Kết quả 1 đến 3 của 3
Chủ đề: Chữa bệnh nghiện ma túy
Threaded View
-
09-01-2013, 20:00 #3
Chào bạn Vidieu
Thật ra vấn đề này mình đã từng hỏi Thầy (do mình cũng có người nhà dính vào ma túy) và cũng được Thầy trả lời là không được cũng như Trangntn đã trả lời vì chủ yếu do ý chí của người bệnh đó cũng là bệnh phần thực không phải bệnh của vía. Lẽ ra Trang đã trả lời rồi thì mình cũng không nhắc lại làm gì nhưng cũng từng trong tình cảnh đó nên mình hiểu nỗi khổ của những gia đình có người thân dính vào ma túy.
Mình chỉ muốn nói là đừng nên xa lánh họ phải cố gắng thân thiết hơn với người bệnh (đó thực sự là bệnh của phần thực) chỉ có gia đình mới thật sự kéo họ rời xa ma túy được mà thôi, nếu cứ đẩy ra xã hội sẽ là gánh nặng của xã hội (họ sẽ đi ăn cướp, hay bán ma túy...rồi làm khổ thêm nhiều gia đình khác nữa). Em trai của mình chơi ma túy từ năm 19 tuổi bị bắt đi cai nghiện 3 năm về rồi vẫn tiếp tục chơi lại, gia đình mình có lúc la mắng có lúc cũng ngọt ngào nhưng vẫn không được(mà thực sự bản thân của nó cũng muốn cai nhưng không quyết tâm được).
Rồi tình cờ, mình tìm được trang web tukhicongdentamlinh.com(địa chỉ trước đây tukhicongdentamlinh.net) và được gặp Thầy (từ lúc ấy mình cảm thấy mình gặp nhiều may mắn hơn) rồi tự nhiên mình tìm được thuốc đối kháng ma túy là Naltrexone. Do em mình cũng thật sự muốn cai nên nó uống ngay mà không dùng thuốc cắt cơn trước nên nó vật vả nhiều lắm, qua được ngày thứ 3 thì nó hết bị vật vả nhưng thuốc này phải uống liên tục cho đến khi chắc chắn không dính lại. Thằng em minh nó kể lại rằng (do mình và gia đình luôn động viên nó, bản thân mình cũng hay tâm sự với nó khi nó có một mình để tránh trường hợp nó bị ở một mình suy nghĩ lung tung) ngày thứ 2 sau khi uống nó chịu không nổi nên đi mua ma túy để chơi nhưng nó không có tác dụng mà còn bị vật vả hơn nên nó cũng sợ không dám chơi nữa. Mình thấy từ ngày uống thuốc ấy mỗi ngày nó vui vẻ hơn, mong chờ tới giờ đi làm (điều này trước đây là nỗi lo lắng của nó lúc nào cũng đeo khẩu trang đi làm vì sợ bị phát hiện đến nỗi mà nhiều người làm chung không hề biết mặt nó cho đến khi nó hết nghiện không đeo khẩu trang nữa thì người ta mới biết mặt nó) mỗi khi nó lung lay là nó uống thuốc ngay.
Thuốc ấy mình chia cho vài người bạn có người thân sử dụng ma túy nhưng những người ấy không có ý chí nên cũng không cai được. Vì vậy, chỉ có ý chí của người bệnh và tình thương yêu của gia đình mới có thể giúp người bệnh vượt qua được cơn nghiện.
Đó chính là kinh nghiệm của mình và mình cũng rất mừng vì không hiểu sao từ ngày mình gặp Thầy mà mình gặp nhiều may mắn như vậy.
-
24 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Phương Nam
dangthanhha (17-10-2014),dietmatam (10-01-2013),hiepqf3 (12-01-2013),hoasen (10-01-2013),Hoasentrang (10-01-2013),HoaXuan (10-01-2013),Hua Toan (10-01-2013),Lam (10-01-2013),manhcao277 (11-08-2015),Mộc Lan (10-01-2013),Một điều lành (12-12-2023),Minh Toàn (31-10-2017),Nganpham (13-05-2013),tamminh (10-01-2013),THANHTINH (10-01-2013),theoThầy (10-01-2013),Thuanhoang (11-01-2013),TrangNTN (10-01-2013),tranhung266 (09-01-2013),yeucon! (10-01-2013),ĐINHQUANG HIỆP (10-01-2013)