Kết quả 1 đến 3 của 3
Chủ đề: Về Yên Tử: Vui buồn lẫn lộn
Hybrid View
-
12-10-2012, 11:31 #1
Học trò
- Ngày tham gia
- Aug 2012
- Bài viết
- 368
- Cảm ơn!
- 7,113
- Thanked 9,238 Times in 365 Posts
Hôm ở Yên Tử VD cũng có rất nhiều cảm xúc vui buồn lẫn lộn, được cười, được khóc cũng thật là nhiều!
Đầu tiên là thấy rất vui, vui lắm vì được tham gia cùng với cả lớp mặc dù VD chưa phải là Nhập môn hay học trò của Thầy. VD hồi hộp và chuẩn bị tinh thần từ hôm tổ chức Trung Thu cho các Cháu. Chuẩn bị tinh thần để cảm nhận từng điều từng điều một và muốn học những lời Thầy dậy không bỏ sót điều gì. Đối với VD, đợt đi Yên Tử là một buổi học vô cùng quan trọng.
Khi đến nơi Thầy nói "Hôm nay chúng ta về đây là để sơ kết lại kết quả của một năm chấn hưng thiền phái" lúc đó VD bắt đầu hiểu được công việc của Thầy và cả lớp lần này. Bao suy nghĩ ập đến và hy vọng...Tin rằng thiền phái sẽ được hưng vinh, sẽ không còn các nhà sư ra đường bị xua đuổi, khi nhắc tới Đạo Phật ai cũng tuyệt đối tin tưởng chứ không đặt ra những câu hỏi như "Tại sao các nước tôn thờ đạo phật như Ấn Độ, Trung Quốc, Việt Nam...lại có nhiều người khổ như vậy? Trong khi các cường quốc phương Tây lại cường thịnh", rồi xã hội sẽ ngày càng tốt đẹp hơn...
Khi đến vườn Tháp, Thầy đọc thơ, chỉ dậy nhiều điều về cách Tu, về cách học, về việc phải làm,...VD lúc này thấy cảm phục tấm lòng Thầy, những người trong không gian đã và đang ngày đêm chấn hưng thiền phái, hành đạo giúp đời và ngay cả những người học trò của Thầy ở khắp nơi đang ngày đêm rèn đức, luyện tài để cùng Thầy "diệt ác, trừ gian, khuyến tạo thiện căn". Trong lòng thấy rất xấu hổ. Chỉ biết nghĩ mà chưa làm được những điều đã nghĩ, đã học mà chưa học được thành người, đã Tu mà chưa Tu đúng cách...Lúc Thầy nói "Có những người khi nghe rất đắc ý, gật đầu lia lịa nhưng lại không hiểu gì" Con thấy xấu hổ lắm. Con chỉ mới hiểu được phần rất nhỏ trong những lời chỉ dậy của Thầy thôi, mà đã gật đầu liên tục rồi.
Khi thiền ở Yên Tử VD thấy sự huyền diệu của đất trời, của non thiêng, của vũ trụ. Có một động lực nào đó thôi thúc bản thân phải cố gắng, cố gắng và cố gắng thật nhiều. Rồi có những cảm xúc rất lạ, tình thương bao trùm trong tâm trí, mỗi khi lĩnh hội được một lời Thầy dậy là lại muốn khóc thật nhiều.
Thấy rât thương Thầy khi Thầy bị ốm, những bước chân nặng nề không còn nhanh nhẹn như ngày đầu khiến lòng trĩu nặng. Con ước mình có thể đẩy hết được chất độc đó trong người Thầy ra (Con biết điều này rất khó vì nếu có thể các AC học trò đã làm việc ấy rồi). Nhưng con tin có một ngày tất cả mọi người hợp sức lại sẽ tạo ra một năng lượng thật lớn có thể phá tan chất độc này ra, đem lại sức khỏe cho Thầy.
Con cảm phục Thầy và các học trò nhiều lắm
CON CHÚC THẦY LUÔN MẠNH KHỎE, LUÔN BÌNH AN!View more the latest threads:
- Yên tử 2025
- Hành trình về CÀ MAU
- Buổi lễ báo ân 2025 thật đặc biệt
- Lễ Báo Ân 2025
- Một chiều ở Bảo tàng Quang Trung, Quy Nhơn
- Chuyến đi chữa bệnh đặc biệt...
- Chuyến "nghỉ dưỡng" của tôi
- Cảm nhận lần đầu tiên tham gia buổi chữa...
- Tết Độc lập nhớ về Côn Đảo
- Về đền Quốc Tổ Lạc Long Quân nhân ngày 6-3
-
19 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới Vidieu
boystyle83 (12-10-2012),dietmatam (12-10-2012),HieuLinh (14-10-2012),HoaXuan (16-10-2012),Hua Toan (12-10-2012),khicongtl (13-10-2012),Lobbyvietnam (13-10-2012),Mộc Lan (16-10-2012),nghiad99 (27-10-2012),Phương Nam (15-10-2012),THANHTINH (12-10-2012),thànhtâm (15-10-2012),Tieutrucxinh (13-10-2012),tranhung266 (12-10-2012),ĐINHQUANG HIỆP (13-10-2012)

Trả lời kèm Trích dẫn