trannam792003
31-08-2017, 22:31
Ngày nảy ngày nay, ở vùng Hưng Yên có một bác nông dân nọ, bác nông dân có mảnh vườn khá rộng, tầm ngàn mét vuông và bác nuôi một đàn lừa. Nuôi lừa khá vất vả, lại tốn kém cám, thuốc thú y nữa nên sau một thời gian ngắn đàn lừa của bác giảm sút số lượng nhanh chóng giờ chỉ còn vài con.
Nuôi lừa thất bại, bác tính trồng cây ăn quả vì trồng cây thì chăm bón nhàn hạ, cứ đến mùa là thu hoạch, cùng lắm là tưới nước, bón phân cũng chả tốn kém lắm. Hưng Yên nổi tiếng là vùng trồng nhãn ngon nên bác cũng trồng nhãn. Cơ duyên thế nào mà bác tìm được một giống nhãn rất ngon- Nhãn Hương Chi. Giống nhãn này cùi dầy, giòn nhiều nước, ngọt sắc chín sớm hơn nhãn Lồng Hưng Yên chừng 1 tháng nhưng trái ngang ở chỗ bác chỉ trồng được mỗi một cây nhãn Hương Chi, trung bình mỗi vụ cho khoảng 1 tấn nhãn ngon. Đến mùa nhãn chín, thương lái cứ lượn ra lượn vào nhà bác như đèn cù chỉ để mặc cả mua được cả cây nhãn của bác với giá hời nhất. Bác nông dân cũng "chẳng phải dạng vừa", biết lợi thế của mình, bác cứ ngồi rung đùi đợi đến khi thương lái trả giá thật cao thì bác mới gật.
Bạn tôi, sau một thời gian dài mò mẫm đi tìm hoa quả sạch để thỏa mãn cơn khát của người tiêu dùng với những sản phẩm " không hóa chất" cũng tìm đến nhà bác nông dân để mua cho được nhãn Hương Chi. Sau khi cân nhắc bạn tôi đồng ý mua toàn bộ nhãn trên cây giống Hương Chi của bác nông dân với giá mà không thương lái nào chịu nổi, đó là giá mà bác nông dân có chở từng kg ra chợ bán thì cũng không thể cao hơn. Chỉ chờ có thế, bác nông dân gật đầu cái rụp. Bạn tôi ra điều kiện " Nghiêm cấm phun bất kì loại thuốc/ hóa chất gì lên cây nhãn hay bón gốc, lá " bù lại cho dù giá cả thị trường thế nào thì bạn tôi cũng vẫn mua hết số lượng nhãn với giá đã thỏa thuận.
Đến ngày nhãn chín, bạn tôi từ Hà Nội về Hưng Yên hái nhãn, hơn 100 kg bán hết veo, khách hàng phản hồi rất tốt và còn đặt thêm nữa. Bạn tôi lại về Hưng Yên hái nhãn lần thứ 2. Lần này cũng vậy, dù giá cao gần gấp đôi so với giá thị trường nhưng khách hàng khó tính vẫn chấp nhận.
Lần thứ 3, bạn tôi vì quá bận nên chỉ gọi điện cho bác nông dân và nói số lượng cần lấy, bác nông dân chỉ cần hái và chuyển lên Hà Nội. Tôi là người đón bác nông dân ở bến đò và chuyển nhãn đến địa điểm của bạn tôi.
Hào hứng mở thùng nhãn ra, bạn tôi như chết lặng vì những quả nhãn Hương Chi căng mọng thơm lừng giờ biến thành những quả nhãn thô ráp, cùi trơ, hạt to nhạt hoen hoét...Thế này là sao nhỉ?
Sau một hồi gọi điện qua zalo với hình ảnh trưc tiếp, bác nông dân đành thú nhận: Cháu nó nghịch, nó bỏ vài chùm nhãn ở cây khác vào.
Quá thất vọng bạn tôi quyết định gọi 1 chiếc taxi chở số nhãn trên quay trở lại Hưng Yên ngay lập tức để trả cho bác nông dân vì đó không phải là loại nhãn mà bạn tôi đặt mua.
Sau lần đó, tôi không thấy bạn tôi bán nhãn Hương Chi nữa. Tôi có hỏi, bạn ấy chua chát nói:
- Em không biết là bác ấy vẫn còn mấy con lừa trong vườn, nó ăn hết nhãn rồi.
Lời bàn: Người xưa dậy rằng " Nói lời phải giữ lấy lời. Đừng như con bướm đậu rồi lại bay ". Đó là giữ chữ Tín. Không chỉ trong kinh doanh mà trong cuộc sống hàng ngày, trong bất kì lĩnh vực nào cũng cần phải có chữ Tín. Một lần bất Tín, vạn sự bất Tin. Khi không còn tin nhau nữa thì có thể hợp tác, làm việc , kinh doanh cùng nhau được không ?
/
Nuôi lừa thất bại, bác tính trồng cây ăn quả vì trồng cây thì chăm bón nhàn hạ, cứ đến mùa là thu hoạch, cùng lắm là tưới nước, bón phân cũng chả tốn kém lắm. Hưng Yên nổi tiếng là vùng trồng nhãn ngon nên bác cũng trồng nhãn. Cơ duyên thế nào mà bác tìm được một giống nhãn rất ngon- Nhãn Hương Chi. Giống nhãn này cùi dầy, giòn nhiều nước, ngọt sắc chín sớm hơn nhãn Lồng Hưng Yên chừng 1 tháng nhưng trái ngang ở chỗ bác chỉ trồng được mỗi một cây nhãn Hương Chi, trung bình mỗi vụ cho khoảng 1 tấn nhãn ngon. Đến mùa nhãn chín, thương lái cứ lượn ra lượn vào nhà bác như đèn cù chỉ để mặc cả mua được cả cây nhãn của bác với giá hời nhất. Bác nông dân cũng "chẳng phải dạng vừa", biết lợi thế của mình, bác cứ ngồi rung đùi đợi đến khi thương lái trả giá thật cao thì bác mới gật.
Bạn tôi, sau một thời gian dài mò mẫm đi tìm hoa quả sạch để thỏa mãn cơn khát của người tiêu dùng với những sản phẩm " không hóa chất" cũng tìm đến nhà bác nông dân để mua cho được nhãn Hương Chi. Sau khi cân nhắc bạn tôi đồng ý mua toàn bộ nhãn trên cây giống Hương Chi của bác nông dân với giá mà không thương lái nào chịu nổi, đó là giá mà bác nông dân có chở từng kg ra chợ bán thì cũng không thể cao hơn. Chỉ chờ có thế, bác nông dân gật đầu cái rụp. Bạn tôi ra điều kiện " Nghiêm cấm phun bất kì loại thuốc/ hóa chất gì lên cây nhãn hay bón gốc, lá " bù lại cho dù giá cả thị trường thế nào thì bạn tôi cũng vẫn mua hết số lượng nhãn với giá đã thỏa thuận.
Đến ngày nhãn chín, bạn tôi từ Hà Nội về Hưng Yên hái nhãn, hơn 100 kg bán hết veo, khách hàng phản hồi rất tốt và còn đặt thêm nữa. Bạn tôi lại về Hưng Yên hái nhãn lần thứ 2. Lần này cũng vậy, dù giá cao gần gấp đôi so với giá thị trường nhưng khách hàng khó tính vẫn chấp nhận.
Lần thứ 3, bạn tôi vì quá bận nên chỉ gọi điện cho bác nông dân và nói số lượng cần lấy, bác nông dân chỉ cần hái và chuyển lên Hà Nội. Tôi là người đón bác nông dân ở bến đò và chuyển nhãn đến địa điểm của bạn tôi.
Hào hứng mở thùng nhãn ra, bạn tôi như chết lặng vì những quả nhãn Hương Chi căng mọng thơm lừng giờ biến thành những quả nhãn thô ráp, cùi trơ, hạt to nhạt hoen hoét...Thế này là sao nhỉ?
Sau một hồi gọi điện qua zalo với hình ảnh trưc tiếp, bác nông dân đành thú nhận: Cháu nó nghịch, nó bỏ vài chùm nhãn ở cây khác vào.
Quá thất vọng bạn tôi quyết định gọi 1 chiếc taxi chở số nhãn trên quay trở lại Hưng Yên ngay lập tức để trả cho bác nông dân vì đó không phải là loại nhãn mà bạn tôi đặt mua.
Sau lần đó, tôi không thấy bạn tôi bán nhãn Hương Chi nữa. Tôi có hỏi, bạn ấy chua chát nói:
- Em không biết là bác ấy vẫn còn mấy con lừa trong vườn, nó ăn hết nhãn rồi.
Lời bàn: Người xưa dậy rằng " Nói lời phải giữ lấy lời. Đừng như con bướm đậu rồi lại bay ". Đó là giữ chữ Tín. Không chỉ trong kinh doanh mà trong cuộc sống hàng ngày, trong bất kì lĩnh vực nào cũng cần phải có chữ Tín. Một lần bất Tín, vạn sự bất Tin. Khi không còn tin nhau nữa thì có thể hợp tác, làm việc , kinh doanh cùng nhau được không ?
/