Giáng sinh với KCTL - Năm 2021
Tuy bản thân tôi và nhiều đồng môn khác không phải là những người theo Đạo Thiên Chúa, nhưng chúng tôi vẫn rất mong chờ đến đêm Giáng sinh vì có cơ hội được Thầy đưa về nước Chúa, chúc mừng Đức Chúa, Đức Mẹ nhân dịp đặc biệt này. Đó là những người đứng đầu của một Đạo rất tốt, hướng con người đến với cái “thiện”. Chủ quan mà nói, người trần tục trên toàn thế giới này có được vinh dự to lớn như vậy, chắc chỉ ít thôi, trong đó có chúng tôi.
Thầy Huệ Tâm là người đứng đầu Lương Tri Tâm Huệ Đạo, nhưng đối với Đạo Thiên Trong Đạo Thiên Chúa, Thầy là sứ giả và đã từng đi giảng Kinh Thánh. Thậm chí trước đây, Đức Mẹ còn giao cho Thầy nhiệm vụ ban phước lành cho các con chiên vào đêm giáng sinh. Như vậy, vị trí và sức ảnh hưởng của Thầy đối với Đạo Thiên Chúa là rất lớn (và với một số Đạo khác cũng vậy).
Hành trình của Giáng sinh năm nay có khác biệt một chút. Thầy cho chúng tôi đi Nhà thờ lớn Hà Nội, nhà thờ Đức Bà TP.HCM, sau đó mới đi đến nước Chúa.
Tất cả mọi người được lên Đài Sen Ngũ Sắc của Thầy – nơi có thể chứa được rất rất nhiều người và cũng rất an toàn. Trước khi bắt đầu đi, với sự hỗ trợ của Đài Sen, tất cả được thanh lọc cơ thể. Lúc đó, tôi cảm thấy các lớp khí độc, khí thải của cơ thể mình giống như tụ lại, xếp thành khối như những viên gạch đóng từ ngực lên phía trên đỉnh đầu, dần dần bốc ra ngoài. Cơ thể được thanh lọc triệt để.
Khi đến Nhà Thờ Lớn tại Hà Nội, Đài Sen hạ xuống trước thềm. Tất cả mọi người xuống, đi một vòng tham quan không khí tại đây. Nhà thờ lớn được xây trên một khu đất tương đối lành và có năng lượng tốt. Chỉ có điều đây cũng chỉ là một nhà thờ đơn sơ, không thật xứng như tên gọi của nó.
Sau khi tham quan xong, mọi người lên Đài Sen đi tiếp đến địa điểm Nhà Thờ Đức Bà tại TP. HCM. Tại đây, học trò trong không gian nhận thấy năng lượng ở giữa nhà thờ thì sáng, nhưng năng lượng xung quanh thì quá rối. Nguyên nhân của việc này, có lẽ do nhà thờ không ở khu vực tĩnh nên đã gây ra sự xáo trộn năng lượng trong lòng của Thánh đường. Ngay lập tức, Thầy Huệ Tâm gọi “Gậy phép vạn năng” của Đức Chúa, khoanh một vòng xung quanh nhà thờ Đức Bà, trong khu vực đó đảm bảo cho năng lượng luôn ổn định, cân bằng, giải tỏa tất cả năng lượng xấu ra khỏi khu vực đã được khoanh vùng. Nhờ vậy, diện tích năng lượng ổn định đã được mở rộng dần. Đến khi năng lượng hoàn toàn ổn định, Thầy lập hàng rào bảo vệ và mọi người chúng tôi có cơ hội được đóng góp một chút khi tâm niệm phát năng lượng để củng cố hàng rào, bảo vệ cho nhà thờ.
Xong việc, mọi người lại lên Đài Sen để về nước Chúa. Về nước Chúa cần phải có năng lượng rất sạch, do vậy, Đài Sen khi bay ở tầng cao hơn thì tạo ra tốc độ xoay càng nhanh hơn, giúp thanh lọc sâu và mạnh hơn. Khi gần đến nơi thì tốc độ chậm lại, và các hình ảnh về nước Chúa hiện ra rất đẹp. Tất cả mọi người xuống Đài Sen rồi trật tự xếp hàng đi vào. Đoàn hôm nay có khoảng 20 người của Lương Tri Tâm Huệ Đạo, các tiểu đồng dắt các cháu lớp Linh Tâm Hội Tụ, đến các học trò trong không gian và một số vía của Thầy đi cùng, cuối cùng là vía học trò trần tục.
Thảm rải ra để đón đoàn của Thầy đi vào. Chị Hồng Liên – Phó Giáo chủ của Lương Tri Tâm Huệ Đạo cùng một số học trò lớp Linh Tâm Hội Tụ dâng quà, tặng hoa. Chúa đi ra đón và nhận quà. Trước khi đi vào chúc mừng Đức Chúa thì mọi người đồng loạt mặc một cái áo màu trắng, dài. Chị Hồng Liên – đại diện cho đoàn phát biểu:“Kính chào Ngài Jesus và toàn bộ những người dân Thiên Chúa. Chúng tôi là đại diện cho Lương Tri Tâm Huệ Đạo, xin gửi lời chúc mừng Ngài cũng như đạo Thiên Chúa sẽ ngày càng vững mạnh. Xin gửi lời của Giáo chủ đến với Ngài, đó là: Những việc đạo Thiên Chúa làm thì Lương Tri Tâm Huệ Đạo luôn luôn ủng hộ, rất mong Đạo Thiên Chúa ngày càng vững mạnh và cố gắng để đưa Vũ trụ này đến sự hòa bình, vững mạnh. Xin chúc mừng!”
Chúa Jesus nói: “Xin gửi lời cảm tạ Giáo chủ. Ta cũng biết rằng Ngài là người rất bận. Nhưng mà Ngài thật sự rất chu đáo vì năm nào cũng đến hoặc gửi lời chúc mừng đến Thiên Chúa cũng như với ta. Sự quan tâm của Ngài, của môn phái là một động lực để ta cố gắng gìn giữ, phát huy tất cả những sự tốt đẹp mà Đạo Thiên Chúa, những người theo Đạo Thiên Chúa đã từng làm và sẽ làm. Ta cũng mong rằng những học trò, những người mong muốn theo Đạo Thiên Chúa cũng sẽ có đủ điều kiện để tham gia vào môn phái của Ngài. Vì hơn ai hết, ta cảm nhận, mặc dù có nhiều luồng ý kiến và đạo phái khác nhau, kể cả thế giới trần tục và tâm linh này, thì Đạo Thiên Chúa cũng chỉ là một trong những đạo có tỷ lệ người tham gia nhiều. Nhưng với tư cách là người đứng đầu thì ta cũng biết rằng: tương lai Lương Tri Tâm Huệ Đạo sẽ là môn phái mang tính dẫn dắt. Xin cảm tạ!!!”
Chúa Jesus đặt vào một cái khay một cây thập giá kết bằng một bông hoa huệ mà đoàn vừa tặng. Khi đưa xuống dưới gần với mọi người trong đoàn thì nó được hóa thành biểu tượng - một món quà đính nhẹ ở phía ngực trái của mỗi người. Chúa Jesus nói: “Xin phép Ngài cho tôi đính biểu tượng này trên ngực trái của mỗi môn sinh, cũng như những người được phép theo đoàn đến đây ngày hôm nay. Đây chỉ là một biểu tượng nhỏ để thể hiện sự đóng góp và mong muốn song hành của Đạo Thiên Chúa đối với Lương Tri Tâm Huệ Đạo”.
Chị Hồng Liên đáp lại: “Xin thay mặt Giáo chủ, tôi xin gửi lời cảm ơn và xin chúc cho Đạo Thiên Chúa cũng như Ngài luôn luôn gặp an lành và có thể ban phát nhiều ơn lành đến nhiều con chiên hơn nữa”.
Kết thúc buổi lễ, mọi người chào Chúa, đi ra lên Đài Sen quay về.
Khi Thầy hỏi mọi người có hiểu ý nghĩa của việc được cùng Thầy tham dự sự kiện hôm nay hay không, đã có nhiều ý kiến được phát biểu. Bản thân tôi lúc đó có suy nghĩ rằng: Đây là một trong những cách Thầy dậy chúng tôi “nghĩa”. Đối với chúng tôi thì Chúa là người đứng đầu của một Đạo lớn, khoảng cách năng lượng rất rất xa, chúng tôi quá nhỏ bé. Vì vậy, được đến nước Chúa, gặp Đức Chúa là một cơ hội để bày tỏ sự thành kính đối với bậc Bề trên. Đối với Thầy - tuy ở vị trí cao nhưng Thầy vẫn luôn dành sự tôn trọng, hợp tình hợp lý cho những vị trí khác. Thực ra, từ trước đến nay, với những người tốt nhưng ở vị trí thấp nhất, không có bất cứ khả năng hay quyền hạn gì, Thầy vẫn luôn giúp đỡ chân thành, không tính toán. Vì thế, cái “nghĩa” mà tôi học được ở đây là: Với bậc Bề Trên phải bày tỏ sự thành kính, với những người yếu thế hơn (ở vị trí thấp hơn) phải có sự tôn trọng, cư xử có trước có sau. Ngoài ra, với việc được góp sức phát năng lượng để củng cố hàng rào bảo vệ khu vực Nhà Thờ Đức Bà, tuy rất nhỏ bé nhưng tôi vui và cảm thấy mình có giá trị. Thầy có dạy ngay lúc đó là: Gặp người cần giúp thì giúp ngay, không phải việc gì cũng chỉ nghĩ ngay cho mình.
Sau khi nghe Thầy giải thích về nhiều ý nghĩa khác nhau khi được tham dự những sự kiện như này, tôi còn học được một vài bài học nữa. Thứ nhất: Đây cũng chính là cơ hội để chúng tôi thanh lọc sâu và nâng cấp năng lượng. Nếu chúng tôi có đủ điều kiện đi đến những nơi có mức năng lượng như vậy, tức là năng lượng cũng đã thay đổi theo hướng tốt lên rất nhiều. Thứ hai: Bí quyết của ngoại giao thành công luôn là sự chân thành.
Con xin tạ ơn Thầy vì ngay cả khi điều kiện sức khỏe không tốt, Thầy vẫn cố gắng tổ chức cho chúng con sự kiện ý nghĩa này. Và hơn hết, Thầy không chỉ dậy chúng con “chữ”, mà còn dậy chúng con “nghĩa”. Nhờ Thầy mà chúng con trở thành những người rất may mắn, khi được đến tận nước Chúa, cõi Niết Bàn, điều mà kể cả những con chiên và Phật Tử ngoan đạo nhất chưa chắc đã có được. Mà thực ra, được là học trò của Thầy ở kiếp này, đã là may mắn quá to lớn rồi!!!
/
Ý nghĩa của Lễ giáng sinh
/
Giáng sinh là một ngày lễ trọng của cộng đồng giáo dân theo đạo Thiên chúa. Với dân ngoại đạo thì hay được nghe người khác giải thích một cách đại khái rằng, đó là ngày lễ kỷ niệm ngày Chúa sinh ra đời. Nhưng trong lần vía được theo đoàn của Thầy về nước Chúa năm nay cũng như vài năm trước, thì chưa lần nào Tamhuongthien thấy có băng rôn, khẩu hiệu hay lời chúc gì liên quan tới “sinh nhật Chúa” cả. Vào dịp thuận tiện, Tamhuongthien sẽ xin Thầy giải đáp về nguồn gốc, ý nghĩa của ngày lễ này dưới góc độ tâm linh. Còn ở bài viết này, Tamhuongthien xin chia sẻ một bài viết rất công phu, thú vị về Lễ giáng sinh của một người bạn phây, bác Nam Nguyen:
Người ta thường xuề xòa mà nói với trẻ con rằng ngày Noel 25/12 là ngày Chúa sinh ra đời. Thực ra ngay trong Kinh Thánh cũng tuyệt nhiên không có nói gì tới ngày này cả, và tất nhiên chẳng có nhắc nhở nào cần phải kỷ niệm ngày tháng này trong năm. Chúa là bất tử, Chúa tạo ra vũ trụ thì tất nhiên có kỷ niệm cũng kỷ niệm không phải ngày sinh của Chúa - mà là sự tái thế của Người. Vậy 25/12 là ngày gì và sao cả cộng đồng theo đạo Thiên Chúa lại kỷ niệm tưng bừng như vậy? Xin thưa 25/12 là ngày đổi mùa, ngày lễ Mặt trời (hoặc lễ Thần Mặt Trời) của người La Mã. Và thực ra từ trước khi có đạo Thiên Chúa thì những tôn giáo khác đã tồn tại, và giáo dân họ đã kỷ niệm ngày này (là thời điểm ngày bắt đầu dài ra – hiểu biết về thiên văn học của người dân từ nhiều nghìn năm trước đã rất cao rồi - từ thời Babylon và còn có thể trước nữa). Từ khi người La Mã chấp nhận đạo Thiên Chúa thì Nhà Thờ cũng không muốn người dân bị mất đi một ngày lễ truyền thống lớn nhất của họ và đã “thỏa hiệp”- từ đó Nhà Thờ và toàn thể các con chiên cũng kỷ niệm ngày 25/12 này như ngày lễ Giáng sinh. Và truyền thống đó bắt đầu chỉ từ giữa thế kỷ thứ 4 sau Công Nguyên.
Vậy Chúa thực sự sinh ra vào thời gian nào? Nếu đọc kỹ Kinh Thánh và so sánh với thời tiết khí hậu tại vùng Bethlehem tại Izrael, nơi Chúa đã sinh ra, thì sẽ hiểu Chúa sinh ra vào lúc những đàn cừu còn gặm cỏ trên đồng – là cuối mùa xuân đầu mùa hạ. (Và nếu đọc kỹ nữa, so sánh với tuổi của Người khi tạ thế thì có thể đoán rằng Chúa sinh ra khoảng năm thứ 6 trước Công Nguyên...)
Đã như vậy thì tất nhiên càng không có Santa Claus hay nôm na là “Ông già Noel” trong Kinh Thánh. “Santa” là “Thánh” còn “Claus” là tên Nicolas. Truyền thống tặng quà cho trẻ em dưới danh nghĩa Ông già Noel (mỗi nước thường có một tên gọi riêng cho Ông) cũng có từ rất lâu đời. Thế nhưng ngày nay nhiều sử gia thống nhất rằng nhân vật được coi là Thánh Nicolas này là một nhân vật lịch sử có thật, xuất xứ cũng chẳng phải từ Bắc Cực hay Phần Lan, mà lại từ Tiểu Á. Cậu bé Nicolai này sinh ra vào giữa thế kỷ III sau Công nguyên, tại thành phố Patar, ở tỉnh Likya, thuộc Thổ Nhĩ Kỳ ngày nay. Từ nhỏ cậu đã không chơi đùa nhiều như bạn cùng trang lứa, mà rất nhiệt tình giúp đỡ những người lâm vào cảnh khó khăn, hoạn nạn. Lớn lên cậu càng làm những việc thiện, tiếng tăm về cậu thanh niên này lan đi rất xa. Đến mức một lần con tàu biển cậu đang đi gặp bão tố, cậu đã cầu nguyện và Chúa đã cho sóng yên biển lặng. Tại thành phố Mirra (nay gọi là Dempe) cậu đã được phong thành Hồng y giáo chủ, khi còn khá trẻ mà đã quản lý rất nhiều nhà thờ - ngày nay ở thành phố này vẫn còn nhà thờ nơi cậu đã ở đây. Cả quãng đời cậu làm Hồng y giáo chủ, cậu vẫn tiếp tục giúp đỡ những kẻ nghèo khó - những phạm nhân bị xử oan ức hay những viên sỹ quan bị đi tù vì những cáo buộc mà họ không hề biết... Cậu về với Chúa ngày 6/12 theo lịch cũ, vào khoảng những năm 342-351, và được chôn ngay tại nhà thờ chính của tỉnh Likya. Suốt bao thế kỷ Thánh Nicolai là một trong các vị thánh được giáo dân yêu quý nhất tại rất nhiều quốc gia, cho đến thế kỷ 16 theo Martin Luther đòi hỏi thay đổi Giáo hội, bãi bỏ hàng loạt những ngày lễ thánh. Khi đó lại một lần nữa những truyền thống lâu đời mạnh hơn mọi giới luật, các dân tộc vẫn tiếp tục kỷ niệm ngày lễ Thánh Nicolai: ai theo Thiên Chúa thì vẫn kỷ niệm ngày ấy vào 6/12 còn ai theo Tin Lành thì vị Thánh Nicolai biến thành một ông già, hay một chú lùn... để tặng quà cho những đứa trẻ ngoan. Hàng loạt truyền thuyết ra đời để kể về Ông già tuyết, hay Ông già tuyết và cô cháu gái, đi xe tam mã hay xe do những con tuần lộc kéo, từ Bắc Cực trở về hay ngụ tại làng Laplandia (Phần Lan), ban đêm chui vào nhà qua đường ống khói lò sưởi để nhét quà vào giày cho trẻ nhỏ...
Mỹ là đất nước có vai trò rất quan trọng với lễ Noel này, Thánh Nicolai đã đến vùng đất hứa này năm 1626 từ Hà Lan. Năm ấy có mấy chiếc tàu đến từ Hà Lan, dẫn đầu bởi tàu “Goede Vrove” có hình Thánh Nicolai đứng ở mũi tàu. Những kẻ phiêu lưu này mua của thổ dân da đỏ một miếng đất với giá hẳn 24 $ để xây ngôi làng và đặt tên là New Amsterdam (ngày nay ngôi làng đó trở thành thành phố New York). Khổ cái là mấy tay Hà Lan này không nói tiếng Anh, mà Ông già tuyết theo tiếng của họ là “Sinterklass”, nên dân tiếng Anh bắt chước gọi theo, lúc đầu là “Santa Klass”, rồi sau thành ra “Santa Claus”...
Nhưng nước Mỹ là nơi mà những truyền thống đều sẽ bị biến dạng đi đáng kể! Năm 1822 nhà thơ Clement Moore viết truyện thơ ngắn “Cuộc viếng thăm của Thánh Nicolas”- ông già Noel tặng quà cho một cậu bé, trong truyện đó là một vị thần vui vẻ, bụng to, hút tẩu nhả khói trắng liên mồm... thế nên chẳng còn dánh vẻ gì Thiên Chúa nữa, mà thần thoại hóa lên là đi bằng xe kéo tuần lộc! Thế rồi đến năm 1931 hãng nước ngọt Coca-Cola tung ra sản phẩm quảng cáo có vẽ hình ảnh ông già Santa Claus như chúng ta biết ngày nay: ông già râu trắng và dài, mặc bộ đồ đỏ-trắng, mỗi tội tay đang cầm chai Cola quen thuộc... Santa Claus của Mỹ với tiềm năng marketing của Coca-Cola và sau này là văn hóa Hollywood đã làm lu mờ các “đồng nghiệp” là các Ông già tuyết đến từ Anh, Pháp, Ý, Phần Lan... và kể cả Ông già Tuyết và Công chúa Tuyết của Nga!
(Còn nữa)
/