Kết quả 1 đến 7 của 7
Chủ đề: Có ai NGỨA ĐẾN NHƯ VẬY KHÔNG ???
-
04-05-2014, 21:12 #1
Có ai NGỨA ĐẾN NHƯ VẬY KHÔNG ???
Thời gian vừa rồi mọi người theo dõi Diễn đàn chắc hẳn đã biết tới một thuật ngữ mới, đó là "Bảo hiểm Y tế Nguyệt Quang Tử". Tôi nghĩ có lẽ người được hưởng chế độ Bảo hiểm đặc biệt ấy nhiều nhất chính là tôi. Nhiều lúc Thầy đùa tôi là: "Không biết cụ Trần Liễu ghét Thầy hay sao mà gửi con làm học trò của Thầy!", đúng là Thầy đã quá vất vả với một học trò "siêu bệnh nhân" như tôi. Nếu không có Thầy, tôi cũng không biết bây giờ mình ra sao nữa...
Tôi đã kể khá nhiều về những lần Thầy chữa bệnh cho mình, hôm nay lại xin kể tiếp lần mới nhất tôi được hưởng chế độ BHYT NQT như thế nào.
Bệnh nổi mề đay sau sinh
Sau sinh, tôi bị nổi mề đay mẩn ngứa khắp toàn thân, vô cùng khó chịu. Tôi có đến Viện Da liễu khám thì được cho thuốc bôi, không dùng thuốc uống vì tôi đang cho con bú. Đồng thời, tôi gọi điện nhờ Thầy kiểm tra thì Thầy nói: “Nguyên nhân là sau sinh nội tiết thay đổi, cơ thể thải độc qua da nên bị như vậy, con cố gắng chịu đựng, con yên tâm là vẫn luôn có người theo dõi vấn đề sức khoẻ của con”. (cái này thì tôi biết vì tôi được hưởng chế độ Bảo hiểm đặc biệt mà).
Nghe Thầy nói vậy nên tôi cũng yên tâm. Tôi bôi thuốc để làm dịu các vết ngứa ở da, nhưng hiệu quả chẳng được là bao, sau 1 tuần thì tôi dừng không bôi nữa.
Không biết phải tả thế nào về những ngày sống chung với căn bệnh mề đay dị ứng này nữa. Cả người cứ nổi mẩn đỏ thành từng mảng, từng mảng, to nhỏ khắp nơi, ngứa râm ran, râm ran, có nhiều lúc ngứa như điên loạn... Oái oăm hơn là khi các nốt mẩn mọc ở trong miệng, ở môi, ở mắt, ở mặt, ở đầu... ở bất cứ đâu trên cơ thể... Có lúc nhìn mình trong gương mà nước mắt tôi cứ rơi... Người không ra người, mặt mũi chả ra cái hình dạng gì, thật kinh khủng... Chăm con, thức đêm hôm đã đủ mệt, lại thêm cái khó chịu vì căn bệnh này, nhiều lúc tôi thấy mình kiệt sức... Bất cứ lúc nào khi nằm xuống giường, nhắm mắt lại, tôi cũng nhẩm xin Thầy chữa bệnh cho tôi, cho tôi đến một không gian có năng lượng phù hợp để nhanh hồi phục sức khoẻ... và rồi chìm vào giấc ngủ... để khi tỉnh giấc lại tiếp tục "chiến đấu"...
Suốt gần 2 tháng trôi qua, tôi cắn răng chịu đựng và sống chung với sự ngứa ngáy khó chịu đó. Mọi người trong nhà nhìn thấy tôi như vậy đều xót xa, lo lắng. Tìm hiểu về bệnh thì có nhiều kinh nghiệm dân gian để chữa, cả nhà cũng tích cực giúp tôi, nào là ăn uống đồ mát, uống bông mã đề, uống trà hoa cúc, sát lá khế... Nhưng rồi cũng không thấy hiệu quả. Mọi người bảo chưa thấy ai bị mề đay dị ứng nặng và lâu như tôi... Đúng là kinh khủng thật!
Đến một hôm các chị em lớp KCTL đến thăm tôi và em bé, mới nhìn bộ dạng kinh khủng của tôi, các chị em ai cũng nói: “Sao không đến Thầy ngay đi; kiểu này em phải đến Thầy thôi; nhìn mặt mũi tay chân thế kia không phải mề đay dị ứng bình thường đâu...”. Nghe vậy tôi cũng nghĩ chắc đến lúc phải cầu cứu Thầy rồi!
Tôi chưa kịp gọi cho Thầy thì ngay tối hôm đó, Thầy gọi cho tôi, Thầy bảo: "Con bé ngốc này, bị như thế mà không đến Thầy, tranh thủ đến khoảng 1 tiếng, 2 tiếng Thầy chữa cho". Tôi chỉ biết "Dạ, vâng". Các chị em đi thăm tôi về đã "báo cáo" tình trạng "nguy kịch" của tôi với Thầy luôn, nghe Thầy nói chị Y Xuân còn viết thư riêng cho Thầy để "cầu cứu" Thầy chữa cho tôi... (Em cảm ơn mọi người và chị Y Xuân nhé!).
Quả thật có những đêm khó chịu cực độ, tôi cũng chỉ ước mình lao đến nhà Thầy ngay lập tức, ấy thế rồi khi sáng dậy lại nghĩ là Thầy đã kiểm tra rồi, mọi người vẫn đang giúp mình, Thầy có nói là vì vấn đề nội tiết nên "cố chịu đựng"...
Và tôi cứ thế chịu đựng, kể ra cũng gan lỳ thật! (Tại học trò ngoan biết nghe lời Thầy, hihi).
Tôi hẹn đến nhà Thầy sau đó vài ngày, đêm trước ngày hẹn, những nốt mề đay như "tổng tấn công" cơ thể tôi, nổi dầy chi chít mảng to, mảng nhỏ... đến mức chồng tôi cũng thấy "kinh hoàng" và bảo "hay anh đưa em đến Thầy luôn?!". Nghĩ muộn rồi nên tôi bảo thôi để mai vì cũng đã hẹn trước, cố chịu thêm một đêm nữa chắc cũng chưa chết được! Kỳ lạ là sáng ra tất cả các nốt đó biến mất không dấu tích. Đến chiều khi qua nhà Thầy gặp Thầy, cơ thể tôi tự nhiên "bình thường" một cách "bất thường"! Cứ như "bọn mề đay" đó sợ gặp Thầy mà "lặn" hết!!! (Chẳng nhẽ "bọn nó" có linh hồn?!).
Đến gặp, Thầy còn bảo: “thế này thì có gì mà phải chữa?!”
Nói thế nhưng rồi Thầy vẫn chữa bệnh cho tôi:
Thầy cho kiểm tra thì phát hiện bên trong lồng ngực của tôi là nguồn dịch độc (trên thực thể), cơ thể thải độc ra ngoài qua da, nhưng đây không phải độc bình thường...
Thầy bàn bạc với anh Long Bào về việc xử lý nguồn dịch độc đó, làm sao đưa khối dịch độc ra ngoài cơ thể nhanh nhất.
Anh Long Bào báo cáo với Thầy: “Dịch độc này đã cố gắng đẩy xuống Thận để thải ra nhưng không được, đẩy qua Gan nhưng Gan cũng không tiếp nhận”.
- Thầy nói: Thầy hút độc trực tiếp ra khỏi cơ thể thì sao?
- Anh Long Bào: Hiện nay đan điền của T đang hồi phục tốt, nhưng vẫn chưa hoàn thiện. Thầy hút độc trực tiếp sợ rằng năng lượng tác động của Thầy sẽ làm xáo trộn năng lượng của T, ảnh hưởng đến quá trình hồi phục đan điền (Đan điền của Tiểu Trúc đã được Thầy phẫu thuật cách đây hơn 1 năm).
- Thầy hỏi: Thế khoan thẳng vào vùng dịch, rồi đưa đường ống hút độc ra có được không?
- Anh Long Bào nói: Năng lượng của T còn yếu nên có thể vết thương do mũi khoan sẽ rất khó lành.
- Thế xả độc qua hệ thống luân xa, kinh mạch hoặc qua các huyệt đạo thì sao? Thầy tiếp tục trao đổi.
- Việc đó cũng sẽ gây xáo trộn năng lượng lớn và ảnh hưởng không nhỏ đến tốc độ hồi phục đan điền, như vậy khi đẩy được độc ra ngoài thì có thể mất rất lâu đan điền mới tiếp tục hoàn thiện - anh Long Bào trả lời.
Tôi nghe vậy cũng thấy tình hình căng thẳng, liền quay ra nói với Thầy: Con chịu được gần 2 tháng rồi, chịu tiếp cũng được Thầy ạ (Vì tôi nghĩ cần phải ưu tiên việc hoàn thiện Đan điền, có thế thì tôi mới khoẻ lên được, còn dịch độc kia thải dần dần, từ từ qua da chắc đến lúc cũng hết).
Thầy bảo: Con không phải tham gia vào đây. Để Thầy tìm cách chữa, người ta ngứa 3, 4 ngày đã đủ chết rồi, đằng này ngứa 2 tháng trời rồi, mà không biết còn ngứa đến lúc nào thì làm sao mà chịu nổi.
Tôi lặng im tiếp tục ngồi thiền.
Thầy tiếp tục nói: Như vậy độc này chỉ còn cách thải ra qua da, muốn thải nhanh hơn thì mở rộng hết các lỗ chân lông ra.
Anh Long Bào phản hồi: Mở rộng lỗ chân lông thì thải độc cũng nhanh nhưng nhiễm khí xấu, khí độc cũng nhanh. Bây giờ môi trường năng lượng xấu, T lại đang yếu, nếu để như thế thì còn nguy hiểm hơn Thầy ạ.
Thầy suy nghĩ rất nhanh rồi tiếp tục: “Vậy thì cần phải đưa T vào môi trường năng lượng tốt (tách biệt) cho an toàn. Thầy chụp cho cái Tháp bảo vệ nhé, hay làm một quả cầu năng lượng rồi "nhốt" T vào đấy?”
Anh Long Bào: “Nhưng việc hô hấp qua da cần 2 chiều, nếu tách biệt hẳn như thế thì khi cơ thể thải độc ra, độc sẽ không thoát được ra ngoài môi trường, lại xâm nhập ngược vào cơ thể.”
- Thầy nói luôn: Thế để Thầy làm lớp áo năng lượng, giống như cái kén, có van điều khiển, cần thiết thì cử người điều khiển, để độc thải ra khỏi cơ thể thì đẩy hết ra ngoài mà khí xấu, khí độc cũng không xâm nhập được.
- Lúc này anh Long Bào hoàn toàn đồng ý với phương án của Thầy đưa ra.
- Thầy hỏi thêm: Có cần dùng năng lượng của T để làm lớp áo này không? Hay chỉ cần năng lượng của Thầy?
- Anh Long Bào trả lời: Chỉ cần năng lượng của Thầy thôi ạ.
Thế là Thầy bắt tay vào thực hiện luôn phương án đó. Thầy đặt hai tay vào lưng tôi và hô: “Tạo một lớp áo năng lượng từ năng lượng của Thầy! Lớp áo này cách da của T khoảng 5cm, có van 1 chiều điều chỉnh được. Khi độc thải ra sẽ xả qua van này. Tạo thêm một lớp áo nữa bao quanh lớp áo này để bảo đảm khí xấu, khí độc ngoài môi trường không thể xâm nhập vào cơ thể. Để một phần năng lượng của Thầy điều khiển áp suất giữa các lớp áo khi cần thiết."
(Lúc này tôi thấy cơ thể mình được bao bọc, cảm giác ấm nóng quanh người).
Thầy tiếp tục hô: mở rộng toàn bộ lỗ chân lông trên bề mặt da của T. Dịch độc sẽ được xả ra nhanh hơn qua các lỗ chân lông này!
Tôi rùng mình và cảm nhận đúng là từng lỗ chân lông bắt đầu mở ra, cảm giác giống như hàng ngàn vạn bông hoa li ti, san sát đang toả ra bung nở trên cơ thể mình. (Hình ảnh hoá cho dễ hiểu và thêm chút lãng mạn, chứ khi độc phát ra từ những "bông hoa li ti" ấy thì... thật khó tả vô cùng!)
Thầy bảo: “xong rồi đấy!”
Tôi quay lại nói cảm ơn Thầy. Thầy chỉ cười rất hiền như thể đã quá quen với câu nói này của tôi...
Tôi thầm nghĩ sao Thầy có thể nghĩ ra phương án chữa bệnh độc đáo nhưng rất khoa học một cách nhanh chóng như vậy?! Từ việc nghĩ đến việc hành động của Thầy cũng với tốc độ chóng mặt. Phương pháp chữa bệnh thì chẳng giống ở đâu, cứ nói, cứ hô một lúc rồi bảo chữa xong rồi. Tưởng chừng như là đơn giản lắm, ai không hiểu thì nghĩ "có thấy chữa gì đâu", "có mất công gì đâu"! Mấy ai biết được đó là phương pháp chữa bệnh cao cấp, tinh vi và khoa học mà hiện nay rất ít người trần tục được "trải nghiệm". Có lẽ cũng vì nhiều người không "nhìn thấy", không "sờ thấy"... nên họ không tin, họ cũng không thể hiểu, không thể lý giải, họ đánh mất cơ hội tiếp cận với phương pháp chữa bệnh đặc biệt này.
Chắc hẳn ai chữa bệnh cũng đều muốn bệnh khỏi ngay, và mọi người có thể tò mò là sau khi Thầy chữa như vậy thì kết quả sẽ như thế nào.
Chỉ khoảng 2 tiếng sau khi Thầy chữa, "bọn mề đay" bắt đầu quay trở lại, chỉ trong vòng 15 phút chúng lại hiện hiện diện trên bề mặt da của tôi! Ngay lúc đó thì tất cả mọi người lại "ồ, à!", hoá ra mặt mũi cái bọn mề đay hành hạ tôi là thế đấy! Ơ hay, Thầy vừa chữa cho rồi cơ mà... chắc chắn là có người sẽ suy nghĩ và ái ngại như vậy...!
Và khi tôi về đến nhà thì tình trạng nổi mẩn vẫn tiếp tục, cơn ngứa ngáy khó chịu đã quay trở lại. Nhưng chỉ khoảng 15-20 phút sau thì dịu dần và sau khoảng 2-3 tiếng thì các nốt mẩn lặn đi. Ôi thế là "cơ chế thải độc" Thầy "trang bị" cho tôi bắt đầu làm việc và phát huy tác dụng! Thay vì ngứa râm ran hàng tiếng mới đỡ và mất gần như 1 ngày để các nốt mẩn lặn đi, thì bây giờ mặc dù chúng vẫn mọc ồ ạt, vẫn “ngứa gần chết” nhưng thời gian ngứa rất ngắn so với trước đây và chỉ vài tiếng sau là chúng biến mất. Được như vậy đã là quá "dễ chịu" đối với tôi rồi!.
Những ngày sau đó, tốc độ và cường độ nổi mẩn (xả độc) tăng cao. Mọi người nhìn thì thấy có khi bệnh "nặng" hơn rất rất nhiều... Diễn biến và hình thái của "bọn mề đay" biến hoá khôn lường, chúng "hoạt động" không mệt mỏi ngày này qua ngày khác, đêm này qua đêm khác, hết vị trí này đến vị trí khác mà không có dấu hiệu dừng lại!!! Việc chứng kiến "bệnh tình" của tôi đối với mọi người trong nhà đã trở nên quen như cơm bữa... Có lẽ tôi biến thành "Tôn Ngộ Không" trong mắt mọi người cũng nên!
Thực sự, nếu không hiểu, không có niềm tin mạnh mẽ và không tự mình kiểm nghiệm thì rất dễ "bỏ cuộc giữa chừng" hoặc sẽ có thể có suy nghĩ "không biết Thầy chữa kiểu gì nữa?!".
Đến hôm nay, khi tôi đang viết bài này là đã hơn 1 tháng Thầy chữa bệnh, các nốt mẩn vẫn đang "hành hạ" tôi. Đáng mừng là chúng có xu hướng nhỏ dần và mọc rải rác hơn (nghĩa là cảm giác khó chịu giảm dần, có lẽ lượng dịch độc cũng đã giảm đáng kể!). Tôi tin rồi sẽ đến lúc "bọn chúng" kiệt sức và trả lại cuộc sống bình yên cho tôi! Tôi hoàn toàn tin vào điều đó, tôi vẫn kiên trì "chiến đấu" cho đến ngày "chiến thắng"!
Hơn ai hết tôi biết mình quá may mắn, được Thầy "giải cứu" hết lần này đến lần khác. Không có Thầy chữa, tôi không biết mình có thể chịu nổi được bao lâu hay lại mất kiên nhẫn mà mua đống thuốc chống dị ứng uống vào để "cắt ngọn" những cơn ngứa và rồi giữ lại "khối dịch độc" trong người?! (chưa kể uống thuốc thì sẽ ảnh hưởng đến sữa cho con bú!).
Tôi lại chỉ biết thầm cảm ơn Thầy, cảm ơn cơ duyên cho tôi được làm học trò của Thầy, để tôi được hưởng chế độ Bảo hiểm Y tế Nguyệt Quang Tử thường xuyên, được quan tâm, yêu thương và sẻ chia mọi vấn đề của cuộc sống, được là thành viên của đại gia đình KCTL mà Thầy - "Người cha vĩ đại" của chúng tôi đã dầy công xây dựng! Cuộc đời trần tục này của tôi từ khi có Thầy, có KCTL đã trở nên trọn vẹn.
Tôi đang mỉm cười, dừng tay "gãi gãi" và kết thúc bài viết ở đây.
Cảm ơn mọi người đã theo dõi!
Tieutrucxinh.View more the latest threads:
- Thông báo: CHỮA BỆNH ĐỊNH KỲ THÁNG 10/2018
- Con được thầy cho lệnh bài và được các học...
- Cảm nhận về chuyến đi Côn Sơn và quá trình...
- Được Thầy cho thuốc.
- Tôi được Thầy chữa bệnh khi ở chùa Hương
- Tôi được Thầy chữa bệnh đau thần kinh
- Chúng tôi được Thầy dậy chữa bệnh.
- Về câu trả lời thứ 59! (phần 2)
- Về câu trả lời thứ 59 của Thầy.
- Xin hỏi Thầy Nguyệt Quang Tử
-
93 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Tieutrucxinh
anbich (05-05-2014),BONGMAYHOA (05-05-2014),chieuthuvang08 (19-05-2014),dangthanhha (01-10-2014),Diệu Hồng (20-05-2014),ducdokieu (18-12-2014),hagiangtptn (17-05-2014),haixuyentb (04-05-2014),Hanhthong (05-05-2014),Hạnh An (04-05-2014),HoangSyHiep (01-10-2014),hoanlinh (16-05-2014),hoasen (04-05-2014),Hoasentrang (04-05-2014),hoatran (06-05-2014),hoatuyet (05-05-2014),hocdao (05-05-2014),huongtamlinh (03-10-2014),HuyenAnh (03-10-2014),july (08-06-2014),kiencuong304 (01-10-2014),kienvang00012003 (04-05-2014),lê chí công (04-05-2014),lêđứcanh (04-05-2014),LinhTâm (05-05-2014),Lobbyvietnam (05-05-2014),longtadinh (01-10-2014),maiha (11-05-2014),manhcao277 (04-05-2014),manhtuongngo (04-05-2014),Mộc Lan (06-05-2014),minhnhat (02-10-2014),newebook (17-05-2014),Nganpham (07-05-2014),nganuoc (04-05-2014),Ngô Minh Thành (04-05-2014),Ngoạn Hiền (06-05-2014),Nguyen Phuong (05-05-2014),nguyendinhtuan (05-05-2014),nguyenthithu (01-10-2014),nguyentran (06-06-2014),NguyetQuangTu (05-05-2014),nhatcuunhan (04-05-2014),nhuhainguyen (16-05-2014),Phúc Như Khoan (19-12-2014),PhongThuyGia (18-12-2014),phule (22-12-2014),Phương Nam (05-05-2014),quangdam (05-05-2014),quangkhai_gialai (07-06-2014),sau_rungsau (16-05-2014),SONGHONG (16-05-2014),Tamhuongthien (16-05-2014),tamminh (05-05-2014),tamthien (18-05-2014),tam_thuc (05-05-2014),tantrao (05-05-2014),Thanh Bình (05-05-2014),Thanh Quang (07-10-2014),thanhphong (04-06-2014),THANHTINH (02-10-2014),thanhvinh (05-05-2014),thànhtâm (05-05-2014),theoThầy (04-05-2014),Thiền sư KM (16-05-2014),Thien Nghia (07-06-2014),ThienNgoc (04-05-2014),tiendung23680 (07-06-2014),tranquang1510 (07-05-2014),TranThuy (16-08-2014),Trúc Trần (18-12-2014),Trần Kim Cương (05-05-2014),Tre Xanh (16-05-2014),trungthanh (18-12-2014),Tule (05-05-2014),turaunt (01-10-2014),Vidieu (04-05-2014),viviannguyen (02-10-2014),Vượng Kim Ngưu (16-05-2014),xuangiang14 (06-06-2014),youme (05-05-2014),Đại Minh (05-05-2014),ĐINHQUANG HIỆP (05-05-2014)
-
16-05-2014, 15:36 #2
Khách
- Ngày tham gia
- Jan 2012
- Bài viết
- 3
- Cảm ơn!
- 13
- Thanked 112 Times in 3 Posts
Có ai đã trông thấy Tiểu Trúc xinh nổi mẩn ngứa thì mới thấy quyền năng to lớn của thày NQt. Tre Xanh xin cảm ơn thày,,,
-
45 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Tre Xanh
BONGMAYHOA (07-06-2014),chieuthuvang08 (19-05-2014),dangthanhha (01-10-2014),Diệu Hồng (20-05-2014),ducdokieu (18-12-2014),haixuyentb (06-06-2014),Hạnh An (17-05-2014),hoanlinh (04-10-2014),hoatuyet (17-05-2014),hocdao (16-05-2014),lê chí công (17-05-2014),Liên Như (02-10-2014),LinhTâm (17-05-2014),Mộc Lan (19-05-2014),newebook (17-05-2014),Nganpham (16-05-2014),nganuoc (16-05-2014),nguyenthithu (01-10-2014),NguyetQuangTu (16-05-2014),nhuhainguyen (16-05-2014),Phương Nam (06-06-2014),quangdam (06-06-2014),SONGHONG (16-05-2014),Tamhuongthien (16-05-2014),tamthien (18-05-2014),tam_thuc (17-05-2014),Thanh Bình (08-06-2014),Thanh Quang (07-10-2014),thanhphong (01-10-2014),THANHTINH (17-05-2014),theoThầy (16-05-2014),Thiền sư KM (16-05-2014),Thien Nghia (07-06-2014),Tieutrucxinh (16-05-2014),trungthanh (18-12-2014),TuMinh (07-06-2014),Vidieu (16-05-2014),xuangiang14 (06-06-2014),ĐINHQUANG HIỆP (16-05-2014)
-
06-06-2014, 13:55 #3
Khách
- Ngày tham gia
- May 2014
- Bài viết
- 2
- Cảm ơn!
- 0
- Thanked 73 Times in 2 Posts
KCTL thật tuyệt vời, em cũng là trường hợp tương tự gần như của chi nhưng da em còn kinh khủng hơn của chi thế mà nhờ thầy em cũng đã gần khỏi hẳn rồi
-
27 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới ngocnguyen
BONGMAYHOA (07-06-2014),dangthanhha (01-10-2014),ducdokieu (18-12-2014),hoanlinh (04-10-2014),hoatuyet (01-10-2014),Liên Như (02-10-2014),Mộc Lan (09-06-2014),Nganpham (06-06-2014),nganuoc (06-06-2014),nguyentran (06-06-2014),NguyetQuangTu (19-12-2014),Phúc Như Khoan (19-12-2014),Phương Nam (06-06-2014),quangdam (06-06-2014),tam_thuc (07-06-2014),Thanh Quang (07-10-2014),thanhphong (01-10-2014),THANHTINH (10-06-2014),theoThầy (01-10-2014),Thien Nghia (01-10-2014),Tieutrucxinh (07-06-2014),trungthanh (18-12-2014),TuMinh (07-06-2014),xuangiang14 (06-06-2014)
-
01-10-2014, 02:11 #4
Kết quả chữa bệnh
Hơn 4 tháng đã trôi qua, mọi người theo dõi Diễn đàn có thể đã tạm quên ca bệnh "siêu NGỨA" của Tiểu Trúc. Nhưng Tiểu Trúc muốn chia sẻ với mọi người một chút về hiện trạng bệnh tình và kết quả chữa bệnh bằng phương pháp KCTL của Thầy Nguyệt Quang Tử.
Suốt thời gian sau khi Thầy chữa, "Bọn mề đay" (độc trong phổi thoát ra ngoài) hoành hành đều đặn không ngày nào nghỉ ngơi, cao điểm thường vào khoảng 12h đêm cho đến sáng.
... khoảng 1-2 tháng sau khi Thầy chữa
Nhưng theo thời gian, chúng đã dần kiệt sức và chỉ còn gây ra những nốt mẩn nhỏ nhỏ, xinh xinh, chứ không còn đóng tảng, đóng cục như trước. Cảm giác ngứa điên loạn đã hết, thay thế bằng một cảm giác "dễ chịu" hơn rất rất nhiều, giống như là muỗi đốt tí thôi! Thời gian bị nổi mẩn cũng thưa dần, từ hàng ngày đến cách ngày, rồi vài ba ngày...
...khoảng 3 tháng sau khi Thầy chữa
Đến nay, thỉnh thoảng lắm trên da Tiểu Trúc mới có một vài nốt nhỏ nhỏ nổi lên và rồi lặn cũng rất nhanh. Có khi bị muỗi đốt còn khó chịu hơn, vì muỗi đốt ngoài ngứa ngáy thì còn để lại vết tích là những nốt đỏ/thâm xấu xí, nhưng thật là may mắn vì "Bọn mề đay" này tuy rất "dã man" nhưng sau khi biến mất thì không để lại "tàn tích" gì. Chứ không thì... ôi thôi... không dám nghĩ luôn!
Đúng là nhờ có sự kỳ diệu của KCTL và niềm tin vững chắc của bản thân, ngày "chiến thắng" đã ở trong tầm tay, đến nay có thể nói bệnh tình của Tiểu Trúc đã thuyên giảm khoảng 98%-99%.
Được như vậy là vì Thầy đã "trang bị" cho "siêu bệnh nhân" của Thầy một "cơ chế thải độc" quá tinh vi và hiện đại. Quả thật có bị bệnh chắc mới hiểu, mới thấy hết giá trị thực sự khi có tác động của Thầy, khi được Thầy chữa bằng Phương pháp KCTL là như thế nào.
Sau nhiều lần "sống dở, chết dở" như thế, tôi nghiệm ra rằng, khi được chữa bệnh bằng KCTL, ngoài việc tác động từ "Bác sỹ"(Thầy hoặc những người có khả năng thực sự), thì "Bệnh nhân" muốn khỏi bệnh, cần phải có niềm tin, sự kiên trì, quyết tâm "chiến đấu và chiến thắng" bệnh tật - đó chính là những "viên thuốc" hữu hiệu của Phương pháp chữa bệnh không dùng thuốc này.
Những bài viết hoặc chia sẻ của cá nhân tôi cũng chỉ phản ánh được phần nào sự kỳ diệu của KCTL mà thôi, cũng chỉ có thể kể được rất ít về khả năng của Thầy và những việc Thầy đã làm giúp tôi... Mỗi người sẽ hiểu và cảm nhận khác nhau về Thầy, về KCTL, nhưng theo tôi, hãy tiếp xúc, tiếp cận, học hỏi để rồi tự mình trải nghiệm, chiêm nghiệm và sâu chuỗi... Để từ đó mình hiểu hơn, tin hơn và "sống" tốt hơn cùng với KCTL, dưới sự dìu dắt của Thầy.
Con xin được cảm ơn Thầy!
Cảm ơn mọi người đã theo dõi!
-
53 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Tieutrucxinh
dangthanhha (01-10-2014),Diệu Hồng (02-10-2014),ducdokieu (18-12-2014),hagiangtptn (01-10-2014),Hạnh An (01-10-2014),HoangSyHiep (01-10-2014),hoanlinh (04-10-2014),Hoasentrang (01-10-2014),hoatran (03-10-2014),hoatuyet (01-10-2014),hongvulien (04-10-2014),july (01-10-2014),Liên Như (02-10-2014),LinhTâm (02-10-2014),longtadinh (01-10-2014),manhcao277 (01-10-2014),Mộc Lan (03-10-2014),nangbanmai (01-10-2014),Nganpham (01-10-2014),nganuoc (01-10-2014),Ngoạn Hiền (03-10-2014),nguyenthithu (01-10-2014),NguyetQuangTu (19-12-2014),nhuhainguyen (01-10-2014),Phúc Như Khoan (19-12-2014),Phương Nam (01-10-2014),saokim249 (17-12-2014),Tamhuongthien (01-10-2014),tamminh (01-10-2014),tam_thuc (01-10-2014),Thanh Bình (18-12-2014),Thanh Quang (07-10-2014),thanhphong (01-10-2014),THANHTINH (02-10-2014),theoThầy (01-10-2014),Thiền sư KM (02-10-2014),Thien Nghia (01-10-2014),trungthanh (18-12-2014),tuluyenthantam (17-12-2014),TuMinh (01-10-2014),turaunt (01-10-2014),Vidieu (01-10-2014),Vượng Kim Ngưu (01-10-2014),xuangiang14 (01-10-2014),youme (01-10-2014),Đại Minh (01-10-2014),ĐINHQUANG HIỆP (03-10-2014)
-
01-10-2014, 10:18 #5FirePhoenix Guest
Ở đời có gì sướng hơn là được “chữa… đúng chỗ ngứa” đúng không chị? Đọc bài của chị xong, em vui mừng khôn xiết. Chúc mừng chị đã tai qua nạn khỏi. Chúc mừng những nỗ lực chiến đấu với bệnh tật và nâng cao sức khỏe của chị đã thành công trong nỗ lực cứu chữa hết sức tâm huyết của Thầy và các anh chị em trong không gian.
Nói về ngứa – dị ứng, em là giáo sư – tiến sĩ khoa học trong lĩnh vực đó. Thực lòng, khi đang viết những dòng này, nước mắt em lại chảy ra giàn dụa, vừa vì nghĩ lại nỗi sợ hãi mang tên “ngứa ngáy” suốt bao năm tháng ngày xưa, vừa vì vui mừng rằng mình sẽ không bao giờ quay trở lại thời gian “dữ dội” đó nữa.
Mọi người không được chứng kiến những năm tháng khốc liệt đó của em. Em bắt đầu bị ngứa – dị ứng nặng từ năm lớp 7. 365 ngày trong năm là 365 ngày em bị dị ứng, trời càng nắng nóng em bị càng nặng, người càng mệt mỏi ốm đau em càng ngứa nhiều. Đặc biệt khi em ăn nhầm phải tôm, cua, ghẹ.. toàn thân em nổi đầy mề đay (mà em vẫn quen gọi là “bì lợn”). Viên thuốc dị ứng màu đỏ Claritin uống mỗi lần 1 viên là vật bất ly thân của em, lúc nào trong cặp sách/túi sách cũng có 1 vỉ, bởi vì nếu không có, em có thể “nguy kịch” bất cứ lúc nào. Thật ra bệnh ngứa của em bắt đầu xuất hiện từ hồi bé, biểu hiện là những nốt mụn nước mọc dày đặc trên mu bàn tay… hầu như mùa hè năm nào cũng bị vài lần như vậy… và em đặc biệt nhạy cảm với sâu róm, bọ lẹt. Sau này mới biết… hóa ra mọi thứ đều có nguyên nhân của nó.
Hết những năm cấp 2 rồi lên cấp 3, tình hình dị ứng của em vẫn không có chiều hướng thuyên giảm. Bạn bè em đặc biệt ái ngại, bởi vì cứ buổi trưa nắng lên là thấy tay chân em chi chít những nốt đỏ, lúc ngứa quá thì gãi lấy gãi để, lúc đau quá thì ngồi khóc… Ở nhà, hình ảnh người đầy “bì lợn” của em cũng xuất hiện thường xuyên, ông bà, bố mẹ, người thân… ai cũng biết và dần cảm thấy quá quen thuộc. Đủ các loại thuốc, Đông Tây y kết hợp, cả đến món “bèo xao vàng hạ thổ” mà Thầy cất công đi làm, em uống đều không có tác dụng gì. Khi em bắt đầu cùng Thầy luyện tập khí công, ngồi thiền nhiều, cũng là lúc những đợt dị ứng đến nhiều hơn. Nhiều lần Thầy cùng các anh chị, các thần y, các bác sĩ trong không gian khám và chữa bệnh cho em… mọi người đều rất thương cảm. Có lúc phát hiện gan em bị sơ hết, trông giống như sơ mướp, thì mọi người tập trung vào chữa gan. Có lúc phương án đưa ra là lấy nước suối Giải Oan, rồi nước mắt Phượng Hoàng về để bôi lên da, giải độc… Cách gì cũng thử, phương pháp gì cũng áp dụng để mong “giải ngứa” cho Huyền. Rồi đến một ngày, mà em tự cho là ngày đó hẳn phải là một ngày rất đẹp, khi mà bệnh tật dần hé lộ đến tận gốc rễ, em được cho biết rằng mình bị ngứa – dị ứng lâu năm như vậy là do bệnh nghiệp kiếp. Quá vui mừng vì đã tìm được căn nguyên của sự việc, Thầy đưa em về kiếp đó. Ở kiếp đó, em là một người dân tộc. Em đưa một loại sâu về làng để thí nghiệm nuôi và nghiên cứu, nhưng không may, loài sâu đó là loài sâu độc, chúng đã sinh sôi và làm chết hết dân làng. Em mang cái tội nghiệp đó đến tận kiếp này, phải chịu muôn vàn “ngứa ngáy và đau đớn” vì hành động sai lầm của mình khi đó. Thầy ngay lập tức hồi sinh cho dân làng và tiêu diệt hết bọn sâu độc. Từ lúc đó trở đi, em khỏi bệnh dị ứng 365/365 (tức là bệnh dị ứng hàng ngày), em chỉ còn bị ngứa khi ăn hải sản. Như thế cũng đã là được hồi sinh đến 90% rồi, vì chỉ cần tránh hải sản ra, là coi như cuộc đời em bước sang một trang mới. Một vài năm sau đó, có một lần em ăn một gói bim bim cua và bị bột cua vào đường hô hấp, em đã bị sưng họng, khó thở và nổi mề đay khắp người. Sau đó em càng thận trọng hơn với các loại thức ăn như vậy. Nhưng năm tháng trôi đi (hihi… nghe như chuyện cổ tích), cách đây vài tháng, em đã hoàn toàn trở lại bình thường với tất cả các nguyên nhân gây dị ứng. Bây giờ, tôm, cua, ghẹ, cua đồng… em ăn bình thường như mọi người, không phải băn khoăn hay suy nghĩ gì cả. Em đã khỏi hoàn toàn rồi!
Bao nhiêu năm, em gặp được chiến hữu “ngứa” như chị, vừa cảm động, vừa cảm thông, vừa vô cùng vui mừng vì chị đã gần khỏi hẳn. Chúc mừng chị em ta, chúc mừng Thầy và các bác sĩ KCTL đã thành công rực rỡ trong việc “chữa đúng chỗ ngứa”!Lần sửa cuối bởi FirePhoenix, ngày 01-10-2014 lúc 15:38. Lý do: CT
-
53 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới FirePhoenix
BONGMAYHOA (18-12-2014),dangthanhha (01-10-2014),Diệu Hồng (02-10-2014),ducdokieu (18-12-2014),Hạnh An (01-10-2014),hoanlinh (04-10-2014),Hoasentrang (01-10-2014),hoatran (03-10-2014),hoatuyet (01-10-2014),hocdao (01-10-2014),hongvulien (04-10-2014),huongtamlinh (03-10-2014),kiencuong304 (01-10-2014),lê chí công (01-10-2014),Liên Như (02-10-2014),LinhTâm (02-10-2014),longtadinh (01-10-2014),manhcao277 (17-12-2014),manhtuongngo (02-10-2014),Mộc Lan (03-10-2014),Nganpham (01-10-2014),nganuoc (01-10-2014),Ngoạn Hiền (03-10-2014),NguyetQuangTu (19-12-2014),Phúc Như Khoan (19-12-2014),PhongThuyGia (01-10-2014),phule (22-12-2014),Phương Nam (01-10-2014),sau_rungsau (03-10-2014),tamminh (02-10-2014),tam_thuc (18-12-2014),Thanh Bình (02-10-2014),Thanh Quang (07-10-2014),thanhphong (01-10-2014),THANHTINH (02-10-2014),theoThầy (01-10-2014),Thiền sư KM (02-10-2014),Thien Nghia (01-10-2014),Tieutrucxinh (01-10-2014),tranquang1510 (17-12-2014),tuluyenthantam (17-12-2014),TuMinh (01-10-2014),turaunt (01-10-2014),Vidieu (01-10-2014),xuangiang14 (19-12-2014),youme (01-10-2014),Đại Minh (01-10-2014),ĐINHQUANG HIỆP (03-10-2014)
-
16-12-2014, 21:35 #6
THÊM MỘT CA BỆNH "NGỨA"!
Tiểu Trúc cứ tưởng bệnh NGỨA của mình đã là ghê gớm lắm, gặp cao thủ NGỨA Fire Phoenix thấy bệnh của mình cũng “phình phường” vì may mắn nó chỉ kéo dài đến hơn 9 tháng chứ không dai dẳng nhiều năm. Bây giờ “trộm vía” nó đã hết hẳn.
Thế nhưng… oái oăm thay khi Tiểu Trúc khỏi hẳn thì một ngày đẹp trời bệnh “NGỨA” xuất hiện, mà không phải ở đâu xa nó lại rơi vào cậu con trai bé bỏng chưa được 10 tháng của mình. Nhìn những nốt mẩn ngứa của con mà “…” hết cả người! (Mọi người cứ nhìn rồi điền từ vào dấu ba chấm hộ Tiểu Trúc ạ!)
Người lớn bị ngứa đã kinh khủng rồi, trẻ con bị ngứa mới xót xa làm sao, hai bàn tay nhỏ xíu cứ gãi gãi khắp người, nằm trên giường thì lăn lộn, giụi mặt mũi vào đệm, vào gối, vào mẹ… khó chịu quá thì khóc và khóc… khóc mãi mệt quá rồi con cũng ngủ. Tiểu Trúc xin lệnh bài và nhẩm thần chú “Thầy ơi! Thầy ơi!”… Thế rồi khi ngủ dậy, những nốt mẩn ngứa có vẻ giảm đi, nhưng chưa khỏi hẳn. Theo dõi thì thấy các nốt lặn rồi nổi, lặn rồi nổi, cũng ở khắp nơi, mọi chốn (chẳng kém gì các nốt mẩn của mẹ lúc trước). Thương con quá! Nghĩ bụng chẳng nhẽ con lại bị “di truyền” cái bệnh “chết tiệt” này của mẹ?! (Khóc dở mếu dở luôn).
Và Bảo hiểm Nguyệt Quang Tử lại được sử dụng, tôi đưa con đến Thầy để Thầy kiểm tra và chữa bệnh cho cháu. Thầy nói rất may không có độc trong tạng phủ nào cả mà chỉ ở ngoài da thôi. Tôi cũng thở phào nhẹ nhõm. Thầy bế cháu và chơi với cháu, tôi cũng không biết Thầy đã chữa như thế nào nữa, chắc Thầy lại hút hết độc sang người của Thầy?!
Sau khi Thầy chữa, các nốt mẩn giảm hẳn, nhỏ đi và chỉ sang ngày hôm sau nữa là không còn bóng dáng, tăm hơi mẩn ngứa gì hết. Da dẻ cháu lại hoàn toàn bình thường, cháu vui tươi và chơi đùa như chưa từng bị sao. Tôi hơn cả mừng nữa, gọi điện cho Thầy báo cáo tình hình cháu đã khỏi, Thầy chỉ nói: thế là tốt rồi!. Quả là may mắn và kỳ diệu. Không một viên thuốc uống, không một chút thuốc bôi, “chẳng gì cả” mà con tôi khỏi bệnh nhanh chóng, thế mới tuyệt vời làm sao! Hết mẹ ngứa lại đến con ngứa, lần nào cũng là Thầy cứu giúp, có bất cứ “cơ sự” gì cũng giở thần chú “Thầy ơi!” và rồi lại ổn thỏa hết, là học trò của Thầy sướng như vậy đấy ạ. Thầy tôi - “phao cứu sinh” của cuộc đời tôi đấy, “phép nhiệm màu” của tôi giữa đời thực này đấy! Ơn của Thầy ngày càng dầy thêm, biết bao giờ con báo đáp đủ đây?!
Mẹ con con cảm ơn Thầy nhiều ạ!
-
45 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Tieutrucxinh
dangthanhha (17-12-2014),Diệu Hồng (19-12-2014),ducdokieu (18-12-2014),Hanhthong (17-12-2014),Hạnh An (20-12-2014),HoangSyHiep (17-12-2014),Hoasentrang (17-12-2014),hoatran (24-12-2014),hoatuyet (17-12-2014),kiencuong304 (18-12-2014),lê chí công (17-12-2014),Liên Như (20-12-2014),LinhTâm (22-12-2014),Lobbyvietnam (17-12-2014),longtadinh (17-12-2014),manhcao277 (17-12-2014),Minh Toàn (17-12-2014),newebook (19-12-2014),Nganpham (17-12-2014),nganuoc (17-12-2014),Ngoạn Hiền (18-12-2014),NguyetQuangTu (19-12-2014),Phúc Như Khoan (19-12-2014),PhongThuyGia (18-12-2014),phule (20-12-2014),Phương Nam (17-12-2014),saokim249 (17-12-2014),tamminh (18-12-2014),tam_thuc (18-12-2014),Tâmminh (18-12-2014),Thanh Bình (18-12-2014),thanhphong (18-12-2014),Thien Nghia (17-12-2014),tiendung23680 (17-12-2014),tranquang1510 (17-12-2014),trungthanh (18-12-2014),tuluyenthantam (17-12-2014),TuMinh (18-12-2014),Vidieu (18-12-2014),xuangiang14 (19-12-2014),youme (18-12-2014),Đại Minh (18-12-2014),ĐINHQUANG HIỆP (24-12-2014)
-
19-12-2014, 05:29 #7
Khách
- Ngày tham gia
- Oct 2014
- Bài viết
- 7
- Cảm ơn!
- 78
- Thanked 166 Times in 7 Posts
,Những ai bị ngứa rồi mới hiểu được bị ngứa khổ sở như thế nào, Hiện nay con gái em cũng bị như thế, cứ tối và sáng sớm dậy là từ đầu cho đến chân không chỗ nào là không nỗi tưng tảng như cơm cháy, cháu ngứa quá gãi chảy cả máu ra, thương con lắm nhưng không biết làm gì, ai bày làm gì cũng tim để chửa cho con nhưng không khỏi, mỗi lúc như vậy chỉ biết xoa rượu lên cho cháu để đỡ ngứa. Bây giờ lên diễn đàn mới biết được thuốc Thầy thật kỳ diệu như vậy. Con mong thầy giúp chữa cho con của con với.
-
12 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Phúc Như Khoan
Diệu Hồng (19-12-2014),Hạnh An (20-12-2014),hoatuyet (20-12-2014),Liên Như (20-12-2014),newebook (19-12-2014),Nganpham (19-12-2014),phule (22-12-2014),Phương Nam (19-12-2014),Thanh Bình (19-12-2014),thanhphong (19-12-2014)