Một phương pháp tự vấn bản thân để bình tĩnh
Cũng hơi xấu hổ khi nói ra những điều bản thân chưa tốt trước Thầy, các bác, các cô chú, các anh chị và mọi người. Nhưng ngẫm lại bản thân mới chập chững biết đi trên con đường tu luyện nên em cũng không cảm thấy xấu hổ nữa.
Ở bài viết này Lungnhi muốn chia sẻ với mọi người về phương pháp của Lungnhi khi nghĩ nhiều về một việc không vui, tuy rằng tâm biết bản thân không nên nghĩ vậy làm vậy nhưng sự việc đó cứ quanh quẩn trong óc.
(Chuyện bắt đầu từ việc em ngày nào cũng đi dạo trong 1 cửa hàng gần nhà nhưng lâu lâu mới mua. Hôm ấy bạn nhân viên mới thấy em đi dạo mấy ngày mà không mua nên tưởng em định ăn trộm và dùng lời lẽ không khéo để đuổi em. Sau đấy em không đi cửa hàng đó nữa, một ngày em đi ngang qua thấy bạn ấy đang cười rất thoải mái và tự nhiên thấy khó chịu, thỉnh thoảng mấy ngày sau vẫn nghĩ đến hình ảnh đó.)
Dưới đây là 1 trong những gì Lungnhi đã nghĩ, phương pháp này thường có hiệu quả tốt với Lungnhi (mặc dù không phải lúc nào cũng có hiệu), mong rằng bài chia sẻ này sẽ có ích:
“Nghĩ đến nụ cười của người mình không thích, sao mình lại thấy khó chịu? Tại vì mình sân si với người ta nên không thích thấy người ta vui. Tại sao mình lại có thái độ sân si với người đó? Tại vì mình ghét người đó. Tại sao mình ghét người đó? Vì người đó từng làm mình mất mặt xấu hổ. Tại sao mình thấy mất mặt xấu hổ? Tại vì mình chấp vào những thứ như mặt mũi. Vậy đáp án ở đây là tâm mình chưa bỏ được cái chấp vào mặt mũi, chưa thản nhiên đối mặt những điều vốn sẽ xảy ra trong cuộc đời, mình cần rèn tâm nhiều hơn nữa.”
Em rất thích tự hỏi như thế này, có lẽ phương pháp này hợp với em. Tóm lại, phương pháp này là bắt đầu tự hỏi bằng hiện tượng bề mặt nhất là mình đang thế nào, sau đó là tại sao lại vậy, rồi cứ tự hỏi nối tiếp, lần lượt như thế. Khi tự hỏi đến cuối cùng ra bản thân thiếu xót gì. Em thấy tiêu tan. Và chuyện đó trở thành mây khói thoảng qua rồi tan biến trong lòng. Em ko còn bực dọc nghĩ đến những vấn đề đó nữa, em tập trung được vào việc em cần làm. Kể cả sau này em cũng thấy vấn đề đó nhạt đi rất nhiều với bản thân, em dễ dàng thoát khỏi suy nghĩ về người đó và hầu như cảm xúc bình lặng, cũng có thể có những phần việc hơi đặc biệt còn lại cứ để thời gian làm nếu thấy vẫn còn khó để bản thân quên. Lưu ý là nên thành thật với bản thân, nhiều lúc có nhiều lý do nên phải hỏi bản thân nhiều lần cho đến khi tìm được vấn đề mấu chốt nhất vì hỏi không triệt để là vấn đề sẽ không được giải quyết.