Kết quả 1 đến 3 của 3
-
24-03-2014, 10:56 #1
Học trò
- Ngày tham gia
- Aug 2012
- Bài viết
- 363
- Cảm ơn!
- 7,058
- Thanked 9,114 Times in 360 Posts
Học làm người – Học làm Thầy thuốc
Sinh ra và lớn lên ở nông thôn, lớn lên cùng với sự trưởng thành của Vidieu đó là hình ảnh người dân nghèo không có tiền chữa bệnh. Mỗi khi bị ốm thường thì người dân dùng các phương pháp chữa bệnh truyền từ đời ông cha, nếu không khỏi thì chạy vạy vay tiền mua thuốc tây, đi bệnh viện nhưng số này rất hiếm. Có những gia đình nghèo quá, cơm còn không có ăn lấy tiền đâu mà mua thuốc, nếu có mua chịu được thì cũng đâu dám mua vì đến mùa lúa chín lại phải lấy thóc bán đi để trả tiền. Thuốc tây đâu có rẻ, nhiều người bán thuốc thiếu lương tâm còn cho nhiều loại thuốc để kiếm thêm tiền, đi bệnh viện còn phải biếu tiền bác sỹ…đành ngậm ngùi dấu bệnh trong người hoặc buông xuôi tới đâu thì tới. Những hình ảnh quê hương đã hun đúc trong tâm hồn trẻ thơ một khát khao cháy bỏng, học thật giỏi để sau này làm bác sỹ, chữa bệnh cho thật nhiều người…
Ở Việt nam để trở thành thầy thuốc, bác sỹ mỗi người phải trải qua rất nhiều kỳ thi khó với điểm số rất cao. Tuy nhiên, trong kỳ thi lại không có môn đạo đức. Thời gian để trở thành một bác sỹ thực thụ phải mất từ 5 đến 7 năm và chỉ học các môn liên quan tới chuyên môn. Có lẽ vì thế mà chất lượng bác sỹ giỏi và có đạo đức ngày càng khan hiếm. Chỉ cần lướt qua internet, hay nghe thời sự, đọc báo chúng ta sẽ nghe thấy tần số trẻ em bị tử vong do thuốc, do bác sỹ ngày càng tăng, hay là khi vào các bệnh viện thường hay nghe những bệnh nhân đi trước truyền lại là phải biếu bác sỹ này bao nhiêu, bác sỹ kia bao nhiêu nếu muốn không bị đau, nếu muốn không phải chờ đợi lâu…gần đây có vụ bệnh viện đa khoa huyện Kỳ anh (Hà Tĩnh) làm chết oan bệnh nhân, bác sỹ đa khoa tỉnh Ninh Thuận thiếu trách nhiệm đã làm chết bé Nguyễn Thanh Phong 10 tháng tuổi…
Theo học lớp học vô thời hạn của Thầy Nguyệt Quang Tử, Vidieu còn nhớ như in câu Thầy dậy khi lần đầu tiên theo Thầy về Yên Tử:“Các Con đi đâu, gặp ai giỏi cũng phải xin học, học tất cả mọi thứ”Bài học nào Thầy dậy cũng vô cùng sâu sắc, để hiểu được hết ý nghĩa và có thể làm theo được lời Thầy dậy cần phải có thời gian. Vidieu cứ học và ngẫm nghĩ…
Ngay khi được nhận vào lớp học, việc đầu tiên Vidieu xin vào nhóm chữa bệnh. Thiết nghĩ, trên con đường dài sẽ qua, sẽ có rất nhiều người bị bệnh, đau ốm…Vidieu sợ nhất cảnh nhìn thấy mọi người đau đớn vì bệnh tật mà đứng nhìn bất lực. Nhìn thấy anh hocdao, em PL, em Firephoenix, anh nhuhainguyen, tâm an, anh dinhquanghiep, anh trannam…chữa bệnh thật giỏi mà trong lòng đầy ngưỡng mộ.
Vidieu cũng không biết nên bắt đầu từ đâu, có sự hướng dẫn của anh chị đi trước vidieu bắt đầu chữa bệnh. Lần đầu tiên chữa bệnh cho bạn, thấy vết thương cứ từ từ liền lại Vidieu vui lắm, có một cảm giác vui khó tả trong lòng, cái cảm giác gai gai tê tê trong lòng bàn tay khi đặt gần vết thương để hút độc và xin thuốc liền da, cái cảm giác tay di chuyển nhịp nhàng như có công cụ gì đó hỗ trợ thật là thần bí. Lần này, Vidieu cũng đang còn lơ tơ mơ lắm, chưa hiểu tại sao lại như thế và cũng không biết cách nào để chữa khỏi bệnh cho bạn cả, chỉ có một niềm tin là lúc chuẩn bị chữa bệnh thì nhờ Thầy NQT giúp đỡ. Khi viết bài về lần chữa bệnh này lên diễn đàn còn được anh nhuhainguyen động viên, đó càng là sự cổ vũ tinh thần mạnh mẽ để Vidieu đam mê hơn trong việc chữa bệnh. Lần thứ hai, Vidieu chữa bệnh cho một đồng nghiệp, thấy đồng nghiệp bớt đau và những lần sau khi nào chỉ hơi nhăn nhó lại tìm tới Vidieu. Ồ thì ra khi có Thầy ở bên cùng với cái TÂM của người chữa bệnh và sự tập luyện chăm chỉ những bài Thầy đưa lên diễn đàn là đã có thể chữa được những bệnh bình thường. Kỳ diệu biết bao…
Qua ngày tháng, bệnh nhân đồng nghiệp thường xuyên của Vidieu cứ có gì khó chịu trong người là lại tìm để Vidieu chữa cho nhưng có một điều là người bệnh này không chịu tập luyện KCTL, có hôm người bệnh còn gọi Vidieu và nói chị đừng tập cái này nữa, nó khác mọi người quá. Hóa ra những gì Vidieu làm cho bệnh nhân thì kết quả là như thế. Bệnh nhân vẫn cứ đau ít đau nhiều lại tìm tới Vidieu nhưng động lực trong người Vidieu chữa bệnh cho bệnh nhân này không còn nhiều. Dù chỉ là đau đầu sổ mũi Vidieu cũng không thể nào chữa khỏi cho em nữa. Vidieu đã hiểu ra câu Thầy vẫn dậy “TÌNH THƯƠNG MỚI THỰC QUYỀN NĂNG LỚN”. Chỉ có tình thương thực sự của người Thầy thuốc chính là điều kiện đủ để có thể chữa khỏi bệnh cho mọi người.
Vidieu tìm đọc các bài viết về chữa bệnh của các anh chị em đồng môn đi trước để học tập kinh nghiệm. Đọc đến bài của em Đỗ tương thì tìm thấy có bài viết em chữa bệnh và bị Thầy mắng vì lúc chữa bệnh cho bệnh nhân trong người Đỗ Tương cũng đang có bệnh. Khi cơ thể mình đang bị bệnh thì không nên chữa bệnh cho người khác vì bệnh của mình có thể chuyển sang cơ thể bệnh nhân. Vidieu lại ngập ngừng khi nhận lời chữa bệnh cho ai đó, vì sợ cơ thể mình đang bị bệnh có thể truyền sang bệnh nhân…
Lần chữa bệnh gần nhất là lần đi công tác Hải Phòng, anh đồng nghiệp đi cùng bị đau bụng quằn quại sau khi uống cốc nước trà ở nhà khách hàng. Vidieu đã sử dụng hết những kiến thức về cách chữa bệnh bằng khí công tâm linh ra để chữa nhưng vẫn không ăn thua gì, mặt anh tái mét. Lúc này xe đã đi ra tới quốc lộ, không có một cửa hàng thuốc, không có một bệnh viện, lo sợ bệnh đau bụng này có thể đe dọa tới tính mạng của anh, Vidieu gọi cầu cứu anh hocdao. Anh đã giúp Vidieu tìm ra được nguyên nhân của bệnh là đau bụng do nhiễm độc hạ tiêu. Bệnh nhân chỉ có thể khỏi bệnh bằng cách đẩy hết khí độc ra ngoài, cách hiệu quả nhất đó là Vidieu phải hút hết khí độc ra khỏi cơ thể bệnh nhân, (anh hocdao còn nói nếu em hút hết ra thì em cũng tiêu luôn). Không còn cách nào khác, cứ hút cái đã đến đâu thì đến (trong lòng nghĩ như thế). Vidieu đặt một tay vào vùng hạ tiêu để hút, một tay xả khí độc cứ thế liên tiếp, anh vẫn cứ nhăn nhó đau đớn. Vidieu lo quá, có lẽ sức Vidieu chưa đủ nhưng còn nước còn tát. Sau 30 phút sau anh chợt nói “anh đỡ nhiều rồi, cảm ơn em”. Ôi vui quá, có lẽ có sự giúp sức của anh hocdao chứ không thì hôm nay vidieu lại bất lực đứng nhìn đồng nghiệp của mình rồi. Trải qua sự sợ hãi như vậy, Vidieu mới càng hiểu được rõ hơn việc học hành nghiêm túc để có thể chữa bệnh cứu người.
Để có thể trở thành một Thầy thuốc giỏi thực sự không phải là dễ, đó là sự hội tụ của đầy đủ các yếu tố không chỉ ở mình sự nỗ lực của bản thân và còn ở cái duyên, khả năng tu luyện ở các kiếp để có đủ tâm, đủ tài, đủ kiến thức chữa bệnh giúp dân…
Đối với bản thân Vidieu mới chỉ đang chập chững từng bước nhỏ trên chặng đường học làm người, rồi làm người tốt thật tốt, song song với việc học làm người là học chữa bệnh, phải cố gắng thật nhiều để trên con đường phía trước càng bớt bất lực trước cảnh bệnh tật của con người bao nhiêu thì càng bớt đi sự ân hận bấy nhiêu. Và giờ đây, Vidieu cũng đang chập chững trong các bài học về tạng, về phủ, về đường kinh, về các huyệt, luân xa…để từng bước học chữa bệnh – học làm người.
Vidieu viết dài như thế cũng chỉ để thấy rằng dù có ước mơ, khát khao và sự nỗ lực không ngừng nhưng không phải muốn là bản thân sẽ giỏi được, muốn giúp Thầy thật nhiều nhưng với khả năng kém như của bản thân thì thật là khó. Vidieu chỉ mong sao có ai đó qua diễn đàn này, người vừa có đức vừa có tài có thể giúp Thầy bớt vất vả hơn mà thôi.View more the latest threads:
- Dưỡng Tâm
- Thầy Huệ Tâm về với xứ Thanh
- Những kiến thức thực tế khi chứng kiến người...
- Bí ẩn về bão YAGI
- Cách xử lí năng lượng trong quả cầu!
- Thực Hành Chữa Bệnh Viêm Họng Bằng Phương...
- Tản mạn về một số phương pháp chữa bệnh
- Làm Thế Nào Để Báo Hiếu Được Với Những Người...
- Một phương pháp tự vấn bản thân để bình tĩnh
- Những lợi ích của Định Tâm
-
33 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Vidieu
anbich (24-03-2014),Bảo Bảo (26-03-2014),BONGMAYHOA (24-03-2014),Diệu Hồng (26-03-2014),hoasen (25-03-2014),hoatran (25-03-2014),hocdao (24-03-2014),hoclamnguoi (24-03-2014),Lobbyvietnam (24-03-2014),longtadinh (24-03-2014),manhcao277 (25-03-2014),manhtuongngo (24-03-2014),Nganpham (24-03-2014),nganuoc (25-03-2014),Ngoạn Hiền (27-03-2014),nguyendinhtuan (25-03-2014),nhatcuunhan (25-03-2014),PhongThuyGia (26-03-2014),Phương Nam (25-03-2014),tam_thuc (25-03-2014),Thanh Bình (24-03-2014),Thanhduong (26-03-2014),Thiền sư KM (25-03-2014),Trần Kim Cương (24-03-2014),turaunt (25-03-2014),Vượng Kim Ngưu (24-03-2014),youme (24-03-2014),Đại Minh (24-03-2014),ĐINHQUANG HIỆP (24-03-2014)
-
24-03-2014, 21:11 #2
Từng tí, từng tí một
Hàng ngày và đều đặn
Mỗi ngày cố một chút
Cái cần đến, sẽ đến.
Gửi chị Vidieu vài câu thơ, sau khi em đọc bài thơ Từng Tí Một. Mong chị có thêm động lực và cố gắng trên con đường đã chọn.
Bài thơ TỪNG TÍ MỘT
“Từng tí một, từng tí một, chậm thôi,”
Hạt sồi nói khi rơi xuống. “Nhưng tôi
Dưới lá mục đã thành phân, rất tốt,
Tôi cứ ấm dần thêm từng tí một.
Từng tí một, ngày mỗi ngày lớn thêm,
Từng tí một, tôi uống no sương đêm,
Tôi mọc rễ, mong manh như sợi chỉ,
Và đã nhú một mầm xanh, bé tí.
Ngày tiếp ngày, rồi năm lại tiếp năm,
Từng tí một, tôi mọc lá, nhú mầm,
Từ chiếc lá thành cành non mảnh dẻ
Và cuối cùng là cây sồi to khỏe.”
“Từng tí một,” có cậu bé thông minh
Nghĩ: “Tất nhiên, mình cũng thế, và mình
Cứ mỗi ngày sẽ học thêm một tí,
Học và chơi, chơi ít thôi, và nghỉ.
Mình vừa học, vừa ghi nhớ điều này:
Đã làm gì phải làm tốt, làm ngay!
Từng tí một, cứ học dần, học mãi
Các kiến thức trong kho tàng nhân loại.
Và hy vọng sẽ có ngày, gần thôi,
Thế giới này tốt đẹp hơn với tôi.”
Anh bạn này nghĩ rõ ràng, đơn giản,
Nhưng rất đúng, có phải không, các bạn?
Dịch giả Thái Bá TânYÊU THƯƠNG
__HỢP LÝ____________ĐOÀN KẾTSỨC MẠNH
-
12 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới tuluyenthantam
anbich (25-03-2014),Diệu Hồng (26-03-2014),hoatran (25-03-2014),longtadinh (25-03-2014),Phương Nam (25-03-2014),Thiền sư KM (25-03-2014),tim_dao (25-03-2014),Vidieu (25-03-2014),Đức Tin (28-03-2024)
-
25-03-2014, 15:39 #3
Học trò
- Ngày tham gia
- Feb 2014
- Bài viết
- 45
- Cảm ơn!
- 1,023
- Thanked 1,542 Times in 43 Posts
Cảm ơn ViDieu rất nhiều, bài viết của bạn cũng là một liều thuốc cho mình rồi đấy, (thuốc kích thích niềm đam mê luyện tập)
-
4 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới nguyendinhtuan
Nganpham (26-03-2014),Phương Nam (25-03-2014),Vidieu (25-03-2014)