Kết quả 1 đến 10 của 11
Threaded View
-
29-12-2014, 12:43 #8
Vì đã được đọc những chia sẻ cảm nhận rất hay của các anh chị được tập bài luyện "Vạn Pháp Tây Sơn trận", nên mình rất háo hức để được tập bài luyện này. Đây bài luyện đã được Thầy đưa thêm tiếng trống trận cùng đàn voi trận của quân đội Tây Sơn về giúp phá bệnh, chữa bệnh cho những người ngồi tập.
Tối hôm thứ 7 ngày 27/12/2014, sau khi theo Thầy đi làm bàn thờ cho 2 gia đình ở Nam Định xong, tụi mình tụ tập ở phòng nghỉ của Thầy để cùng tập luyện. Hôm nay trong buổi tập có thêm cháu nhỏ con trai lớn của chị Hoatuyet cùng tham gia. Sau 1 ngày được đi làm việc cùng Thầy, mọi người mệt nhoài nên được tập luyện bài này thật là may mắn.
Khi tiếng hô của Thầy: "Vạn pháp Tây Sơn trận xuất hiện...", thì người mình bắt đầu lắc đảo 1 hồi. Mình nhận thấy, những hôm nào người mệt mỏi hoặc đang bị bệnh thì người rất hay rung lắc. Rồi 1 lúc sau mình nghe thấy tiếng trống trận trong bài luyện. Tiếng trống này thật lạ. Theo mình cảm nhận, thì nó không giống các tiếng bíp bíp ở phần cuối trong bài luyện Tiêu Vạn Bệnh. Với mình, thì những tiếng bíp bíp tác động nhiều ở phần đầu, não bộ của mình. Còn ở đây, tiếng trống trận vừa như đi vào não, vừa như đi thẳng vào tim. Một cảm giác rất lạ, mà mình không biết gọi là gì. Có lẽ một phần khí thế hào hùng của đội quân Tây Sơn đã được ngấm vào trong cơ thể, nên lúc đó cảm giác quyết tâm của mình rất cao. Nhưng giờ nghĩ lại thì cũng không rõ lúc đó mình quyết tâm cái gì nữaCó những lúc phía lưng thấy ấm nóng, hơi nóng lan tỏa lên tận đầu. Thế rồi mọi thứ xung quanh trở nên mơ hồ, tiếng ho khẽ của người bên cạnh cũng không rõ ràng nữa. Người mình cứ từ từ gục xuống... . Đến giai đoạn bình bệnh thì mình dần trở lại cảm nhận mọi thứ xung quanh. Kết thúc bài tập là cảm giác nhẹ nhàng và vui vẻ.
Hôm trước khi đọc bài của chú thanhvinh viết về cảm nhận khi tập bài luyện này, cảm giác nuối tiếc trong câu thơ "Trời để Vua ta thêm chục tuổi/ Anh hùng Đường, Tống hết khoe hùng" làm mình nghẹn ngào. Vậy nhưng hôm nay tập xong cảm xúc của mình lại vui tươi. Có lẽ nỗi buồn cùng sự tiếc nuối vì những điều "đã được sắp đặt" nhưng không xảy ra cho dân tộc VN cũng đã được bù đắp bởi những niềm vui khác to lớn hơn.
Sau đó mọi người cùng chia sẻ cảm nhận thì mình bắt đầu cảm thấy ngứa ngáy. Đầu tiên là ngứa 2 bàn chân, rồi lan sang 2 bàn tay rồi 2 cánh tay. Được Thầy động viên: "ngứa thế là tốt đấy" nên mình tha hồ ngồi gãi gãiNgười lúc trước khi tập thì cứ cảm thấy mệt mỏi không còn sức sống, vậy mà sau khi tập thì thoải mái lắm, cảm thấy người lại tràn đầy năng lượng và vui tươi.
Được tập luyện bài này chính là món quà Thầy dành tặng cho những người có duyên. Chúng con xin cảm ơn Thầy rất nhiều ạ."Không sợ thấp, không mong cao
Cái đến sẽ đến, tại sao mong cầu!"
_ trích thơ Thầy Huệ Tâm _
-
31 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới youme
dangthanhha (30-12-2014),DIỆU TÂM (03-03-2015),Hanhthong (07-01-2015),Hạnh An (08-01-2015),HoangSyHiep (29-12-2014),Hoasentrang (29-12-2014),hoatuyet (29-12-2014),lê chí công (29-12-2014),Liên Như (08-01-2015),LinhTâm (30-12-2014),manhcao277 (29-12-2014),nangbanmai (08-01-2015),Nganpham (29-12-2014),nganuoc (04-03-2015),PhongThuyGia (30-12-2014),Phương Nam (07-01-2015),tanrau (02-06-2016),Tịnh_Tâm (07-01-2015),Thanh Bình (30-12-2014),THANHTINH (07-01-2015),Thiền sư KM (09-01-2015),Thien Nghia (29-12-2014),trungthanh (01-01-2015),tuluyenthantam (29-12-2014),TuMinh (30-12-2014),xuangiang14 (07-01-2015),Đại Minh (30-12-2014)