Kết quả 1 đến 3 của 3
Chủ đề: Chữa bệnh cho trẻ chậm nói.
Threaded View
-
01-08-2014, 09:10 #1
Khách
- Ngày tham gia
- May 2014
- Bài viết
- 32
- Cảm ơn!
- 370
- Thanked 955 Times in 32 Posts
Chữa bệnh cho trẻ chậm nói.
Phần I: Nụ cười chưa trọn vẹn
Trẻ em như búp trên cành
Biết ăn, ngủ biết học hành là ngoan.
Trong cuộc sống của mỗi gia đình thì niềm vui lớn nhất là được chào đón các thành viên mới, gia đình tôi cũng vậy, hai vợ chồng cưới nhau sau một năm thì sinh con trai đầu lòng, gia đình đôi bên nội ngoại thì vui sướng, các bạn tôi ai cũng trầm trồ khen ngợi trêu đùa “số thằng này sướng nhỉ, bọn tao sinh toàn con gái, chỉ có mỗi mày sinh con trai, cho ngồi một mình ở mâm trên”.
Trộm vía con ngoan ngoãn hay ăn chóng nhớn, hàng xóm hay sang chơi trò chuyện với con, con cười vang cả nhà, rồi thời gian trôi nhanh cháu cũng lớn lên từng ngày. Thế nhưng niềm vui dày ngắn chẳng tày gang khi mà con được 18 tháng tuổi vợ chồng tôi chợt nhận thấy có nhiều dấu hiệu khác thường của con so với các cháu bé cùng tuổi, đến chừng ấy tháng tuổi rồi mà cháu chẳng bập bẹ từ nào, chỉ biết mỗi việc cười và khóc.
Vợ tôi tìm kiếm các thông tin trên mạng để đối chiếu và so sánh, rồi nàng thủ thỉ với tôi “Hình như con mình bị tự kỷ anh ạ” tôi cũng giật mình lên mạng tìm kiếm thông tin về bệnh tự kỷ, đối chiếu các nguyên nhân tôi nhận thấy trong môi trường của con được bố mẹ chơi đùa thường xuyên, lại được các cô sinh viên bế bồng đi chơi tiếp xúc với mọi người nhiều như thế thì làm sao mà mắc bệnh tự kỷ được. và vợ chồng tôi cho con đi mẫu giáo với hy vọng con học tập bạn bè để sớm biết nói.
Rồi đến khi con được 2,5 tuổi thì nỗi lo đã thực sự lớn, hai vợ chồng tôi cho cho con đi khám ở Bệnh viện Nhi trung ương, sau vài bài Test thì các bác sỹ khẳng định chắc như đinh đóng cột “con bị bệnh tự kỷ”. Có lẽ đây là cú sốc lớn nhất với tôi và bắt đầu từ đây là hành trình gian nan đi tìm tiếng nói cho con tôi.
Phần II. Giấc mơ còn dang dở
Kể từ đó vợ chồng tôi đưa con đi các trung tâm trị liệu giành cho trẻ tự kỷ, tham gia các khóa tập huấn và áp dụng các phương pháp giáo dục như ABA, RDI … vào việc dạy con để mong con có thể phát triển được như những đứa trẻ bình thường khác.
Có nhiều đêm trong giấc mơ của tôi, tôi được trò chuyện với con, được nghe tiếng con gọi “Bố ơi”, Bố ơi cho con đi chơi , bố ơi con muốn cái này .v.v. để rồi khi giật mình tỉnh giấc, con nằm ngủ kề bên vẫn im lìm như vậy. Để rồi ngày hôm sau con vẫn nhảy nhót, nghịch ngợm mà miệng thì vẫn không chịu nói 1 từ nào. Giấc mơ vẫn chỉ là giấc mơ một giấc mơ còn dang dở, cho dù hàng ngày cả bố, mẹ và cô giáo đều cố gắng tạo những cơ hội tốt nhất để cho con được giao tiếp, nhưng mà kết quả cũng chỉ hạn chế như vậy thôi.
Hàng ngày mỗi bước đi của con là cả một mối lo toan của cha mẹ, bởi vì mỗi chỉ không chú ý đến con một lát là có thể nghe thấy tiếng hàng xóm kêu la “Nó đã kịp sang nhà hàng xóm quậy phá rồi”, chỉ không chú ý đến con một lát là tiếng nước chảy ào ào trong buồng tắm, tiếng bát đĩa va vào nhau loảng xoảng.
Con chơi mà nghịch, và nghịch để mà chơi, những trò chơi không có kịch bản, những trò chơi ngẫu hứng không có điểm dừng, những trò chơi mà đối với con là niềm vui nhưng đối với bố mẹ, hàng xóm láng giềng là những nỗi lo lắng vô cùng – cuộc sống của con thật là vất vả.
Rồi một hôm vợ chồng tôi có may mắn gặp được cô giáo tốt nghiệp ngành giáo dục đặc biệt, cô ấy sau khi ra trường đã quyết định về Vĩnh Phúc mở trường lớp để dạy dỗ các cháu tự kỷ, đó là niềm vui với gia đình tôi vì sẽ có một cô giáo đúng chuyên ngành dạy dỗ cho cháu, thời gian dần trôi, cùng với sự nỗ lực của cô giáo và phụ huynh thì con cũng đã có những tiến bộ đáng kể, tuy nhiên màn nhảy nhót nghịch ngợm thì có vẻ như vẫn không chịu rời xa con. Nhưng mà không sao, bố mẹ đã quen với việc này, chỉ mong con tiến bộ để còn kịp vào lớp 1.
Cho đến một ngày cô giáo hồ hởi nói chuyện với tôi: “Anh ơi, tối qua em nằm ngủ em mơ thấy con nói anh ạ, em mừng quá chỉ mong giấc mơ ấy đừng dừng lại, em sẽ cố gắng cùng với anh chị dạy dỗ cháu để cho cháu hòa nhập với cộng đồng”. Vâng, lại một giấc mơ về giọng nói của con, cũng giống như giấc mơ của tôi, tất cả đều mong muốn vào một tương lai tươi sáng cho con, thế nhưng điều đó đã không đến, con vẫn lặng im trong vòng tay cha mẹ, con vẫn chỉ biết khóc và cười, con vẫn nhảy nhót suốt ngày, thế giới trong con vẫn chỉ là một tờ giấy trắng.
Rồi thời gian dần trôi đi, cho đến một ngày vợ chồng tôi quyết định cho con theo học cô giáo trị liệu tâm lý vì tôi nhận thấy có lẽ cũng nên đi sâu hơn vào tâm lý của cháu để tìm nguyên nhân, tìm cách giải quyết, cháu đến với cô học hành rất ngoan, hai cô cháu rất tâm đầu ý hợp, khiến cho vợ chồng tôi cũng yên tâm hơn. Và trong hành vi ứng xử của cháu cũng dần trở nên nhẹ nhàng hơn, cháu đã chịu nghe người lớn nói, đã biết làm những việc cơ bản, biết lấy đồ giúp bố mẹ.
Nhưng mà cháu vẫn không chịu nói, cuộc sống với cháu ngoài những lúc nhẹ nhàng và hợp tác ngoan ngoãn với bố mẹ và cô thì còn lại vẫn là những phút giây thăng hoa để tưng bừng quậy phá và vẫn là những tiếng cười vô cớ và những tiếng khóc khi bị bố mẹ hoặc cô la mắng, nhìn các bạn cùng tuổi với con chơi đùa với nhau vui vẻ ở trong sân mà con mình cũng ở trong cái sân ấy sao lại lẻ loi một mình như thế, ước gì ….. một điều ước nhỏ nhoi nhưng mà thật khó để thành hiện thực.
Một ngày nọ cô giáo tâm lý nói với tôi “ Anh ơi, hôm trước em mơ thấy con nói chuyện …..” Tôi bỗng giật mình, ồ lạ nhỉ, tại sao ai dạy học cho cháu cũng có giấc mơ này, chẳng lẽ cháu chỉ có thể nói được trong mơ thôi sao. Vì sao lại như vậy nhỉ, lúc này tôi mới lơ mơ hiểu ra rằng có lẽ vấn đề của cháu không chỉ đơn giản là cuộc sống trần tục này, mà có thể cuộc sống của cháu còn bị ảnh hưởng bởi một điều kiện ngoại cảnh nào đó mà tôi không quan sát được. Cuộc tìm kiếm tiếng nói cho con tôi đã trở nên bế tắc.
Có bệnh thì vái tứ phương đó là điều mà bất cứ ai cũng nghĩ đến khi mà họ cảm thấy bế tắc với các phương pháp chữa bệnh hiện tại. Vợ chồng tôi cũng không nằm ngoài quy luật đó, Chúng tôi đi tìm gặp những nhà tiên tri (thầy bói) để tìm một lời giải thích, chúng tôi đi đến nhà cô đồng để xin lộc thánh, nhưng tất cả những nơi tôi đến đều không tìm được một lời giải đáp.
Các nhà tiên tri (thầy bói) thì nói rằng “cháu không sao đâu, rồi nó sẽ nói thôi mà”. Còn các cô đồng thì phán “cháu bị 3 con quỷ gồm có hai con qủy đực và một con quỷ cái nó ám, muốn giải được thì phải ra chợ nhìn xem có chỗ nào mà cứ có 2 người đàn ông và một người phụ nữ ngồi ăn thì cướp lấy bánh rồi cho đem cho con ăn, nhưng nhớ là phải giật bánh lúc người ta cho bánh lên miệng rồi ấy nhé, giật một lúc cả 3 người thì mới hiệu nghiệm” – Tôi thầm nghĩ “giật đồ ăn của một con quỷ cái đã quá khó rồi lại còn phải giật luôn đồ ăn của hai thằng quỷ đực nữa - lại cái trò mê tín dị đoan vớ vẩn đây mà”
Vợ chồng tôi lại tiếp tục tìm đến các biện pháp y học hiện đại hiện nay như châm cứu cấy chỉ, nhưng than ôi bác sỹ chỉ khám sơ sài, nhìn vài biểu hiện của cháu, rồi hỏi tôi “đã cho cháu đi khám ở đâu chưa” tôi bảo “đã cho đi khám ở khoa Tai Mũi Họng - bệnh viện Nhi rồi” ông ấy lại hỏi “Người ta kết luận thế nào” tôi trả lời rất thành thực “Kết luận là bệnh tự kỷ” thế là ông ta ghi luôn vào bệnh án “mắc bệnh tự kỷ” rồi chỉ đạo cho các nhân viên tiến hành cấy chỉ cho cháu.
Tôi thực sự bất ngờ bởi vì chính tôi đang muốn ông ấy phản bác lại kết quả đó để đưa ra những đánh giá một cách khách quan nhất với tình hình của cháu hiện tại, vậy mà chỉ hỏi vài câu thì đã kết luận ngay rồi . và tất nhiên là kết quả của việc đi cấy chỉ vào huyệt đạo của con kết quả thế nào thì chắc là mọi người cũng đoán được rồi.
(Còn tiếp)View more the latest threads:
- Thầy cứu tôi về từ “cửa tử”
- Chữa tiền đình, cổ vai gáy theo phương pháp...
- Được Thầy chữa bệnh rồi loạn tiền đình
- Khí công tâm linh chữa bệnh mất ngủ
- Thầy chữa bệnh thần kinh cho con tôi!
- Phẫu thuật cho bệnh nhân Parkinson 74 tuổi...
- KCTL chữa bệnh đau đầu
- Thầy cứu bố tôi đúng lúc!
- Được Thầy chữa bệnh đau lưng
- Ơn Thầy!
Lần sửa cuối bởi An Tâm, ngày 01-08-2014 lúc 16:06. Lý do: Sửa từ
Hữu tâm ắt thành tựu
Phi nhẫn bất thành nhân
-
43 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới An Tâm
anbich (02-08-2014),BONGMAYHOA (01-08-2014),dangthanhha (02-08-2014),haixuyentb (04-08-2014),Hạnh An (04-08-2014),HoangSyHiep (06-08-2014),Hoasentrang (04-08-2014),hoatran (01-08-2014),hoatuyet (04-08-2014),hocdao (01-08-2014),huongtamlinh (04-08-2014),Liên Như (26-02-2015),LinhTâm (16-08-2014),manhcao277 (04-08-2014),manhtuongngo (01-08-2014),newebook (04-08-2014),Nganpham (01-08-2014),nganuoc (07-08-2014),Ngoạn Hiền (01-08-2014),nguyendinhtuan (08-08-2014),nguyentran (04-08-2014),nhatcuunhan (01-08-2014),PhongThuyGia (04-08-2014),Tamhuongthien (04-08-2014),tamminh (05-08-2014),tam_thuc (01-08-2014),Tâmminh (01-08-2014),Thanh Bình (06-08-2014),thanhphong (02-08-2014),THANHTINH (04-08-2014),thanhvinh (04-08-2014),thànhtâm (04-08-2014),theoThầy (01-08-2014),Trần Kim Cương (04-08-2014),tuluyenthantam (04-08-2014),TuMinh (04-08-2014),youme (01-08-2014),Đại Minh (01-08-2014),ĐINHQUANG HIỆP (01-08-2014)