Kết quả 1 đến 1 của 1

Chủ đề: Chuyện ở Côn Sơn

Threaded View

  1. #1
    Ngày tham gia
    Feb 2011
    Đang ở
    Hà Nội
    Bài viết
    442
    Cảm ơn!
    2,929
    Thanked 13,623 Times in 446 Posts

    Mặc định Chuyện ở Côn Sơn

    Dịp cuối năm vừa rồi anh Thuận Tâm đưa mấy người thợ ra sơn nhà cho Thầy ở Côn Sơn. Anh quyết định ở lại một thời gian để giúp đỡ công việc nơi đây. Nhưng chưa được bao lâu thì anh đã gặp phải một tai nạn bất ngờ làm đứt một phần gân ở phía trên khớp cổ chân. Anh buồn lắm, mình ra giúp Thầy mà giờ lại bị thế này…
    Cũng may cho anh, khi vừa bị thương thì Thầy biết và đã cấp cứu vết thương ngay, rồi mới đưa ra bệnh viện thị xã Sao Đỏ. Qua kiểm tra ở bệnh viện, gân ở cổ chân của anh bị đứt một nửa. Với tình trạng đó thì BV đa khoa thị xã xử lý được, nếu đứt hẳn thì phải về Hà Nội. Sau khi phẫu thuật xong, anh về nhà tự điều trị, chứ không nằm lại viện. Hàng ngày chỉ thay băng, vệ sinh vết thương.


    Ngay hôm đó Thầy đã nói: “Thầy thấy có một con rồng bị bắn. Một viên đá do ai đó bắn đến xuyên qua cổ chân sau bên trái của nó!”
    Bình thường, nếu chỉ là vết thương thực thể thì sẽ không mất nhiều thời gian điều trị, mà bệnh nhân sẽ phục hồi rất nhanh. Nhất là khi vừa bị đã được Thầy cấp cứu, các bác sỹ trong không gian đã xử lý kịp thời. Đồng thời về mặt thực thể cũng đã được phẫu thuật nối gân sớm. Nhưng với anh Thuận Tâm lại không đơn giản như vậy. Một tuần trôi qua phần vết thương thì tốt, mà cơ thể thì có vẻ còn trầm trọng thêm. Nhìn chân của anh sưng vù lên, nhưng thật lạ vết thương lại khô miệng, như đã lành rồi, tôi lo lắm, mà chẳng biết làm sao. Nhìn chỉ thấy độc nó dồn xuống đầy chân anh, tôi lẳng lặng hút bớt độc ra khỏi chân để cho anh bớt đau. Giữa tuần lại được tin người anh nổi mẩn, phát ban khắp người, chân vẫn sưng to. Tôi biết là năng lượng độc đang phát rất mạnh trong người anh rồi. Nhưng tôi tin có Thầy bên cạnh thì anh sẽ chẳng thể làm sao được.
    Cuối tuần đó, lên Côn Sơn, tôi được nghe Thầy kể lại: “Học trò trong không gian đã xác nhận: Khi con Rồng bị thương nó đã chạy trốn, rồi chui vào một hang đá trên núi để ẩn thân. Không may cho nó, gặp phải trận núi lửa phun, hang rung động quá mạnh nên nó bị thương càng nặng hơn! Năng lượng nghiệp kiếp đó phát về làm cho vết thương của Thuận Tâm ngày càng trầm trọng, hai ba ngày vừa rồi cả cơ thể sưng to lúc thì nóng, lúc thì rét còn độc thì lan ra khắp nơi trong cơ thể. Học trò trong ko gian nói: “Cơ thể con rồng cũng bị sưng Thầy ạ!”. Nếu lần này không ở Côn Sơn, mà ở trong K’Bang và cứ đi bệnh viện, thì cầm chắc mất cái chân trái…”.
    Thầy cũng cho biết, hiện tại năng lượng nghiệp kiếp vẫn đang phát về rất mạnh. Năng lượng nghiệp kiếp của một con rồng mà phát vào một con người thì làm sao mà chịu được. Sau khi trao đổi với các anh, chị học trò trong không gian, việc giải nghiệp kiếp này chưa thể tiến hành được, Thầy đã phong tỏa để ngăn không cho năng lượng nghiệp kiếp tiếp tục phát về người anh Thuận nữa. Có như vậy thì mới chữa trị cho anh Thuận Tâm được. Tôi nghĩ, cũng may anh Thuận Tâm đang ở ngoài này, có Thầy bên cạnh, ở nơi có môi trường năng lượng tốt, được bảo vệ tốt, nếu không thì không giữ nổi cái chân.
    Hôm đó, có cả THANHTINH và Hùng Hiên lên chơi. Mấy Thầy trò đang quây quần nói chuyện, tôi quan sát thấy người anh có nhiều độc quá, khí độc chạy khắp nơi, khắp các đường ống dẫn năng lượng, ở tất cả các tạng. Thầy bảo tôi và ThanhTinh ngồi hút độc cho anh Thuận Tâm. Tôi một chân, ThanhTinh một chân của anh, cứ thế mà hút… Tôi và Hùng Hiên quan sát thấy có một dạng độc như những sợi nhựa màu trắng ở khắp nơi, nhất là ở trong gan. Đây là độc do năng lượng nghiệp kiếp kết hợp với độc trong cơ thể mà tạo thành. Chính là nguyên nhân gây nên hiện tượng phát ban, toàn thân sưng lên mặc dù vết thương lại vẫn khô miệng... Loại độc này thật khó lấy, càng hút thì nó lại càng tơ ra như khi người ta quay mạch nha thành kẹo bông vậy.


    Độc lại càng tơ ra như khi người ta quay mạch nha làm kẹo bông

    Thầy đã phải dùng đến hỏa, một loại hỏa đặc biệt (không có ở thiên hà này), để làm cho những sợi độc này tan ra. Cứ thế chúng tan dần, tan dần... Các rô-bốt sinh học cũng được đưa vào để lấy các chất độc đã được làm tan ra để đưa ra khỏi cơ thể của anh Thuận Tâm. Một lúc sau, trong người anh Thuận Tâm, ở các đường ống dẫn năng lượng, các tạng đều đã hết độc. Thầy bảo hai chúng tôi dừng lại, ngồi thiền để xả độc đi. Anh Thuận Tâm lúc này cũng đã thấy khá hơn nhiều, người đã ấm dần lên và thấy dễ chịu hơn. Tối đó anh đã ngủ được rồi, chứ mấy hôm trước thì không sao ngủ được.
    Sáng hôm sau, đưa anh ra bệnh viện kiểm tra lại, cắt chỉ. Bác sỹ bảo vết thương tốt rồi, chẳng sao cả! Thế rồi anh ngủ một ngày liền, ngủ như chưa bao giờ được ngủ vậy. Sau ngày đó, anh dậy và đi làm được luôn. Đúng là sự diệu kỳ của KCTL, đang nằm một chỗ như vậy, một ngày sau anh đã có thể đứng dậy đi lại, làm việc được rồi.
    Qua đây cũng cho chúng ta thấy:
    - Nếu cơ thể thực thể đang bị bệnh hoặc bị thương, cùng với lúc đó nghiệp kiếp phát lộ. Năng lượng nghiệp kiếp phát về thì bệnh sẽ trầm trọng thêm lên rất nhiều. Thậm chí bệnh nặng, có thể nguy tới tính mạng.
    - Những lúc như vậy, người bệnh phải có đủ năng lượng để chống đỡ cùng lúc với bệnh thực và cả với năng lượng nghiệp kiếp.
    - Đặc biệt là phải được một người Thầy có đủ quyền năng để hiểu được căn nguyên của bệnh mà có phác đồ xử lý bệnh cho đúng thì mới có thể qua khỏi.
    Mong rằng mọi người chúng ta ai cũng chăm chỉ luyện tập, tu luyện tốt để có năng lượng tốt và có đủ duyên để được Thầy Nguyệt Quang Tử giúp đỡ vượt qua được mọi bệnh tật, khi mà ở chốn trần tục này, các bệnh tật ngày càng phức tạp và nguy hiểm.

    /
    Lần sửa cuối bởi hocdao, ngày 12-02-2016 lúc 17:31.
    Muốn thiền, thiền phải có duyên,
    Muốn tu, muốn luyện, phải chuyên tâm này.

  2. 60 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới hocdao

    dangthanhha (28-01-2016),DIỆU TÂM (29-01-2016),Diệu Hồng (28-01-2016),Dieu Minh (02-02-2016),dochanh (28-01-2016),Dungnph (29-01-2016),haixuyentb (28-01-2016),hatom (29-01-2016),Hạnh An (29-01-2016),HoangSyHiep (02-04-2016),hoanlinh (24-12-2016),Hoasentrang (28-01-2016),hoatran (01-02-2016),honglien (29-01-2016),HUNGHOANG (11-12-2016),Hương Nhu (29-01-2016),july (29-01-2016),KIM.H.GIANG (05-02-2016),Lê Minh (28-01-2016),Liên Như (29-02-2016),Lobbyvietnam (28-01-2016),longtadinh (29-01-2016),maiha (31-01-2016),manhcao277 (28-01-2016),Mộc Lan (28-01-2016),Minh Toàn (29-01-2016),Nganpham (29-01-2016),Ngô Minh Thành (28-01-2016),Nghệ Linh (31-01-2016),Ngoạn Hiền (01-02-2016),phongha (29-01-2016),Phương Nam (28-01-2016),sau_rungsau (05-02-2016),sol182 (28-01-2016),tamminh (29-01-2016),tanrau (19-06-2016),Thanh Quang (28-01-2016),thanhphong (28-01-2016),THANHTINH (30-01-2016),thanhvinh (29-01-2016),thànhtâm (31-01-2016),theoThầy (28-01-2016),Thiền sư KM (28-01-2016),Thutrang (28-01-2016),tiendung23680 (04-02-2016),Trần Kim Cương (28-01-2016),trungthanh (08-01-2017),tuluyenthantam (30-01-2016),TuMinh (28-01-2016),turaunt (29-01-2016),Vidieu (28-01-2016),xuangiang14 (30-01-2016),youme (28-01-2016),Đào Hương 95 (05-06-2020),Đại Minh (01-02-2016)

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •