Đăng nhập

View Full Version : Câu chuyện cảm động về nghĩa tình người chiến sỹ



trungthanh
20-02-2017, 22:29
Sau dịp Lễ Giải hạn, tôi rất may mắn được theo Thầy đi làm việc và đã được chứng kiến nhiều câu chuyện thật cảm động. Một trong số đó là câu chuyện về nghĩa tình của một người chiến sỹ, liệt sỹ Kh. Câu chuyện đó đã in dấu ấn trong tôi và làm tôi không thể nào quên.
Theo lịch trình làm việc của Thầy, chiều chủ nhật, Thầy đến làm bàn thờ cho gia đình anh Th tại quận Ba Đình, thành phố Hà Nội. Khi đến nhà gia chủ, sau lời chào hỏi và hỏi thăm sức khỏe, mẹ anh Th đã trình bày với Thầy một số nguyện vọng của gia đình và xin Thầy giúp đỡ.
Đã hơn một năm nay, con dâu của bà (vợ của anh Th, là em dâu của liệt sỹ Kh) hay bị vong của con trai bà (là liệt sỹ Kh) nhập vào. Cứ mỗi lần lên phòng thờ của gia đình, con dâu bà lại có hiện tượng này.
Thầy đã kiểm tra ngay. Vừa ngồi xuống, vợ anh Th đã nằm lăn ra và khóc thảm thiết gọi và cầu cứu Mẹ và em trai. Nếu ai được chứng kiến sự việc này thì chắc chắn sẽ nghĩ rằng vong của Liệt sỹ Kh đã nhập vào em dâu để nhờ Thầy cứu giúp.
Sau khi kiểm tra, Thầy cho biết không có vong nào trong người vợ của anh Th mà đây là hiện tượng bệnh lý do chị vợ bị phá vỡ huyệt STHQ nên thường xuyên xẩy ra việc vong nhập. Thầy đã chữa bệnh cho bệnh nhân và yêu cầu một học trò có năng lượng lớn hút trực tiếp âm khí sang người mình và một học trò khác đẩy âm khí của bệnh nhân ra. Sau đó, Thầy cho bệnh nhân nghỉ ngơi để hồi phục sức khỏe.
Tiếp theo, Thầy đã dùng LQNN quét sạch khí độc, khí xấu, năng lượng xấu ra khỏi khu đất, khai thông, hoàn thiện các mạch đất, quét sạch bụi trần ra khỏi bát hương và chậu tro…Việc lập bàn thờ của gia đình đã được Thầy làm một cách khoa học theo đúng quy trình.
Trong khi lập bàn thờ, tôi thấy chị vợ anh Th cũng lên tham dự. Sắc mặt sáng hơn, khuôn mặt vui tươi, phấn khởi chứ không còn hiện tượng vong nhập như lúc trước nữa.
Kết thúc việc lập bàn thờ, theo nguyện vọng của gia đình Thầy đã mời vong linh của Liệt sỹ Kh về để nói chuyện với gia đình. Khi được về nói chuyện với gia đình, Thầy vẫn thấy vong linh liệt sỹ chưa hoàn chỉnh, chân không còn nguyên vẹn và vẫn còn bó bột, cơ thể thì quá yếu.
Qua tìm hiểu mới được biết: chiến sỹ Kh hy sinh trong một môi trường nhiệt độ cao ( do máy bay bị nổ) và không còn nguyên vẹn thi thể nên hồn tan, phách tán. Chính vì lẽ đó mà năng lượng của liệt sỹ chưa hội tụ được và từ đó đến nay liệt sỹ vẫn nằm trong bệnh viện điều trị mà chưa khỏi bệnh. Ngay lập tức, Thầy đã hội tụ năng lượng của liệt sỹ và hồi sinh cho liệt sỹ, đồng thời Thầy đã chữa bệnh, nâng cấp năng lượng cho liệt sỹ.
Liệt sỹ Kh hy sinh năm 1998, từ đó đến nay do sức khỏe yếu và vết thương chưa lành mà liệt sỹ chưa về nhà được. Nay nhờ có Thầy mà liệt sỹ đã về nhà được với gia đình. Thầy đã hỏi liệt sỹ có nguyện vọng gì không ?
Thay vì trả lời, chỉ thấy liệt sỹ khóc nức nở. Mãi sau liệt sỹ mới xin Thầy giúp chữa bệnh, hồi sinh cho thầy giáo của mình, người đã cùng hy sinh với liệt sỹ trong lần làm nhiệm vụ ấy.
Thầy đã dùng quạt chiêu hồn để chiêu hồn thầy Cg , hội tụ năng lượng đã tan ra về lòng bàn tay của Thầy. Thầy đã trả lời cho liệt sỹ Kh biết là thầy giáo của Kh chỉ còn nhân năng lượng và có khả năng thầy giáo của liệt sỹ đã đi đầu thai cho nên không thể về được nữa. Thầy đã đưa cho liệt sỹ một cái lọ nhỏ đựng nhân năng lượng của thầy giáo. Đồng thời, Thầy khuyên liệt sỹ có thể giữ nhân năng lượng này hoặc đưa vào nghĩa trang Liệt sỹ để chôn cất.
Liệt sỹ Kh đã nhờ Thầy nói với mẹ rằng: Mẹ yên tâm, giờ con đã sống rồi. Sau 19 năm nằm điều trị vết thương tại bệnh viện, giờ đã được Thầy chữa khỏi bệnh, Thầy đã hỏi liệt sỹ còn có nguyện vọng gì nữa không?
Liệt sỹ đã xúc động mà nói: Thưa Thầy, trước tiên con sẽ về bệnh viện để cảm ơn các bác sỹ, y sỹ, y tá, thầy thuốc và nhân viên đã tận tình hết lòng chữa bệnh và chăm sóc con trong suốt thời gian 19 năm qua. Sau đó, con sẽ lại tiếp tục nhiệm vụ được giao.
Đáp lại nghĩa tình của người chiến sỹ, Thầy đã căn dặn liệt sỹ hãy nghỉ ngơi, an dưỡng một thời gian để hồi phục sức khỏe; sau đó tiếp tục học tập và thực hiện tiếp nhiệm vụ. Nếu cần được giúp đỡ thì Thầy sẽ giúp.
Sau buổi giao lưu với liệt sỹ Kh, tôi thực sự cảm động về nghĩa tình Thầy trò, nghĩa tình đồng đội và nghĩa tình với những người đã chữa bệnh cho mình của anh Kh. Điều đó, khiến tôi càng trân trọng và biết ơn các Anh hùng liệt sỹ và tự nhủ mình cần phải sống có trách nhiệm hơn với Cha mẹ, người Thầy giáo, Thầy thuốc và người đã giúp đỡ mình trong cuộc sống.
Đi với Thầy, tôi học được nhiều điều trong cuộc sống. Những câu chuyện đầy tính nhân văn vẫn theo bước chân Thầy trò chúng tôi trên mọi nẻo đường. Và những câu chuyện như thế sẽ là những bài học sâu sắc không thể nào quên.
/