Kết quả 1 đến 2 của 2
Hybrid View
-
17-03-2014, 09:25 #1
Khách
- Ngày tham gia
- Feb 2014
- Đang ở
- HN
- Bài viết
- 16
- Cảm ơn!
- 415
- Thanked 365 Times in 16 Posts
Minh Triết Việt: Nguyên Lý Mẹ và Dưới Bóng Mẹ Hiền
THÁNG 3,BMH XIN GỬI CÁC HỌC TRÒ HỌC ĐẠO CỦA DIỄN ĐÀN KHÍ CÔNG TÂM LINH ĐÔI ĐIỀU MINH TRIẾT VIỆT SUY NGẪM VỀ MẸ
Trích: THÁI BÌNH MINH TRIẾT - LƯƠNG KIM ĐỊNH 1914-1997
II. NGUYÊN LÝ MẸ
[SIZE=+0.5]
7.
[SIZE=+0.5"]
Nói đến nguyên lý Mẹ là nói đến đợt sâu xa nhất của văn hóa quen được mệnh danh là triết lý siêu hình. Triết Việt đã tóm siêu hình vào ba loại chân lý nền tảng hơn hết rồi chỉ thị bằng các số 2, 3, 5.
Số 2 chỉ sự Thái Hòa giữa Hữu với Vô, giữa động với tĩnh, giữa nhất với đa, giữa tình với lý, giữa Mẹ với Cha... nghĩa là giữa những trái ngược như nước với lửa thế mà Hoà hợp được nên gọi là Thái Hòa.
Số 3 Nhân Chủ đưa con người lên đến chỗ cùng cực có thể đó là tự do, tự lực, tự cường cho tới mức vũ trụ: ngang cùng Trời, Ðất.
Số 5 Tâm Linh lấy chính tâm mình làm nơi tối cao hầu qui hướng về để tìm điểm móc nối với toàn thể vũ trụ. Như vậy là không thể ước mong đạt gì hơn được nữa. Không thể tiến xa thêm. Tóm lại với những chân lý chỉ thị bằng các số 2,3,5 đã là đi đến cùng cực. Vậy mà ta sẽ thấy Mẹ đã xuất hiện trong cả ba số đó mà còn ở thế thượng phong, thì ta biết có đủ chứng để quả quyết rằng: triết Việt có đầy đủ Nguyên lý Mẹ. Ta sẽ lần lượt chứng minh như sau.
8.
Trước hết là số 2 với biểu hiệu (thái cực viên đồ) thì Âm xuất hiện bên trái và ở trên, tức là âm trước dương, vợ trước chồng, Mẹ trước cha. Kém một bực là thứ tự dương âm: đặt dương trứớc âm, càn trước khôn, phu trên phụ thì liều mình mất Mẹ. Còn khi đi vào duy nào dù duy âm hay duy dương đều mất nguyên lý Mẹ. Việt đã giữ được thứ tự âm dương hơn Tàu khi nói vợ chồng, nhà nước, vài ba, chẵn lẻ... tức đặt âm trước dương, khôn trước càn. Tàu nói Càn Khôn, phu phụ, quốc gia, tham lưỡng, cơ ngẫu... tức đặt dương trước âm, tuy cũng còn giữ được nguyên lý Mẹ, nhưng đã kém đi nhiều, nên quen gọi là Hán nho, tức là nho đã bị bẻ quặt. Tuy nhiên còn khá hơn những nền văn hóa không còn số 2, đã trở nên cố định một chiều duy âm hay duy dương như sẽ thấy sau. Khi ta nói vợ chồng, vài ba, nhà nước, thì không phải là thói quen suông, mà chính là hậu quả do một nguyên lý có nền móng siêu hình hẳn hoi; chứng cớ là thứ tự đó đã được tôn trọng và quảng diễn ra nhiều hình thái khác nhau như tam taì (số 3) ngũ hành (số 5) hay Việt tỉnh cương (số 9)
9.
Hãy trở lại với hình "thái cực viên đồ đơn" và ta thấy âm trên. Hình này thường thấy đặt lung tung do sự mất ý thức hay do Hán Nho nhưng khởi đầu thí âm phải đi trước, ở bên tả. Có vậy mới ra quẻ Thái * h3.* để đạt sự hanh thông, còn nếu đặt ngược lại Càn trên Khôn thì ra quẻ Bĩ *h4* không ra người nữa, như câu Kinh Dịch nói "Bĩ chi phỉ nhơn". Với câu đó ta thấy Kinh Dịch quan trọng hóa thứ tự âm dương biết bao, đến độ nói đặt dương trước âm thì không ra người, tức không còn là Nhân Chủ nữa, mà đã ra Vật Chủ tức nghiêng sang bên vật chất, thể gọi là trục vật.
Thứ đến có đặt âm trước dương mới giữ được cổ tục Việt trọng bên tả gọi là "tả nhậm", tức âm đặt bên tả như được biểu lộ rõ nhất trong hình Nữ Oa Phục Hi. * h5*
Nữ Oa bên tả, Phục Hi bên hưũ, do đó ta có tục "nữ tả phòng, nam hữu phòng". Về sau Tàu đổi thứ tự thành "nam tả nữ hữu" theo thứ tự "Càn khôn" cho con trai sang bên tả như ta quen nghe nói "Ðông cung thái tử". Ðó là dấu dương lần át âm để dành chỗ tốt.
Số 2 còn được quan trọng đặc biệt khi được dùng làm nền tảng cho Kinh Dịch, là quyển Kinh cốt cán của Việt đạo, nhưng vì Dịch có 5 giai đoạn hình thành, mà hai gia đọan sau là của Tàu, nên đặt ngược thứ tự dương trước âm. Nhưng vì chữ âm dương đã quá quen trong dân chúng rồi không tiện đổi lại, nên đổi Khôn Càn ra Càn Khôn. Nói càn khôn là đặt cha trước mẹ để lần át thứ tự của Việt tộc là Khôn Càn, như còn giữ được ở nước Tống mà Khổng tử đã có lần được nghe (Liki. VI,6) *6 [/SIZE]
(Chú thích *6) Thứ tự âm dương hay vài ba nói lên chủ quyền đầu trước hết về quyển Kinh Dịch là Việt tộc. Tàu đến sau và làm khác đi bằng đặt càn trước khôn, tham trước lưỡng. Ngũ hành cũng vậy, thứ tự bình dân (tức Việt tộc) nói "kim mộc thủy hỏa thổ". Ðó là nét ngang trước [kim-mộc], nét dọc [thủy- hỏa] sau, tức đặt âm trước dương: nét ngang là âm, nét dọc là dương. Còn Hán Nho thì dọc trước ngang sau, với thứ tự trong Kinh Thư là:"thủy hỏa mộc kim Thổ".
[SIZE=+0.5]
10.
Số 3 là Tam Tai: Trời, Ðất, Người, hay là Thiên hoàng, Ðịa hoàng, Nhân hoàng. Nhân hoàng cũng gọi là Oa hoàng. Huyền thoại qui cho Bà công lập ra phép linh phối, tức nối trời cùng đất. Thứ tự bộ ba này được chiếu giải vào ba đầu rau, trong đó có hai ông một bà. Theo luật "quả vi quân, chúng vi dân" (ít làm vua, nhiều làm dân) thì bà làm chủ bộ ba, cho nên số ba cũng là số của các thần nữ, như nữ thần Mộc (hành mộc số 3). Ở số ba ta thấy Hán Nho đưa ra Hòang đế chiếm chỗ của Oa hòang, thành ra bộ Tam hoàng mới là Phục Hi, Hoàng đế, Thần Nông: đẩy Nữ Oa ra ngoài không còn ai cầm Cái Qui tức là đánh mất Minh Triết, vì Nữ Oa chỉ nền Minh Triết hay Nguyên lý Mẹ cũng thế. Tuy nhiên chưa đến nỗi đực rựa như các bộ ba duy thần của nhiều văn hóa khác thí dụ của Aryen bên Ấn độ với ba thần: lửa, sét, nhật (Agny, Indra, Surya. Bộ ba của Ai cập: Shamar=nhật, Namar=trăng, Bel=đất.
Số 5: Ngũ hành thì Hành Thổ cũng là nữ. Do đó Thổ thần là thần nữ. Ðiều đó còn biểu lộ trong vụ bà nữ Oa cầm cái Qui + (số 5 xưa viết là +) dùng để vẽ hình tròn, ngược với cái Củ vuông trong tay Phục Hi. Ta quen nghe nói "Mẹ tròn con vuông" là ngầm đề cao mẹ trên cha. Ông Phục Hi cằm cái Củ là âm trên dương. Huyền thoại cũng theo ý đó khi qui cho bà Nữ Oa công dựng nên người tức sự giáo dục con là do Mẹ hơn cha. Mẹ khởi đầu dậy con từ lúc mang thai gọi là thai giáo, do đó gọi là "mẹ tròn ôm lấy con vuông". Nói bằng số thì là 5 ôm 4 thành ra số 9. Nữ thần Mộc cũng có tên là "Cửu thiên huyền Nữ". Chữ huyền đây hiểu là huyền diệu, là ăn thông với Vô cùng.
Ðến đây ta phải nói tới lâu đài rực rỡ cuối cùng là "Việt tỉnh cương". Theo nghĩa thường thì Việt tỉnh là giếng của Việt tộc chỉ thị nền Minh Triết vô cùng, múc không bao giờ cạn. Phương ngôn nói: "bằng cái sàng ba làng ăn không hết". Câu ấy cùng nghĩa với Hành Thổ có tính chất vô biên. Việt tỉnh cương phát xuất từ khung chữ Tỉnh #, rồi sau thêm 4 ô ở 4 góc thành ra Cửu Lạc như hình *7*. Sau Cửu Lạc được Nho công thức hóa thành "Hồng Phạm Cửu Trù", rồi lại biến ra "Thài Thất" để chỉ bản Tính con Người. Vì thế khi hiện thực được Tính thể con người Ðại Ngã tâm linh thì gọi là "nhập ư thất"= vào được Thái Thất. Thái Thất có ba tầng chỉ trời, đất, người.
12.
Muốn hiểu hai chữ Thái Thất thì nên đối chiếu với chữ gia. Gia chỉ con trai. Thất chỉ con gái. Gia kép bởi bộ miên và thỉ. Thất kép bởi miên, công và thổ. Miên là mái nhà chỉ trời, Công (công biến thế) chỉ tác động nên cũng chỉ con ngừơi được định nghĩa là tài, là tác, là tác viên. Còn Thổ là đất. Thế là ngay chữ Thất đã hàm tàng 3 yếu tố lớn lao hơn hết làm nên con người (nhân giả kỳ thiên địa chi đức). Vì thế Thái Thất chỉ bản Tính con người. *hình Thái Thất *8*
Nhiều người trách Nho hạ đàn bà quá xá như viết chữ gian với ba chữ nữ . Ðó có thể là Hán nho. Dầu sao đó là ba cái lẻ tẻ xá chi: cần nói tới nền tảng thì chính đàn ông mới bị. Ai đời đàn ông được có chữ miên với thỉ là heo ! Oan quá phải không các cụ? Ấy là chưa kể tới bộ kỳ chỉ linh thiêng thì cũng âm (số 2) ở trên, dương (số 3) ở dưới. Vì thế khi viết chữ diệu (huyền) thì dùng bộ nữ chứ nam có được dự phần đâu.
Tóm lại khi xem bao trùm cả ba số nền tảng 2, 3, 5 thì thấy cả là một bản chói chang về Nguyên lý Mẹ, vì ở cả ba số Mẹ đều ở thế thượng phong. Số 2 thì âm đi trước (ladies first). Số 3 thì Mẹ làm vua ở giữa hai ông đóng vai dân. Số 5 thì Mẹ bao quát hết (Mẹ tròn con vuông) để làm nội tướng cũng gọi là Thái Thất, đẩy ông ra ngòai cầm cái củ vuông 4 góc bé nhỏ gọi là cá (4 số chỉ cái củ của ông).
13.
Bây giờ kiểm soát xem việc làm của Mẹ có được như địa vị tiên thiên vừa kể chăng? Trước hết ta thấy Nữ Oa thái mẫu đội đá vá trời. Bà Hi Hòa tắm cho mặt nhật.
Toàn những việc có tầm kích vũ trụ. Mẹ Âu Cơ đưa 50 con lên núi lập ra nước Văn lang. Việc lập nước là công của Mẹ. Sau này cứu quốc thì công đầu cũng là Trưng nữ vương với bà Triệu, chứ các ông mãi cả nhiều trăm năm sau mới lò dò bò ra. Câu nói: Mẹ Âu Cơ đem 50 con lên núi thì phải hiểu nguyên lý Mẹ dãn đoàn con đến chỗ triệt cùng triệt để, tức là dẫn đến chỗ Minh Triết, nói kiểu siêu hình là đén chỗ phân cực triệt thượng, để đối với Lạc long quân"triệt hạ" ở đáy bể, tức đều là những việc lớn lao có tầm vòc vũ hoàn. So với bà Pandore tò mò mở hộp cho tai ương tràn ra trên mặt đất thì ta thấy rõ văn hóa tây âu bóp chết nguyên lý Mẹ khi đổ lên đầu các bà hết mọi tội lỗi, và thế là nguyên lý Mẹ bị gảy ra khỏi văn hóa. Người ta quen gọi đó là tật ghét đàn bà= misogyni=hatred of women. Tật này lan tràn trong triết tây, có thể tóm vào câu nói sau "mọi tội lỗi trong thế gian này là do đàn bà". Câu đó được nói ra do rất nhiều người, vì ngày xưa người ta tin như thế, mãi tới nay mới nhận ra rằng niềm tin đó là bởi các đực rựa đưa ra do hậu quả của nền triết học duy lý, thiếu tình người (tình Mẹ, lý Cha). Thái độ đó được chiếu giải vào huyền thọai Hi lạp kể về nữ thần Hera bị chồng là thần Zeus treo lên mà đánh.
14.
Ta hãy soát lại ba số 2, 3, 5 lần cuối cùng:
Số 2 Thái Hòa vắng bóng trong văn hóa duy lý, nơi chỉ có nguyên lý đồng nhất = một là một, không thể có một mà hai, hai mà một kiểu lưỡng hợp (dual-unit). Chỉ có một tuyệt đối chiếu giải vào chữ vạn + chứ không có chữ Viên (như trong Tản Viên) tản ra hai ngả âm dương: bên Vô bên Hưũ như có hàm tàng trong bộ số Quy Thư. (sẽ nói sau)
Số 3 Nhân Chủ thì đã bị gảy ra ngoài bằng nguyên lý Triệt Tam=tiers exclu= middle excluded, và bằng đề cao bên hữu, còn bên chiêu gọi là tay trái. Trời ơi đã làm gì mà bảo là trái. Ðó là triết lý sức mạnh "the right of the might"= nó phải vì nó mạnh, còn yếu thì trái. Ðó là lý luận của duy vật: bắt được quả tang là đã đặt dương trên âm, khiến văn hóa nay lâm vào ngõ bí. Kinh Dịch bảo: "Bĩ chi phỉ nhân" = không còn ra người nữa.
Số 5 Tâm Linh cũng không có mà chỉ có tứ tố tức một chiều: vuông bốn góc bánh chưng, làm nền cho cá nhân chủ nghĩa (cá ở bốn góc Thái Thất) chứ không có bánh giầy tròn ở trên, không có Ngũ Hành nên cũng không có Vô thể, thiếu trung cung tức là thiếu liên hệ với linh thiêng sâu thẳm./.
[/SIZE]
[/SIZE][SIZE=+0.5]
[/SIZE]III. DƯỚI BÓNG MẸ HIỀN
[SIZE=+0.5"]
[SIZE=+0.5"]
15.
Bóng Mẹ hiền đây xin được hiểu là dưới ảnh hưởng của nền Minh Triết đầy đủ nguyên lý Mẹ. Ðó là điều họa hiếm. Hầu hết chỉ còn có cha, tức duy dương, duy trí, duy vật.
Nói tới Mẹ hiền tự nhiên liên tưởng tới cha dữ. Ðó không phải bất công, mà chỉ là kiểu nói bình dân có phần hơi mạnh để tỏ tính của hai đối cực: bên nhu bên cương, bên tròn đầy bên bắt góc. Cương mà không được nhu thấm nhuần thì dễ trở nên bạo hành tàn nhẫn. Vì thế nếu phải chia ra hai cột thì bên Mẹ là yêu thương vô bến bờ, chuyên nâng đỡ đời sống. Bên cha là tăng quyền uy, bắt đi sát kỷ luật nghiêm khắc. Bên Mẹ là hòa bình, bên cha là hiếu chiến. Bên mẹ là tích tụ. Bên cha là phân tán. Bên Mẹ là lệ làng. Bên Cha là pháp nước. Pháp nước thì chung cho toàn quốc, có tính cách trừu tựơng, tự trên áp đặt không hợp cho mọi nơi được. Còn lệ làng là của từng điạ phương hợp tình hợp cảnh vì do dân dựa theo kinh nghiệm mà đưa ra nên có tính cách bình dân hơn hẳn. Bên mẹ là nông thôn đồng ruộng, văn hóa. Bên cha là thành thị, văn minh, thương mại. Bên Mẹ là nhân ái yêu thương. Bên cha là trí mưu tính toán. Nói gọn là: "mẹ non nhân, cha nước trí".
16.
Tóm lại nếu phân ra được thì ai cũng nhận bên mẹ. Luật Manu nói mẹ đáng mến ngàn lần hơn cha (W. Durant 494). Tuy nhiên không vì mẹ đáng yêu mến hơn mà bỏ cha được. Bởi như đã nói trên: mẹ cha chỉ là đại biểu cho hai thái cực. Kinh Dịch nói "duy dương bất thành, độc âm bất sinh"không được chọn một bỏ một. Lý tưởng là làm sao giữ được cân đối. Theo tiền sử ở thời thái sơ gọi là văn hóa thì điạ vị mẹ nổi vượt nên có an hòa, có cân đối , nhưng đến đời văn minh thì cha lấn mẹ, vậy là mất thế quân bình. Bí quyết giữ thế quân bình ở taị nâng đỡ bên mẹ: nâng đỡ bên yếu, gọi là tinh thần phù yểu, biểu thị bằng tục trọng tẩ (tay tả yếu hơn nên được dùng để chỉ bên yếu cần nâng đỡ) có vậy mới giữ được thế bình quân giữa âm và dương để làm nên cõi người ta.
17.
"Cõi người ta" phải có bầu khí Thái Hòa để đúng với câu: "thiên sinh, địa dưỡng, nhân hòa". Muốn cho câu trên trở nên gần gũi và thắm thiết cùng cực thì văn hoá Việt dùng hình ảnh mẹ cha. Thay vì nói thiên sinh mẹ dưỡng" thì nói "cha sinh, mẹ dưỡng", nội dung như nhau, chỉ khác lối trình bày: nói "cha sinh mẹ dưỡng" là rút cái bao la thiên địa vào tầm mức nhỏ cho con người dễ thâu nhận, chứ chân lý vẫn là một, gọi là "thiên địa vạn vật nhất thể". Theo đó thì cái thực cho một phần cũng là thực cho tất cả = một cọng cỏ cũng giá trị như trời đất. Nói thiên sinh địa dưỡng hay nói cha sinh mẹ dưỡng cũng thế: đứa con phải là sản phẩm của một tác hợp tràn đầy ái ân thâm thiết, nên sản phẩm phải được định tính bằng chữ Hòa chữ Hợp. Nói nhân hòa cũng như nói Hòa là con người. Thiếu Hòa không ra người được. "Bĩ chi phỉ nhân". Muốn ra người phải là quẻ Thái. Có đạt Thái Hòa thì con người mới đạt cùng cực là Ðại Ngã Tâm Linh. Ðó cũng là cứu cánh của con người rồi đó.
18.
Thế nhưng trong thực tế con người chỉ đạt những bước hòa nho nhỏ cỡ lương tri thường nghiệm, nghĩa là những hậu quả bé nhỏ còn đầy mâu thuẫn. Kinh Thánh có câu khuyên người cần hiền lành như chim bồ câu, nhưng lại phải khôn ngoan như con rắn. Câu đó phảng phất lý tưởng tiên rồng, vì cũng có chim chỉ mẹ và rắn chỉ cha. Nơi Việt tộc thì tiên chim và xà long đã gặp nhau trên cánh "Ðồng Tương". Nói cánh "Ðồng Tương" là nói lên mối Tương quan thân mật cùng cực như thấy được trong Trống Ðồng hình chim Âu đang đưa cái hôn nồng cháy vào tận cửa họng thuyền rồng. Thực không thể tả cảnh ái ân cách thắm thiết táo bạo hơn, nhưng cũng thanh tao rất mực không thể hơn được nữa. Hình ảnh ấy nói lên sự thực hiếm có trên đời là nền Minh Triết tròn đầy gồm cả mẹ lẫn cha mà tiền nhân ta gọi là "Giao Chỉ" với nguyên nghĩa là chỉ trời chỉ đất giao thoa. Giao thoa được cùng chăng là do con người có làm tròn nhiệm vụ "Nhân Hòa" cùng cha ông. Trong thực tế ở khắp nơi tất có nhiều cuộc giao chỉ, nhưng hầu hết đều ở đợt lương tri, chứ chưa đạt đợt triết lý, nên thiếu những lâu đài trường cửu như nơi Trống Ðồng. Lác đác đó đây cũng có gặp chim và rắn, nhưng lại trong thế giao tranh như thần điểu Garuda đang mổ rắn Naga bên Ấn độ, tức là chim rồng không gặp nhau trên cánh Ðồng Tương, mà trên cánh đồng tương tranh tương đố. Bên Perse còn tệ hơn khi cho thần lành diệt thần dữ. Ðó là lấy dương làm (?) tâm, đi đến thuyết nhị nguyên đối kháng, y như vật biểu hầu khắp nơi đều không có chim trời đi với rắn nước, mà nếu có chim thì hầu hết là loài chim ăn thịt thứ dữ, hay toàn loàii ác thú 4 chân, nên đều là tương tranh tương đấu, chứ không có tương ái tương hòa.
19.
Ðiều ấy có nghĩa là trong hết mọi chặng con người chưa thành tựu được cảnh Thái Hòa trong "tình lý tương tham, tri hành hợp nhất". Sâu xa hơn nữa thì ý thức phải hợp với tiềm thức, nói kiểu siêu hình là Hữu phải ôm Vô. Hữu là ý thức là lý trí, còn Vô là tình là Tâm (tâm thuộc tiềm thức): hai diện đó phải hòa phải hợp, nếu không thì gây ra tâm bệnh thường là loại schizophreny có nghĩa là chẻ đôi tâm trí, vì thế cũng gọi được là split personality = bản lãnh chẻ đôi. Người bị chứng đó mắc đầy mâu thuẫn, mảnh mún, rời rạc, thiếu nhất quán. Không có được một bản ngã hùng mạnh. Ðây là đợt cá nhân. Bước sang đợt gia đình thì "phu thê giao bái" đốc ra lối "chồng chúa vợ tôi" theo kiểu luật rừng yếu thua mạnh được.
20.
Thế rồi lên hai cấp trên là "trị quốc bình thiên hạ" thì là thói mạnh lấn yếu, trước là nước lấn nhà: đốc ra độc quyền chuyên chế. Tổ tiên ta quen nói "nhà nước" rồi "làng nước" nối hai lại một, nhưng khi rơi vào tay chuyên chế thì cả làng lãn nhà đều bị lấn át. Ðến chỗ cùng cực thì chỉ còn quốc tế chứ nước cũng bị đe dọa biến luôn dưới sức búa bổ "Tam Vô" là vô gia đình, vô tôn giáo, vô tổ quốc. Vô tôn giáo là diệt tâm tình. Vô gia đình là diệt tổ ấm nuôi dưỡng xàc thân, diệt luôn tâm hồn với tình âu yếm thiết tha cuả gia tộc. Cuói cùng đến nước là mói tình cao quí giữa đồng bào cũng vô luôn để dành chỗ cho quốc tế, nhưng đó chỉ là cái tên trừu tượng rỗng tuếch được dùng để đày đọa con người, chứ có còn nội dung người đâu. Tất cả tai họa đó đều tại lỗi triết học duy trí đã đánh mất Nguyên lý Mẹ.
21.
Tóm lại bầu khí của nơi giữ được nguyên lý Mẹ là bầu khí Thái Hòa an vui, sống mạnh cả nhà lẫn nước. Plato đã nói được một câu chí lý rằng: "Sự khôn ngoan cùng cực ở tại biết xếp đặt ổn thỏa việc nhà việc nước". Tuy nói được câu đó nhưng không làm được, vì Plato đã không quan trọng hóa nhà cho đủ, không biết đi một đường tả nhậm để bênh vực bên yếu là nhà, nên nhà đã đã bị nước lấn át. Vì thế văn hóa tây âu đi đến duy dương, duy trí, mất nguyên lý Mẹ, gây nên thứ văn hóa duy lý, thiếu tình, tức cũng là thiếu vui sống... chuyên về võ công ca và bi kịch mà yếu về thơ trữ tình và sinh thú như bên Ðông Á.
Có hai sự kiện lớn lao trong văn hóa kiện chứng cho tính cách còn Mẹ: một là thần cứu tế Lokesvara bên Ấn độ vốn là thần nam, làm phó đức Adiđà bên tây phương tịnh thổ, thế mà khi xuất hiện trên phần đất Việt nho đã mặc xác nữ trở thành Quan Thế Âm Bồ Tát, lại còn bồng đứa con gọi là Quan Âm tống tử, tức là đi ngược hẳn với bên Tây Trúc diệt dục, diệt sinh: li gia cắt ái. Sang đông bộ thì nâng tình lên đến độ làm Thần Nữ, lại còn bồng con, cho con (tống tự). Việc thứ hai Ðức Di Lạc hiện thực câu nói: thứ nhất bộ râu thứ nhì bầu bụng. Bầu bụng thì đã phơi ra quá rõ đủ nói lên hậu quả của sự vui sống. Còn cái miệng thì tuy không râu nhưng lại cười tươi như hoa nở rộ. Bỏ râu đây không là diệt sinh mà là để khỏi che mất cái miệng cười tươi vui sống. Hai sự kiện trên minh họa đầy đủ bầu khí văn hóa có nguyên lý Mẹ: "còn Mẹ ăn cơm với cá. mất Mẹ liếm lá gặm xương"./.
[/SIZE]
[/SIZE][SIZE=+0.5][/SIZE]
View more the latest threads:
- Dưỡng Tâm
- Thầy Huệ Tâm về với xứ Thanh
- Những kiến thức thực tế khi chứng kiến người...
- Bí ẩn về bão YAGI
- Cách xử lí năng lượng trong quả cầu!
- Thực Hành Chữa Bệnh Viêm Họng Bằng Phương...
- Tản mạn về một số phương pháp chữa bệnh
- Làm Thế Nào Để Báo Hiếu Được Với Những Người...
- Một phương pháp tự vấn bản thân để bình tĩnh
- Những lợi ích của Định Tâm
-
12 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới BONGMAYHOA
DIỆU TÂM (11-10-2015),dulichkhonggian (26-03-2015),haixuyentb (17-03-2014),hoatuyet (27-03-2015),lê chí công (17-06-2014),quangdam (20-03-2014),tam_thuc (26-03-2015),thanhphong (22-07-2014),THANHTINH (17-03-2014),Thiền sư KM (17-03-2014),Thien Nghia (26-03-2015)
-
26-03-2015, 04:38 #2
Khách
- Ngày tham gia
- Dec 2014
- Đang ở
- Quận Đống Đa - Hà Nội
- Bài viết
- 27
- Cảm ơn!
- 726
- Thanked 758 Times in 27 Posts
CUỘC GẶP GỠ KỲ LẠ TẠI ĐỀN BÀ CHÚA SAO SA
Nhớ lại mùa hè 2013, lần đầu tiên Diệu Tâm cùng hai con được tham gia Hành trình về với Bát cổ của Gia đình Khí công tâm linh do anh chị THANHTINH mời.
Năm 2012 cho đến đầu năm 2013 là quãng thời gian Diệu Tâm mới làm quen và tập luyện KCTL. Đó cũng là quãng thời gian Diệu Tâm từng bị suy sụp khá nhiều vì mất niềm tin vào một Pháp môn mình từng theo học (...); vì cách ăn uống chay tịnh không đúng cách; và sau đó là vì phải đột ngột chia tay với Một Người Mẹ tâm linh của mình (một câu chuyện khá dài). Lúc đó Diệu Tâm khá xơ xác và kiệt sức.
Trong chuỗi hành trình về với Bát cổ năm đó, Đền Bà Chúa Sao Sa – Nguyễn Thị Duệ tại chân Tháp cổ Tinh Phi, nằm trên đồi Mâm Xôi, thuộc Phường Văn An, thị xã Chí Linh, Hải Dương , là nơi được Thầy Nguyệt Quang Tử cho đoàn vào Lễ Bà và tập trận pháp đầu tiên.
Xe dừng lại dưới chân đồi, mọi người bước lên những bậc gạch rêu phong. Đến sân đền, Diệu Tâm nhìn thấy một ngôi đền cổ, nhỏ nhắn được bao quanh bởi một vườn cây; trong lòng chợt hoài nghi về sự linh thiêng nơi đây. Ba mẹ con đang tần ngần ở sân, bé M dắt tay mẹ và chị B ra xem bông hoa giấy màu tím ở góc sân. Trong nắng sớm, bông hoa thật đẹp.
Chợt Diệu Tâm nhận được một luồng sóng tâm linh rất quen thuộc, thân thương. Diệu Tâm bảo hai con gái: Bà Chúa đã về, ba mẹ con mình vào chào Bà trước đã. Diệu Tâm dắt hai đứa nhỏ vào Lễ Bà tại bát hương ngoài sân rồi lại vào Hậu cung. Khi vào, Diệu Tâm thấy lòng mình rưng rưng, nhìn tượng Bà, thấy hình ảnh của Bà nhòe đi, thấy thân thuộc quá, miệng cứ ríu lại rồi thốt lên: Con chào Mẹ, con chào Mẹ; rồi rất muốn khóc mà không biết tại sao. Lắng lòng, Diệu Tâm nói với con gái lớn: Chúng ta đang được gặp Nữ Tiến sĩ đầu tiên của Việt Nam, Nữ vị quan Giáo dục của Hậu cung đến 3 đời Vua: Mạc, Trịnh, Lê... Một người Phụ nữ, Một người Mẹ, một người Bà, Một người Thầy giáo trí tuệ mẫu mực của Việt Nam vượt lên nữ nhi thường tình vì lúc đó Vua nhà Mạc không cho phụ nữ đi thi... Các con chắp tay Lễ Bà đi.
Diệu Tâm nói xin Mẹ hãy nhận hai cháu đây làm cháu của Bà, và Bà dạy dỗ các cháu giúp con với ạ.
Rồi Diệu Tâm dâng lên ban thờ ít tiền báo với mẹ con xin đóng góp chút ít để tôn tạo di tích thôi, con còn nghèo nên Mẹ thứ lỗi.
Sau đó Diệu Tâm cùng hai đứa nhỏ đi ra sân. Ban Tổ chức đã rất nhanh trải hết các tấm bạt xanh, sạch xuống sân đền.
Thầy tổ chức cho đoàn KCTL tập trận pháp ngồi ở khoảng sân rộng và đầy nắng trước cửa Đền. Diệu Tâm ngồi ở hàng trên. Diệu Tâm muốn được ngồi gần và nghe rõ lời Thầy dạy. Trước buổi lễ Thầy chia sẻ Bà Chúa Sao Sa thực chất là một hóa thân của Đệ Nhất Thánh Mẫu, người mặc áo đỏ trong tục thờ Mẫu ở Việt Nam, cùng Mẫu Thượng Ngàn và Mẫu Thoải trong các đền thờ Mẫu. Có lần đó Thầy về Đền, Bà chúa cho Thầy cái vòng. Bà nói: Con là Con ta thì Ta cho. Sau này đến ngày giỗ của Mẹ Thầy, Thầy mới biết Mẹ ruột của Thầy kiếp vừa rồi cũng chính là Bà Chúa Sao Sa xuống trần và là một phụ nữ nông dân, sinh hạ ra Thầy... Bà Chúa Sao Sa còn là một trong 8 Vị Bát Cổ trong Đông Phương Bắc đẩu Cổ Phật xuống trần ở Việt Nam. Vì lý do này, ở một số Chùa Việt Nam, có cả đền thờ Thánh.Vì các vị Thánh cũng có thể là Hóa thân của các vị Phật xuống trần giúp đời đó thôi...
Giờ chúng ta tập trận Pháp, Thầy mời Bà Chúa về chỉ huy Trận Pháp, gọi là Tinh Phi Cổ tháp trận. Tiếng nhạc cất lên...
Ngay khi Thầy cho biết Bà Chúa Sao Sa là hóa thân của Đệ nhất Thánh Mẫu xuống trần, nước mắt Diệu Tâm đột ngột tuôn trào. Sóng tâm linh của Mẹ dội thẳng xuống đầu Diệu Tâm, trái tim của Diệu Tâm run rẩy, buồn tủi vì được gặp lại Người mẹ Tâm linh của mình sau một thời gian đột ngột xa cách, từ đêm gần cuối tháng 12/2012 cho đến trước ngày đi Côn Sơn (...) mà chẳng hiểu tại sao. Chứng kiến sự thay đổi rất nhanh trong thân xác một Phàm trần sau sự kiện đó, chứng kiến sự ra đi đột ngột của các bậc Tâm linh trong hoạt động tại trần thế sau nhiều sự kiện liên tục, Diệu Tâm khá buồn nản và không muốn nói là khá kiệt quệ về tinh thần.
Và Diệu Tâm như thấy mất đi một người Mẹ , một bến bờ Tâm linh rất quan trọng trong đời sống tâm linh của mình.
Trong ý nghĩ, khi bớt xúc động, một cuộc hàn huyên đã diễn ra. Diệu Tâm mới hỏi. "Mẹ", sao “Mẹ” lại đột ngột ra đi mà không hề báo trước cho Con biết? Con đã cô đơn, thất vọng, buồn bã dường nào! “Mẹ” trả lời: Có nhiều sự thay đổi trong hoạt động của thế giới tâm linh sau ngày 20/12. "Mẹ" không thể báo trước cho Con được. Và "Mẹ" phải ra đi thôi. Người đó đã được thay thế nhiệm vụ. Con đừng buồn. "Mẹ" ra đi và nên ra đi. "Mẹ" đi để cho Con, các Con thực sự trở thành Những người Mẹ...Con đừng trốn tránh cuộc sống này. Hãy đối diện với công việc của mình và hãy thực hiện tất cả mọi việc....
Rồi suốt trận pháp, gần 45 phút, Mẹ truyền năng lượng cho Diệu Tâm, rất nhiều, rất nhiều; nguồn năng lượng nóng, ấm, mang đầy tình thương ruột thịt như tình Mẹ Con...
Khi những tiếng Nhạc trận dứt, Diệu Tâm mới bắt đầu bớt thổn thức và trở về với thực tại.
Và khi đó, Diệu Tâm có hỏi Thầy, một câu hỏi rất ngốc nghếch: Thưa Thầy, có thể nào biết được Những Người Mẹ trong không gian làm những việc gì trong những khoảng thời gian nào không ạ?
Thầy trả lời:Chúng ta là những người trần tục, làm sao có thể biết hết được công việc của những người Mẹ trong không gian? Khi Tôi về đây làm lễ, có lần được gặp Mẹ, có lần không. Lần nào được gặp, lần nào không, tôi đều biết rõ.
Mọi người khi thực hành tập KCTL, cần hết sức thận trọng trong việc giao tiếp. Nếu thực sự nhìn thấy mọi việc rõ ràng như ngoài đời thực, thì đó mới là câu chuyện thực sự đã diễn ra....
Diệu Tâm chưa từng được khai Nhãn, Diệu Tâm không nhìn thấy hình hài của Mẹ. Chỉ nhận thấy hoàn toàn bằng nhịp sóng năng lượng của tình yêu thương thân thuộc đã từng được kết nối khá đều đặn từ trước đó.
Một cuộc hàn huyên chỉ bằng tư tưởng đã diễn ra một cách kỳ lạ, hoàn toàn bất ngờ, không có gì chuẩn bị trước; điều đó cho thấy, rất có thể, cuộc hàn huyên đó không phải là hoang tưởng.
Nhưng vì không được nhìn thấy mọi sự bằng con mắt thông thường, cùng với câu trả lời của Thầy, Diệu Tâm đã dần hoài nghi và không dám tin mọi chuyện một cách hoàn toàn và tự dặn mình hãy quên chuyện đó, đừng tự huyễn hoặc mình.
Mặc dầu vậy, mỗi khi nghĩ về Bà Chúa Sao Sa, nghĩ về Tinh phi Cổ pháp Trận, khoảnh khắc đó, không gian đó, ngôn ngữ năng lượng tình thương của cuộc gặp gỡ bất ngờ; dòng năng lượng đầy đặn, nóng, ấm, tràn đầy yêu thương của tình Mẹ -Con ấy; cuộc hàn huyên ấy vẫn tràn ngập trong tâm trí của Diệu Tâm. Và điều Diệu Tâm ghi nhớ, sau cuộc gặp gỡ kỳ lạ đó, sự phục hồi năng lượng của Diệu Tâm trong quá trình tập luyện KCTL nhanh chóng hơn.
Ghi lời Mẹ dạy, Diệu Tâm cố gắng hơn để làm một người Mẹ trần tục trong gia đình thật nghiêm túc trước khi muốn làm những việc bên ngoài; Làm một người mẹ trọn vẹn theo Nguyên Lý Mẹ của những Người Mẹ ở Thế gian, không ngại ngần, trốn tránh trách nhiệm..., không buồn bã và thoái chí khi gặp khó khăn.
Vào đầu năm đó, Diệu Tâm đã được Thầy động viên và giao nhiệm vụ cho anh Hocdao và các anh chị giúp đỡ, Diệu Tâm đang cố gắng hoàn thiện việc sửa sang nhà cửa; và tháng 11/2013, được Thầy và các học trò giúp làm ban thờ, thờ cúng cả hai họ trong gia đình... Một quãng đời mới với những thử thách mới bắt đầu...
Lần sửa cuối bởi DIỆU TÂM, ngày 11-10-2015 lúc 02:53.
"Đã Tu là phải Hành"
-
23 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới DIỆU TÂM
An Tâm (26-03-2015),Diệu Hồng (26-03-2015),dulichkhonggian (26-03-2015),Hạnh An (26-03-2015),hoatran (27-03-2015),hoatuyet (27-03-2015),Lobbyvietnam (26-03-2015),longtadinh (26-03-2015),manhcao277 (26-03-2015),Minh Toàn (26-03-2015),newebook (26-03-2015),Nganpham (29-03-2015),nhatcuunhan (27-03-2015),PhongThuyGia (26-03-2015),Phương Nam (26-03-2015),tam_thuc (26-03-2015),Thanh Bình (26-03-2015),THANHTINH (26-03-2015),thanhvinh (26-03-2015),Thien Nghia (26-03-2015),Thutrang (26-03-2015),TuMinh (26-03-2015)