MẦM TÀ
Mầm tà có từ lòng ghen ghét
Từ hận thù nhỏ nhặt lúc ban đầu
Nó lớn nhanh như có phép nhiệm màu
Và từ đó màn vô minh khép lại
Sự đố kỵ tưởng rằng vô hại
Có ai ngờ thành bại cũng từ đây
Lòng ham mê quyền lực bấy nay
Là công cụ chôn thây quyền lực
Đau đớn thay bao năm tu luyện
Bởi muốn nhanh, muốn chuyện hơn người
Muốn: Ta là bá chủ các ngươi
Nên trượt ngã, nằm nơi vực thẳm!