Dùng Vòng Gỗ Hóa Thạch Chữa Bệnh
Cuộc sống bộn bề với những lo toan, những cảm xúc không phân thể phân định được. Nó làm cho cơ thể chúng ta luôn căng lên như một dây đàn. Nếu người nghệ sĩ chẳng may tác động lên nó một lực vượt quá sự đàn hồi của nó thì nó sẽ đứt và bản nhạc sẽ khuyết đi những nốt trầm bổng nếu như một dây đàn đứt đi, còn nếu nó đứt hết những dây còn lại thì bản nhạc sẽ mãi dang dở và công lao của người nghệ sĩ bị gió cuốn đi. Không biết ngày mai cảm xúc sáng tác của họ sẽ ra sao?
Cuộc sống vẫn thế cứ trôi như vậy từ ngày này sang ngày khác nếu chúng ta không dừng lại một giây lát để tự thưởng cho mình những khoảnh khắc ngọt ngào, yển ả để chúng ta có thể cảm nhận cuộc sống muôn màu với bao điều kỳ diệu xung quanh. Chúng ta sẽ có những cái nhìn thân thiện và rộng mở hơn với cuộc sống hiện tại.
Mộc Lan có những lúc ngồi lặng thinh chỉ để nhìn hình ảnh mẹ con nhà Cóc nhún nhảy bên khóm trúc trong vườn hay nhìn dòng người đi tập thể dục thao thao bất tuyệt những câu chuyện trên trời dưới biển rất vui vẻ. Mộc Lan nghĩ mình cần phải trân trọng những gì mà tạo hóa ban tặng cho chúng ta dù nó khiến cho ta vui, hạnh phúc hay khổ đau tột đỉnh. Mỗi người một cá tính, mỗi người một số phận nhưng nếu chúng ta biết nhìn về phía trước mà mỉm cười thì mọi việc sẽ trôi qua một cách dễ dàng. Mộc Lan rất tâm đắc câu nói của Thầy "Cái gì mình nghĩ mà giải quyết được vấn đề thì hãy nghĩ, còn cái gì mình nghĩ mà không thể xoay chuyển vấn để thì đừng có nghĩ làm gì"
http://i1282.photobucket.com/albums/...ps3a2dae0b.jpg
Thời gian gần đây, Mộc Lan rất hay bị đau đầu mà không rõ nguyên nhân tại sao vì công việc của Mộc Lan đợt này đã bớt bận hơn, gia đình mọi người vẫn vui vẻ đầm ấm. Sau đó, Mộc Lan nghĩ vẩn vơ hay tại khí xấu lại tràn về? Mộc Lan có lên nhà hỏi Thầy mà Thầy chỉ cười tủm tỉm. Một hôm ở văn phòng trong lúc ngồi rảnh rỗi, Mộc Lan nhìn trên bàn làm việc thấy chiếc vòng "gỗ hóa thạch" mà Thầy tặng cho Mộc Lan sau chuyến đi công tác Gia Lai. Qua ánh nắng rực rỡ của buổi trưa hè, những viên đá lấp lánh rất đẹp. Mộc Lan ngắm nghía rất lâu chiếc vòng rồi tình cờ Mộc Lan đặt nó lên đầu thì ngay lập tức vị trí bách hội nóng và rất ngứa. Thấy làm lạ, Mộc Lan ngồi im lặng để theo dõi tình hình thì có một lực xoáy rất mạnh hút khí ra khỏi đỉnh đẩu. Một lúc sau, Mộc Lan cảm nhận được phần linh của chiếc vòng quay xung quanh đầu mình, liên tục đưa toàn bộ phần khí ứ chệ bên trong não bộ của Mộc Lan đi ra bên ngoài. Sau phần hút khí, Mộc Lan cảm nhận rõ những luồng khí nhè nhẹ như đang tiếp thêm cho Mộc Lan một nguồn năng lượng mới sáng và sạch hơn. Mộc Lan thấy cơ thể mình dần dần trở nên nhẹ nhõm và sảng khoái. Tới lúc này, Mộc Lan hiểu rằng chiếc vòng đã chữa bệnh và hoàn thiện cơ thể cho mình. Mộc Lan cảm thấy rất vui nhưng có phần hơi xấu hổ với Thầy và ngay cả chính chiếc vòng của mình nữa vì bấy lâu nay Mộc Lan chỉ biết đeo nó như môt món quà mà Thầy tặng cho Mộc Lan mà chưa bao giờ thử tìm hiểu thấu đáo công dụng của nó. Qua sự việc hôm đó, Mộc Lan đã rút ra được kinh nghiệm cho bản thân mình là hãy sống chậm và sâu sắc hơn nữa để có thể khám phá được những điều tốt đẹp hiện hữu xung quanh.