Kết quả 1 đến 2 của 2

Chủ đề: Về Nhà

Threaded View

  1. #2
    VoHoan Guest

    Mặc định

    Emchẳng giám đọc bài viết của chị Dáng Nguyệt, vì chỉ nhìn cái tiêu đề “Về nhà” thôi đã không dám đọc tiếp rồi.
    Nhìn 2 chữ ấy là muốn buông ngay cái bàn phím xuống gập cái màn hình lại và “Côn Sơn thẳng tiến thôi!”.
    Lần này thầy bị độc phát, mọi thông tin về sức khỏe củaThầy đã được Huyền và các anh chị trong ban cán sự lớp cập nhật đầy đủ. Ngồi chờ mail cập nhật thôngtin về sức khỏe của Thầy có những lúc cứ cảm giác đờ đẫn nhìn màn hình máy tính không cười, không nói.
    Nhói đau khi nhận được tin Thầy ho dữ dội, cần phải nghỉ ngơi nhiều.
    Khuôn mặt rạng ngời khi nhận được tin Thầy đã đỡ hơn.
    Những cảm xúc đó cứ quay đi quay lại.
    Rất nhiều lúc em đã đứng ra khỏi bàn máy tính, muốn đi Côn Sơn luôn lúc đó để không chỉ ngồi ngóng tin mà sẽ được gặp Thầy, được nhìn thấy Thầy, được nắm tay Thầy thật chặt. Sau đó thì dường như đã trả lời được những thông tin cơ bản về sức khỏe thầy bang con mắt trực quan của mình rồi. Không phải phân tích thông tin nhận được nữa.
    Lần này Thầy mệt, có Huyền ở bên chăm sóc Thầy. Mọi thông tin về sức khỏe Thầy cũng được em cập nhật rõ ràng. Duy chỉ một điều là không thể buông máy tính xuống là đi thẳng tới Côn Sơn luôn. Thầy cần được nghỉ ngơi,…
    Hôm các chị được đi thăm thầy, em phải đi thi. Ngồi trong phòng thi mà đúng là chỉ mong giá đừng phải thi thì giờ này đang được gặp Thầy rồi.
    Con thi tốt Thầy ạ.
    Con sẽ sớm được gặp Thầy ạ.
    Lần trước đi Côn Sơn thăm Thầy ốm. Sau lần đó tự dung con thèm được có “Oto riêng” quá. Thèm kinh khủng luôn.
    Lúc cảm giác ấy ngập tràn con nghĩ, sao đi thăm Thầy mà mình lại nổi lòng tham lên nhiều thế. Lúc ấy con nghĩ vậy, nhưng tĩnh tâm lại con mới hiểu. Con thèm mua Oto không phải vì tham mà chỉ vì “Thầy già rồi, sức khỏe không còn tốt nữa”. Khoảng cách Hà nội - Côn Sơn hơi xa để đi được bằng xe máy với 2 đứa con nhỏ. Nên nếu có Oto thì buông “bàn phím” xuống là con đón bọn trẻ về Côn Sơn thăm Thầy được luôn.
    Cứ phải nhìn tận mắt thấy Thầy khỏe mạnh con mới yên tâm ạ.
    Giá con biết được cách gì để Thầy không bị độc phát nữa thì tốt biết bao.


    ---Nhìn tiêu đề thôi đã nhớ cồn cào. Vào đọc bài thì chỉ muốn dừng ngay công việc lại.
    /

  2. 19 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới VoHoan

    dangthanhha (15-06-2016),Hùng Hiên (15-06-2016),Hạnh An (16-06-2016),Hoasentrang (15-06-2016),hoatran (15-06-2016),hoatuyet (16-06-2016),Hương Nhu (16-06-2016),Liên Như (15-06-2016),manhcao277 (15-06-2016),Ngọc Vân (16-06-2016),Nhài Ta (15-06-2016),NHẤT TÂM (16-06-2016),phuongdet (15-06-2016),Phương Nam (16-06-2016),Thanh Bình (16-06-2016),theoThầy (15-06-2016),TuMinh (15-06-2016)

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •