-
Thơ tình thời hiện đại
Trái tim anh, em select bằng mouse
Chốn hẹn hò, forum internet
Lời yêu thương truyền bằng phương thức get
Nhận dáng hình qua địa chỉ IP
Nếu một mai em vĩnh viễn ra đi
Anh sẽ chết giữa muôn ngàn biển search
Lời tỏ tình không dễ gì convert
Lưu ngàn đời vào biến constant
Anh nghèo khó mang dòng máu Sun
Em quyền quý với họ Microsoft
Hai dòng code không thể nào hoà hợp
Dẫu ngàn lần debug em ơi
Sao không có 1 thế giới xa xôi
Sun cũng thế mà windows cũng thế
Hai chúng ta chẳng thể nào chia rẽ
Run suốt đời trên mọi platform
Nguồn: Internet
-
Nhân ngày lễ tình nhân, chàng nhắn cho nàng: "Anh rat nho em, tang em hai cai hon dai"
Đọc xong, cô nàng nổi giận đùng đùng, gọi điện để mắng chàng một trận.
Nghe chàng giả thích, nàng mới biết là mình hiều nhầm, hóa ra chàng muốn tặng nàng hai cái hôn dài.
-
Đính kèm 62
Chào mừng ngày thứ 7 và chủ nhật với bức ảnh chụp đã lâu. 1 cô bé ngồi khoanh chân rất giỏi và toàn ngồi trên ghế nhựa mà không sợ ngã ra đằng sau trong khi mình ngồi cứ sợ bé bị ngã :d
Chúc Thầy và cả nhà ngày cuối tuần vui vẻ !
-
Chỉ là quảng cáo thôi
Một nhà kinh doanh cỡ bự chẳng may chết trong một tai nạn ôtô. Ông ta đến cửa thiên đàng và gặp Thánh Pierre ở đó:
- Thánh Pierre nói: Để ta cho ngươi xem cái này, ngươi sẽ chọn được nơi ở thích hợp với mình.
- Thánh dẫn ông ta đến một bãi cỏ lớn. Ở đó, hàng trăm thiên thần thổi sáo véo von và hàng nghìn người tha thẩn đi qua đi lại, chốc chốc họ lại ngáp ngắn ngáp dài.
- Thánh giải thích: Đó là thiên đường. Còn bây giờ ta sẽ cho ngươi xem địa ngục.
- Họ đến một cuộc hội hè lớn, náo nhiệt, điên loạn. Tất cả đều nhảy nhót và sự hoan hỉ hiện rõ trên khuôn mặt từng người.
- Đó là địa ngục! Ngươi chọn nơi nào?
- Ngài hỏi gì mà ngốc nghếch thế! Tất nhiên là tôi chọn địa ngục rồi.
- Liền đó, hai con quỷ dữ tợn lôi kẻ mới đến về phía vạc dầu sôi sùng sục.
- Ấy ấy! nhà kinh doanh kêu thất thanh
- Thánh lừa tôi! Địa ngục không phải như tôi vừa trông thấy lúc nãy!
- Thánh Pierre vừa nói vừa bỏ đi: Ồ! Cảnh ta cho ngươi xem lúc nãy là quảng cáo ấy mà!
Xin thêm mới đủ
Một buổi sáng đầu năm, một người nông dân ở làng nọ gặp cha xứ đang đi trên đường.
- Chào cha ạ! Người nông dân lễ phép.
- Chào đứa con của quỷ sa tăng. Cha xứ trả lời.
- Thưa cha, xin cha ban phước lành cho con, vì đêm qua con mơ thấy...
- Tôi không quan tâm tới những giấc mơ của kẻ khác. Cha xứ ngắt lời.
- Dạ, nhưng con mơ thấy những điều về cha.
- Thật vậy sao! Thế anh kể đi.
- Thưa cha, con mơ thấy con chết và đang đi lên thiên đàng.
- Lên thiên đàng?. Cha xứ kêu lên. Anh không bao giờ lên thiên đàng được vì anh có đi lễ nhà thờ đâu.
- Lạy cha, thật ạ, con được lên thiên đàng. Con thấy một cái thang rất dài và một thiên thần đứng dưới chân cầu thang. Thiên thần đưa cho con một cục phấn rất to, rồi bảo con: " Mỗi bước lên cầu thang, phải đánh một chữ thập. Mỗi dấu thập ấy là tội lỗi mà con đã phạm phải ở trần gian. Khi nào thấy hết tội thì mới thôi làm dấu và cứ thế tiếp tục đi lên". Sau khi con đã đánh rất nhiều dấu và leo lên khá xa thì con trông thấy một người đàn ông đang đi xuống. Con rất ngạc nhiên, vì người ấy chính là... cha.
- Là tôi? Tại sao tôi lại đang ở đấy?
- Thưa cha, đấy là điều mà con ngạc nhiên. Con đã hỏi cha và cha trả lời: "Ta xuống xin thêm phấn".
Bài học về tội nói dối
Một ông mục sư nói với các giáo dân:
- Tuần tới tôi sẽ thuyết giảng về tội nói dối. Để giúp các bạn nhanh chóng nắm được vấn đề, tôi muốn tất cả đọc trước chương 17 quyển Mark.
- Chủ nhật sau đó, để mở đầu bài giảng, mục sư liền yêu cầu những người đã đọc chương 17 quyển Mark giơ tay. Tất cả đều giơ tay. Ông mục sư cười và nói: Tốt! Bây giờ tôi sẽ tiến hành bài giảng về tội nói dối. Quyển Mark chỉ có 16 chương...
-
Con trai hỏi cha:
- Bố ơi sao dạo này tóc cha có nhiều sợi bạc thế?
Người cha buồn buồn trả lời con:
- Mỗi lần con hư thì tóc cha bạc thêm một sợi.
Cậu bé gật gù ra vẻ suy nghĩ rồi reo lên:
Ah, ah...! Bây giờ thì con đã biết tại sao tóc ông nội bạc nhiều thế rồi.
Cha: ...?!
-
Có một chủ nhà đến gặp thầy cúng trừ tà.
Chủ nhà (CN) : thưa thầy, nhà con có ma, mỗi tối con đi ngủ thì ma ở dưới gầm giường, con xuống nằm ở gầm giường thì ma lại ở trên giường; cứ như vậy nó phá cả đêm con không làm sao ngủ được.
Thầy cúng (TC) : nhà con bị ma ám rất nặng, thầy sẽ phải tới cúng tháng hai lần vào mồng một và ngày rằm làm liên tục trong 3 tháng mới trừ được, lễ vật gồm có …. và phải gửi thầy 500k mỗi lần để thầy còn tạ ơn bề trên.
Sau lần cúng đầu tiên đến hẹn mà vẫn không thấy chủ nhà đến mời cúng tiếp, thầy cúng lấy làm lạ tìm đến gặp chủ nhà.
TC : nhà con hết ma rồi à.
CN : vâng.
TC : ai đã trừ được ma vậy?
CN : ông thợ mộc hàng xóm nhà con, ông ta làm duy nhất 1 lần và lấy có 20k.
TC : thợ mộc ??? ông ta đã làm như thế nào?
CN : ông ta cưa 4 cái chân giường đi.
-
Đối Đáp Với Đoàn Thị Điểm
Thuở còn đi học, Trạng Quỳnh càng ngày càng mê cô con gái thầy học là Đoàn Thị Điểm là người vừa xinh đẹp, đoan trang lại giỏi văn thơ.
Nhưng trêu chọc với nàng không dễ bởi ngoài tính tình đoan trang, Thị Điểm còn rất giỏi văn thơ nhất là ứng đối. Có lần Quỳnh từ phố Mía về, Thị Điểm thấy Quỳnh đang ngồi, liền ra ngay một vế đối có ý trêu:
"Lên phố Mía gặp cô hàng mật, cầm tay kẹo lại hỏi thăm đường." (kẹo tiếng địa phương còn có nghĩa là kéo lại).
Gặp câu đối ra toàn mía, mật kẹo, đường, Quỳnh nghĩ mãi không ra vế đối, bí quá, đành phải đánh bài chuồn.
Một hôm, thấy cô Điểm vào buồng tắm, nhà vắng, Quỳnh nghịch ngợm gõ cửa đòi vào. Cô Điểm vốn hay chữ, tức cảnh, ra ngay một vế đối, bảo Quỳnh đối được thì cho vào. Câu đối như sau:
- "Da trắng vỗ bì bạch!". (Bì bạch, chữ hán cũng có nghĩa là da trắng).
Quỳnh nghĩ nát óc cũng không tìm ra câu để đối, đành lủi thủi bỏ đi nhưng nghĩ bụng sẽ tìm dịp lỡm lại Thị Điểm.
Một lần khác, Quỳnh ngồi đối diện với Thị Điểm qua cửa sổ Thị Điểm lại đọc một câu:
"Hai người ngồi song song hai cửa sổ." (Song là hai, song cũng có nghĩa là song cửa). Lại một lần nữa, gặp câu quá hóc búa, Quỳnh bí quá đành lảng ra chỗ khác.
Một hôm tối trời, thừa lúc Thị Điểm ra ngoài, Quỳnh lẻn vào giường Thị Điểm nằm trước. Thị Điểm không biết, vào buồng sờ soạng, vô tình quờ ngay tay vào... Thị Điểm biết ngay là Quỳnh nghịch ngợm, liền ra cho một vế đối, bảo không đối được sẽ mách thầy học về tội sàm sỡ.
Vế đối ra như sau:
"Trướng nội vô phong phàm tự lập."
(Trong phòng không có gió mà cột buồm lài dựng lên)
Lần này Quỳnh đối được ngay:
"Hưng trung bất vũ thủy trường lưu"
(Trong bụng không có mưa mà nước vẫn chảy dài).
Lần đó Quỳnh thoát tội.
Nhân ngày xuân, thầy sai Thị Điểm đem lễ lên chùa. Quỳnh được thầy cho theo cùng. Trên đường, Thị Điểm chỉ cây xương rồng bảo Quỳnh:
- Cây xương rồng, trồng đất rắn, long vẫn hoàn long (Long là lỏng lẻo, chữ Hán long nghĩa là rồng, mà chữ rồng đã dùng ở trên).
Về ý, Thị Điểm nói bóng, Quỳnh ngang ngạnh, có dạy dỗ thế nào cũng không chuyển được.
Chữ đối đã khó, ý lại sâu xa. Thế mà Quỳnh đối lại được rất chỉnh, lại tỏ được cái ý nhất quyết giữ cái tính ấy và còn thách thức Thị Điểm nữa. Quỳnh đối như sau:
- Quả dưa chuột, ruột thẳng gang, thử chơi thì thử (Thử chữ hán nghĩa là chuột, mà chữ chuột cũng đã dùng trên).
Cũng qua lần đối đáp này, hai người thấy tư tưởng không hợp nhau nên từ đấy thôi xướng họa.
--------------------------------------------------------------
Đá gà với quan thị
Bọn quan thị nơi phủ chúa "Gà" thật không có mà lại cứ hay đá gà. Chúng bỏ ra nhiều tiền, lùng cho được những con gà hay đem về nuôi rồi đem ra đá độ với nhau. Nghe nói Quỳnh chọi gà với sứ Tàu thắng, họ liền mang gà đến nhà Quỳnh, đá thử một vài cựa chơi. Quỳnh vốn ghét bọn quan thị, từ chối nói là không có gà, nhưng họ nhiễu mãi, phải ừ và hẹn đến mai đi bắt gà về chọi. Bên láng giềng có một con gà trống thiến, Quỳnh liền qua mượn mang về.
Sáng sớm, mở mắt dậy, đã thấy quan thị đem gà lại rồi. Quỳnh sai bắt gà trống thiến đem ra chọi. Tất nhiên, vừa so cựa được một vài nước, thì gà quan thị đá cho gà trống thiến một cựa lăn cổ ra chết ngay còn gà bọn hoạn quan thì vỗ cánh phành phạch lấy uy, gáy vang cả sân nhà. Bọn chúng khoái chí vỗ tay reo:
- Thế mà đồn rằng gà của Trạng hay, chọi được gà Tàu, giờ mới biết đồn láo cả!
Quỳnh chẳng cãi lại, chỉ ôm gà trống thiến mà rằng:
- Các ngài nói phải, trước con gà này đá hay lắm, nhưng từ khi tôi thiến nó đi, thì nó đốn đời ra thế!
Rồi ôm gà mà than thở: "Khốn nạn thân mầy, gà ôi! Tao đã bảo phận mày không dái thì chịu trước đi cho thoát đời, lại còn ngứa nghề là gì cho đến nỗi thế này! Thôi mày chết cũng đáng đời, còn ai thương nữa, gà ôi!".
Các quan thị nghe thế, xấu hổ, ôm gà cút thẳng.
----------------------------------------------------------------------------
Trạng chữa bệnh
Chúa Trịnh có cô con gái út rất được cưng chiều chẳng may bị bệnh sởi. Nàng quận chúa bị sốt li bì, nằm liệt giường cả bảy ngày, tất cả các quan ngự y giỏi đều được mời đến mà bệnh vẫn không lui. Thế cùng, chúa nghĩ đến Trạng Quỳnh và gọi ông tới thăm bệnh cho quận chúa và bảo:
- Bệnh của con ta có vẻ nặng lắm. Khanh mà hết lòng chữa khỏi được thì nhất định ta sẽ trọng thưởng.
Trạng vào thăm, qua kinh nghiệm, biết ngay quận chúa bị bệnh sởi. Bệnh này thì còn phải sốt cao năm ba ngày nữa, đến khi sởi mọc hết mới giảm sốt. Nhưng vốn không ưa gì nhà chúa và bọn nịnh quan bất tài, trạng tâu ngay:
- Bệnh quận chúa rất nặng, chúa phải làm lễ dâng sao thì mới khỏi. Thần xin làm sở tế, nhưng tên các sao thì nhiều và lạ, vì vậy xin chúa cho phép thần chọn người học rộng, kiến thức uyên bác trong các quan để đọc sở tế.
Chúa Trịnh chuẩn tấu, xuống chiếu cho các quan chờ nghe trạng gọi ai, thì người đó phải tuân lệnh và đọc sở tế.
Các quan tất nhiên là rất lo lắng bởi sợ không đủ sức để mà đọc sớ Trạng viết. Bọn họ liền cho người nhà đi dò la nhưng chỉ thấy Trạng đang sai người nối giấy cuốn lại thành cuộn to như cái bồ để chuẩn bị viết sớ. Quan nào quan nấy được tin báo vừa to vừa dài khủng khiếp như vậy đều hoảng sợ, chỉ lo Trạng gọi đến mình mà đọc không xong hẳn là phen này mất hết chức tước, đặc quyền, đặc lợi. Vì vậy, các ông quan bất tài ấy thay nhau mang đủ thứ lễ vật đến nhà Trạng mà lo lót đồng thời viện cớ đau lưng, mỏi gối, nhức mắt, khàn giọng v.v... Khẩn khoản xin Trạng miễn cho mình đọc sớ!
Trạng điềm nhiên nhận lễ vật, điểm lại tất cả quan triều đều tới nhà mình lo lót, bèn vào tâu:
- Thần xem phen này trong các quan không một ai có đủ kiến văn để mà đọc sớ. Vậy thì thần xin đích thân vì chúa mà đọc sớ tế lần này.
Chúa nghe vậy rất cảm động, an ủi:
- Cứu bệnh như cứu hỏa, khanh hãy ráng sức vì ta mà làm thật tốt, ắt là ta sẽ đền ơn!
Đêm hôm lẽ dâng sao, Trạng sai lính tháo cuộn giấy to bằng cái bồ ra. Giấy vừa mở ra, Trạng nhìn vào và đọc ngay:
Trên trời có muôn vì sao.
Đọc xong Trạng đứng yên chờ. Giấy tháo ra mãi ra mãi, cho đến cuối cuộn mới thấy có thêm mấy dòng chữ, Trạng liền đọc tiếp:
Có phải vị nào, xin vào ăn xôi. Ăn xong, sao lại lên trời. Độ cho quận chúa phục hồi sức xuân Cẩn cáo!
Các quan cực kỳ kinh ngạc vì bài sớ kì dị của Quỳnh. Thế nhưng cúng xong được một ngày thì sởi mọc hết, quận chúa hạ sốt ngay. Rồi sởi bay, quận chúa khỏi bệnh.
Chúa Trịnh mừng lắm, cho là Trạng có tài cảm hoá được quỷ thần, trọng thưởng Trạng rất nhiều. Riêng Trạng vừa được thưởng, vừa được "Hối lộ", về nhà đóng cửa cứ cười tủm tỉm một mình.
-
Nghệ ngữ
Cái gầu thì bảo cái đài
Ra sân thì bảo ra ngoài cái cươi
Chộ tức là thấy mình ơi
Trụng là nhúng đấy đừng cười nghe em
Thích chi thì bảo là sèm
Nghe ai bảo đọi thì mang bát vào
Cá quả lại gọi cá tràu
Vo troốc là bảo gội đầu đấy em…
Nghe em giọng Bắc êm êm
Bà con hàng xóm đến xem chật nhà
Răng chưa sang nhởi nhà choa
Bà o đã nhốt con ga trong chuồng
Em cười bối rối mà thương
Thương em một, lại trăm đường thương quê
Gió Lào thổi rạc bờ tre
Chỉ nghe giọng nói đã nghe nhọc nhằn
Chắt từ đã sỏi đất cằn
Nên yêu thương mới sâu đằm đó em.
ST
-
Chào Thầy và cả nhà ạ!
Sáng ra đọc tin về chú heo này thấy vui quá nên muốn chia sẻ với Thầy và các ACE ạ.
Nghe tin giữa miền Tây sông nước bỗng dưng xuất hiện một “lão trư” vừa biết ăn chay lại vừa biết coi nhà cùng nhiều khả năng thông minh đột biến, không ít người vừa ngạc nhiên lại vừa hồ nghi.
Heo cũng quyết ăn chay từ bé
Trong chuyến công tác miền Tây, đi qua vùng Đồng Tháp Mười, nghe kể về con vật lạ, tôi quyết định ghé qua coi tận mặt chú heo được cho là có nhiều biểu hiện “khác thường” để xem thực hư.
Nhà ông Nguyễn Văn Mạo, chủ của chú heo kỳ lạ ở ấp 4, nằm ở xã Mỹ Đông, huyện Tháp Mười, tỉnh Đồng Tháp. Ông là phó ấp ở đây. Mấy người dân khi được hỏi, sau khi biết tôi là nhà báo thì ai cũng đoán ngay là tôi đến tìm con heo kỳ lạ mà ông phó ấp nuôi.
Ông Nguyễn Văn Trung, một người dân ở ấp 4 lắc đầu tủm tỉm cười: “Mới tuần trước tui vào nhà ổng mà còn bị con heo đó rượt tới bến luôn, giống heo chi đâu mà giữ nhà cứ như chó vậy”.
Chú heo luôn rất tận tụy với nhiệm vụ coi nhà của mình
Theo chỉ dẫn của ông Trung, tôi tìm đến ngôi nhà trong cái ngõ sâu hút, ở cuối ấp. Vừa dựng xe máy xuống tôi đã giật mình bởi một con heo mọi (có nơi gọi là lợn Móng Cái), khoảng hơn 100kg đang nằm ngủ bỗng dưng bật dậy nhe nanh “đứng tấn” trước cửa. Do đã lường trước được tình huống này lên tôi đứng ngoài gọi vọng vào trong nhà để nhờ chủ ra dẫn vào.
Ông Mạo đang bận đi ra đồng gieo xạ nên người ra đón tôi là bà Nguyễn Thị Cúc, vợ ông. Ngồi một hồi nói chuyện về những khả năng đặc biệt của chú heo có tên thường gọi là Mép, bà Cúc thấy tôi tỏ vẻ hồ nghi liền bảo cô con gái tên Ngọc Yến vào nhà lấy ra một bát cơm trộn thịt cá cho heo ăn. Mép ngửi ngửi rồi quay ra cửa nằm. Sau đó bà Cúc mới thảy cho nó đoạn mía và mấy miếng bánh mỳ, chỉ trong một loáng, nó đã ăn sạch.
Chú heo đang gây xôn xao ở Đồng Tháp
Bà Cúc cho biết, cái chuyện ăn chay của chú heo này cũng là điều vô cùng kỳ lạ. "Hồi mới mua về, trong nhà cũng không biết nó thích ăn gì nên cứ đưa cá với thịt ăn thừa ra cho nó ăn. Ai ngờ Mép dụi dụi rồi bỏ đi, dỗ kiểu gì cũng không ăn. Nó “tuyệt thực” như vậy đến 2 ngày liền, ai cũng nghĩ chắc nó “lạ nhà” nên bị ốm".
Sang đến cuối ngày thứ 2, trong lúc chưa biết xử lý thế nào, bà Cúc mới thử đưa cái bát cơm trộn tương mình ăn không hết cho nó thì nó ăn ngấu nghiến. Thấy lạ cả nhà mới đổ niêu cơm còn lại ra rồi trộn với tương, đến lúc này mới biết Mép không ăn là bởi vì cả nhà cứ ép nó “ăn thịt”. Từ dạo đó, gia đình bà cứ ăn gì thì cho nó ăn nấy, chỉ cần không có mùi thịt cá là được.
Có một điều hơi trái khoáy là tuy “giữ chay” nhưng chẳng hiểu sao heo Mép lại rất thích uống bia. Ngọc Yến, con gái ông Mạo, kể: "Một hôm nhà có khách, ba với mọi người đang uống bia thì thấy nó cứ ngồi cạnh rồi nhìn theo với vẻ “thòm thèm”. Thấy thế một ông khách mới cao hứng “tao chúc mày 2 ly luôn”, rồi đổ bia ra một cái chậu đưa cho nó. Chưa đầy một phút nó đã nốc cạn".
Thương heo như… con
Về nguồn gốc khai sinh của con keo kỳ lạ này, bà Nguyễn Thị Cúc, vợ ông Năm Mạo kể ngày đó trong xóm rộ lên phong trào nuôi heo mọi, mấy nhà xung quanh, nhà nào cũng nuôi một vài con.
"Lúc mới mua về con heo chỉ được độ 3kg, thế nhưng nó quậy dữ quá, chỗ nào cũng sục sạo nên ông bà quyết định nhốt nó vào chuồng. Cứ tưởng như thế là xong, ai ngờ nhốt được một thời gian thì thấy nó tỏ vẻ “bực tức”. Giống heo mọi này khoái được thả, bị nhốt là nó phá. Vả lại mấy đứa trẻ trong nhà quý nó quá cứ thả ra rồi… dắt đi chơi quanh xóm. Lúc đó cái chuồng của nó nằm ở ngoài trời, nhiều hôm mưa gió thấy nó lạnh lại muỗi đốt nên cuối cùng cả nhà quyết định mang nó vào nhà ở cùng với đàn chó cho đông vui".
Về chuyện Mép biết coi nhà thì cả gia đình bà Cúc ai cũng bất ngờ. Khi đó nó khoảng 6 - 7 tháng tuổi, một hôm cả nhà đi vắng hết, chỉ có mình ông Mạo bận việc lúi húi sau nhà. Ông đang làm thì nghe tiếng con Mép cứ hộc lên rồi chạy bình bịch.
Lúc đầu ông tưởng nó nô đùa với mấy con chó nên cũng không quan tâm. Chỉ đến lúc nghe thấy tiếng gọi cửa, ông mới đi ra trước nhà và thấy heo đang “ủi” một người khách của ông ra sân. Ông chú ý thì thấy nếu khách cứ đứng ngoài sân thì không sao, nhưng cứ tiến vào nhà là con Mép lại chạy “đứng tấn” án ngữ, không cho vào. Vậy là ông phải chạy ra nẹt, nó mới chịu nằm im một chỗ để vị khách vào nhà.
Mép chỉ ăn đồ chay và được gia đình chủ nhà xem như... con trong gia đình
Sau lần đó Mép được tin tưởng giao cho trọng trách “coi nhà” và dường như nó rất “hứng thú” với công việc này. Bình thường nó cứ nằm ra vẻ “mơ màng” ở cạnh cửa nhưng chỉ cần có tiếng xe hay tiếng chân người là cái tai của nó ngay lập tức “động đậy”. Với cái dáng vẻ “bệ vệ” cộng với cặp răng nanh chìa ra trông khá ngầu và sự “tận tụy” trong công việc được giao, Mép luôn hoàn thành rất tốt nhiệm vụ. Những khách quen thì không sao, chứ người lạ "đừng hòng" vào cửa nếu không qua vòng “kiểm soát” của con Mép.
Sự khôn ranh của Mép không chỉ dừng lại ở việc coi nhà. Bà Nguyễn Thị Dung, là chị ruột của bà Cúc, ở cùng nhà, cũng cho biết, bình thường mỗi khi trời nóng bức hoặc “đến cữ” phải tắm là nó tự động chạy ra giếng cọ người vào thành bể, vậy là chủ biết ý ra dội nước rồi tắm cho nó. Ngoài ra con Mép cũng rất “ngoan”, nó không hề "đi bậy" trong nhà. Nếu muốn "đi" nó sẽ chạy ra ngoài sân và đến đúng địa điểm bắt buộc.
Nhìn bề ngoài con Mép có vẻ cục mịch, những người quen có thể thoải mái trêu đùa, thế nhưng có một đặc điểm là “lão trư” này thuộc loại “thù” khá dai.
Ngọc Yến kể, có mấy người bạn của ông Mạo là khách quen nên Mép tỏ ra rất hiền lành và nghe lời, nhưng cũng có người hay lợi dụng sự “xuề xòa” của nó để trêu đùa “quá tay”. Những lúc như thế nó thường nằm im chịu đựng, chỉ đợi “kẻ đáng ghét” ngồi yên ổn trên ghế là nó bắt đầu lặng lẽ tiến lại ủi tung cả ghế. Đến lúc vị khách an vị… dưới đất, họ mới chẹp miệng: “con Mép này đúng là không phải tay vừa”.
Hiện tại, Mép đã nặng khoảng hơn 100 kg. Tiếng lạ đồn xa, nhiều người đã tới hỏi mua với giá cao nhưng ông Mạo lắc đầu. Ông nói: “Tôi để nuôi khi nào nó chết tôi chôn chứ không bán”.
Không chỉ ông Mạo mà tất cả người trong nhà đều rất quý Mép. Thậm chí những người con của ông còn gọi nó với cái tên rất gần gũi là “em Mép” và coi nó như… một thành viên trong nhà. Vỗ vỗ vào đầu chú Mép, bà Cúc tủm tỉm: "Cả tôi nhiều lúc cũng thương nó như… con vậy".
Nguồn: http://news.zing.vn/phong-su/chu-heo...y/a269994.html
-
Hà Lội mùa này sao nhỏ thế?
Cụng ly, sát lại ấm ấm ghê !
Lần sau ta quyết xông xênh hẳn
Trải chiếu Hồ Tây, say không về.
13/7/2012 AL