Chuyến đi Côn Sơn lần này đã để lại cho tôi nhiều niềm vui và nhiều cảm xúc, chuyến đi này nhiệm vụ chính của mọi người là cùng nhau trồng những cây hoa đẹp nhất ý nghĩa nhất cho khu vườn Nguyệt Quang của ngôi nhà KCTL. Sau một ngày làm việc vất vả, buổi tối mọi người cùng trở về ngôi nhà KCTL cùng nhau trò chuyện và ngắm nghía thành quả của một ngày lao động. Ai ai cũng vui mừng vì đã trồng được những cây hoa đẹp nhất ý nghĩa nhất cho khu vườn, mỗi cây hoa đều mang những ý nghĩa riêng cũng như tấm lòng và tình cảm của người trồng muốn đóng góp cho khu vườn NQ và ngôi nhà KCTL.


MỌI NGƯỜI TRỒNG CÂY TẠI VƯỜN NGUYỆT QUANG
( Ảnh: Anh Hanhthong)

Mỗi lần được đứng dưới ngôi nhà KCTL tôi đều có một cảm xúc rất đặc biệt, cơ thể tôi cảm thấy rất dễ chịu và thoải mái. Đặc biệt lần này khu vườn đã có nhiều loài hoa, nhiều loại cây được trồng làm cho tôi tưởng tượng đến một khu vườn trong chuyện cổ tích vậy. Tuy ngôi nhà KCTL đang trong quá trình hoàn thiện phần thực nhưng phần Linh Thầy và các cụ đã xây dựng rất nhiều điều tuyệt vời cho ngôi nhà với mong muốn ngôi nhà sẽ là nơi tốt nhất để chữa bệnh và tập luyện KCTL.

Sau khi mọi người cùng nhau trò chuyện trong lòng chúng tôi ai cũng muốn được ngồi Thiền tại chính ngôi nhà KCTL, dường như Thầy luôn hiểu được chúng tôi nên Thầy đã dành cho chúng tôi một món quà, chúng tôi được Thầy cho luyện “ Ngũ Linh Trận Pháp”, đây là lần đầu tiên tôi được luyện trận và cũng là luyện trên mảnh đất của ngôi nhà KCTL nơi hội tụ của 5 mạch khí nên tôi vô cùng xúc động và hồi hộp.

Trong khi mọi người đang ổn định để vào bài luyện tôi cũng sắp xếp lại chỗ ngồi sao cho thoải mái nhất, tôi bắt đầu thả lỏng cơ thể , mắt nhắm và bỏ mọi suy nghĩ không cần thiết ra ngoài. Khi luyện NLTP này tôi có nhiều cảm nhận trên cơ thể, lúc giai đoạn đầu của NLTP tôi cảm nhận thấy cơ thể tôi lúc này có cả chỗ khí nóng, khí lạnh lạnh, khí lạnh được đẩy ra ngoài chạy dọc theo hai cánh tay của tôi, có những lúc những luồng khí này chạy ra mạnh làm cánh tay tôi tê buốt chạy dọc xuống tận lòng bàn tay, các ngón tay thì căng cứng tê tê. Một lúc sau tôi lại cảm nhận được phía bên trong bàn tay của tôi nóng ran lên, nhưng mặt mu bàn tay đặt trên đùi thì khí lạnh vẫn chạy ra ngoài. Cũng trong giai đoạn đầu của bài luyện khu vực đầu và bách hội của tôi cứ giật nháy nháy liên tục, tôi cảm nhận được những luồng khí chạy từ đầu theo bách hội đi ra ngoài.

Đến giai đoạn giữa của bài luyện, cánh tay của tôi không còn lạnh buốt nữa mà chỉ là những luồng khí lạnh nhẹ nhẹ chạy ra ngoài, hai bàn tay của tôi cũng không còn cảm giác một nửa nóng ran và nửa lạnh nữa mà hai bàn tay tôi cảm nhận được ấm ấm lên. Cũng từ giai đoạn giữa bài luyện khu vực đầu và bách hội không còn giật nhiều nữa, cơ thể tôi thấy bắt đầu nhẹ nhàng và du dương theo tiếng nhạc thiền đến cuối bài luyện.
Cuối bài luyện tôi cảm thấy cơ thể thoải mái, nhẹ nhàng, đầu óc thật thoải mái. Sau khi kết thúc bài luyện tôi đã cảm ơn Thầy và các cụ bề trên đã giúp đỡ và dành tặng món quà tuyệt vời này.

Chuyến đi về Côn Sơn lần này để lại trong tôi nhiều kỷ niệm và cảm xúc đặc biệt, tuy đã trở về Hà Nội nhưng dường như trong tôi những cảm xúc về việc trồng cây và những giây phút mọi người cùng nhau cố gắng hoàn thành những nhiệm vụ được giao tôi càng thấy tự hào và xúc động.