Kết quả 1 đến 9 của 9

Hybrid View

  1. #1
    Ngày tham gia
    Nov 2012
    Đang ở
    Hà Tĩnh
    Bài viết
    116
    Cảm ơn!
    5,967
    Thanked 2,790 Times in 113 Posts

    Post Biệt nghiệp – Đồng nghiệp

    Đọc bài viết của chị youme, em có nhớ đến khái niệm này:
    Biệt nghiệp – Đồng nghiệp.
    Cuộc sống chúng ta hạnh phúc hay bất hạnh là kết quả của toàn bộ ý nghĩ, lời nói và hành động của chúng ta, được thực hiện trong vũ trụ này, trong đời này hay là trong các kiếp sống trước. Đó là một tổng thể hết sức phức tạp của những yếu tố tương tác lẫn nhau, mà chúng ta có thể thay đổi quá trình trong từng giây phút. Theo luật nhân quả, ai làm nấy hưởng, ai làm nấy chịu. Đó chính là sự công bằng tuyệt đối, gọi là biệt nghiệp, tức là nghiệp riêng của từng người. Nghiệp có ba thứ: Thân nghiệp, Khẩu nghiệp và ý nghiệp. Nhảy cao thì bị gảy cẳng, nói bậy thì bị chúng chửi, nghĩ bậy thì bị nhức đầu, đó gọi là biệt nghiệp. Ở hiền thì gặp lành, nói hiền thì người thương, nghĩ tốt thì bình yên. Thí dụ: Khi người cha gặp nạn (hoặc được hưởng lộc), thì không những người con bị ảnh hưởng, mà cả gia đình đều chịu khổ sở (hưởng lộc) chung, đó gọi là đồng nghiệp, tức là nghiệp chung của một số người có liên hệ với nhau về huyết thống, về sắc tộc, về nghề nghiệp, về địa phương. Còn người con làm mà người cha bị liên can cũng chính là đồng nghiệp, hoặc theo luật pháp, người cha không biết dạy dỗ người con vị thành niên, khi người con làm chuyện phạm pháp thì người cha phải chịu trách nhiệm liên đới. Đây là nói về đời sống hiện tại. Nếu bàn về nhân quả nghiệp báo ba đời thì người này có thể thiếu nợ người kia, người kia sanh lên làm con trong đời này, tiêu pha hưởng thụ cho đủ số nợ rồi đi, có khi phá tan sản nghiệp của cha mẹ nữa!

    Một chiếc xe khách bị tai nạn lao xuống vực chết 40 người thì không thể nói rằng 40 người này đã bị quả báo như nhau. Có thể trong 40 người đó, có người đang chịu quả của biệt nghiệp (các kiếp trước tự tay làm ác), có người chịu quả của đồng nghiệp (các kiếp trước đồng phạm làm ác), có người chết già (đến số chết), có người chết oan,…

    Tháng 12 năm 2004, một cơn động đất dữ dội kéo theo những ngọn sóng thần khủng khiếp đã tàn phá không biết bao nhà cửa và giết chết trên trăm ngàn người dọc theo bờ biển các nước Thái Lan, Nam Dương và Tích Lan. Ngoài số người chết nằm la liệt, các bệnh viện không còn một chỗ trống vì số người bị thương mỗi ngày mỗi tăng. Chưa hết, mùa thu năm 2005, cơn bão Katrina đã tàn phá nhiều thành phố dọc theo vịnh Mễ Tây Cơ của Hoa Kỳ và chính cơn bão nầy cũng giết chết và làm bị thương rất nhiều người mà cho đến ngày nay chính phủ Hoa Kỳ vẫn chưa thể tái thiết trở lại. Trước những tai họa chung đó, nhà Phật gọi chúng là đồng nghiệp.

    Như thường lệ, cứ mỗi sáng ông B đi tản bộ chung quanh khu phố nhà ông. Nhưng sáng nay vì sương mù dày đặc nên một chiếc xe không thấy ông băng qua đường nên đụng làm ông chết tại chỗ. Trường hợp cái chết của ông B là biệt nghiệp. Đối với biệt nghiệp thì vấn đề trở nên đơn giản vì nghiệp ai đã gieo thì chỉ người ấy chịu, nhưng trước một tai họa chung thì sự việc phức tạp hơn nhiều. Thế thì Luật Nghiệp Quả giải thích cách nào? Không lẽ tất cả những người bất hạnh kia trong quá khứ đã xúm nhau làm chung một điều ác?

    Thật ra thì không nhất thiết là một nghiệp ác đời nầy sẽ sinh ra quả báo ở đời sau mà Luật Nghiệp Báo đã xắp xếp quả báo của mọi người một cách rõ ràng từ nhiều trăm năm về trước để khiến họ sống quay quần với nhau dọc theo bờ biển, hoặc có những người ở nước khác thì nhân duyên cũng khiến họ đi du lịch đến những nơi nầy. Thật vậy,chính nghiệp đã thúc đẩy những người có quả báo giống nhau đã tìm về ở chung một môi trường với nhau. Ví dụ có khoảng vài ngàn người trong quá khứ tạo nghiệp ác ở rải rác khắp nơi trên thế giới mà quả báo của họ khá giống nhau là phải chịu chôn vùi theo dòng nước bùn dưới chân một ngọn núi. Nhưng nhân duyên để họ quay quần về sống gần nhau dưới chân núi cần phải một thời gian là vài trăm năm sau, do đó khi mới đây chúng ta thấy trận nước bùn chôn người tại một hòn đảo ở Phi Luật Tân là có sự chuẩn bị nhiều trăm năm của Luật Nghiệp Báo mà thôi. Chưa chắc là những nạn nhân nầy đã từng tạo chung một nghiệp ác trong quá khứ. Có thể mỗi người tạo riêng cho mình mỗi nghiệp ác nặng nhẹ khác nhau, nhưng tất cả đều chiêu thành một quả báo giống nhau nên nghiệp duyên đã thúc đẩy họ cùng định cư chung quanh bờ biển hay ngọn núi. Vì thế người nghiệp nặng thì chết, người nghiệp nhẹ hơn thì bị gãy chân, gãy tay, hay chỉ bị xây xát mà thôi.

    Cũng có trường hợp nhiều người cùng chung tạo nghiệp, nhưng vì thiếu nhân duyên để gặp gỡ nên họ chia ra nhận quả báo riêng rẻ mỗi nơi khác nhau mặc dù quả báo khá giống nhau. Ví dụ, hai người bạn cùng phát tâm xây một cây cầu nhỏ cho dân làng đi lại dễ dàng trong mùa mưa. Vì đây là nghiệp thiện, nhưng do tư tưởng và một số nghiệp khác không giống nhau nên đời sau một người sinh ra ở Việt Nam còn người kia sinh ra ở Mỹ. Mặc dù sanh ra trong hai hoàn cảnh khác nhau, nhưng hai người đều thích học ngành xây dựng cầu cống và thành công giàu có gần như nhau.
    Quan điếm cá nhân:
    Chị youme đưa ra đề tài về Nghiệp – Báo, thực sự đây là chủ để rất khó cho rất nhiều người. Người ta biết có luật nhân quả, biết được làm thiện thì tích phúc, làm ác thì chịu phạt. Song để lý giải được tại sao lại thế? Phán xét công-tội dựa trên những tiêu chí nào? Các án thưởng, phạt các công tội của một kiếp người ra sao?..Những điều này thì quả thực khó để giải thích khi chúng ta chưa tu luyện đến một cấp độ nhất định. Có một số kiến thức chúng ta chưa hiểu hết được, cần phải học hỏi rất nhiều mới có thể tiếp cận chứ chưa hẳn là lĩnh hội được. Khi chúng ta đang sống cũng chưa hiểu hết luật pháp nhà nước. Khi chúng ta thành vong cũng không hẳn hiểu hết luật tâm linh, nên giờ chúng ta (người trần) muốn tìm hiểu, lý giải thì quả thực rất khó. Ví dụ: chúng ta chưa được đọc Âm dương giới luật, chưa biết cỗ máy quy định số phận kiếp người làm việc như thế nào, chưa hiểu Cân Công Lý hoạt động ra sao, chưa rõ quy luật tái sanh (đầu thai, luân hồi),những ai chi phối - quyết định được điều luật trên,…hiện tại, chúng ta chỉ dựa trên những sách báo, ghi chép cũ để gắng giải thích những điều đó, nhưng có thể những điều trên đã được cải cách rất nhiều rồi, không giống như thời xa xưa nữa. Thế mới biết “biển học là vô bờ”. Như Thầy NQT có nói: Dùng tư duy trần tục để tìm hiểu về thế giới Tâm linh thì không thể nhận thức hết được đâu, chỉ có thể tiệm cận được thôi.


    Kiếp sống trần tục là chính, hay là kiếp sống linh hồn mới là chính. Một năm ở hạ giới, chỉ bằng một ngày ở trên trời. Nếu có ai đó sống thọ 90 tuổi thì thực ra linh hồn đó cũng chỉ đang công tác trần tục trong 3 tháng mà thôi. Trong 3 tháng đó người đó không nhớ gì tiền kiếp, không nhớ về linh hồn gốc mà vẫn chịu quả báo của các kiếp trước đến ngày phải trả. Vậy làm sao với lấy tư duy ngay kiếp đó lý giải vì sao tôi lại bị thế này được. Lấy các sự kiện của trong một kiếp người để diễn giải về luật Nhân quả liệu đã toàn diện chưa. Một kiếp người thì so với tuổi thọ của một linh hồn là rất ngắn, ở kiếp này linh hồn đó được đầu thai được hưởng vinh hoa phú quý, chịu khổ cực,…làm việc thiện, tu phước hay làm việc dối trá, làm ác,…thì khi chết đi lượng khấu trừ Công – Tội đó sẽ do ai thụ hưởng? Vong vừa mới chết ở kiếp này, linh hồn gốc ban đầu thụ nhận? Thật khó để đi lý giải mọi chuyện khi chúng ta chưa tu luyện lên cấp cao.
    Thí dụ: Tại sao kiếp này tôi sống lương thiện, không làm hại đến ai, mà cả đời mà vẫn khổ cực, đau đớn như vậy? Tại sao kiếp này tôi được làm quan, tại sao kiếp sau tôi đi ăn mày? Có thể do kiếp trước nữa làm ăn mày mà vẫn biết bố thí nên kiếp sau được hưởng phước, rồi có thể kiếp đó làm quan mà ăn hối lộ, tham nhũng nên kiếp sau chịu nhận quả báu lại ban đầu. Hay: Có thể linh hồn ấy được nhận nhiệm vụ làm quan để giúp dân, giúp nước. Có thể linh hồn ấy sau khi kiếp làm quan đã xong, lại tiếp tục đầu thai xuống trần tục để học hỏi kiến thức, tu dưỡng thân tâm, tích lũy năng lượng để tiếp tục hành trình tu luyện qua thân xác trần tục ăn mày đói khổ.

    Vậy để trả lời được các câu hỏi trên chúng ta bây giờ có tư duy nổi không? Với sức của bản thân thì em thấy bản thân chúng ta nên cố gắng tập trung tu luyện tốt chuyên môn của mình đã, học tốt rồi hành thiện, đừng băn khoăn, so đo, tính toán công quả..bản thân đừng cố gắng "Thầy bói xem voi" về các kiến thức tâm linh cao cấp. Nếu tu luyện tốt có thể 1 lúc nào đó chúng ta được tìm hiểu thêm về những quy luật này hoặc may mắn sẽ được “Ông Thầy” bật mí để hiểu biết thêm về tâm linh.

  2. 27 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới manhcao277

    dangthanhha (19-04-2016),Diệu Hồng (08-04-2016),Dungnph (07-04-2016),Hạnh An (11-04-2016),Hoasentrang (07-04-2016),hoatran (07-04-2016),Hương Nhu (07-04-2016),KIM.H.GIANG (08-04-2016),lê chí công (12-04-2016),Lê Minh (14-04-2016),manhtuongngo (13-04-2016),minh quang (11-04-2016),Minh Toàn (06-04-2016),Nganpham (06-04-2016),Ngoạn Hiền (19-04-2016),nguyendinhtuan (10-04-2016),Nhất Tâm (07-04-2016),Phương Nam (08-04-2016),Tamhuongthien (06-04-2016),Thanh Quang (07-04-2016),thanhphong (09-04-2016),Thutrang (07-04-2016),tuluyenthantam (07-04-2016),TuMinh (07-04-2016),youme (07-04-2016)

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •