Trang 2 của 3 Đầu tiênĐầu tiên 123 CuốiCuối
Kết quả 11 đến 20 của 22

Hybrid View

  1. #1
    Ngày tham gia
    Aug 2012
    Bài viết
    365
    Cảm ơn!
    7,109
    Thanked 9,187 Times in 362 Posts

    Mặc định

    Là người Việt Nam, đặc biệt là lớn lên ở vùng nông thôn nên hình ảnh cây cau, giàn trầu đã gắn liền với Vidieu từ tấm bé. Ngày ngày, vẫn nhìn thấy bà bổ cau, têm trầu; ông thì lấy mo cau làm quạt. Nhà nhà đều có hàng cau đu đưa trước sân nhà. Vẫn còn âm vang đâu đây câu thơ của nhà thơ Nguyễn Khuyến:

    "Kiếm một cơi trầu sang biếu cụ
    Xin đôi câu đối để mừng ông.
    "

    Tàu lá cau gắn vào thân cau dùng để hứng những giọt nước mưa ngọt ngào, mát mẻ, trong lành góp phần cho cốc nước chè xanh thêm thơm ngon dâng lên Thầy. Thân cau chính là nơi lý tưởng dùng để gắn những giỏ lan đủ màu sắc. Hai cây cau cách nhau một khoảng cách vừa phải có thể mắc chiếc võng đu đưa nâng giấc ngủ cho Thầy mỗi ngày hè.

    Hoa cau với vẻ đẹp thánh thiện và linh thiêng, khi hoa nở tỏa mùi hương thoang thoảng ngọt ngào đã mang nặng tình người từ bao đời nay.
    Hoa cau được nở vào cuối xuân đầu mùa hạ, có hàng trăm cánh vươn dài, nối kết nhau thành những chùm hoa tuyệt. Hương vị thơm dịu ngọt ngào của hoa cau như muốn níu giữ chân ai ở lại. Hoa cau đặc biệt hơn các loài hoa khác ở chỗ hoa chỉ có nở chứ không có ngày tàn mà chỉ chờ đến ngày kết thành quả.


    Với hoa cau khi vừa nở màu trắng trông tựa như ngà hay màu vàng nõn nà óng ả, sau đó theo thời gian sẽ được chuyển dần sang màu xanh đậm thành những quả cau lớn dần cho đến tận mùa đông thì có thể hái quả.
    Với người Việt Nam, trầu cau vừa là biểu hiện của phong cách, vừa là thể hiện tình cảm dân tộc độc đáo.
    Tục ngữ Việt có câu:

    Miếng trầu là đầu câu chuyện

    Với thôn dân Việt Nam, miếng trầu thắm têm vôi nồng cùng cau bổ tám bổ tư , vỏ chay rể quạch luôn là sự bắt đầu, sự khơi mở tình cảm. Miếng trầu làm người với người gần gũi, cởi mở với nhau hơn. Và với các nam nữ thanh niên xưa thì miếng trầu là cội nguồn để bắt đầu tình yêu, bắt đầu câu hát, để vào với hội làng hội nước.

    (Trầu têm cánh phượng)

    Khắp xứ sở Việt Nam đâu đâu cũng thấy hàng cau phía trước nhà, bên bể nước mưa và
    đâu đâu cũng thấy giàn trầu nơi mỗi căn nhà vùng thôn dã. Cây cau thẳng, dây trầu mềm luôn là biểu hiện của sự thái bình.,


    Trầu cau gắn liền với sinh hoạt của nông thôn ta chặt chẽ và lâu đời vì sách xưa ghi: "Ăn trầu làm thơm miệng, hạ khí, tiêu cơm".
    Trầu dùng tiếp khách hàng ngày, như bát chè xanh, như điếu thuốc lào. Xuân đến, Tết về, trầu cau còn là quà tặng.
    Trầu làm sính lễ trong đám hỏi, trầu thay cho thiệp báo, thiệp mời trước ngày hôn lễ, trầu có mặt trong mỗi cuộc vui buồn của làng quê.
    Ngoài ra, trầu cau còn là đồ cúng lễ, ngày giỗ để tưởng nhớ tổ tiên, để ghi nhớ công ơn nuôi nấng sinh thành của ông bà cha mẹ đã khuất bóng

    Trước - nay, trầu cau được xem như một hiện tượng văn hóa truyền tải những triết lý nhân sinh. Về lịch sử, truyện Trầu cau là một dấu mốc đánh dấu sự thay đổi từ thời kỳ mẫu hệ sang phụ hệ, chấm dứt chuyện hôn nhân sóng ba, một vợ hai chồng (Sự tích ông đồ rau) để đi đến hôn nhân một vợ một chồng. Về đạo lý, sự chung thủy thể hiện nguyên lý Nguyên nhất – Cây vũ trụ. Cây cau là cây có trục thẳng đứng tập hợp các đốt nối tiếp thể hiện sự phát triển tiếp nối, vĩnh cửu. Nhiều đốt trong trục thẳng đứng cũng thể hiện cuộc sống có cái nguyên nhất nhưng cũng có sự phân đoạn. Đó là triết lý Việt tạo ra một lẽ sống, một nhân sinh quan, một bước đi trong cái mênh mông của thời gian, của cuộc sống.

    Trầu cau cũng thể hiện quan niệm về triết lý luân hồi, sự xoay vần của tạo hóa, sự biến chuyển, xê dịch từ trạng thái này sang trạng thái khác của sự sống. Ở câu chuyện Tấm Cám, vòng tròn luân hồi và luật nhân quả dù chỉ là một truyền thuyết văn học nhưng lại hướng tới cái vĩnh hằng, sự bất diệt, mạnh mẽ đến mức nàng Tấm nhờ có miếng trầu mà được đoàn tụ với chồng. Chính những điều đó đã khiến cho tục ăn trầu của dân cư Việt thăng hoa, trở thành một mỹ tục mang tính đặc thù của một nền văn minh nông nghiệp.

    Tục ăn trầu còn tiềm ẩn một triết lý về sự hòa hợp Âm – Dương. Cây cau vốn cao, thẳng đứng là biểu tượng của sự hướng dương, vôi là đá, hình phẳng là biểu tượng của âm. Miếng trầu có cái tươi ngọt từ hạt cau, cái cay của lá trầu, cái nồng nàn của vôi, cái bùi, chát của rễ…tất cả tạo nên một chất kích thích làm cho thơm miệng, đỏ môi và khuôn mặt người ăn trầu bừng bừng, hơi la đà, hưng phấn như một chút men rượu. Ăn trầu có nhai mà không nuốt, nó không thuộc loại ăn, không thuộc loại uống, cũng không thuộc loại hút, nó thể hiện một sự linh hoạt hiếm thấy trong ẩm thực và đặc biệt hơn, trầu cau đã trở thành một biểu tượng văn hóa, chuyển tải nhiều thông điệp của đời sống tâm linh.


    Trong văn hóa phương Đông nói chung và Việt Nam nói riêng, hòa hợp Âm- Dương là một hướng tới của sự phát triển bền vững. Vì lẽ đó, ở không gian hoàn thiện của một ngôi nhà tại các làng quê Việt Nam, phía trước sân nhà bao giờ cũng là hàng cau và giàn trầu (trước cau, sau chuối). Trầu cau đứng đó mang bao ý nghĩa tâm linh, minh chứng cho một gia đình viên mãn và vững bền.

    Vào những thế kỷ trước, khi người Trung Quốc còn đô hộ nước ta, người Việt đã từng lấy tục để tóc ngắn nhuộm răng đen và ăn trầu làm tiêu chí để phân biệt với người Trung Quốc. Ăn trầu với răng đen đã là một nét văn hóa gắn người Việt với nền văn minh Nam Á và Nam Đảo mà hơn một nghìn năm Bắc thuộc vẫn không thể xóa bỏ nổi. Ấy là vì, một cư dân, một dân tộc qua hàng nghìn năm đã “điều chế” được một hệ thống ứng xử vô cùng linh hoạt, lịch sự, sâu sắc và thiêng liêng qua triết lý trầu cau, qua tâm linh gửi gắm ở trầu cau.

    Từ quả cau lá trầu bình dị, khi được têm cánh phượng đã thổi vào đó ước mơ cho đất nước Việt Nam ta từ đất nước còn đang phát triển sẽ hóa rồng hóa phượng và trường tồn./.

  2. 30 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Vidieu

    dangthanhha (30-12-2014),DIỆU TÂM (30-12-2014),Diệu Hồng (30-12-2014),Dieu Minh (01-01-2015),ducdokieu (31-12-2014),hoatuyet (30-12-2014),lê chí công (30-12-2014),Liên Như (31-12-2014),manhtuongngo (30-12-2014),Mộc Lan (30-12-2014),Minh Toàn (11-02-2015),Nganpham (30-12-2014),nganuoc (30-12-2014),NhuMai (29-12-2014),Phương Nam (30-12-2014),Tamhuongthien (30-12-2014),Thanh Bình (30-12-2014),THANHTINH (30-12-2014),thànhtâm (30-12-2014),theoThầy (01-01-2015),Thien Nghia (30-12-2014),Tieutrucxinh (07-01-2015),TuMinh (30-12-2014),xuangiang14 (03-01-2015),youme (30-12-2014),Đại Minh (30-12-2014)

  3. #2
    Ngày tham gia
    Jul 2012
    Đang ở
    Hà Nội
    Bài viết
    134
    Cảm ơn!
    5,258
    Thanked 3,783 Times in 132 Posts

    Mặc định Đôi điều về loài Mai tứ quý

    Bài viết đã tham khảo thông tin, hình ảnh từ một số trang Web sau:

    http://vi.wikipedia.org/wiki/Mai_t%E1%BB%A9_qu%C3%BD http://cayhoacanh.com/cay-mai-tu-quy http://www.vanchuongviet.org/index.p...etail&id=11548
    http://ngominh.vnweblogs.com/post/2246/123234
    http://www.erct.com/2-ThoVan/VuQuyen/Mai_Tu_Quy.htm


    Mai tứ quý (Ochna serrulata/Ochna atropurpurea)là một loại hoa mai thuộc chi Ochna của họ Ochnaceae. Khi nở lần đầu, Mai tứ quý có 5 cánh mầu vàng nhưng thường được liệt vào loại hoa đỏ vì khi tàn, các cánh hoa rơi rụng rồi năm đài hoa đổi thành mầu đỏ, úp lại ôm lấy nhụy, trông giống như nụ hoa vừa nhú. Nhụy bên trong kết hạt rồi hạt to dần, đẩy 5 đài hoa bung ra trông như hoa mai đỏ vừa nở. Hạt ở giữa các cánh hoa có mầu xanh khi còn non và đổi sang mầu đen khi già. Vì vậy, mai tứ quý cũng được gọi là nhị độ mai, tức mai nở hai lần, trước vàng sau đỏ. Loại mai này được nhiều người ưa chuộng vì nở hoa quanh năm nên mới gọi là mai tứ quý (xuân, hạ, thu, đông đều trổ hoa).
    [/FONT][/COLOR][/I]Mai tứ quý Việt Nam cao khoảng 2-3m, còn những loài mai tứ quý ở Thái Lan và một số nước khác thuộc châu Á thì có thể cao đến 8m, hoa có đường kính khoảng 4 cm. Cây ra hoa từ tháng 2 đến tháng 5 dương lịch, có trái từ tháng 4 đến tháng 6. Người ta có thể nhân giống mai tứ quý bằng hạt, chiết cành hoặc giâm cành. Mai tứ quý thân sần sùi và đen, có cây phát triển rất to và cao. Càng lâu năm nhìn nó càng cổ kính và chắc chắn.

    Mai tứ quý Việt Nam thường có hai tầng cánh, còn mai tứ quý nước ngoài chỉ có một tầng cánh, lá màu xanh đậm. Chúng sống trong môi trường có độ ẩm vừa phải, đất nhiều mùn và có ánh sáng từ 30 đến 50%. Người nước ngoài thường gọi mai tứ quý là "cây chuột Mickey" (Mickey-mouse plants), vì họ liên tưởng đài hoa đỏ và trái đen giống như gương mặt của chú chuột hoạt hình nổi tiếng này.

    Mickey Mouse Plant

    [/CENTER]
    Mai tứ quý là loại cây trồng làm cảnh, lá xanh quanh năm, rất ít bị sâu bênh, vừa chịu nắng tốt lại có thể sống được nơi ít nắng và có thể xén cành để tạo thành hình cầu, hình nón, hình chóp hoặc để tự nhiên. Đây là loại cây có sức sống tốt, thích hợp trồng trang trí sân vườn nơi công cộng cũng như tư gia. Mai tứ quý vừa là loại cây trồng trang trí nhưng khi trồng lâu năm sẽ trở thành mai cổ thụ có giá trị.


    Về ý nghĩa:

    Mai là biểu tượng của sự may mắn, tốt đẹp, một sự khởi đầu hoàn hảo và thịnh vượng cho một năm mới. Hoa mai còn có ý nghĩa xua đuổi những điều xấu xa, không tốt đẹp cho một năm luôn được bình an, hanh thông và phát đạt.

    Trong quan niệm của người phương Đông, bộ tứ là biểu hiện của sự đầy đủ, vững chắc, vĩnh cửu, hạnh phúc. Có thể kể đến 2 bộ tiêu biểu:

    Tùng-Cúc- Trúc-Mai là một trong những bộ tranh tứ quý đẹp, mang nhiều ý nghĩa phong thủy và được nhiều người yêu thích

    Mai – Lan – Cúc - Trúc thường được gộp chung thành một cụm, xem như biểu tượng của bậc quân tử, nên cũng được gọi là «tứ quân tử» (bốn người quân tử).

    Theo quan niệm của người xưa, Mai là một trong “tuế hàn tam hữu” (ba người bạn trong cơn giá rét) gồm Tùng, Trúc và Mai, tượng trưng cho đức tính cao thượng trong sạch, luôn giữ tròn khí tiết của bậc chính nhân quân tử. Bởi vào ngày đông tháng giá, trong khi các loài cây khác đều rụng lá khô cằn thì riêng tùng vẫn xanh, trúc vẫn tươi và mai vẫn nở hoa. Tính chịu lạnh của Tùng, Trúc, Mai tượng trưng đức tính nhẫn nại của người quân tử, tự cường mãi không thôi, luôn trau dồi tài đức trước nghịch cảnh cuộc đời. Hoa mai nở cuối tháng chạp đầu tháng giêng âm lịch, trước tất cả các loài hoa khác, cho nên người xưa gọi bảng yết tên những người đỗ đầu trong kỳ thi Hội (vào mùa xuân) là bảng mai.

    Hình tượng hoa Mai đẹp đẽ, cao khiết, là cốt cách của người quân tử: Tiết tháo, trung tín, ngoan cường, khí phách. Gắn bó với hoa mai, trong các danh nhân nước ta phải kể đến Nguyễn Trãi và Cao Bá Quát:

    Trong Quốc âm thi tập của Nguyễn Trãi có bài thơ "Vịnh cây mai già" chiêm nghiệm lẽ đời rất sâu sắc :... Đêm có mây nào quyến nguyệt / Ngày tuy gió chẳng bay hương / Nhờ ơn vũ lộ đà no hết / Đông đổi dầu đông hãy một đường " Hoa mai càng sương tuyết càng tốt đẹp / Hời tiết có thay đổi mai vẫn giữ cốt cách của riêng mình. Nguyễn Trãi có cốt cách hoa mai. Cuộc đời bao bi kịch, thăng trầm, nhưng Ông luôn giữ phẩm chất, tâm hồn ngời sáng : Bui có một lòng trung mấy hiếu / Mài chẳng khuyết nhuộm chẳng đen ( Thuật Hứng).

    Thời vua Tự Đức, triều Nguyễn, Chu Thần Cao Bá Quát ( 1806- 1855) được xưng tụng trong cụm từ "Thần Siêu,Thánh Quát", “Văn như Siêu Quát vô tiền Hán”. Chu Thần là thi sĩ có những câu thơ để đời và những câu thơ cao trọng nhất, đẹp nhất để xưng tụng hoa mai. Trong bài thơ "Tài Mai" (Trồng mai) , ông ao ước trồng lên núi một rừng Mai. Loài hoa mà ông cho là giống thanh cao, để mai sau trở thành một bức tranh tuyệt tác cho người đời say ngắm. Nhắc đến hoa Mai, hai trăm năm nay ai cũng nhớ câu thơ rất thần của Cao Bá Quát về hoa Mai. Một đời tang bồng ngang dọc chọc trời khuấy nước, không một lần vì công danh mà chịu “khom lưng uốn gối”, nhưng lại vì một loài hoa mà suốt đời trân trọng “cúi đầu” như trong một câu đối (của ông) được hậu thế truyền tụng

    Thập tải luân giao cầu cổ kiếm,

    Nhứt sinh đê thủ bái mai hoa.

    [Mười năm bàn đạo giao du, khó như tìm cổ kiếm,

    Một đời (ta chỉ) cúi đầu sùng bái hoa mai].


    Chúng con rất vinh hạnh được Thầy cho phép góp một cây Mai tứ quý cho vườn Nguyệt Quang của Ngôi nhà chung KCTL.
    [/CENTER]

    Lần sửa cuối bởi NhuMai, ngày 01-01-2015 lúc 09:10.
    Thiện căn ở tại lòng ta
    Chữ Tâm kia mới bằng ba chữ Tài

  4. 25 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Hạnh An

    dangthanhha (04-01-2015),hoanlinh (02-01-2015),Hoasentrang (02-01-2015),hoatuyet (01-01-2015),lê chí công (08-01-2015),Liên Như (08-01-2015),nangbanmai (06-01-2015),Nganpham (01-01-2015),nguyendinhtuan (03-01-2015),Phương Nam (01-01-2015),tamminh (05-01-2015),Thanh Bình (01-01-2015),thanhphong (06-01-2015),theoThầy (04-01-2015),Thien Nghia (06-01-2015),Tieutrucxinh (07-01-2015),trungthanh (01-01-2015),Vidieu (03-01-2015),xuangiang14 (03-01-2015),Đại Minh (03-01-2015)

  5. #3
    Ngày tham gia
    Dec 2010
    Đang ở
    Tuyên Quang, Sđt: 0919899698
    Bài viết
    134
    Cảm ơn!
    1,161
    Thanked 1,955 Times in 121 Posts

    Mặc định

    Từ dịp tết năm ngoái, hoa Tiên Ông, hay còn gọi là Dạ Lan Hương, đã được bày bán và nhanh chóng được nhiều người yêu thích trong đó có Dieu Minh.
    1417411555-13.jpg
    Tiên Ông có mùi thơm dễ chịu, thích hợp để trong phòng khách và bàn làm việc, khi nở có rất nhiều màu sắc như trắng, hồng, đỏ, xanh... Mọi người ưa thích Tiên Ông có lẽ vì đây là loài hoa đặc biệt, vừa có sắc vừa có hương, mang một vẻ đẹp tinh khiết và thanh cao.
    5_1.jpg
    Thân được ví như tiên nữ giáng trần, bộ rễ như ông tiên giáng thế.
    1417411555-01.jpg
    Với bộ rễ trắng dài được trồng trong một bình nước sáng trong suốt cùng với màu hoa đủ sắc màu sẽ tạo nên một không gian rực rỡ
    37f39490397b10a.jpg
    Ảnh đính kèm Ảnh đính kèm
    Cuộc đời chẳng có là bao
    Cũng như giấc mộng tan vào hư không

  6. 5 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Dieu Minh

    Liên Như (08-01-2015),Nganpham (08-01-2015),Thanh Bình (08-01-2015),Thien Nghia (08-01-2015)

  7. #4
    Ngày tham gia
    Mar 2011
    Bài viết
    71
    Cảm ơn!
    7,719
    Thanked 2,506 Times in 67 Posts

    Mặc định

    Sự tích về hoa ngọc lan
    Trắng muốt, nhỏ nhoi, e ấp, hoa ngọc lan tự nép mình trong vòm là xanh nhưng vẫn không giấu nổi mùi hương thơm ngát lan tỏa. Không phải ngẫu nhiên mà người ta thường ví hoa với người đẹp và thường đoán tính cách của con người từ sở thích các loài hoa. Người yêu hoa ngọc lan phải là người có tâm hồn thanh cao, lối sống giản dị và biết cảm nhận cái đẹp tinh tế lắm.
    Ngày xửa ngày xưa, tất cả các loài cây thuở ban đầu chỉ có lá mà chưa có hoa như bây giờ. Muốn cho Địa Cầu thêm phần xinh tươi, diễm lệ, Trời dặn dò Thần Sắc Đẹp hãy dùng tình thương và trí tuệ để vẽ lên muôn ngàn bông hoa khác nhau. Vâng lệnh Trời, Thần Sắc Đẹp bay xuống trần gian, đi khắp nơi để vẽ thêm hoa cho cây cối.
    Vẽ xong, Thần Sắc Đẹp ngắm lại nhưng cảm thấy dường như còn thiếu một chút gì đó. Thần muốn tặng thêm hương thơm cho các loài hoa Thần vừa vẽ. Duy có điều là Thần không đủ hương để chia đều cho tất cả các loài hoa. Thần Sắc Đẹp quyết định sẽ tặng làn hương quý báu cho những loài hoa nào có tấm lòng tốt nhất, cao thượng nhất.
    Thần hỏi hoa hồng:
    - Nếu có hương thơm thì con sẽ làm gì?
    Hoa hồng thưa:
    - Con sẽ nhờ chị Gió mang tặng cho tất cả.
    Thần Sắc Đẹp vừa ý, tặng ngay cho hoa hồng một làn hương thơm ngát.
    Thần hỏi hoa sữa:
    - Nếu có hương thơm thì con sẽ làm gì?
    Hoa sữa đáp:
    - Con sẽ tỏa ngát trong đêm để dù đêm tối đến đâu ai cũng nhận ra con.
    Câu trả lời này tuy không làm Thần Sắc Đẹp hài lòng lắm, nhưng Thần rộng rãi, cũng ban tặng làn hương thơm cho hoa sữa.
    Gặp hàng hoa đỏ nọ, Thần lại hỏi:
    - Nếu có hương thơm thì con sẽ làm gì?
    Hoa ấy trả lời liền:
    - Nếu có hương thơm thì ai cũng phải nể phục tôi. Cái đám hoa kia sẽ không dám khoe sắc, đọ tài với tôi nữa.
    Thần Sắc Đẹp lắc đầu, không nói gì mà chỉ bỏ đi.
    Thần Sắc Đẹp đi mãi, đi mãi trên khắp Địa Cầu, ban tặng gần hết bình hương thì cuối cùng gặp hoa ngọc lan đang khiêm tốn nép mình ở một vùng đất có nhiều chúng sinh tu hành. Thần nói:
    - Hỡi hoa ngọc lan bé nhỏ, nếu ta ban cho con làn hương thơm kỳ diệu còn lại này thì con sẽ làm gì?
    Hoa ngọc lan suy nghĩ một hồi, rồi ngập ngừng không nói. Thần Sắc Đẹp phải dịu dàng nhắc lại câu hỏi, hoa ngọc lan mới dám đáp lời:
    - Con xin tạ ơn Thần Sắc Đẹp tưởng nghĩ tới con. Thật tình thì con thích được thơm lắm, nhưng con không muốn nhận.
    Thần Sắc Đẹp ngạc nhiên hỏi:
    - Bất cứ loài hoa nào cũng muốn ta ban tặng mùi hương, cớ sao con lại từ chối?
    Hoa ngọc lan thưa:
    - Con xin Thần đem phần hương còn lại ban tặng cho loài hoa cỏ. Con còn được ở trên cây cao, còn hoa cỏ thường ngày bị giày xéo, khổ lắm...
    Nói đến đây hoa ngọc lan sụt sùi nhỏ lệ. Thần Sắc Đẹp vô cùng cảm động, liền hứa sẽ chăm sóc cho hoa cỏ theo cách riêng của Đất Trời và quyết định ban tặng cho hoa ngọc lan phần hương thơm còn lại.
    Chính vì có tấm lòng thơm thảo, thương yêu kẻ khác mà từ đó hoa ngọc lan nhỏ nhắn, xinh xắn có được mùi hương thanh khiết, làm đẹp cho chính mình và cho bầu không khí chung quanh.

  8. 33 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới nganuoc

    dangthanhha (30-12-2014),DIỆU TÂM (30-12-2014),Diệu Hồng (30-12-2014),Hạnh An (31-12-2014),hoanlinh (02-01-2015),hoatuyet (30-12-2014),lê chí công (30-12-2014),Liên Như (31-12-2014),Mộc Lan (30-12-2014),Nganpham (30-12-2014),nguyendinhtuan (03-01-2015),NguyetQuangTu (30-12-2014),NhuMai (30-12-2014),phongha (02-01-2015),Phương Nam (30-12-2014),Tamhuongthien (30-12-2014),Thanh Bình (30-12-2014),thànhtâm (30-12-2014),Thien Nghia (30-12-2014),Tieutrucxinh (07-01-2015),trungthanh (01-01-2015),TuMinh (30-12-2014),Vidieu (30-12-2014),xuangiang14 (03-01-2015),youme (30-12-2014),Đại Minh (30-12-2014)

  9. #5
    Ngày tham gia
    Jun 2011
    Bài viết
    48
    Cảm ơn!
    332
    Thanked 1,016 Times in 48 Posts

    Mặc định

    Tatatam rất vui mừng và hạnh phúc được góp vào khu vườn Nguyệt Quang 2 cây hoa đại, loài hoa mà chắc hẳn ai cũng biết và cũng đã từng được ngắm, được ngửi hương thơm của hoa. Nhưng cũng nhờ có bài viết này của "bạn" NhuMai mà tatatam mới có dịp tìm hiểu về sự tích cây hoa đại. Xin chia sẻ cùng mọi người câu chuyện dưới đây ạ.

    Sự tích hoa sứ (Hoa đại)

    Chuyện kể như sau:
    "Từ thuở xa xưa, có hai mẹ con sống rất nghèo, hằng ngày phải đi làm mướn để kiếm bữa ăn tạm qua ngày. Cậu bé chỉ mới lên mười, dù rất thương mẹ nhưng em đành phải xa mẹ đi ở cho một lão nhà giàu chuyên nghề mổ lợn. Ngày ngày, lão đồ tể bắt em lên rừng hái củi để đun nước giết lợn, cạo lông. Những ngày đầu lên rừng, em còn phải đi theo các bác đốt than để khỏi phải lạc đường, rồi sau đó em tự đi một mình. Cứ vài ngày một lần, em đi đường vòng xa hơn để ghé qua nhà thăm mẹ cho đỡ nhớ. Nhân tiện, em để cho mẹ một mớ củi và một ít sim rừng, ổi rừng.

    Một hôm, em đang chặt củi ở bên sườn núi thì bỗng thấy một con hươu con bị sa xuống hố. Chú hươu con lo lắng và kêu lên một cách tuyệt vọng. Chú cứ mở to đôi mắt, ngẩng đầu lên nhìn quanh như đợi mẹ mình đến cứu. Chú bé cũng nhìn quanh tìm kiếm xem có hươu mẹ ở đâu đây không, nhưng chỉ thấy cây rừng và tiếng gió thổi xào xạt. Em liền lần xuống hố ẵm chú hươu con lên. Thấy có người, lúc đầu chú hươu con sợ sệt né tránh, nhưng chỉ một lúc, chú để yên cho cậu bé vuốt ve. Cậu bứt một ít cỏ non cho hươu con ăn, rồi lại bẻ một miếng cơm từ nắm cơm - bữa trưa ít ỏi của mình chấm muối bón thử cho hươu ăn. Hươu con chưa quen ăn cơm, nhưng hình như rất thích vị mằn mặn của muối. Cậu bé rất muốn đem hươu con về nhà mẹ nuôi nhưng sợ lão chủ biết. Còn nếu đem về nhà lão đồ tể, chắc chắn lão sẽ thịt hươu con mất, bởi lão vẫn thường nói với mọi người rằng lão rất thèm thịt hươu. Cậu có ý trông đợi hươu mẹ trở lại để giao hươu con vì không ai là không muốn sống với mẹ. Cậu nhủ thầm với con hươu mà như là nói với chính mình vậy.
    Trời đã xế chiều nhưng vẫn không thấy hươu mẹ đâu cả, cậu bé đành tìm một cái hang nhỏ, cho hươu con vào đó và lấy đá chặn kín lại.
    - Ngày mai ta sẽ lên với hươu con! Hươu con đừng lo, cứ ngủ cho ngon nhé! - Cậu bé nói.
    Hôm sau, cậu bé lại lên rừng. Em thở phào mừng rỡ khi thấy hươu con vẫn còn đó. Gặp lại em, hươu con tỏ vẻ mừng rỡ, cứ lấy mũi ngửi ngửi vào tay em.
    - À! Mày muốn ăn cơm với muối chứ gì? - Cậu bé bẻ một miếng cơm chấm vào muối rồi bón cho hươu con, sau đó đi hái cỏ non cho nó. Trong lúc chặt củi, em cho hươu con đứng bên cạnh. Có hươu con, em chặt củi không biết mệt một chút nào cả. Từ đó, cậu bé và hươu con trở thành đôi bạn thân, ngày nào cũng gặp nhau, chỉ có đêm là cả hai đành phải tạm xa nhau. Thương hươu con không có mẹ nên quấn quít với mình, nhiều đêm em nằm mơ gặp hươu con và đùa giỡn với nó. Một đêm nọ, lão đồ tể thức dậy ra sân xem trời gần sáng chưa để giết lợn. Bỗng hắn nghe ở dưới bếp tiếng cậu bé đang nằm nói mê rất rõ như đang thức:
    - Hươu à, hươu ăn chóng lớn, hươu mọc đôi sừng thật cao, thật đẹp nhé!
    Lần ấy lão không để ý mấy, nhưng sau đó lão nghe bọn người làm mách là cậu bé cứ thường nói mê như thế. Lão đồ tể cau mày nghĩ bụng:
    - Biết đâu thằng bé gặp hươu thật!
    Thế là lão sai người nhà lén theo cậu lên rừng. Hắn chứng kiến cảnh em cùng chú hươu con gặp nhau và quấn quýt bên nhau suốt ngày nên liền về mách với lão chủ. Lão chủ liền nói:
    - Đúng vậy thì ngày mai tao sẽ đi xem, chúng mày theo tao bắt cho kỳ được con hươu đem về.
    Hôm sau, cậu bé lại lên rừng và mong gặp hươu con biết bao. Chỉ trong một thời gian ngắn, hươu con đã to lớn trông thấy và ngày càng tỏ ra khôn ngoan hơn. Hình như cậu bé nói gì, nghĩ gì, hươu con đều hiểu được cả và ngoan ngoãn làm theo. Nhưng hôm đó, khi em vừa đón hươu con từ trong hang ra, chưa kịp cho ăn, thì lão đồ tể cùng hai tên người làm ập tới chỗ hươu đứng. Cậu bé đành quát to:
    - Chạy đi hươu ơi! Chạy đi!
    Thấy hươu còn chần chừ, cậu bé bèn phát vào cổ nó một cái thật mạnh và quát:
    - Chạy nhanh đi!

    Hươu con hiểu ý phóng như bay vào rừng. Lão đồ tể và hai tên người làm đuổi theo nhưng không kịp. Hươu con đã phóng mất dạng khiến bọn họ không biết đâu mà tìm. Lão đồ tể giận lắm, quay lại đánh cậu bé một trận. Trong cơn điên tiết, lão lấy một hòn đá nện vào lưng cậu. Không may hòn đá đánh trúng vào đầu khiến cậu bé ngã lăn ra nằm không động đậy. Lão đồ tể bỏ mặc em giữa rừng, cùng hai tên người làm trở về nhà. Hươu con chạy rất xa, lên đỉnh đồi nhìn xuống. Thấy lão đồ tể độc ác cùng hai tên người làm đã về thật rồi, hươu con chạy xuống với người bạn thân thiết của mình. Hươu con hà hơi ấm vào lưng và ngực của cậu bé. Một lúc sau, cậu bé tỉnh dậy. Thấy hươu con, cậu mừng quá, ôm lấy cổ hươu mà khóc.
    - Không có hươu thì ta chết mất rồi!
    Thế là người và hươu kéo nhau đi sang khu rừng khác, tránh ngày mai lão đồ tể có thể đưa người và chó lên lùng sục. Phải đi nhanh thật xa nơi này. Nghĩ vậy, dù trời đã tối và đau đớn khắp người, nhưng cậu bé và hươu con vẫn nương vào nhau mà đi nhanh. Vết thương trên đầu đau nhức nhưng muốn cứu hươu và cứu mình, cậu bé cố bước đi. Đến những lúc mệt quá, cậu lại ngồi bệt xuống cỏ nghỉ ngơi. Lúc đó, hươu con lại quấn quýt bên cạnh như vỗ về, an ủi và lại hà hơi ấm vào lưng và ngực cho cậu. Hôm sau, lão đồ tể đưa người và chó lên thật. Nhưng lùng sục mãi, lão vẫn không tìm thấy hươu và cậu bé đâu cả nên đành hậm hực trở về. Cậu bé ở với hươu mấy ngày liền trong khu rừng sâu và tự tìm lá để chữa vết thương. Cả người và hươu cố kiếm quả rừng, cỏ rừng để ăn tạm. Nhưng được mấy ngày nhớ mẹ quá, cậu bé nói với hươu con rằng:
    - Hươu ơi, ta nhớ mẹ quá. Ta muốn về thăm nhà một bữa rồi sẽ trở lên ngay với hươu.
    Hươu con như hiểu ý của cậu bé. Nó mở to đôi mắt nhìn người chủ nhỏ và rơm rớm nước như đang khóc, rồi gật đầu liền mấy cái. Hươu con đưa người chủ nhỏ ra tận bìa rừng, sau đó đứng trên một hòn đá to nhìn theo cho đến khi dáng nhỏ nhắn của cậu bé khuất hẳn.
    Cậu bé về gặp mẹ và biết được cách đây vài hôm, lão đồ tể có sai người đến dò hỏi cậu có trốn về không. Mẹ cậu không hề hay biết cậu đã bị lão đánh suýt chết. Cậu bé về lần này đúng vào dịp người chú chèo thuyền thuê cũng ghé về thăm nhà. Nghe cậu kể chuyện, người chú liền nói:
    - Đã vậy thì cháu nên đi theo chú. Chú sẽ giúp cháu ăn học nên người.
    Nhưng cậu bé lo lắng nói:
    - Nhưng còn hươu con thì sao?
    - Hươu con ở trong rừng thì cháu cần lo gì?
    - Cháu đã hẹn với hươu con là sẽ trở lại với nó mà!
    - Hươu làm sao hiểu được lời người nói?
    - Chú ơi, nó hiểu được đấy! Nó tiễn cháu đi và còn khóc nữa kia mà!
    - Thì cháu cứ theo chú ăn học. Ngày sau khôn lớn trở về, lúc đó cháu gặp lại hươu con vẫn không muộn mà.
    - Liệu hươu con có chờ cháu không?
    - Có chứ! Nó khôn vậy thì nó sẽ biết chờ.
    - Cháu chỉ thương nó sống một mình như thế thì sẽ buồn lắm!
    - Cháu đừng lo! Rồi nó sẽ tìm bầy đàn của nó để sống mà.
    - Nhưng như thế nó có quên cháu không?
    - Nó thương cháu nhiều như thế thì chắc sẽ không quên cháu đâu.
    Không biết làm gì hơn, cậu bé đành nghe theo lời dỗ dành của chú và mẹ. Ngay tối hôm đó, người chú ra đi cho kịp ngày hẹn với chủ thuyền. Và cũng đêm đó, cậu bé ngồi ở đầu mũi thuyền nhìn về hướng núi cao và nói vọng lên "Hươu con ơi! Hươu chờ ta nhé! Ta sẽ về, và sẽ đưa hươu xuống dưới này sống với mẹ con ta".

    Lòng cậu bé muốn vậy, nhưng cuộc đời đâu phải muốn gì được nấy. Cậu bé đi với chú mình, và được ông gửi cho đi học ở một ông đồ nghèo nhưng rất thương người. Và trong một chuyến đi xa, thuyền của chú cậu bé bị đắm và ông mãi mãi không trở về nữa. Cậu bé được ông đồ nuôi dạy, nhưng từ đó phải ở luôn với ông. Đường về quê mẹ xa quá, cậu càng nhớ thương mẹ gấp bội. Sau đó vài năm, cậu nghe tin mẹ mình đã mất. Hết thương mẹ, cậu lại nhớ đến hươu. Chú hươu con ngày nào không biết bây giờ đã lớn và đã nhập đàn sống với đồng loại chưa? Chú hươu con còn nhớ mình hay đã quên rồi?
    Nhưng con hươu không quên. Nó vẫn nhớ người bạn, người chủ nhỏ của mình. Hằng ngày nó vẫn đến nơi chia tay với cậu bé để ngóng trông người bạn đã từng hứa sẽ trở lại với mình, nhưng chẳng thấy bóng dáng đâu cả. Nhiều năm trôi qua, hươu lớn lên, sừng bắt đầu mọc. Đôi sừng ngày càng to lớn, nhưng chú hươu vẫn hiền lành như xưa. Hươu vẫn luôn mong chờ người bạn cũ của mình. Nhưng đời hươu không dài bằng đời người được.
    Bây giờ hươu đã trở thành con hươu đầu đàn. Một hôm, hươu bỗng gặp một đoàn người đốt than. Hươu muốn đến gần nhưng rất ngại họ. Chờ cho đến khi mọi người về hết, hươu mới rời đàn, một mình đến gần chỗ họ đã ngồi trước đó. Trông thấy một ít muối rơi vãi dưới đất, hươu nếm vị mằn mặn của muối mà bỗng nhớ người bạn của mình khôn tả xiết. Thế là, nó để bầy đàn lại cho một con hươu khác dẫn đầu, rồi một mình tìm đến chốn cũ, nơi có cái hang năm xưa hươu đã sống ở đó hằng ngày và chờ cậu bé. Cái hang vẫn như xưa và nó sống quanh quẩn ở đó. Bấy giờ cỏ mọc quanh miệng hang um tùm và hươu mỗi ngày một già đi. Đến một ngày nọ, mặt trời sắp lặn, hươu già nằm xuống, giấu mình trong bụi rậm ở ngay bên cạnh hang và chết. Lúc này, người bạn của hươu đang ở một nơi rất xa và đã có vợ con. Một hôm, thấy người đi bán sừng hươu, anh bỗng nhớ lại chuyện cũ và kể cho vợ con nghe. Anh nhắc lại câu nói năm xưa mỗi khi cho hươu ăn:
    - Hươu à, hươu ăn chóng lớn, hươu mọc đôi sừng thật cao, thật đẹp nhé!
    Đứa con lập tức đòi bố đưa về thăm quê, viếng mộ bà và lên rừng tìm xem chú hươu còn không? Thương con, nhớ mẹ và nhớ hươu, anh liền thu xếp đưa vợ con về quê. Về đến làng xưa, hỏi ra mới biết lão đồ tể độc ác một hôm dẫn chó lên rừng đi săn đã bị rắn độc cắn chết. Sau khi thăm mộ mẹ xong, anh liền đưa con lên rừng. Thỉnh thoảng cơn gió rừng thổi thoang thoảng đem lại mùi hương vừa gần gũi, vừa xa xôi như chào đón như dẫn đường anh. Theo mùi hương, hai bố con đến ngay cái hang ngày xưa mà anh đã giấu chú hươu con. Cả hai bố con chợt sửng sốt và đứng im lặng mãi với cảnh tượng trước mắt.

    Bên cạnh miệng hang mọc lên một loài cây lạ và đang nở đầy hoa. Mùi hương của nó thật đậm đà. Nhìn kỹ thì cành cây rất giống sừng hươu. Lúc đó, có mấy người đốt than đi ngang. Họ kể rằng, trước đây ngay tại chỗ cây hoa đang nở, có một con hươu già từ đâu không biết, đến ở đó rồi nằm chết luôn. Sau đó, ở gần miệng hang bỗng mọc lên loài cây này, lá to giống tai hươu và cành giống sừng hươu. Người bố nghe nói, liền đoán ngay đấy là chú hươu con ngày xưa. Thì ra chú vẫn nhớ tới người bạn nhỏ của mình và vẫn chờ đợi mình. Lòng đầy ân hận, anh liền nói:
    - Hươu ơi, ta muốn về với hươu nhưng nào có được. Dù sao bây giờ ta cũng đã gặp lại nhau.

    Hai bố con cùng khấn xin hươu cho mình mang giống cây lạ về quê trồng, và để luôn nhớ tới hươu. Ngày nay, loài cây trổ hoa có cành giống như sừng hươu ấy được gọi là cây hoa Đại(hay còn gọi là Hoa sứ). Có người bảo, chữ Đại là từ chữ Đợi, chờ đợi mà có.

    Nguồn: http://www.hoasaigon.com.vn/hoa-tuoi...u-hoa-dai.html
    Lần sửa cuối bởi tatatam, ngày 30-12-2014 lúc 13:34. Lý do: Thêm nguồn trích dẫn
    “ Trước hết chúng ta phải tu Con thành Người”.Sau khi đã thành Người theo đúng nghĩa của nó thì ta hãy bàn đến việc đắc đạo để trở thành Thần-Thánh-Tiên-Phật và cao hơn nữa. (Thầy NQT)

  10. 27 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới tatatam

    dangthanhha (31-12-2014),Hạnh An (31-12-2014),hoanlinh (02-01-2015),hoatuyet (30-12-2014),Liên Như (31-12-2014),nangbanmai (06-01-2015),Nganpham (30-12-2014),nganuoc (30-12-2014),nguyendinhtuan (03-01-2015),NhuMai (30-12-2014),Phương Nam (30-12-2014),Thanh Bình (31-12-2014),thanhphong (06-01-2015),theoThầy (04-01-2015),Thien Nghia (30-12-2014),Tieutrucxinh (07-01-2015),trungthanh (01-01-2015),Vidieu (31-12-2014),xuangiang14 (03-01-2015),youme (31-12-2014),Đại Minh (30-12-2014)

  11. #6
    Ngày tham gia
    May 2014
    Bài viết
    248
    Cảm ơn!
    5,417
    Thanked 7,545 Times in 239 Posts

    Mặc định

    Hoa Tuyết xin góp thêm một loài hoa mới có tên gọi là Ngọc Minh Châu vào vườn hoa Nguyệt Quang đầy sắc hương của Thầy NQT.

    Ngọc Minh Châu còn có tên gọi khác là Lan Bạch Dương. Theo các tài liệu, loài cây này có nguồn gốc từ nước Đức du nhập vào Việt Nam thời gian gần đây. Cây có khả năng chịu đựng thời tiết và sống lâu năm, dễ trồng, dễ chăm sóc, thường được trồng làm cây trang trí.


    Cây ngọc minh châu có thể trồng trong nhà, nơi có nhiều ánh sáng, ra hoa đẹp khi tưới đủ nước, tránh gió lạnh. Cây ngọc minh châu rất xanh tốt và bền hoa khi để chỗ mát như ban công, trước hiên nhà hoặc dưới bóng cây lớn.


    Hoa ngọc minh châu màu trắng, có năm cánh giống hoa mai, mọc thành chùm dài, nụ hoa giống như những viên ngọc minh châu trắng. Hoa nở liên tục từ tháng 12 đến tháng 5 năm sau. Đầu mùa hoa vào đúng dịp Tết Nguyên đán và nở rộ nhiều tháng.
    Cây ngọc minh châu đầy hoa buông xuống đong đưa trong gió như mưa ngọc châu sa lấp lánh làm sáng bừng không gian, nên nhiều người gọi là cây “nhả ngọc phun châu”. Hoa trắng dễ bắt ánh sáng và luôn lay động trong gió nhẹ, cuống hoa màu đỏ làm màu hoa thêm nổi bật và lung linh vui tươi.


    Có ba loại ngọc trên cây ngọc minh châu.
    1. Ngọc trai: nụ hoa ngọc minh châu trắng muốt và tròn trĩnh tựa như hạt ngọc trai khi nhìn từ dưới lên; ở tầm nhìn ngang, nụ hoa như hình giọt nước bằng ngọc sắp nhiễu xuống khi chỉ cần lay động rất khẽ.
    Thực tế nụ và hoa ngọc minh châu rất khỏe và bám chắc vào cuống, có thể chịu đựng các cơn gió thật mạnh hoặc quá trình vận chuyển mà không làm rụng hay giập hoa.


    2,3. Ngọc bích xanh lam và ngọc đen huyền bí: hoa ngọc minh châu ít kết trái, một cây ngọc minh châu nhỏ qua mùa hoa có thể chỉ đậu một hai trái kích cỡ bằng viên ngọc trai trung bình. Trái non màu xanh lam khi chín chuyển sang đen bóng.
    Điều đặc biệt là trái ngọc minh châu tròn bóng và bắt sáng cũng tựa như những viên ngọc nho nhỏ và đẹp lung linh tạo cho cây có sức hút cho dù mùa hoa đã đi qua.

    4. Trong khi nói hoa và trái tạo nên nét đẹp cho cây thì phải kể đến công sức rất lớn của cuống hoa! Cuống hoa ngọc minh châu vẫn đỏ tươi khi kết trái và đỏ sẫm khi trái chín tạo ấn tượng vô cùng đặc biệt. Nếu cuống hoa có màu sắc thông thường có lẽ cây ngọc minh châu không tạo nên sức hấp dẫn mạnh mẽ như thế.




    Cuống hoa ngọc minh châu sẽ khô khi hết mùa hoa hoặc chuyển sang màu xanh và bung lá xanh tươi nếu cây phát triển tốt. Điều đó cũng tạo nên một nét độc đáo cho cây ngọc minh châu.
    Cây ngọc minh châu biểu tượng cho TRÍ TUỆ- TÀI LỘC-CÔNG DANH.


    Ảnh và bài viết được sưu tầm, tổng hợp từ nhiều nguồn:
    http://vuonsulongan.wordpress.com
    http://vuontinhtam-hoalacanh.blogspo...hau-la-em.html
    và các nguồn khác
    An lạc từ tâm

    Ngửa hai tay thu khí trời vô tận
    Nhắm mắt, thẳng lưng, miệng ngậm, tâm trong
    Thả hồn vào cõi vĩnh hằng,
    An vui, hạnh phúc, san bằng khổ đau.


  12. 26 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới hoatuyet

    dangthanhha (06-01-2015),Diệu Hồng (07-01-2015),haixuyentb (06-01-2015),Hạnh An (06-01-2015),Hoasentrang (06-01-2015),lê chí công (08-01-2015),Liên Như (08-01-2015),nangbanmai (06-01-2015),Nganpham (07-01-2015),nganuoc (06-01-2015),NguyetQuangTu (06-01-2015),Phương Nam (06-01-2015),tamminh (06-01-2015),Thanh Bình (06-01-2015),thanhphong (06-01-2015),Thien Nghia (06-01-2015),Tieutrucxinh (07-01-2015),Vidieu (06-01-2015),youme (06-01-2015),Đại Minh (08-01-2015)

  13. #7
    Ngày tham gia
    Mar 2014
    Đang ở
    Cầu Diễn - Hà Nội
    Bài viết
    34
    Cảm ơn!
    102
    Thanked 771 Times in 34 Posts

    Mặc định

    Hoa đào đã đi vào nét văn hóa cổ truyền của dân tộc Việt Nam mỗi khi tết đến xuân về. Trong số những loại hoa đào ngày xuân thì Đào Nhật Tân hàng trăm năm nay cũng đã trở thành văn hóa, biểu tượng của Thăng Long – Hà Nội.


    Trong dân gian Việt Nam lưu truyền tích truyện, dưới gốc cây đào già ở núi Độ Sóc có hai vị thần Trà và thần Uất Lũy cư ngụ. Họ giữ một trọng trách là cai quản một đàn quỷ nghịch ngợm hay phá phách của dân làng, con quỷ nào hại dân sẽ bị hai vị thần trừng phạt.
    Nhưng mỗi khi tết đến, lũ quỷ lợi dụng hai thần lên chầu trời liền ra tay phá phách. Vì thế, dịp mừng tết đến, người ta thường trưng một cây đào trong nhà, để lũ quỷ tưởng thần Trà và Uất Lũy ở đó sẽ không dám bén mảng nữa. Cũng từ đây trong dân gian có phong tục treo bùa “Đào phù” (bùa đào) để dọa ma quỷ. “Đào phù” vẽ thần Trà và Uất lũy trên giấy hồng điều nên có thể lừa được ma quỷ.
    Trong sách sử chép lại: Mùa xuân Kỷ Dậu sau khi đánh tan quân Thanh, tiến vào đất Thăng Long, Quang Trung một vị vua kiêu hùng và lãng mạn, đã cho người mang cành đào vào Phú Xuân báo tin chiến thắng cho Ngọc Hân Công Chúa.
    Hoa đào là loài hoa chỉ nở đúng vào mùa xuân, màu hoa khoe sắc hồng rực rỡ nhất. Sau những ngày lạnh giá mùa đông, thân đào khẳng khiu, thâm mốc và rụng hết lá, khi tiết trời bắt đầu chuyển sang ấm áp, kèm mưa xuân thì hoa đào bung nụ và sáng bừng cả khoảng vườn.
    Đào có thể phân biệt:
    Đào bích có màu đỏ thẫm nhiều cánh xếp khít nhau, lá có màu lục đậm, nhiều cành, nhiều hoa.

    DAO BICH.jpg

    Đào phai, hoa có màu hường, lá có màu xanh nhạt hơn so với đào bích, cây có nhiều hoa.

    DAO PHAI.jpg

    Đào bạch, hoa màu trắng, ít hoa.

    DAO BACH.jpg

    Trải qua hàng trăm năm phát triển, lúc thăng lúc trầm, có những khi đào Nhật Tân tưởng như bị tận diệt, bị chặt bỏ nhưng đào Nhật Tân vẫn tồn tại bởi đó đã trở thành thứ nhu cầu văn hóa không thể chối bỏ của người Hà Nội.

    st

  14. 23 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới minhquan

    dangthanhha (31-12-2014),hoanlinh (02-01-2015),hoatuyet (05-01-2015),Liên Như (08-01-2015),nangbanmai (06-01-2015),newebook (30-12-2014),Nganpham (30-12-2014),nguyendinhtuan (03-01-2015),Phương Nam (30-12-2014),Thanh Bình (30-12-2014),thanhphong (06-01-2015),theoThầy (04-01-2015),Thien Nghia (30-12-2014),Tieutrucxinh (07-01-2015),trungthanh (01-01-2015),TuMinh (03-01-2015),Vidieu (31-12-2014),youme (31-12-2014),Đại Minh (30-12-2014)

  15. #8
    Ngày tham gia
    Dec 2011
    Bài viết
    460
    Cảm ơn!
    4,945
    Thanked 11,326 Times in 461 Posts

    Mặc định

    Hoa sen luôn tượng trưng cho sự thuần khiết

    Tôi không biết vì sao Dang Hang chọn dâng vườn Nguyệt Quang hoa sen, nhưng với bản thân tôi tôi dường như có duyên đặc biệt với loài hoa này. Ngay từ hồi mẫu giáo, tôi thường vẽ những bông sen nở to trong vô thức, tôi cũng đi thi vẽ hoa sen và ngay chỗ tôi làm việc bây giờ cũng có tên liên quan đến Sen.

    Khi vào diễn đàn đọc lần đầu tiên và quyết định lập nick, tôi nghĩ ngay đến Hoasentrang, Thầy có hỏi tôi: sao con lại chọn nick này, sao không lấy màu khác. Tôi không biết nói sao, chỉ nói được là “con thích sen trắng nhất ạ” Còn Thầy thì bảo Sen trắng là bên cụ Di Lặc, đem lại sự vui vẻ, cuộc sống tươi vui…
    Tôi chắc mình cũng luôn mong muốn điều này, có cuộc sống an lành, tươi vui.

    Hoa sen ở đời sống trần tục được biết đến loài thực vật thủy sinh thuộc họ Nelumbonaceae, còn trong tâm linh sen dường như là biểu tượng của Phật giáo. Hãy cùng tìm hiểu về sen nhé:

    I. Hoa sen có những đặc tính đặc biệt

    1. Sự không ảnh hưởng
    Loài sen thường mọc ở những nơi ẩm ướt và có nước như sông, ao, hồ, vũng nước… nhưng thân hoa không hề bị vướng bẩn bởi những thứ dơ bẩn của môi trường xung quanh.

    Nó giống như người như chúng ta, đã tìm được đường tu cho cuộc đời mình, dù bao khó khăn vất vả nhưng luôn giữ cái tâm trong sáng, hồn nhiên.

    2. Sự tinh khiết
    Hoa sen có những đặc điểm rất đặc biệt, hoa của đẹp, thơm và quyến rũ nhưng không hề có một loài côn trùng có thể lại gần nó, dấy bẩn lên thân thể của nó, bởi lẽ trong nhị hoa sen có chất thanh trùng nên những loài côn trùng rất kỵ khi đến gần.

    Nó cũng giống như tính của những người tu hành, luôn lấy việc tích đức làm việc thiện làm chính nhưng không bao giờ cho phép bản thân phạm phải những sai lầm. Điều tốt sẽ hấp dẫn điều tốt, cơ thể thanh sạch sẽ hấp dẫn những điều thanh sạch, tốt đẹp

    3. Sự loại trừ
    Hoa sen có đặc điểm rất hay đó chính là tính khử, nơi nào có sen thì nước ở đó sẽ rất trong bởi lẽ hoa sen có tính khử và lọc nước. Vì vậy người ta thường nuôi sen ở trong ao, hồ… có lẽ là vì đặc tính này.

    Nó cũng thể hiện ý nghĩa rằng nơi nào có Phật tâm thì nơi đó bình yên. Tu luyện sẽ cảm hóa những con người có tâm chưa thật sáng, giúp họ sáng hơn, giúp họ tốt dần lên.

    4. Sự tái sinh
    Hoa sen cũng như một vài loài hoa khác thường sẽ tàn và lụi đi vào mùa đông, nhưng mùa xuân lại vươn lên mạnh mẽ. Nhiều hạt sen, củ sen có thể bị chôn vùi dưới đất trong môi trường thích hợp như yếm khí… nó có thể tồn tại được hàng trăm thậm chí cả ngàn năm, đến khi khơi ra sen vẫn vươn lên mạnh mẽ, điều này thể hiện sức sống dẻo dai trường tồn của sen.

    Ta có thể thấy hình ảnh những người tu luyện sẵn sàng lùi bước nếu cần để bảo toàn thân thể chờ thời cơ thuận lợi để vươn lên, chứ không nhất thiết phải bon chen.

    5. Sự thanh tao về hương vị
    Hoa sen vừa có hương lại vừa có sắc. Hoa sen thường có 2 màu, màu trắng và màu hồng. Tuy nhiên hương sen thường thoang thoảng, dịu dàng chứ không nồng nặc, tạo cho con người có cảm giác an lành khi được thưởng thức và ngắm loài hoa này.

    Màu sắc của sen cũng nói lên được sự thuần khiết trong tâm hồn của những người tu luyện.

    6. Sự ngay thẳng
    Thân thẳng, từ khi sinh ra thân sen đã mang một dáng hình thẳng. Trong ruột rỗng không, rỗng không mà đứng vững, rỗng không mà vẫn vươn lên kiêu hãnh bất chấp sự đời.

    Nó biểu hiện cho việc tu tâm sửa tính sao cho thật ngay thẳng, bỏ tà niệm tu tâm tích đức, trong lòng luôn luôn thanh sạch, vậy mà không phải vậy, không phải vậy mà lại là vậy…

    7. Sự nhân quả
    Hoa sen khi mới nở đã có gương, cá, hạt. Đó là một điều đặc biệt nữa ở hoa sen.
    Dường như nó thể hiện quy luật nhân quả, giao nhân nào gặp quả nấy.

    Hãy gieo giống tốt để mùa sau,
    Mong cho đời giảm bớt khổ đau.(Thơ Thầy Nguyệt Quang Tử)


    II. Hoa sen có những ý nghĩa biểu tượng cụ thể

    1. Sen trắng: Sen trắng tượng trưng cho sự thuần hóa của nhân tính, bồ đề tâm hay còn gọi là giác tâm, sen thường có 8 cánh Sen ứng với Bát chính đạo. nó đặc trưng của phái Mật tông, là tòa sen của các vị Phật.
    2. Sen đỏ: Sen đỏ là tượng trưng cho bản chất nguyên thủy của trái tim, là tâm hồn của Phật, đạo Phật luôn có một trái tim nhân ái thương người, từ bi hỷ xả.
    3. Sen xanh: Sen xanh là biểu tượng của trí tuệ, của sự lạc quan. Thực chất các nhà sư luôn được coi là những con người yên bác, thời Lý, Trần các nhà sư là những nhà bác học.
    4. Sen hồng: Sen hồng là loài sen tối thượng, là loài sen tối cao, thường dành cho Phật Giáo
    5. Sen tím thẫm: Sen tím thẫm là màu của huyền diệu, biểu thị của phái mật tông. mỗi màu hoa đều giữ cho mình một ý nghĩa biểu tượng khác nhau.

    Trong tâm linh có cả thêm cả Hắc liên và có khái niệm về Đài sen ngũ sắc (đài sen duy nhất Thầy Nguyệt Quang Tử có được)

    Ở khu vực phía bắc, sen Hồ tây cũng là giống sen quý, ngát hương, cánh kép. Và giống sen này cũng sẽ khoe sắc tại khu vườn NGuyệt Quang tại Côn Sơn. Không những thế, DangHang và Hoasentrang
    cũng xin dâng lên vườn sen một số loài sen trắng quý khác Sen cung đình trắng, Sen bách diệp trắng, Sen Nhật trắng…

    Hy vọng khu trồng sen của vườn Nguyệt Quang sẽ thơm ngát hương thơm vào mùa sen năm tới.
    (bài viết có tham khảo thông tin trên 1 số trang web về Phật Giáo, giới thiệu các loài hoa quý)
    Đời thay đổi khi ta thay đổi

  16. 25 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Hoasentrang

    dangthanhha (31-12-2014),Hạnh An (31-12-2014),hoanlinh (02-01-2015),hoatuyet (05-01-2015),Liên Như (31-12-2014),nangbanmai (06-01-2015),nguyendinhtuan (03-01-2015),Phương Nam (31-12-2014),tamminh (02-01-2015),Thanh Bình (31-12-2014),thanhphong (06-01-2015),theoThầy (04-01-2015),Thien Nghia (31-12-2014),Tieutrucxinh (07-01-2015),trungthanh (01-01-2015),TuMinh (31-12-2014),Vidieu (31-12-2014),xuangiang14 (03-01-2015),youme (31-12-2014),Đại Minh (30-12-2014)

  17. #9
    Dáng Nguyệt Guest

    Mặc định Tình yêu với Hoasen

    Em cũng không biết tại sao mình yêu hoa sen,đặc biệt là hoa sen trắng.Cũng giống như chị,hồi còn bé em cũng hay vẽ những cánh hoa to như cánh sen trong vô thức...Mỗi lần đi đến nơi nào có hoa sen,dù là sen được cắm trong nhà,ở những cửa hàng hoa,hay những hàng hoa bán rong có hoa sen,trái tim em chợt ấm áp lạ thường...Em cũng hay mua hoa sen trắng về cắm tại nhà để thỏa niềm yêu thích,mặc dù hoa sen rất nhanh tàn và mọi người trong gia đình thì cứ tiếc vì tốn tiền mua hoa sen..hihi..Em luôn thấy hoa sen mang một sự trang trọng,cổ kính...Mỗi lần ngắm hoa sen là một lần cảm giác như mình đang được đưa về thời xa xưa nào đó,cái cảm giác bâng khuâng mơ hồ này khó diễn tả lắm ạ!?...Nhưng giờ đây ước mơ,tình cảm của chị em mình đã được Thầy bù đắp rồi,đúng không chị?!Những đóa sen trong vườn Nguyệt Quang của Thầy,của Ngôi nhà Chung sẽ là đứa con tinh thần nối thêm sự gắn kết của chị em mình,và của tất cả các anh chị em trong gia đình KCTL thân yêu của chúng ta!(Em hi vọng như vậy ạ!)😊...

  18. 22 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Dáng Nguyệt

    dangthanhha (31-12-2014),Hạnh An (31-12-2014),hoanlinh (02-01-2015),hoatuyet (05-01-2015),lê chí công (08-01-2015),Liên Như (31-12-2014),LinhTâm (31-12-2014),nangbanmai (06-01-2015),Phương Nam (31-12-2014),Thanh Bình (01-01-2015),theoThầy (04-01-2015),Thien Nghia (31-12-2014),Tieutrucxinh (07-01-2015),TuMinh (03-01-2015),Vidieu (03-01-2015),xuangiang14 (03-01-2015),youme (31-12-2014),Đại Minh (03-01-2015)

  19. #10
    Khánh Ly Guest

    Mặc định

    Con xin đăng ký 4 bụi sim ạ.

    HOA SIM (st)

    Ở Việt Nam, hoa sim được xem như biểu tượng cho lòng chung thuỷ, không chỉ bởi sắc hoa màu tím thường gợi đến sự nhớ thương, mà còn do vị ngọt tím đậm có trong chùm quả chín mọng, lôi cuốn hầu hết những ai từng đặt chân đến vùng rừng núi, đồi hoang đất sỏi trong những dịp hè thu.
    Ít có loài cây nào sắc hoa được chuyển dần vào vị quả, quả càng chín thì màu càng tím sẫm, đến nỗi ăn vào là cả môi, răng và lưỡi đều như bị nhuộm tím, khiến người ta không tài nào quên được. Sim là loài cây bụi, mọc chủ yếu ở những vùng đồi núi, ven sông suối, lá mọc đối, hoa năm cánh màu tím hồng, chùm tua nhụy dài mảnh, có bao phấn vàng ở đỉnh, trông khá giống nhụy hoa đào. Và nếu nhìn thoáng qua, không để ý nhụy hoa, người ta dễ nhầm lẫn giữa hoa sim (Rhodomyrtus tomentosa) và hoa mua (Melastoma affine).

    Người Nhật gọi hoa sim là thiên nhân hoa (天人花 - tenninka)



    Hoa sim còn có tên là hồng sim, đào kim nương, cương nhẫm, dương lê có nguồn gốc từ Châu Á.



    Khi hoa hồng dùng để biểu lộ tình yêu, thì hoa sim trong lòng người là tình yêu duy nhất không thể thay thế.
    Với người La Mã hoa sim dùng để dành riêng tặng cho thần Venus - nữ thần của tình yêu. Theo các nhà nghiên cứu thần thoại thì khi thần vệ nữ đuợc sinh ra từ đám bọt biển, các tiên nữ đã đội cho nàng một vương miện đuợc kết bằng hoa sim.
    Hoa sim không chỉ liên quan đến sự thiêng liêng của tình yêu, sắc đẹp và hương thơm của nó cũng là niềm yêu thích của nhiều người từ xưa đến nay.

    Người Ả rập thì kể lại rằng khi Adam bị đuổi khỏi vườn địa đàng, chàng đã mang theo mình cây sim tình yêu.
    Thời Testament cổ thì hoa sim là biểu tượng của hoà bình.
    Còn ở các quan toà tại thành Athen thì đội vòng hoa sim trên đầu như là biểu tượng của quyền lực.
    Ngày nay, hoa sim đã đi vào rất nhiều thơ ca, kỷ niệm tuổi thơ, tình yêu trai gái, có khi là cả nỗi đau vô bờ của tình yêu của người lính.

    Ở mọi nơi hoa sim cũng thể hiện một tình yêu không thể thay thế trong trái tim một ai đó.


    Theo tài liệu Đông y, cây sim rừng chứa khá nhiều chất sắc. Bên cạnh những sản phẩm từ sim rừng như trà hoa sim, rượu, mật, xi-rô... Không dừng lại ở những ứng dụng trong lĩnh vực thực phẩm, các bộ phận của cây sim rừng, từ thân, lá, rễ đến quả, hoa còn là những bị thuốc tốt đối với sức khỏe.

    Tôi cũng xin bật mí là: Theo chỉ thị của Thầy NQT, bốn bụi Hoa Sim này sẽ được lấy ở 4 điểm Địa linh trong Linh địa Côn Sơn. Một ở núi Phượng Hoàng, một ở đồi Kỳ Lân, một ở Núi Rùa, một ở Long Đình (Núi Rồng)

    Nguồn tham khảo: Hoa sim
    Những loài hoa có công dụng chữa bệnh
    Ý nghĩa loài hoa sim
    Lần sửa cuối bởi NhuMai, ngày 30-12-2014 lúc 21:54.

  20. 26 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Khánh Ly

    dangthanhha (31-12-2014),Hạnh An (31-12-2014),hoanlinh (02-01-2015),hoatuyet (05-01-2015),Liên Như (31-12-2014),nangbanmai (06-01-2015),nguyendinhtuan (03-01-2015),NguyetQuangTu (31-12-2014),NhuMai (30-12-2014),Phương Nam (31-12-2014),tamminh (02-01-2015),Thanh Bình (31-12-2014),thanhphong (06-01-2015),theoThầy (04-01-2015),Thien Nghia (31-12-2014),Tieutrucxinh (07-01-2015),trungthanh (01-01-2015),TuMinh (03-01-2015),Vidieu (31-12-2014),xuangiang14 (03-01-2015),youme (31-12-2014),Đại Minh (30-12-2014)

Trang 2 của 3 Đầu tiênĐầu tiên 123 CuốiCuối

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •