Kết quả 1 đến 3 của 3
Chủ đề: Bữa sáng vui vẻ!
Threaded View
-
27-12-2015, 16:36 #2
Học trò
- Ngày tham gia
- Jul 2013
- Bài viết
- 122
- Cảm ơn!
- 3,799
- Thanked 3,080 Times in 122 Posts
Bài học về sự bù đắp và sự buông bỏ
Lại nói thêm một chút về bữa sáng chủ nhật hôm đó, không hiểu sao tôi lại liên tưởng đến câu chuyện mà Thầy đã kể tối hôm trước cho chúng tôi nghe. Nhưng nếu con sai con xin Thầy thứ lỗi! Thầy đã kể về một người mẹ có hai đứa con và trong hai đứa con ấy bao giờ cũng có đứa mà người mẹ quý hơn và đi đâu cũng muốn gọi nó đi cùng, đứa còn lại tuy không được người mẹ gọi đi bất kỳ đâu nhưng đổi lại lại có được những thứ đẹp hơn so với người con kia …! Hôm đó, là lần đầu tiên con được vinh dự ngồi cùng bàn ăn với Thầy và các chị em khác. Và con thấy Thầy đã “làm phép” trên rổ rau sống rồi Thầy chỉ xuống bàn nói đùa đấy vi khuẩn nó nhảy hết xuống bàn rồi đấy. Trong bữa ăn ấy, cả con , youme và jbr2009 thì khen ngon rối rít còn Khánh Ly thì bảo không ngon. Thực sự lúc đó con không nghĩ gì cả nhưng về sau con cứ thắc mắc tại sao lại như vậy? phải chăng chỉ đơn thuần là khẩu vị mỗi người khác nhau? Hay là do con cứ tự suy diễn lung tung? Nhưng dù thế nào con cũng đã có được câu trả lời cho điều mà con từ lâu đã băn khoăn trong lòng.
Trong cuộc sống, nhiều khi những điều mà mình cần thì không thể có được còn những điều mình không cần thì lại có được. Cho nên, đôi lúc bản thân con mới xảy ra trạng thái tâm lí, bất cần với những thứ mình không cần mà có và “thèm khát” với những thứ mình không có nhưng rất cần! Lại ngẫm về hai đứa con và người mẹ trong câu chuyện Thầy kể. Dù đứa con ở vị trí nào trong lòng người mẹ ấy đi chăng nữa thì đều có cái được và cái mất. Điều này cũng có thể lý giải một điều, không ai có tất cả mọi thứ và cũng không ai mất đi tất cả mọi thứ. Chỉ có điều, được gì và mất gì là tùy duyên của mỗi người…! Cả hai đứa con đều được người mẹ yêu thương nhưng khác nhau ở mức độ và cách thức. Nếu cả hai đứa con ấy đều chấp nhận cái mà mình đang có hoặc có được mà quên đi cái không thể có được thì mọi việc sẽ êm xuôi. Nhưng bản chất của con người vốn tham lam, vị kỷ nên cái gì cũng muốn có thì sẽ phải làm như thế nào? Bài học về sự buông bỏ luôn được đưa ra vào lúc này nhưng làm thế nào để buông bỏ thì không phải ai cũng có thể làm ngay được, thậm chí có khi phải tu luyện qua rất nhiều kiếp người mới có thể rũ bỏ dần được. Thầy cũng đã dạy, cái gì cũng buông bỏ thì cũng không tốt, mà cái gì cần buông bỏ mới buông bỏ và còn giỏi hơn nữa là chỉ buông mà không bỏ.
Thầy ạ, mặc dù hiểu là như vậy nhưng con tự nhận mình chưa thể buông bỏ nhiều điều trong cuộc sống mà con rất cần nhưng không thể có được. Có lẽ vì vậy mà tâm trí con vẫn còn rất nặng nề, mệt mỏi, cảm thấy không có lối thoát có lẽ nó đã chứa đầy những vẩn đục, những khí xấu do tích tụ những năng lượng suy nghĩ tiêu cực lâu ngày. Con chỉ mong con sớm giác ngộ được bài học về sự buông bỏ của Thầy để có thể cảm nhận về cuộc đời một cách nhẹ nhàng và thanh thản hơn.
-
29 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới hoatran
Hạnh An (28-12-2015),HoangSyHiep (31-12-2015),Hoasentrang (28-12-2015),hoatuyet (28-12-2015),Hương Nhu (28-12-2015),LinhTâm (29-12-2015),manhcao277 (27-12-2015),newebook (29-12-2015),Nganpham (30-12-2015),Ngô Minh Thành (28-12-2015),PhongThuyGia (28-12-2015),Phương Nam (28-12-2015),Tamhuongthien (30-12-2015),tamminh (28-12-2015),Thanh Quang (28-12-2015),thanhphong (28-12-2015),theoThầy (28-12-2015),Thutrang (28-12-2015),tiendung23680 (31-12-2015),Tieutrucxinh (31-12-2015),trungthanh (28-12-2015),tuluyenthantam (30-12-2015),TuMinh (30-12-2015),Vidieu (28-12-2015),xuangiang14 (28-12-2015),youme (28-12-2015)