Kết quả 1 đến 4 của 4
Chủ đề: Kẻ lang thang đổi chỗ với Bồ tát
Threaded View
-
26-08-2016, 10:29 #3FirePhoenix Guest
.
Trước hết, cảm ơn Ngô Minh Thành đã sưu tầm một câu truyện rất hay, nhiều ý nghĩa. Tôi đã đọc câu truyện này từ khá lâu, nhưng nay mới có thời gian để ngẫm nghĩ thật sâu xa. Ý nghĩa của truyện nói lên nhiều điều khá đúng với những suy tư của tôi trong con đường tu luyện, tôi xin chia sẻ cùng với mọi người.
1. TỪ BI có dễ không? THIỆN nhầm chỗ là ÁC, ÁC đúng chỗ là THIỆN
Rõ ràng muốn làm việc tốt, việc thiện thực sự thì đầu tiên không phải là tốt (tốt ngay chưa chắc đã tốt), mà đầu tiên phải thấu hiểu. Xét đến cùng, ai là người cần được giúp đỡ, ai là người cần được tạo điều kiện để giúp đỡ người khác, ai là người cần được "can thiệp" để tránh được tai ương? Những điều đó có lẽ người trần mắt thịt chúng ta không thể hiểu cặn kẽ được. Có phải chỉ "những người được chọn" mới hiểu rõ những điều đó!
Trên con đường tu luyện, chúng ta rèn rũa để có được: Tri thức - Trí tuệ - Trí huệ. Từ việc tích lũy những kiến thức, hiểu biết để có được "tri thức"; trải nghiệm cuộc sống, rút ra những kinh nghiệm, chân lý, phương châm sống từ thất bại và thành công để có được "trí tuệ"; nâng cao tri thức, trí tuệ cùng với khai mở tiềm thức và thấu hiểu được những yếu tố tâm linh liên quan đến bản thân mình để qua mỗi kiếp sống tích lũy được từng phần "trí huệ"... con đường ấy rất dài, rất xa và không hề dễ dàng, đơn vị tính không phải là một mà là nhiều kiếp sống. Chỉ khi có được những điều này, con người ta mới biết đặt lòng trắc ẩn và tình yêu thương của mình đúng chỗ. Bởi thế, không phải tự nhiên mà các đạo, nhất là đạo Phật đề cao việc học tập và rèn luyện sự hiểu biết, giác ngộ để từ đó mỗi người tu luyện tìm được sự ĐÚNG ĐẮN - HỢP LÝ trong chính những suy nghĩ và hành động của mình. Vì rõ ràng như ta thấy trong chính câu truyện này hay rất nhiều sự việc khác trong cuộc sống trần tục, thiện nhầm chỗ là ác, ác đúng chỗ lại là thiện.
Nuông chiều con cái bằng sự yêu thương, bao bọc hết lòng, một việc tưởng như thiện mà lại là không thiện. Nghiêm khắc dạy dỗ, chỉ bảo, để con độc lập trong cuộc sống, tưởng như một việc quá đáng, nhưng có khi lại là việc rất tốt.
Vợ chồng sống với nhau không hạnh phúc, cố gắng níu kéo để con có đủ cha - mẹ, tưởng như là việc thiện nhưng thật ra lại chẳng tốt cho bất cứ ai. Chia tay và sau đó sống thật tử tế, thanh thản, lại chính là cách sống nhân văn và là một bài học cho con cái về cách vượt qua trở ngại của cuộc sống.
Bởi thế, trong hoàn cảnh nào, nghiêm khắc ra sao cho hợp lý, yêu thương thế nào là đúng cách, cố gắng như thế nào, từ bỏ ra sao... mọi việc đều cần lý trí, sự hiểu biết toàn diện đồng hành cùng tình yêu thương. TỪ BI đi liền với TRÍ HUỆ.
Kẻ lang thang không có cả hai điều này, vậy mà cứ tưởng mình có đủ. Vị Bồ tát bằng một cách rất đơn giản, để cho anh ta cơ hội trải nghiệm, để anh ta có cơ hội ngộ ra nhiều điều, để anh ta nhận ra mình quá "nhỏ bé". Đó là một bài học rất "kiệm lời", nhưng lại vô cùng thấm thía, là may mắn thực sự của anh ta. Tôi vẫn luôn quan niệm, được tiếp xúc và nhận được sự độ trì, dạy bảo từ thế giới tâm linh là may mắn lớn lao trong cuộc đời mỗi con người trần tục.
2. Có phải các Cụ "CHỈ NGỒI IM"?
Vậy thì, liệu có phải các Cụ chỉ ngồi im? Người ta kể rất nhiều câu chuyện về việc những phát minh lớn của các nhà khoa học lỗi lạc có được chỉ sau một giấc mơ, từ cấu trúc nguyên tử, hay thuyết tương đối, bản đồ Zen người... Xét ở một khía cạnh nào đó, các nhà khoa học là những người nhận được những thông điệp từ một thế giới cao cấp hơn và có bổn phận truyền đạt những kiến thức đó cho thế giới trần tục. (Nhưng trước tiên, họ phải giỏi). Bởi thế, các Cụ ngồi im bởi vì các Cụ đã thấu hiểu tất cả hoặc gần như tất cả, ngồi im để quan sát, để dạy bảo, để đảm bảo cho những sứ mệnh của thế giới tâm linh được hiện thực hóa ở cuộc đời trần tục. Ấy thế mà, nhiều người trần tục lại tưởng các Cụ ngồi im chỉ để ngồi im. Từ suy nghĩ đó, nhiều người coi thường thần thánh, đánh giá không đúng vị trí của thế giới tâm linh, cho rằng con người trần tục mới là chủ nhân thực sự của vũ trụ, họ lộng hành, muốn làm gì thì làm. Đó là một sai lầm, và sai lầm nào dù nhỏ hay lớn thì đều sẽ phải trả giá thích đáng. Và chắc chắn, các Cụ cũng biết tất cả những điều đó!
Đi tu, để đứng lên cao hơn, nhìn ra được xa hơn, cũng là để thấy mình nhỏ bé hơn. Biết được mình nhỏ bé vô cùng, đã là thành công bước đầu. Tự tin với sự nhỏ bé vô cùng đó, mà bước tiếp những bước vững chắc hơn, chính là thành công tiếp theo!!! Và chúng ta hãy cùng nhau bước tiếp các bạn nhé...
/
-
40 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới FirePhoenix
Dungnph (29-08-2016),haixuyentb (27-08-2016),Hạnh An (26-08-2016),hoatran (26-08-2016),hoatuyet (27-08-2016),HUNGHOANG (10-12-2016),huongtamlinh (07-12-2016),Hương Nhu (27-08-2016),lê chí công (10-12-2016),Lê Minh (07-12-2016),Lobbyvietnam (28-08-2016),Mùa Xuân Đến (07-12-2016),Minh Toàn (13-12-2016),Nganpham (28-08-2016),nganuoc (26-08-2016),Ngoạn Hiền (28-08-2016),NguyetQuangTu (26-08-2016),PhongThuyGia (08-12-2016),Phương Nam (27-08-2016),Tamhuongthien (27-08-2016),tamminh (28-08-2016),tam_thuc (27-08-2016),thanhphong (26-08-2016),THANHTINH (27-08-2016),thànhtâm (31-08-2016),theoThầy (26-08-2016),Thutrang (27-08-2016),tiendung23680 (12-12-2016),Trần Kim Cương (28-08-2016),tuluyenthantam (31-08-2016),TuMinh (26-08-2016),turaunt (27-08-2016),Vidieu (27-08-2016),xuangiang14 (09-12-2016),youme (26-08-2016)