Kết quả 1 đến 3 của 3

Hybrid View

  1. #1
    Ngày tham gia
    Dec 2011
    Bài viết
    457
    Cảm ơn!
    4,886
    Thanked 11,224 Times in 458 Posts

    Mặc định

    Cảm xúc không tên trong ngày kỷ niệm Thầy Chu Văn An về trời

    Tôi vốn là người khá lạnh lùng và ít biểu lộ cảm xúc ra bên ngoài. Trong những bài tập của Thầy, rất hạn hữu tôi mới thấy mình có những biểu hiện của sự xúc động, xúc động như gặp lại người quen cũ, ân nhân cũ, Thầy cũ, bạn cũ…Điều ấy thì không xa lạ với các đồng môn trong lớp, tôi đã thấy chị Tamminh và Y Xuân khóc nức nở khi tập Vạn Pháp Tây Sơn Trận, tôi đã chứng kiến Linh Tâm khóc khi nghe thơ ở mộ Thầy Chu Văn An, tôi đã thấy những nụ cười, dòng nước mắt của mẹ tôi khi về Yên Tử, tập Yên Tử Phù Vân Trận Pháp…Với mỗi người đó là khi gặp lại nguồn năng lượng quen thuộc của một thời hoặc mình có liên quan gì trong đó.. nói chung rất khó giải thích.

    Hôm vừa rồi, tôi được cùng lớp tham gia lễ kỷ niệm ngày Thầy Chu Văn An về trời. Đây là 1 vinh dự vô cùng lớn đối với tôi. Trong suốt thời gian tham gia chuẩn bị cùng các anh chị em, tôi cứ bị hồi hộp như sắp sửa có 1 sự việc nào đó... sắp xảy ra vậy. Tôi cũng hơi căng thẳng và lo lắng, tíu tít cùng anh chị em đồng môn chuẩn bị bữa cơm cúng thật chu đáo.

    Khi Thầy khấn mời Thầy Chu Văn An và các vị bề trên, những người Thầy của Thầy về dự lễ, trong lòng tôi đã trào dâng 1 niềm xúc động vô cùng. Chỉ sau khoảng 5 phút, tự dưng tôi bị thổn thức thành tiếng động mặc dù tôi không hề khóc. Tôi cảm giác mình đang đứng ở đâu đó, đang quỳ lạy 1 ai đó, không phải ở trong ngôi nhà chung, không phải nơi tôi đang thiền với các anh chị em đồng môn. Tôi cứ thấy nghẹn trong cổ, trong tim mà không giải thích được. Cảm giác ấy rất lạ, chưa từng xảy ra trước đó, nó khiến tôi hân hoan, nhưng cũng làm cho tôi thấy một nỗi buồn khó tả. Cảm xúc ấy khoảng 2 phút thì hết, tôi vẫn chìm đắm trong những câu thơ của Thầy.

    Buổi lễ kết thúc, tôi không có cảm nhận nhiều như những lần ngồi thiền khác ở đây, nhưng cứ có 1 cái gì đó đọng lại trong lòng tôi, một sự nuối tiếc len lỏi và day dứt mà tôi không hiểu vì sao.

    Đến hôm nay, khi ngồi viết lại những dòng này, trong lòng tôi vẫn vẹn nguyên cảm xúc ấy, một sự bâng khuâng khi gặp lại, sự hối lỗi khi mình làm điều gì đó chưa đúng, sự xúc động khi gặp lại những gì thân thuộc và xưa cũ.

    Tôi thường nhớ lời Thầy, có thể anh chị em đồng môn chúng tôi không chỉ mới gặp nhau ở kiếp này, có thể đã là đồng môn với nhau từ nhiều kiếp trước.. nên vừa gặp nhau mới thấy thân quen tin tưởng. Và cũng có thể trong buổi lễ, 1 khoảng khắc nào đó tôi đã được gặp lại một nguồn năng lượng thân quen xưa cũ…

    Xin ghi lại đây để chia sẻ cùng các anh chị em.
    Đời thay đổi khi ta thay đổi

  2. 48 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Hoasentrang

    dangthanhha (12-01-2016),Diệu Hồng (14-01-2016),dulichkhonggian (12-01-2016),Dungnph (23-01-2016),Hạnh An (13-01-2016),hoasen (14-01-2016),hoatran (13-01-2016),hoatuyet (14-01-2016),honglien (13-01-2016),hongvulien (12-01-2016),Hương Nhu (13-01-2016),Lê Minh (12-01-2016),Liên Như (13-01-2016),Lobbyvietnam (12-01-2016),manhcao277 (12-01-2016),Minh Toàn (12-01-2016),Nganpham (12-01-2016),Ngoạn Hiền (18-01-2016),Nguyễn Thành Công (15-01-2016),NguyetQuangTu (13-01-2016),NHẤT TÂM (12-01-2016),Phương Nam (13-01-2016),tamminh (12-01-2016),tam_thuc (12-01-2016),tanrau (24-09-2016),Thanh Bình (13-01-2016),Thanh Quang (13-01-2016),thanhphong (12-01-2016),thanhvinh (12-01-2016),theoThầy (13-01-2016),Thutrang (12-01-2016),Tieutrucxinh (14-01-2016),trungthanh (12-01-2016),tuluyenthantam (15-01-2016),TuMinh (12-01-2016),turaunt (12-01-2016),Vidieu (12-01-2016),xuangiang14 (13-01-2016),youme (12-01-2016)

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •