Kết quả 1 đến 10 của 182

Threaded View

  1. #11
    Ngày tham gia
    Apr 2010
    Bài viết
    1,159
    Cảm ơn!
    4,606
    Thanked 42,548 Times in 1,226 Posts

    Mặc định

    Niềm vui chia sẻ cùng Thầy

    Thầy ơi, hôm nay con có 2 niềm vui muốn chia sẻ với Thầy.

    Niềm vui thứ nhất: Nhận điện thoại của Thầy
    Trưa nay nhận điện thoại của Thầy nói về việc chữa bệnh cho người yêu Hoaithuong mà con vui lắm. Ngay từ trước đã được Thầy kể về việc Hoaithuong mong ngóng từng giờ từng phút đón Thầy vào SG. Rồi chuyện Hoaithuong bỏ việc để ở nhà chăm sóc cho người yêu bị bệnh tật...Lúc nghe con đã thầm nghĩ: “Sức mạnh của tình yêu thật là ghê gớm”. Nhưng rồi con lại nghĩ, sức mạnh này còn chứa đựng một tình thương vô bờ bến Thầy ạ. Thế rồi được nghe Thầy nói anh Hùng chỉ sau một ly rượu mà đã nói chuyện được một cách rõ ràng mặc dù trước đó việc phát âm của anh ấy còn ú ớ, khó khăn và không nói được dài. Đúng là nếu ai không biết thì nghe như chuyện trong phim thần thoại Thầy nhỉ.... Con lại nhớ lại lời Thầy: “Tình thương mới thực quyền năng lớn”. Lúc này con nghĩ chính tình thương vô bờ của hoaithuong đã chữa khỏi bệnh cho người mình yêu (Tất nhiên là phải có cả quyền năng của Thầy nữa chứ). Từ lúc đó con cứ có cảm giác vui vui Thầy ạ.

    Niềm vui thứ hai: Chữa bệnh cho mẹ con
    Bố mẹ con trước đây đều không tin và cực lực phản đối chuyện con đi học khí công và chữa bệnh theo phương pháp này. Thậm chí còn bảo rằng tại sao không dùng thời gian đó dành cho gia đình mà toàn đi theo những thứ mê tín dị đoan. Rồi còn bảo con là nuôi cho con ăn học rồi lập gia đình lớn từng này rồi mà đến giờ đi chệch đường, còn dặn con cẩn thận kẻo bị lừa. Những lúc đó con rất buồn và không thể nói ra được, bởi vì mình càng nói thì bố mẹ càng nghĩ mình bị hâm nặng. Hơn nữa, con nghĩ bố mẹ con rất thương con nên mới lo nghĩ cho con như vậy. Con chỉ nói với bố mẹ con thế này:
    - Bố mẹ cứ yên tâm, những việc con làm dù bố mẹ không hài lòng nhưng con khẳng định với bố mẹ đó đều là những việc tốt, thậm chí là rất tốt. Con sẽ không bao giờ là một người con bất hiếu.
    Rồi trong những câu chuyện hàng ngày, khi gợi mở việc con học chữa được bệnh theo phương pháp khí công. Bố mẹ con đều không tin và còn bảo:
    - Chữa bệnh thì ít ra phải có kiến thức y học, phải có kiến thức về thuốc, con có học trường y đâu mà con biết chữa bệnh.
    Con cũng chẳng giải thích vì đúng là mình không học trường y, dược gì cả. Con chỉ nói:
    - Thôi bố mẹ cứ biết như thế vậy đã
    Rồi đến chiều hôm nay, mẹ con bị đau lâm râm ở bụng. Con mới bảo:
    - Hay mẹ ngồi con làm cho xem có hết đau không.
    Con bảo mẹ con ngồi thiền và bật TKKT lên cho mẹ con nghe, rồi sau đó con tâm niệm xin HV lệnh bài ra 2 lòng bàn tay, xin hồ lô hút độc và ống thần thanh quang. Sau đó con đặt tay phải vào bụng mẹ con. Lúc đó cảm nhận độc khí sang tay con rất mạnh. Khoảng 15 phút thì tay con tê đi. Con liền rút tay ra và xả khí độc ở tay ra. Sau đó con lại đặt cả 2 tay lên 2 tay của mẹ con và tâm niệm hút hết độc khí trong người mẹ con ra. Tiếp tục khoảng 15 phút nữa thì 2 tay con lại tê hết đi và không thấy khí độc chạy sang nữa. Lúc này con ngừng lại và hỏi mẹ con có thấy đỡ gì không? Mẹ con bảo là thấy tê chân còn bụng thì chưa thấy gì. Trong đầu con nghĩ:
    - Khả năng hút từ bụng ra có khi không hiệu quả bằng đẩy độc.
    Vì con nhớ Vũ Hiên có lần chữa đau bụng cho em nhỏ đã dùng cách đẩy thành công. Con liền tâm niệm xả hết độc từ hồ lô ra và ngồi xả khí độc ra khỏi 2 tay cho hết. Sau đó vừa nói chuyện với mẹ con vừa tâm niệm xin lại HV lệnh bài ở 2 tay. Một lúc sau con bảo mẹ con nhắm mắt lại, con đặt tay vào bụng mẹ con và tâm niệm: “Đẩy hết độc khí trong bụng ra khỏi người theo mệnh môn, truyền chân khí trong người mình sang, bụng ấm nóng lên, bụng ấm nóng lên” Khoảng được 10 phút thì con ngừng. Mẹ con bảo tự dưng bụng đau quặn lên. Con bảo mẹ cứ theo dõi thêm đi nhé, con nghĩ trước khi khỏi nó phải đau mạnh như thế. Và thế là sau khi đi xuống cầu thang, mẹ con bảo:
    - Mẹ đỡ thật rồi, không thấy đau bụng nữa.
    ....Phù .....Lúc này con mới thở phào nhẹ nhõm. Thế là tạm ổn rồi.
    Sau đó con nói:
    - Người mẹ khí độc nhiều lắm
    - Con hút khí độc thế này thì bệnh chuyển hết sang người con con gì, nếu con chữa cho người khác thì bệnh của họ cũng sang hết con à?
    - Con xả được khí độc ra mà mẹ.
    Thấy bà có vẻ lo lo nên con phải giả vờ:
    -Nhưng chỉ mẹ thì con mới hút khí độc thôi, còn lại con toàn đẩy ra ngoài ý mà...
    Lúc này mẹ con mới có vẻ yên tâm:
    - Mẹ còn hay bị đau chân trái khi trở trời nữa.
    - Mẹ duỗi thẳng chân ra, nhắm mắt lại.
    Con tập dùng cách 2 ngón tay mà Thầy dùng chữa cho Diệu Minh (ở Côn Sơn) và cho mẹ anh Nam (ở nhà Thầy). Nhưng hình như hôm nay con hút nhiều độc vào tay quá nên chỉ được một lúc là tay mỏi nhừ nên con dừng và nghĩ để hôm khác.
    Cuối cùng mẹ con bảo con:
    - Thế thì một tuần một lần con làm cho bố mẹ nhé?
    - Con chỉ cười và nói: Vâng ạ.
    Lúc ra về con nghĩ “Câu nói này là câu nói làm cho mình vui nhất trong suốt thời gian qua”
    Con lại thầm nghĩ cảm ơn Thầy nhiều lắm.

    .........năng đi chùa vẫn tối
    ........ Phật vẫn sáng trong Tâm


    NQT gửi :
    - HoàiThươnng là người xứng đáng được hưởng những điều tốt đẹp con ạ.
    - Thầy chúc mừng con, niềm vui này không phải chỉ của riêng con mà phải nói : Nó là niềm vui của chúng ta.
    Lần sửa cuối bởi NguyetQuangTu, ngày 07-05-2011 lúc 14:09.
    Vui mà hành thiện,tâm con thiện
    Buồn mà hành thiện,con thiện tâm

  2. 8 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới NguyetQuangTu

    hoaithuong (13-04-2011),mahalkita (01-12-2012),nhuhainguyen (12-04-2011),tam_thuc (05-10-2014),Thanh Quang (19-11-2014),thanhphong (26-10-2014)

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •