Kết quả 1 đến 3 của 3
  1. #1
    FirePhoenix Guest

    Mặc định Ngày giỗ Thầy Chu Văn An và những lời cảm ơn tự tận đáy lòng

    Do ở xa nên tôi không có may mắn được hàng tuần, hàng tháng lên Côn Sơn để chứng kiến việc xây dựng Ngôi nhà chung và góp một phần sức lực ít ỏi vào đó. Tuy nhiên, tôi lại có may mắn là mỗi lần về Nhà thì đều được ở Nhà khá lâu. Lần trước tôi về Nhà còn ngổn ngang sắt thép, xi măng, bụi đất... Lần này tôi về Nhà đã hoàn thành đến 98%. Tôi còn được tham dự lễ giỗ thầy Chu Văn An, một người Thầy mà tôi hằng biết ơn và yêu kính, trong tôi có quá nhiều cảm xúc muốn chia sẻ với mọi người.

    Trước buổi lễ, tôi đã được Thầy mình kể chuyện Thầy sang đền thờ thầy Chu Văn An để xin ý kiến về việc làm giỗ tại Ngôi nhà chung. Thầy dặn Thầy mình là "Nói học trò làm nhiều cỗ vào, ta sẽ mời nhiều người về để chứng kiến việc Ngôi nhà chung đã hoàn thành mà ta có đóng góp một phần trong đó". Nghe cuộc đối thoại giữa hai Thầy thật giản dị, như nói chuyện ở đời thường, qua đó thể hiện sự gần gũi và tình nghĩa sâu sắc giữa hai Thầy, đúng là họ đã là Thầy - Trò từ nhiều kiếp.

    Buổi lễ bắt đầu với lời khấn của Thầy Nguyệt Quang Tử dành cho các bậc sinh thành và các Thầy về để tham dự buổi kỷ niệm Thầy Chu Văn An về trời, qua đó Thầy gửi lời tri ân tới các vị bề trên, đặc biệt tới thầy Chu Văn An. Thầy cũng không quên khẳng định lại quyết tâm của Thầy về việc xây dựng thành công môn phái Khí công Tâm linh thuộc Thiền phái Trúc lâm - Yên Tử.


    Nhạc thiền của buổi lễ hôm nay là thơ, bắt đầu bằng bài thơ Phật tổ giáng lâm... Tiếng thơ cất lên cũng là lúc tôi chìm vào cảm giác rất thanh thản, nửa dưới đầu tôi như phần đế của một quả cầu pha lê gắn liền mà phía trong quả cầu là những vì sao màu trắng bạc, là một vũ trụ thu nhỏ, là năng lượng thanh mát và vô cùng dễ chịu. Tôi cảm nhận được sự dễ chịu đó suốt cho đến lúc gần cuối thì cơ thể bắt đầu thấy nằng nặng, nhất là năng lượng ở hai cánh tay.


    Tôi nhớ lại những kỷ niệm về phượng hoàng. Thực sự có rất nhiều kỷ niệm nhưng gắn liền với thầy Chu Văn An thì có hai việc tôi nhớ nhất. Đó là lần tôi bị đau rất nặng ở trần tục, nguyên nhân hé lộ là phượng hoàng bị yểm bùa. Thầy Nguyệt Quang Tử đưa tôi về núi phượng hoàng, phát hiện ra cả đàn phượng hoàng đều bị thương, trong đó có cả thầy Chu Văn An (Thầy Chu Văn An chính là Ngũ linh và là người đứng đầu Phượng hoàng của giai đoạn trước đây) đang gục xuống bên cạnh giếng nước mắt phượng hoàng. Tôi cũng gục xuống ở đời thực, mùi máu tanh tưởi xông lên tận óc... nhưng tôi biết tôi không đơn độc... Chính Thầy NQT đã ôm lấy Thầy Chu Văn An và chỉ huy cuộc chiến chống lại bọn Tà để cứu đàn phượng hoàng ở đây!
    Lần gần đây nhất tôi về núi Phượng Hoàng ngồi thiền, tôi còn nhớ mãi cảm giác thân thuộc ấy khi tôi ngồi giữa núi rừng vắng lặng nhưng tôi cảm nhận thấy có rất nhiều phượng hoàng đang đứng xung quanh nhìn tôi, tôi thực sự cảm nhận được sự giao thoa năng lượng của đàn phượng hoàng, và hôm ấy cũng chính là hôm mà năng lượng cơ thể tôi thực sự được mang tinh chất phượng hoàng.

    Cả buổi hôm đó tôi nghĩ nhiều về Ngôi nhà chung và những người đã đóng góp dựng xây Ngôi nhà chung. Nhân đây, xin cho tôi với tư cách cá nhân và với tư cách là người của môn phái Khí công tâm linh, được cúi đầu kính gửi tấm lòng tri ân sâu sắc tới các vị bề trên, các bậc sinh thành ra Thầy tôi - Cha tôi, các Thầy trong không gian đã ủng hộ, độ trì, dạy bảo Thầy và học trò xây dựng thành công Ngôi nhà chung Khí công tâm linh thuộc thiền phái Trúc Lâm Yên Tử. Xin cho tôi được gửi lời cảm ơn từ tận đáy lòng tới các anh chị học trò của Thầy Nguyệt Quang Tử trong không gian đã luôn luôn ở bên Thầy, thực hiện những việc Thầy chỉ đạo, giúp Thầy làm rất nhiều việc bằng tất cả tâm huyết và tình Thầy trò sâu đậm. Xin cho tôi gửi lời cảm ơn sâu sắc nhất tới những tấm lòng chân thành của người trần tục không thuộc môn phái Khí công tâm linh và tất cả những người thuộc môn phái đã đóng góp tiền của, công sức... vào việc xây dựng Ngôi nhà chung Khí công tâm linh. Qua đây, tôi cũng muốn gửi lời cảm ơn tới anh Kiên Cường (cùng với chị Bảo Châu và cháu Chích Bông), tới anh Hoàn Linh (và gia đình ở xa), anh Sáu Rừng Sâu, chú Thuận Tâm, chú Trần Thuận... những người đã trực tiếp ăn ở và làm việc như những người thợ tại Ngôi nhà chung và tất cả những anh chị em đã góp công sức cho từng viên gạch, từng thanh gỗ của Ngôi nhà chung của chúng ta được cất lên khang trang, đẹp đẽ. Công việc xây dựng vất vả gian nan đã hoàn thành, từ nay chúng ta không chỉ có một nơi linh thiêng ở trong lòng để hướng tới, mà chúng ta đã có một nơi chốn hiện hữu linh thiêng để thờ phụng, để tu luyện, để đoàn kết gắn bó, để tiếp thêm năng lượng trên con đường đời - đạo song tu. Công sức mồ hôi, tấm lòng và tình cảm của chúng ta đã và đang dành cho nơi ấy chính là việc thiện rất ý nghĩa và đáng ghi nhớ trong kiếp sống này!

    Các cụ xưa vẫn nói "thờ thì dễ, giữ lễ mới khó". Tôi mong nhà thờ đã xây lên rồi, sẽ trường tồn cùng với thời gian cũng như ý chí và niềm tin của chúng ta dành cho môn phái Khí công tâm linh sẽ sắt son theo năm tháng.

    Lần sửa cuối bởi FirePhoenix, ngày 14-01-2016 lúc 10:48.

  2. 66 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới FirePhoenix

    dangthanhha (12-01-2016),DIỆU TÂM (15-01-2016),Diệu Hồng (11-01-2016),dulichkhonggian (12-01-2016),Dungnph (10-01-2016),haixuyentb (10-01-2016),Hạnh An (10-01-2016),HoangSyHiep (13-01-2016),hoasen (14-01-2016),Hoasentrang (10-01-2016),hoatran (11-01-2016),hoatuyet (10-01-2016),hocdao (10-01-2016),honglien (11-01-2016),hongvulien (10-01-2016),Hương Nhu (11-01-2016),kiencuong304 (12-01-2016),Lê Minh (10-01-2016),Liên Như (11-01-2016),LinhTâm (10-01-2016),Lobbyvietnam (10-01-2016),longtadinh (10-01-2016),maiha (10-01-2016),manhcao277 (10-01-2016),manhtuongngo (10-01-2016),Mộc Lan (12-01-2016),Minh Toàn (10-01-2016),Nganpham (10-01-2016),nganuoc (10-01-2016),Ngọc Vân (07-07-2016),Nghệ Linh (11-01-2016),Ngoạn Hiền (13-01-2016),Nguyễn Thành Công (15-01-2016),NguyetQuangTu (10-01-2016),NHẤT TÂM (12-01-2016),PhongThuyGia (11-01-2016),Phương Nam (11-01-2016),tamminh (11-01-2016),tam_thuc (10-01-2016),tanrau (24-09-2016),Thanh Bình (11-01-2016),Thanh Quang (11-01-2016),thanhphong (10-01-2016),THANHTINH (11-01-2016),thanhvinh (10-01-2016),theoThầy (10-01-2016),Thiền sư KM (10-01-2016),Tieutrucxinh (10-01-2016),tranquang1510 (10-01-2016),Trần Kim Cương (11-01-2016),trungthanh (11-01-2016),tuluyenthantam (11-01-2016),TuMinh (10-01-2016),turaunt (11-01-2016),Vidieu (11-01-2016),xuangiang14 (13-01-2016),youme (10-01-2016),Đại Minh (11-01-2016),ĐINHQUANG HIỆP (11-01-2016)

  3. #2
    Ngày tham gia
    Dec 2011
    Bài viết
    457
    Cảm ơn!
    4,886
    Thanked 11,224 Times in 458 Posts

    Mặc định

    Cảm xúc không tên trong ngày kỷ niệm Thầy Chu Văn An về trời

    Tôi vốn là người khá lạnh lùng và ít biểu lộ cảm xúc ra bên ngoài. Trong những bài tập của Thầy, rất hạn hữu tôi mới thấy mình có những biểu hiện của sự xúc động, xúc động như gặp lại người quen cũ, ân nhân cũ, Thầy cũ, bạn cũ…Điều ấy thì không xa lạ với các đồng môn trong lớp, tôi đã thấy chị Tamminh và Y Xuân khóc nức nở khi tập Vạn Pháp Tây Sơn Trận, tôi đã chứng kiến Linh Tâm khóc khi nghe thơ ở mộ Thầy Chu Văn An, tôi đã thấy những nụ cười, dòng nước mắt của mẹ tôi khi về Yên Tử, tập Yên Tử Phù Vân Trận Pháp…Với mỗi người đó là khi gặp lại nguồn năng lượng quen thuộc của một thời hoặc mình có liên quan gì trong đó.. nói chung rất khó giải thích.

    Hôm vừa rồi, tôi được cùng lớp tham gia lễ kỷ niệm ngày Thầy Chu Văn An về trời. Đây là 1 vinh dự vô cùng lớn đối với tôi. Trong suốt thời gian tham gia chuẩn bị cùng các anh chị em, tôi cứ bị hồi hộp như sắp sửa có 1 sự việc nào đó... sắp xảy ra vậy. Tôi cũng hơi căng thẳng và lo lắng, tíu tít cùng anh chị em đồng môn chuẩn bị bữa cơm cúng thật chu đáo.

    Khi Thầy khấn mời Thầy Chu Văn An và các vị bề trên, những người Thầy của Thầy về dự lễ, trong lòng tôi đã trào dâng 1 niềm xúc động vô cùng. Chỉ sau khoảng 5 phút, tự dưng tôi bị thổn thức thành tiếng động mặc dù tôi không hề khóc. Tôi cảm giác mình đang đứng ở đâu đó, đang quỳ lạy 1 ai đó, không phải ở trong ngôi nhà chung, không phải nơi tôi đang thiền với các anh chị em đồng môn. Tôi cứ thấy nghẹn trong cổ, trong tim mà không giải thích được. Cảm giác ấy rất lạ, chưa từng xảy ra trước đó, nó khiến tôi hân hoan, nhưng cũng làm cho tôi thấy một nỗi buồn khó tả. Cảm xúc ấy khoảng 2 phút thì hết, tôi vẫn chìm đắm trong những câu thơ của Thầy.

    Buổi lễ kết thúc, tôi không có cảm nhận nhiều như những lần ngồi thiền khác ở đây, nhưng cứ có 1 cái gì đó đọng lại trong lòng tôi, một sự nuối tiếc len lỏi và day dứt mà tôi không hiểu vì sao.

    Đến hôm nay, khi ngồi viết lại những dòng này, trong lòng tôi vẫn vẹn nguyên cảm xúc ấy, một sự bâng khuâng khi gặp lại, sự hối lỗi khi mình làm điều gì đó chưa đúng, sự xúc động khi gặp lại những gì thân thuộc và xưa cũ.

    Tôi thường nhớ lời Thầy, có thể anh chị em đồng môn chúng tôi không chỉ mới gặp nhau ở kiếp này, có thể đã là đồng môn với nhau từ nhiều kiếp trước.. nên vừa gặp nhau mới thấy thân quen tin tưởng. Và cũng có thể trong buổi lễ, 1 khoảng khắc nào đó tôi đã được gặp lại một nguồn năng lượng thân quen xưa cũ…

    Xin ghi lại đây để chia sẻ cùng các anh chị em.
    Đời thay đổi khi ta thay đổi

  4. 48 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Hoasentrang

    dangthanhha (12-01-2016),Diệu Hồng (14-01-2016),dulichkhonggian (12-01-2016),Dungnph (23-01-2016),Hạnh An (13-01-2016),hoasen (14-01-2016),hoatran (13-01-2016),hoatuyet (14-01-2016),honglien (13-01-2016),hongvulien (12-01-2016),Hương Nhu (13-01-2016),Lê Minh (12-01-2016),Liên Như (13-01-2016),Lobbyvietnam (12-01-2016),manhcao277 (12-01-2016),Minh Toàn (12-01-2016),Nganpham (12-01-2016),Ngoạn Hiền (18-01-2016),Nguyễn Thành Công (15-01-2016),NguyetQuangTu (13-01-2016),NHẤT TÂM (12-01-2016),Phương Nam (13-01-2016),tamminh (12-01-2016),tam_thuc (12-01-2016),tanrau (24-09-2016),Thanh Bình (13-01-2016),Thanh Quang (13-01-2016),thanhphong (12-01-2016),thanhvinh (12-01-2016),theoThầy (13-01-2016),Thutrang (12-01-2016),Tieutrucxinh (14-01-2016),trungthanh (12-01-2016),tuluyenthantam (15-01-2016),TuMinh (12-01-2016),turaunt (12-01-2016),Vidieu (12-01-2016),xuangiang14 (13-01-2016),youme (12-01-2016)

  5. #3
    Ngày tham gia
    Oct 2013
    Đang ở
    Hà Nội
    Bài viết
    166
    Cảm ơn!
    4,389
    Thanked 4,578 Times in 165 Posts

    Mặc định

    Thầy Chu Văn An (1292 – 1370) Tên thật là Chu An, hiệu là Tiều Ẩn, tên chữ là Linh Triệt, là một nhà giáo, thầy thuốc, đại quan nhà Trần trong lịch sử Việt nam, được phong tước Văn Trinh Công nên đời sau quen gọi là Chu Văn An. Khi nói về Thầy ai cũng 1 lòng ngưỡng mộ, ví Thầy là một bậc hiền nho, một tấm gương tiết tháo, suốt đời không màng danh lợi. Thầy có công lớn trong việc truyền bá, giáo dục tư tưởng đạo đức Khổng giáo…
    Ngày 05/01/2016 ( tức ngày 26/11 âm lịch năm Ất Mùi), tại Ngôi nhà chung Khí công Tâm Linh tại Linh địa Côn Sơn, Thầy Nguyệt Quang Tử đã long trọng tổ chức kỷ niệm ngày Thầy Chu Văn An về trời. Mọi thứ cần thiết cho buổi lễ đã hoàn thành. Trong không khí trang nghiêm, thành kính, Thầy Nguyệt Quanq Tử thắp nhang và khấn mời các bậc sinh thành, các Thầy về tham dự buổi kỷ niệm Thầy Chu Văn An về trời. Chúng tôi ai nấy đều chắp tay kính cẩn tâm niệm, tôi tâm niệm xin được các Thầy chỉ dạy dẫn dắt tôi luôn đi trong chính đạo, trở thành người tốt, ngày càng hoàn thiện bản thân để xứng đáng là học trò của thiền phái trúc lâm – Yên Tử.



    Nguồn ảnh Hiệpqf3

    Sau khi làm lễ xong Thầy NQT cho tất cả học trò chúng tôi ngồi thiền, lần này là thiền bằng thơ. Tôi tâm niệm xin Thầy và các cụ bề trên chữa bệnh cho tôi, nhất là bệnh mắt ( Vì trước đó 1 tuần mắt tôi có hiện tượng bị méo hình khi xem ti vi). Tuy tôi không có cảm nhận nhiều, nhưng tôi cảm thấy nhẹ nhõm người, đến gần cuối bài tôi thấy sáng choang cả căn phòng với những đốm sáng li ti, có cái gì đấy làm tôi rất vui.



    Sau khi kết thúc bài thiền chúng tôi được nghe Thầy kể những câu chuyện Thầy được các cụ bề trên dạy bảo thế nào, và tôi nhớ nhất câu Thầy nói: “ Thầy chỉ được các cụ dạy có 1 lần, thậm trí chỉ được nhìn và tự hiểu, còn chúng tôi thì Thầy dạy mãi mà vẫn không nhớ, không làm được. Nghe đến đây, tôi thấy buồn quá. Nhưng có phải ai cũng có được cái đầu” siêu phàm” như Thầy được chứ, Thầy đừng buồn chúng con Thầy nhé. Chúng con sẽ cố gắng hết sức để không phụ công dậy bảo của Thầy.
    Sau đó, tôi còn được Thầy chữa bệnh mắt cho tôi nữa, đến nay mắt tôi đã trở lại bình thường.
    Con xin cảm ơn các Thầy thật nhiều. Công ơn này chúng con xin ghi lòng tạc dạ
    Vô minh che mờ trí tuệ, giác ngộ khai sáng nhãn tâm!

  6. 28 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Thanh Bình

    Diệu Hồng (14-01-2016),Dungnph (23-01-2016),Hạnh An (14-01-2016),HoangSyHiep (13-01-2016),hoasen (14-01-2016),Hoasentrang (13-01-2016),hoatran (13-01-2016),hoatuyet (14-01-2016),honglien (14-01-2016),Hương Nhu (14-01-2016),Lê Minh (13-01-2016),Liên Như (14-01-2016),manhcao277 (13-01-2016),Minh Toàn (13-01-2016),Nganpham (13-01-2016),Phương Nam (13-01-2016),tanrau (24-09-2016),Thanh Quang (19-01-2016),theoThầy (13-01-2016),Thutrang (14-01-2016),Tieutrucxinh (14-01-2016),trungthanh (14-01-2016),tuluyenthantam (15-01-2016),TuMinh (13-01-2016),Vidieu (14-01-2016),youme (14-01-2016)

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •