Đăng nhập

View Full Version : Thật buồn cười.



nhuhainguyen
15-09-2014, 10:09
Thật buồn cười

Thật buồn cười là sao tờ tiền 10.000đ trông quá to và quá giá trị lúc chúng ta cho người ăn xin, mà lại quá nhỏ khi ta mang nó đi mua hàng.

Thật buồn cười là sao 60 phút là quá dài khi nói chuyện với ông bà cha mẹ mà 60 phút lại quá ngắn khi chơi điện tử hay tán gẫu cùng bạn bè.

Thật buồn cười là chúng ta khoái chí và hồi hộp run lên khi trận đá bóng đến những phút bù giờ nhưng chúng ta lại than thở và khó chịu khi thầy cô dậy thêm vài ba phút sau tiết học.

Thật buồn cười là chúng ta thấy khó nhọc thế khi đọc một chương cuốn giáo khoa và chúng ta lại thấy dễ dàng thế khi đọc một cuốn truyện dày cả trăm trang.

Thật buồn cười là mọi người cãi nhau để tranh giành một chỗ ghế đầu khi xem bóng đá hoặc biểu diễn ca nhạc nhưng lại cãi nhau để tranh một chỗ ghế ngồi hàng cuối ở lớp học.

Thật buồn cười là chúng ta cần 2 đến 3 ngày để suy nghĩ thì mới đưa được một buổi học bù vào thời gian biểu của mình, nhưng lại sắp xếp được thời gian cho một buổi đi chơi ngay vào phút cuối cùng.

Thật buồn cười là một số người thấy vô cùng khó khăn khi đọc và giải thích cho người khác một bài học, nhưng lại thấy rất dễ dàng khi hiểu và truyền bá những chuyện ngồi lê đôi mách.

Thật buồn cười là chúng ta không thể nghĩ ra cái gì để cầu nguyện cho người khác nhưng lại tìm ra đủ thứ để mong ước cho bản thân mình.

Thật buồn cười là chúng ta nhanh chóng quyết định đi theo chỉ dẫn của một người lạ mặt khi chúng ta lạc đường nhưng chúng ta lại ngần ngại không làm theo lời chỉ bảo của chính đầu óc mình.

Thật buồn cười là con người bị ảnh hưởng quá nhiều bởi những gì mà người khác đánh giá về mình, hơn là những gì tự mình đánh giá về mình.

(Sưu tầm)

colony
15-09-2014, 15:07
Tất cả là do cái chấp thật có & cái ngã vi tế. Cho rằng bản thân ta là số 1, chỉ có ta hơn tất cả chứ không chịu thua ai. Đây cũng là cái nhân giúp cho chúng sanh mãi lặn hụp trong sanh tử & luân hồi.

Thanks

HuyenAnh
18-09-2014, 02:34
Tất cả là do cái chấp thật có & cái ngã vi tế. Cho rằng bản thân ta là số 1, chỉ có ta hơn tất cả chứ không chịu thua ai. Đây cũng là cái nhân giúp cho chúng sanh mãi lặn hụp trong sanh tử & luân hồi.

Thanks

Sorry bác cơ mà em lại rất thích phản biện mấy bài bác viết
Bác có thực sự thoát sinh tử luân hồi chưa mà bác khẳng định "cái chấp thật có & cái ngã vi tế" là cái nhân làm chúng sanh mãi lặn ngụp trong sinh tử luân hồi?
Theo em nếu là những lý thuyết mà bác hay em chưa thực chứng mà chỉ đọc hoặc học ở đâu đó thì bác cứ kèm câu "sưu tầm", hoặc là "trích..." thì em sẽ không đá xoáy nữa

colony
18-09-2014, 09:28
Sorry bác cơ mà em lại rất thích phản biện mấy bài bác viết
Bác có thực sự thoát sinh tử luân hồi chưa mà bác khẳng định "cái chấp thật có & cái ngã vi tế" là cái nhân làm chúng sanh mãi lặn ngụp trong sinh tử luân hồi?
Theo em nếu là những lý thuyết mà bác hay em chưa thực chứng mà chỉ đọc hoặc học ở đâu đó thì bác cứ kèm câu "sưu tầm", hoặc là "trích..." thì em sẽ không đá xoáy nữa

Tôi tu cho tôi & bạn tu cho bạn. Ai ăn nấy nó, ai lo nấy ấm. Nếu cảm thấy những chia sẽ của Tôi làm cho bạn lợi lạc thì bạn nên đọc còn ngược lại thì bạn vứt nó vào rọt rác cho nhanh. Lưu tâm đến nó làm gì cho thêm phiền não với bạn.

Chúc bạn tinh tấn nhé.

nhuhainguyen
18-09-2014, 15:24
Thiền trong chén trà

Vị giáo sư đại học đến gặp một vị thiền sư để tìm hiểu về Thiền. Vị thiền sư mời ông uống trà. Chén trà đã được rót đầy rồi nhưng vị thiền sư vẫn cứ rót thêm. Giáo sư nhắc:

- Kìa thầy, chén trà đầy tràn rồi, xin ngài đừng rót nữa.

Vị thiền sư cười đáp:

- Như chén trà này, ông cũng đầy ắp những quan niệm của ông. Nếu trước tiên, ông không cạn chén thì sao tôi có thể bày tỏ về Thiền cho ông được.

Lời bình: Ai chứa đầy kiến thức thì điếc trước lời phải trái. Khi hai người tranh luận, một người thường đưa cái biết của mình vào. Cho nên rút lại chỉ nghe thấy tiếng của mình mà không học thêm được gì cả.

(Sưu tầm)

Lời bình của NHN: Xin trích dẫn bốn câu thơ sau trong bài thơ ĐƯỜNG TU của Thầy Nhật Nguyệt Tuệ Tâm

"Việc thứ nhất là mau buông bỏ,
Việc thứ hai sáng tỏ tâm mê.
Việc thứ ba trí tuệ thu về,
Một trang trắng mở ra chờ đợi."