu (21-08-2016),youme (21-08-2016),ĐINHQUANG HIỆP (21-08-2016)
-
21-08-2016, 21:51 #3Y Xuan Guest
Những trải nghiệm trong buổi lễ Vu Lan
.
Tôi cũng hòa mình trong dòng người tham dự buổi Lễ Báo ân do Thầy Nguyệt Quang Tử tổ chức, để có được cơ hội duy nhất trong một năm là được gặp gỡ những người thân đã mất, được thăm hỏi và thể hiện tấm lòng hiếu thảo của mình bằng những việc làm cụ thể cho gia tiên, dòng họ nhà mình.
Khi tất cả mọi người đã ổn định chỗ ngồi, Thầy hướng dẫn cách thức để có thể lựa chọn những món quà trong “siêu thị” của Thầy để lát nữa mang sang tặng gia tiên nhà mình. Được sự cho phép của Thầy, tôi cũng như những người khác ngồi tĩnh tâm, tập trung suy nghĩ vào những món quà mà mình dự định lựa chọn để tặng những người thân đã mất. Tôi nghĩ, phải là những món quà thiết thực gắn liền với cuộc đời của người đó khi còn sống hoặc là một sở thích mà ta biết được, hoặc một kỷ vật mà khi ông bà hoặc cha mẹ mình còn sống rất trân trọng. Khi bà ngoại tôi còn sống, tôi thường mua khăn nhung, và may quần áo cho bà, bà thường khoe với hàng xóm…đó là quần áo tôi mua….Cho nên, hôm nay tôi chọn khăn nhung và quần áo cho bà ngoại; bà nội cũng vậy, tôi nghĩ quần áo luôn thiết thực với cuộc sống hàng ngày. Tôi lựa chọn tặng ông ngoại và bà ngoại của chồng mỗi người một chiếc đài radio để ông/bà nghe thời sự, theo dõi thời tiết…. Tôi nghĩ, khi còn sống ông ngoại tôi và bà ngoại của chồng rất thích nghe đài, nghe thời sự, ca nhạc thông qua chiếc đài…Còn bà nội của chồng, tôi tâm niệm chọn tặng bà một bộ bài tam cúc, vì khi còn sống bà bán hàng xén ở chợ rất hay chơi bài tam cúc. Ngoài ra, tôi tâm niệm xin cho các cụ trong dòng họ mỗi người một bộ quần áo và được khỏe mạnh, được chữa bệnh. Lựa chọn xong quà, tôi yên tâm chờ để lát nữa bê những món quà này sang gặp và tặng các cụ.
Thầy đã cho mời các vong trong từng dòng họ về không gian của vong đã được chuẩn bị từ trước. Hôm nay, tôi có vẻ hơi sốt ruột cảm giác vía muốn đi ngay nhưng cũng cần chờ kết thúc lời mời cho đúng lễ nghĩa. Thế rồi Thầy cho mọi người xuất vía sang không gian của vong để được gặp người thân. Trong tiếng nhạc thiền của ngày gặp mặt, thật xúc động, tranh thủ khoảng thời gian ít ỏi của mình để gặp mặt các ông bà nội ngoại hai bên mà tôi muốn gặp để tặng quà và hỏi thăm sức khỏe các cụ. Cứ như vậy, tôi được ở trong không gian đó với tâm trạng hồ hởi, vui mừng, và hình như là một cô cháu gái bé tý chứ không phải là tôi bây giờ. Rồi cũng đến lúc chia tay, tôi có cảm giác tôi lên một chiếc phà để dời bến về với thực tại, chiếc phà như một tấm thảm bay cứ rời bờ, xa dần, xa dần, xa dần, xa dần và tôi hiểu giờ phút chia tay đã đến…, bỗng vang lên hai câu thơ trong bài “Cha ơi” của Thầy:
“Cha ở đâu? Mẹ ở đâu?
Hương thơm con vẫn nguyện cầu Cha ơi!”.
Quả thật, trong không gian tràn ngập xúc động giữa cuộc gặp gỡ những người còn sống và người đã mất.., nghe lại câu thơ này cổ họng tôi nghẹn lại tự nhiên, tôi tự hỏi “cha ở đâu?, mẹ ở đâu?”, …..
Buổi lễ Vu Lan năm nay kết thúc để lại nhiều cảm xúc lắng đọng trên khuôn mặt, khóe mắt đỏ hoe của nhiều người, niềm vui, niềm tin, sự an lành, yên tâm trong lòng người tham dự buổi lễ. Không chỉ là những món quà, sự thăm hỏi, cảm xúc vui mựng, hạnh phúc, chia ly khi gặp lại gia tiên trong dòng họ nhà mình mà mọi người vừa được trải qua….Thông qua, lễ Vu Lan chúng ta học được nhiều bài học hiếu thảo của người con đối với đấng sinh thành, bài học về hiếu kính với người trên, hiền hòa với người dưới. Vu Lan chính là nhịp cầu yêu thương từ quá khứ, hiện tại và tương lai, mang nhiều ý nghĩa giá trí đạo đức của con người.
(Nguồn ảnh: TVA_KCTL)
-
40 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Y Xuan
bần tăng (24-08-2016),Diệu Hồng (23-08-2016),haixuyentb (24-08-2016),Hạnh An (24-08-2016),hoasen (24-08-2016),hoatran (26-08-2016),hoatuyet (23-08-2016),Hương Nhu (23-08-2016),Lê Minh (23-08-2016),LinhTâm (05-09-2016),manhtuongngo (25-08-2016),Mùa Xuân Đến (23-08-2016),Nganpham (23-08-2016),Ngoạn Hiền (28-08-2016),nguyendinhtuan (23-08-2016),NguyetQuangTu (24-08-2016),Nhài Ta (25-08-2016),Tamhuongthien (27-08-2016),tamminh (24-08-2016),tanrau (27-08-2016),Tâmminh (24-08-2016),Thanh Bình (23-08-2016),Thanh Quang (29-08-2016),THANHTINH (30-08-2016),thanhvinh (23-08-2016),thànhtâm (25-08-2016),theoThầy (29-09-2016),Thiền sư KM (24-08-2016),Thien Nghia (29-09-2016),Thutrang (23-08-2016),tiendung23680 (31-08-2016),Tieutrucxinh (24-08-2016),Trần Kim Cương (25-08-2016),trungthanh (22-08-2016),tuluyenthantam (31-08-2016),TuMinh (25-08-2016),Vidieu (23-08-2016)
-
22-08-2016, 16:40 #4Phù Vân Guest
Đọc những chia sẻ của các thành viên Khí công tâm linh về ngày Lễ vu lan tôi bắt gặp chính mình trong từng câu chuyện, câu chuyện của lần đầu tiên được tham gia một buổi lễ chưa từng thấy, thực hiện được những nguyện vọng hằng mong mỏi mà chỉ dám nghĩ đến thôi chứ không tưởng tượng được làm bằng cách nào. Cảm xúc lại ùa về, Thầy đã trao cho tôi cho nhiều gia đình thỏa tâm nguyện báo hiếu với tổ tiên, dòng tộc. Đối với tôi dù chỉ được một lần thôi cũng là quá may mắn rồi, nhưng có lẽ Thầy cũng hiểu niềm hạnh phúc từ tận trong sâu thẳm mỗi người khi được làm lễ báo ân, nên khi có thể Thầy đã tổ chức hàng năm để những người có tấm lòng hướng về ông bà tổ tiên có được cơ hội quý báu này.

(Ảnh: hanhthong)
Tôi nhớ năm thứ 2 tham dự lễ báo ân, mẹ tôi có cơ hội tham gia. Mẹ kể khi Thầy hô xuất vía sang không gian của vong để gặp được người nhà, mẹ tôi đã rất mong mỏi gặp được ông bà ngoại tôi, mẹ không nhìn thấy nhưng cảm nhận rất rõ sự gần gũi quen thuộc cứ thế mà khóc thoải mái, khóc trong niềm hạnh phúc. Khóc vì may mắn mẹ đã tập Khí công tâm linh nên trong buổi lễ khi mọi người phát năng lượng để tạo ra những món quà cho ông bà tổ tiên mẹ tôi cũng tự tin tặng quà. Cuộc đời mẹ tôi đến nay vẫn chưa hết vất vả lo cho con cái, nhưng chắc hẳn trong tâm tưởng đã thấy an vui vì anh em tôi từ khi theo Thầy học đạo đã trưởng thành hơn, thấu hiểu lòng cha mẹ hơn.

(Ảnh: hanhthong)
Năm nay, lại có thêm niềm vui khi bố chồng tôi có được cơ hội tham gia. Cả nhà từ người lớn đến trẻ con đều mong chờ. Buổi lễ được ban tổ chức chuẩn bị rất chu đáo, Thầy làm việc rất cẩn thận để buổi lễ diễn ra thành kính trang trọng. Năm nay thích nhất là Thầy có cả “kho hàng” cho con cháu lựa chọn làm quà tặng. Tôi chỉ biết lựa món quà mà tôi nghĩ là ông nội và ông bà ngoại sẽ ưa thích, nhưng còn nhiều người trong dòng họ, các cụ từ lâu đời thì tôi tâm niệm xin đưa các cụ đi chọn trực tiếp những món đồ yêu thích nhất, cần thiết nhất. Cảm xúc không quá nhiều vì đã chuẩn bị sẵn tinh thần cho buổi lễ, tôi ghi nhớ những việc mong làm cho gia tiên để khi Thầy cho phép thì tôi cứ thế tâm niệm xin. Xin xong thì có lúc cơ thể tôi như lơ lửng ở đâu đó. Buổi lễ kết thúc trong lòng tôi cảm thấy an tâm. Khi hai bố con trao đổi về buổi lễ, bố tôi lúc đầu rất ngỡ ngàng vì 2 bố con tâm niệm giống nhau như: xin Thầy chữa bệnh cho các cụ, xin đưa đi học đạo…(vì bố không biết lần trước Thầy đã làm hết các việc đó, giờ tôi chỉ việc nhớ ra và xin lại). Cũng từ những lần trao đổi về Khí công tâm linh mà những người thân trong gia đình tôi gần gũi và hiểu nhau hơn.
Mong sao Thầy tổ chức hàng năm để có thêm nhiều người được báo hiếu với tổ tiên. Con xin thay mặt gia đình cảm ơn Thầy thật nhiều, cảm ơn các vị bề trên, cảm ơn ban tổ chức đã chuẩn bị rất chu đáo cho buổi lễ!Lần sửa cuối bởi Phù Vân, ngày 23-08-2016 lúc 10:57.
-
40 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Phù Vân
bần tăng (22-08-2016),Diệu Hồng (23-08-2016),haixuyentb (26-08-2016),Hạnh An (24-08-2016),Hoasentrang (22-08-2016),hoatran (26-08-2016),hoatuyet (23-08-2016),Hương Nhu (23-08-2016),kiencuong304 (23-08-2016),Lê Minh (23-08-2016),LinhTâm (05-09-2016),manhcao277 (22-08-2016),manhtuongngo (25-08-2016),Mùa Xuân Đến (23-08-2016),Nganpham (23-08-2016),nganuoc (26-08-2016),nguyendinhtuan (23-08-2016),NguyetQuangTu (24-08-2016),Nhài Ta (25-08-2016),Phương Nam (23-08-2016),tamminh (24-08-2016),tam_thuc (29-09-2016),tanrau (27-08-2016),Thanh Bình (23-08-2016),Thanh Quang (29-08-2016),thanhvinh (23-08-2016),thànhtâm (25-08-2016),theoThầy (29-08-2016),Thien Nghia (29-09-2016),Thutrang (23-08-2016),tiendung23680 (31-08-2016),Tieutrucxinh (24-08-2016),trungthanh (22-08-2016),TuMinh (25-08-2016),Vidieu (23-08-2016),youme (22-08-2016)
-
23-08-2016, 08:55 #5
Đức Phật dạy chúng ta lấy hiếu làm gốc. Hiếu, dưỡng cha mẹ là căn bản rất lớn của đạo Phật, cũng là điều kiện quan trọng cơ bản làm người. Thế nên Thầy NQT mới dạy chúng tôi rằng:
Không có Cha Mẹ thì không có mình và không có Thầy thì chúng ta không giỏi được”
Từ khi theo Thầy đến giờ tôi luôn khắc cốt ghi tâm lời Thầy dạy là : “Hãy báo hiếu ngay từ khi cha mẹ, ông bà đang còn sống”.

Nói thì dễ, nhưng làm được quả không dễ chút nào. Nhiều khi cuộc sống trần tục không theo ta và không như ta nghĩ, nên có những lúc vẫn không thể nào mà nói hay, nói tốt được. Nhưng chắc chắn một điều rằng, chúng con luôn mong và làm những điều tốt đẹp nhất đến với những bậc sinh thành ra chúng con.
Để nói và làm được những việc này, Người chúng con cần cảm ơn nhất phải là Thầy, vì Thầy luôn là cầu nối giúp chúng con thực hiện được những việc làm, cũng như mong muốn của mình. Cụ thể là Thầy đã giúp chúng con có được các bài tập để gửi đến ông bà cha mẹ chúng con mỗi ngày, được Thầy chữa bệnh, được Thầy giải quyết các vấn đề về tâm linh…

Nguồn ảnh: Hanhthong
Đến lễ báo Ân, Người giúp chúng con báo Ân với ông bà tổ tiên dòng họ nhà mình vẫn là Thầy. Thầy đã mở kho hàng có chứa tất cả những vật dụng dành cho người âm, chúng con chỉ là người mong muốn gửi gắm đến tổ tiên ông bà cha mẹ nhà mình tất cả tấm lòng của mình, hay nói cách khác chúng con chỉ là người thực hiện mang đồ dâng lên các cụ mà thôi. Nên trong lúc xuất vía sang không gian của vong, con tâm niệm xin được dành tặng tất cả các cụ, ông, bà, của 4 dòng họ, nội ngoại nhà mình, 2 bố của con - quần áo, vật dụng cần thiết. Con cũng tâm niệm xin các cụ dù ở đâu cũng luôn tu tập tinh tấn, trở thành người tốt để có thể giúp mình, giúp các con cháu những ai còn u mê, tăm tối. Tôi không có cảm nhận nhiều như mọi người, lúc bắt đầu xuất vía sang không gian của vong, trong tôi cảm thấy xúc động lạ thường, sau đấy chỉ thấy nước mắt rơi, nhưng không hề cảm thấy buồn gì cả, ngược lại thấy rất vui. Có lẽ về phần âm của 2 bên nội ngoại nhà tôi đã được Thầy giúp đỡ rồi, nên tôi không còn cảm thấy mắc mớ gì, tâm trạng khi gặp gỡ các cụ thấy vui cũng phải. Tôi thấy buổi lễ diễn ra thật ấm áp và nhẹ nhàng.
Con thay mặt gia đình và gia tiên các dòng họ đã mất của chúng con xin gửi đến Thầy lời cảm ơn sâu sắc nhất, Thầy luôn dành cho chúng con những điều tốt đẹp và ý nghĩa. Con xin kính chúc Thầy sức khỏe.
/Vô minh che mờ trí tuệ, giác ngộ khai sáng nhãn tâm!
-
37 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Thanh Bình
bần tăng (24-08-2016),haixuyentb (26-08-2016),Hạnh An (24-08-2016),Hoasentrang (24-08-2016),hoatran (26-08-2016),hoatuyet (29-08-2016),Hương Nhu (24-08-2016),lê chí công (23-08-2016),Lê Minh (24-08-2016),LinhTâm (05-09-2016),manhtuongngo (25-08-2016),Mùa Xuân Đến (25-08-2016),Nganpham (25-08-2016),nganuoc (26-08-2016),NguyetQuangTu (24-08-2016),Nhài Ta (25-08-2016),Phương Nam (31-08-2016),Tamhuongthien (27-08-2016),tam_thuc (29-09-2016),tanrau (27-08-2016),Thanh Quang (29-08-2016),thànhtâm (25-08-2016),theoThầy (29-08-2016),Thiền sư KM (24-08-2016),Thien Nghia (29-09-2016),tiendung23680 (31-08-2016),Tieutrucxinh (24-08-2016),trungthanh (24-08-2016),TuMinh (25-08-2016),Vidieu (23-08-2016),youme (23-08-2016),Đại Minh (28-08-2016)
-
29-09-2016, 09:14 #6
Lễ báo ân đầu tiên
Rằm tháng 7 là ngày rằm quan trọng trong năm là ngày mà các vong nhân được về thăm nhà cũng là ngày con cháu báo hiếu với cha mẹ dòng học tổ tiên. Ngày rằm tháng bảy cũng được bắt nguồn từ Phật giáo từ việc ngài Mục Kiền Liên vì cứu mẹ mà cầu xin đức Phật hướng dẫn cách cứu mẹ và được đức Phật hướng dẫn là chỉ có một cách dùng năng lượng của nhà Phật để cởi bỏ được tính xấu và trở thành người tốt thì mới có thể giải thoát khỏi địa ngục.
Mặc dù Thầy Nguyệt Quang Tử đã tổ chức lễ báo ân mấy năm nay cho học trò và gia đình học trò, nhưng vì nhiều lý do mà tôi không thể tham gia được và đó cũng là điều luôn canh cánh trong lòng khi mà mình chưa có dịp được báo hiếu cho ông bà dòng họ tổ tiên. Năm nay ngay từ khi Thầy lên lịch trình cả năm vào những ngày lễ trong năm tôi đã sắp xếp thời gian và đặt vé từ tháng 5 để được tham gia lễ báo ân năm nay.
Chiều thứ 7 ngày 13/8/2016 tôi đã có mặt tại đền Bà chúa Sao Sa nơi Thầy Nguyệt Quang Tử tổ chức giúp đỡ chúng tôi được báo ân cho các vong nhân trong dòng họ. Khi buổi lễ bắt đầu, Thầy kể cho chúng tôi nghe là trong không gian các dòng họ của những người đăng ký tham dự đã được có mặt rồi, tuy nhiên Thầy vẫn thay mặt chúng tôi mời từng dòng họ của những người đã đăng ký, qua đó cũng là Thầy dạy cho chúng tôi phải luôn kính trên nhường dưới.
Sau đó Thầy giải thích cho chúng tôi về thế giới vong, Thầy lại còn mở kho vật dụng ( một siêu thị siêu tiện lợi, chỉ cần nghĩ đến món gì thì liền xuất hiện món đó) cho chúng tôi tùy ý chọn đồ làm quà tặng cho dòng họ tổ tiên. Do lần đầu tham dự và hầu như các vong trong dòng họ tôi chỉ được gặp ông bà ngoại 2 lần khi còn bé nên tôi không biết được các vong trong dòng họ thích gì nên chỉ xin Thầy cho các vong trong dòng họ các món quà mà các vong cần nhưng tôi thấy 2 tay khá nặng.
Tiếp đến Thầy nói sơ về thế giới vong và người khác nhau nên chúng ta chỉ tiếp xúc tối đa không quá 30 phút. Rồi Thầy cho tất cả chúng tôi xuất vía sang không gian mà Thầy và các anh chị trong không gian đã tạo cho cho các vong. Cảm nhận đầu tiên khi sang thế giới vong là xúc động sau đấy là nước mắt bắt đầu chảy dài ( điều này hơi khác thường đối với tôi vì tôi chưa bao giờ có cảm nhận xúc động mà nước mắt lại chảy khi ngồi thiền như vậy), tiếp theo tôi nhìn thấy màu sắc cuộn lại với nhau rồi xuất hiện thoáng qua một khuôn mặt có đội nón giáp như các vị tướng ngày xưa, các màu sắc lại cuộn lại thỉnh thoảng xuất hiện những bóng người màu đen. Đến lúc gần cuối thì tôi nhìn thấy cái bàn hai bên là ghế dài có những bóng đen ngồi hai bên, sau đấy thì Thầy hô các vía trở về.
Khi ngồi lắng ngghe chia sẻ của mọi người, tôi thấy mình rất vui tuy là không nhìn thấy được nhiều, không cảm nhận được nhiều như mọi người nhưng tôi biết mình đã được tham dự một buổi lễ quan trọng, được gặp dòng họ tổ tiên, được một lòng báo hiếu dù chỉ nhỏ dù những món quà đó thật ra là do Thầy cho chúng tôi nhưng những điều đó đều xuất phát từ tấm lòng.
Thay mặt cho gia đình, cho 2 dòng họ tổ tiên con xin cảm ơn Thầy rất nhiều vì những gì Thầy đã giành cho chúng con. Con đã rất may mắn khi được gặp Thầy được làm học trò của Thầy, mặc dù ở xa nhưng con luôn nghĩ đến Thầy và lúc nào cũng cầu mong Thầy luôn mạnh khỏe.
Em xin cảm ơn các anh chị Ban tổ chức trong tâm linh và ngoài đời thực đã luôn hỗ trợ Thầy tổ chức buỗi lễ thành công.
/
-
18 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Phương Nam
bần tăng (30-09-2016),Hạnh An (29-09-2016),Hương Nhu (30-09-2016),manhcao277 (29-09-2016),Minh Toàn (29-09-2016),nangbanmai (29-09-2016),tam_thuc (29-09-2016),Tâmminh (29-09-2016),Thanh Quang (30-09-2016),theoThầy (29-09-2016),Thien Nghia (29-09-2016),trungthanh (29-09-2016),TuMinh (30-09-2016),turaunt (29-09-2016),Vidieu (01-10-2016),youme (29-09-2016)

Trả lời kèm Trích dẫn


