Kết quả 1 đến 1 của 1

Threaded View

  1. #1
    Ngày tham gia
    Apr 2011
    Bài viết
    49
    Cảm ơn!
    463
    Thanked 450 Times in 51 Posts

    Mặc định Những cảm nhận khi chữa bệnh bằng khí công

    Thời gian đầu tập chữa bệnh, tôi hay băn khoăn: nếu người chữa bệnh và người bệnh không cảm nhận được quá trình “chữa” thì chắc là chưa có sự “chữa”. Tôi có thắc mắc thì Thày dạy: mọi quyết định là của người chữa (phương pháp nào? Thời gian bao lâu?...) còn người bệnh có cảm nhận được ngay hay không là do cơ địa người đó, không phải là do người chữa không “chữa” được. Trên thực tế bản thân tôi thời gian đầu chắc “công lực” chưa đủ mạnh nên hay băn khoăn lắm. Sau này chính những cảm nhận qua lại của mình và của BN làm tôi tự tin hơn khi mời các PB của Thày.

    Tôi kể 2 trường hợp điển hình:
    1. BN nữ khoảng 50 tuổi thể trạng hơi thừa cân đến với tôi vì bị đau đầu gối T và mất ngủ nặng, kéo dài (BN này khá nhiều bệnh trước đó nặng nhất là viêm gan siêu vi C, đã chữa thuốc tây một thời gian dài và đã ngưng gần đây vì tác dụng phụ của thuốc). Nhưng xui xẻo lại đến vào lúc tôi không có nhà (thời gian đi Côn sơn).Tôi đã hướng dẫn nghe bài TKKT trước. BN đau đến nỗi không thể chờ tôi mà đi BS khám và được chẩn đoán thoái hóa khớp gối. Uống thuốc theo toa sau 1 tuần giảm đau đầu gối nhưng tăng 2 cân và có dấu hiệu đau dạ dày. BN ngưng thuốc vì biết rằng thuốc gây tác dụng phụ, ngưng thuốc khớp đau trở lại nên nhờ tôi chữa (vì đã có lòng tin vào phương pháp chữa bệnh không dùng thuốc). Buổi chữa đầu tiên tôi làm tuần tự theo đúng bài bản đã được học: xin HVLB, để tay vào đầu gối rồi khai thông kinh mạch, huyệt đao rồi đẩy…thoát xuống chân. Sau 20 phút tập trung tư tưởng tôi không cảm nhận được gì, lòng hơi băn khoăn nhưng khi nhìn nét mặt tươi cười của BN tự nhiên thấy phấn khởi ngay lập tức vì biết mình đã thành công. BN tả thấy có cái gì đó chạy lăn tăn từ đầu gối xuống gót chân từng đợt từng đợt và thấy bớt đau. Chính sự cảm nhận của BN đã làm BN thêm tin tưởng vào cách chữa và làm người chữa cũng phấn khích hơn. Chẳng biết có phải vậy không mà những lần chữa sau khi 2 tay ôm đầu gối của BN tôi cảm thấy nó nhỏ lại trong tay mình và Bn mỗi lần lại có cảm nhận khác nhau có khi chẳng cảm nhận gì. Sau vài lần BN hết đau gối và đặc biệt hơn là khi bớt đau gối BN có thể ngồi để nghe TKKT và đã có được những giấc ngủ ngon.
    2. BN nam 97 tuổi. Ông cụ không còn minh mẫn tuy vẫn nghe, hiểu, và trả lời những câu đơn giản. Ông cụ bị cao huyết áp và phải uống thuốc thường xuyên vài năm nay. Một hôm thấy ông cụ có vẻ bứt rứt khó chịu, người nóng hơn mọi ngày(đo được 36°8, bình thường là 36°5), huyết áp tăng hơn (165/90 mmHg, BT: 130/80 mmHg) mạch nhanh hơn. Tôi nghĩ chắc cụ bị bệnh gì đó nên sốt nhẹ từ đó mạch và HA tăng lên. Chắc là cảm sốt thông thường thôi vì không thấy dấu hiệu gì khác kèm theo. HA cao như thế này là phải uống thuốc rồi nhưng thuốc trong ngày đã đủ liều. Tôi quyết định chữa bằng khí công trước nếu không ổn sẽ uống thuốc tây cấp cứu sau. Tôi xin HVLB rồi đặt 1 tay ở BH, 1 tay trên ngực (BN chỉ nằm ngửa được) tâm niệm xin CQV, NNTT khai thông…rồi LCĐCS, BNTLCT …Ngũ LT…đúng theo chỉ dẫn của Thày và kinh nghiệm của các đồng môn. Tôi chưa kịp cảm nhận gì thì chưa đầy 5 phút cụ ông đã nằm yên và ngáy nhè nhẹ như vừa ngấm thuốc ngủ. Phấn khởi tôi tiếp tục tập trung tư tưởng tâm niệm thêm khoảng 10 phút nữa. Tiếp sau đó để tay trái trên BH cụ ông, tay phải để ngửa trên đầu gối mình tâm niệm hút độc bằng HLHĐ và OTTQ, ngay lập tức chưa dứt câu niệm đã thấy ngón tay trỏ P của mình như thành 1 cái ống và “gió” thổi ra từ ống ngón tay đó. “Gió” cứ tuôn ra ào ào khá lâu. Khi cảm thấy chậm lại thì tôi ngưng và cám ơn Thày. Khi tôi kiểm tra lại M, HA, T° thì thật ngoạn mục T° là 36°5, HA: 140/80, M giảm 10 nhịp, tôi thở phào thế là không phải dùng thêm thuốc HA. Liên tiếp 3 ngày liền mỗi ngày 3 lần thì M, HA, T° hoàn toàn ổn định, sau mỗi lần chữa tôi đều hỏi ông có dễ chịu không thì ông đều gật đầu, nhưng ông không thể “phát biểu cảm tưởng” được . Trong mỗi lần hút khí độc như thế “gió” thổi giảm dần, lần đầu “ống gió” bằng đầu ngón tay, sau bằng đầu đũa, đầu kim đan…rồi không cảm thấy gì nữa. Tôi nghĩ chắc đã hết khí độc vì thể trạng của ông khá lên sau mỗi ngày chữa bệnh. Còn khi đặt tay lên ngực ông tôi có cảm giác râm ran ở lòng bàn tay sau đó như mất 1 phần tay, không thấy tay chạm vào ngực BN nữa.
    Sau mỗi lần chữa là một lần có kinh nghiệm. Tôi biết nhờ các PB của thày, kinh nghiệm của các đồng môn và sự tập luyện của mình nên mới có được kết quả này. Tôi tự nhủ sẽ chăm chỉ luyện tập thường xuyên để có thể chữa được nhiều loại bệnh hơn.
    Cám ơn Thày và các đồng môn rất nhiều.

  2. 15 Thành Viên Gửi Lời Cảm Ơn Tới bocautrang

    bgone (04-01-2012),hiepqf3 (05-01-2012),huyenkhongthanhnam (04-01-2012),manhcao277 (21-03-2016),nguoimuonhochoi (06-01-2012),nhuhainguyen (05-01-2012),Phương Nam (08-01-2012),tamanh (04-01-2012),tantrao (06-01-2012),Tieutrucxinh (05-01-2012),TruongKhoat (05-01-2012),turaunt (05-01-2012),ĐINHQUANG HIỆP (05-01-2012)

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •