Đăng nhập

View Full Version : Xây dựng Ngôi nhà KCTL



Tâmminh
09-07-2014, 23:04
Ngôi nhà khí công 2

Cảm ơn tất cả các anh chị và các bạn trong gia đình KCTL !
Tâm minh rất mừng đã có nhiều người xem bài viết của mình và cùng tâm trạng băn khoăn suy nghĩ về gia đình KCTL !
Thời gian qua trang KCTL của thầy đăng tải đã có nhiều người quan tâm, đặc biệt là lớp trẻ và nhiều người đã thành công trên con đường tu luyện thân, tâm, sức khỏe, phòng chống bệnh tật cho bản thân và gia đình, giúp đỡ cộng đồng góp phần công sức nhỏ bé của mình cho xã hội và đã đang từng bước khảng định tính khoa học, hiệu quả của KCTL trong cuộc sống. Tuy nhiên đánh giá một cách khách quan thì gia đình KCTL của chúng ta chưa phát triển mạnh, sâu rộng trong mọi tầng lớp xã hội mà đặc biệt KCTL chưa thực sự đến với đối tượng cần có KCTL. Đó là đối tượng người có tuổi quan tâm nhiều đến sức khỏe, phòng ngừa bệnh tật,có quỹ thời gian, uy tín và có nhiều trải nghiệm trong cuộc sống, quan tâm nhiều về vấn đề tâm linh, người bệnh tật ốm đau mà khoa học hiện tại chưa giải quyết được, đối tượng không có điều kiện hoặc thiếu hiểu biết về trang mạng..vv. Do nhiều nguyên nhân, trong đó có nguyên nhân chúng ta chưa làm tốt công tác tuyên truyền, chuyển tải thông tin, hiểu biết về KCTL cho các đối tượng cần có. Mô hình phát triển, nhân rộng KCTL tại cơ sở ?
Thực trạng nữa đặt ra nhiều khó khăn cản trở KCTL phát triển đó là nhận thức của cộng đồng về tâm linh. Nhận thức vấn đề tâm linh trên nhãn quan thiếu khoa học, mê tín, dị đoan đã ăn sâu bám rễ trong xã hội. Mặt khác phương pháp chữa bệnh của KCTL là một phương pháp hoàn toàn mới mà hiện tại khoa học chưa thể giải đáp tạo nên sự hoài nghi, thiếu tin tưởng “ Thuốc ngấm nên khỏi bệnh, khỏi bệnh nhờ may mắn ..vv”.
Để giải quyết những vấn đề trên thực sự không đơn giản ? Cần có rất nhiều thời gian, công sức của thầy, của nhiều thế hệ học trò gia đình KCTL. Để từng bước đẩy nhanh sự phát triển của KCTL và ứng dụng KCTL vào cuộc sống có hiệu quả. Ở nội dung bài trước tâmminh đã nêu một số ý tưởng và được gia đình KCTL hết sức quan tâm đồng tình. Ở đây tâmminh muốn nêu ra mấy nội dung mang tính tham khảo về nội dung hoạt động hội, nhóm hay câu lạc bộ KCTL cơ sở khi đủ điều kiện, nhằm từng bước phát triển KCTL nhanh, hiệu quả, thiết thực hơn.
Xác định mục tiêu, nội dung hoạt động hội nhóm, câu lạc bộ cơ sở:
- Công tác vận động tuyên truyền, giáo dục cho các đối tượng quan tâm đến KCTL phát triển đúng định hướng, tôn chỉ, yêu cầu của kCTL. Điều chỉnh, nhắc nhở khi có biểu hiện tiêu cực, lệch hướng của các hội viên.
- Trao đổi phương pháp học tập, kinh nghiệm, động viên nhau trong quá trình tập luyện, người đi trước, người có khả năng giúp người đi sau. Đặc biệt quan tâm giúp đỡ hội viên bị bệnh tật hiểm nghèo, gia đình họ có khó khăn về môi trường, về tâm linh trong khả năng của hội. Trường hợp ngoài khả năng của mình thì có kế hoạch mời thầy về giúp đỡ.
- Kế hoạch mời thầy về địa phương đào tạo hướng dẫn, giúp đỡ hội viên, giúp đỡ các gia đình hội viên có hoàn cảnh đặc biệt hoặc người thân có nhu cầu nhờ trực tiếp thầy. Rà soát đối tượng cần giúp, đối tượng cần nhờ, đối tượng cần đào tạo, xây dựng kế hoạch thời gian, địa điểm, kinh phí , công tác đảm bảo ăn ở cho thầy..vv.
- Vấn đề tài chính quỹ hội : Khi hội nhóm thống nhất và tự nguyện đóng góp quỹ hội vấn đề đặt ra là công tác quản lý, công khai dân chủ, phân bổ nguồn đó như thế nào cho hợp lý nhằm đáp ứng nhiều mục đích phục vụ cho hội, nhóm nói riêng và gia đình khí công tâm linh nói chung. Mức tự nguyện đóng góp là bao nhiêu ? Tùy theo điều kiện hoàn cảnh của hội viên, của từng địa bàn thuận lợi hay khó khăn.
Có thể phân bổ nguồn kinh phí hợp lý : Dành 05% cho công tác từ thiện của gia đình KCTL. 30% dành hỗ trợ thầy hàng tháng, hàng quý. 50% dành cho công tác đào tạo cơ cơ sở. 15% quỹ hội hỗ trợ các thành viên khi gặp khó khăn, hoàn cảnh đặc biệt.
- Thời gian hoạt động của tổ nhóm, hội hay câu lạc bộ của cơ sở cũng cần hết sức quan tâm không nên hành chính hóa tổ chức, nhiều thời gian làm ảnh hưởng đến cuộc sống đời thường của hội viên, xa xôi cách trở. Mức đóng góp trên cơ sở hoàn toàn tự nguyện không gò ép, bắt buộc mà tùy theo điều kiện hoàn cảnh cụ thể. Quan hệ hội viên bình đẳng không phân biệt đối xử, cao thấp, mới cũ..vv.
- Liên kết thông tin, liên lạc giữa các hội nhóm khác trong đơn vị mình, địa phương mình hoặc tỉnh thành lân cận, địa phương khác nhằm trao đổi thông tin, học hỏi mô hình, giúp đỡ lẫn nhau hoặc phối hợp nhờ thầy trong công tác đào tạo...vv.
Kính thưa các anh chị và các bạn trong gia đình KCTL !
Gia đình KCTL hiện tại chưa phát triển mạnh, sâu rộng trong cộng đồng xã hội là do nhiều nguyên nhân khách quan và cả nguyên nhân chủ quan và cần có nhiều thời gian, công sức của thầy và nhiều thế hệ học trò để từng bước hội tụ các điều kiện. Không thể muốn là được rồi dùng ý chí chủ quan áp đặt, gò ép đốt cháy giai đoạn khi chưa đủ chín muồi. Mặt khác KCTL cũng không buông lỏng quản lý, định hướng, giáo dục tuyên truyền vận động phát triển KCTL theo hướng chính đạo tích cực. Đặc biệt là vấn đề hành động giải quyết những những yêu cầu thực tế cuộc sống cần có KCTL.
Thành lập hội, nhóm hay câu lạc bộ với mục tiêu là phát triển KCTL và đưa KCTL ứng dụng vào cuộc sống có hiệu quả góp phần tích cực vào phục vụ lời ích thiết thực cho mọi người, sự phát triển của xã hội, xây dựng điển hình nhân rộng gia đình KCTL. Muốn vậy trước hết hội phải có định hướng nội dung và biện pháp phù hợp từng bước đáp ứng được tâm tư, nguyện vọng thiết tha của hội viên, đem lại lợi ích thiết thực cho họ, quan tâm giúp đỡ, động viên và cùng tháo gỡ những khó khăn, bế tắc đặt ra cho họ khi họ theo học tập KCTL thì hội mới thực sự tồn tại , phát triển bền vững và là cầu nối tích cực của gia đình KCTL chúng ta.
Trên đây là ý kiến cá nhân xin chia sẻ cùng tham khảo và mong muốn có nhiều ý kiến xây dựng, đưa ra nhiều biện pháp tích cực, hiệu quả góp phần thúc đẩy gia đình KCTL chúng ta phát triển hơn nữa !

theoThầy
11-07-2014, 09:59
Tôi đã theo dõi và đọc rất kĩ về những bài viết của anh Tâmminh. Hôm nay tôi xin chia sẻ quan điểm của mình.
Thật ra, phải khẳng định rằng quan điểm của anh hoàn toàn đúng đắn và thể hiện đúng suy nghĩ của rất nhiều người đã từng biết Thầy, học Thầy và được Thầy chữa bệnh. Phương pháp mà Thầy dùng để chữa bệnh cho người bệnh rất khoa học và hiệu quả, đơn giản mà lại không tốn kém. Vì lí do gì mà không thể phát triển nó?
Tôi cũng đã từng nghĩ về điều đó, nhưng dần dần, càng học từ Thầy, thì tôi càng hiểu, tại sao. Vấn đề ở đây không phải là không thể phát triển mà nó phụ thuộc vào việc Thầy có muốn phát triển KCTL về bề rộng hay không?
Việc phát triển theo địa phương, thành nhóm, lập quỹ...nói chung, nó chính là sự phát triển theo chiều rộng, đi tuyên truyền, vận động...là phương pháp mà hiện nay, có quá nhiều Hội đã làm. Vậy, có thể nói, xã hội hiện nay không thiếu các Hội, nhóm hoạt động liên quan đến Tâm linh. Vậy, có cần thêm một nhóm nữa để tuyên truyền về Tâm linh?
Theo tôi là không cần thiết!
Vấn đề thứ hai mà anh quan tâm: KCTL hiện nay có lứa tuổi tương đối trẻ, tại sao chưa đến nhiều với người già? Những người đó mới thực sự cần KCTL để chữa bệnh tật do môi trường và tuổi tác gây ra, mà KCTL lại dùng phương pháp chữa bệnh rất hiệu quả và không tốn kém, tại sao không quảng bá cho nhiều người biết mà tập?
Ý kiến của tôi: đây cũng đã từng là vấn đề mà tôi đặt ra: tại sao học trò của Thầy đa số là những người có tuổi đời còn trẻ, sao không giống những tổ chức, Hội khác, có nhiều người già, có tuổi? Vì theo Thầy, chúng tôi không chỉ tập bài để khoẻ mạnh, để có thể chữa bệnh cho bản thân và những người xung quanh, KCTL không đơn giản là phương pháp chữa bệnh giản đơn, KCTL có khả năng chữa Con thành Người, nhìn nhận về Tâm linh theo cách khoa học, giải thích mọi việc theo quan điểm Tâm linh mà không mù quáng và để làm được điều đó, cần những con người tin tâm linh mà phải có nhận thức ở mức độ tương đối cao để hiểu vấn đề, để nhận biết nguồn gốc sự việc theo cách khoa học. Những người theo học KCTL yêu cầu không chỉ là có niềm tin không tính toán mà còn phải có quan điểm và cách nhìn nhận theo Khoa học - Tâm linh. Và trong trường hợp này, có lẽ những người trẻ tuổi có lợi thế hơn. Tuy nhiên, không vì thế mà KCTL không có nhiều người có tuổi tham gia. Có rất nhiều người tuổi cao đã tin tưởng, tu luyện theo Thầy và KCTL, nhưng họ tham gia với tư cách là những người luyện tập để bản thân khoẻ mạnh, cho cuộc sống tốt đẹp hơn chứ không được tham gia lớp học như thế hệ trẻ.
Nhưng trong thế hệ trẻ tin tưởng Thầy, cũng chỉ có một số ít người được lựa chọn làm học trò, được Thầy cho đi học. Đây cũng là những người mà Thầy muốn tập trung đào tạo, dạy dỗ thành Người và có thể đem phương pháp chữa bệnh khoa học giúp đời, để có thể tiếp tục duy trì và phát triển KCTL cho tương lai. Việc này là rất khó, để lựa chọn được học trò đủ tiêu chuẩn không dễ dàng và lại càng không thể phát triển theo diện rộng.
Vì vậy, đây cũng là lí do thứ 2 giải thích cho quan điểm của tôi, tại sao không nên phát triển KCTL theo bề rộng - là sự không hiệu quả trong việc sử dụng nhân lực, nó dễ đem đến sự sai lạc trong việc truyền đạt kiến thức khi bản thân mỗi học trò chưa đạt được nhận thức đủ sâu về KCTL, dễ đi vào sai lầm của nhiều Hội khác, mất phương hướng trong truyền đạt và gây nên mê tín dị đoan.
Ngoài ra, việc thu phí, trích quỹ là điều tất yếu phải có khi hình thành tổ chức. Nhưng nó lại cũng là yếu tố mà dễ làm những người tham gia phải lựa chọn trong một số tình huống, giữa lòng tham, tiền bạc và tu luyện.
Có người sẽ không đồng tình với tôi, cho rằng không thể có chuyện đó xảy ra. Đúng, có thể với mỗi người trong chúng ta không xảy ra điều đó, nhưng khi thành tổ chức, phải cần nhiều tiền để phát triển tổ chức, để mỗi người tham gia được hưởng phần đáng được hưởng với công sức họ bỏ ra, cứ thế ta sẽ dần dần bị xoáy vào việc làm thế nào để có thật nhiều tiền để đáp ứng cho mục đích thật cao cả của chúng ta và ta đánh mất mình lúc nào không biết!!!
Cuối cùng, tôi nghĩ rằng việc có muốn phát triển hay không còn phụ thuộc vào quan điểm của Thầy, có muốn phát triển KCTL ở bề rộng hay không? Tôi tin rằng, nếu thực sự muốn điều đó, Thầy đã làm và làm được từ lâu rồi, không cần chờ đến giờ mới để chúng ta bàn luận. Tôi và tất cả những người yêu quý KCTL đều hi vọng rằng KCTL sẽ phát triển mạnh mẽ để đem lại nhiều điều an lành, hạnh phúc, sức khoẻ cho cộng đồng, nhưng không cần phát triển theo bề nổi!

Dáng Nguyệt
11-07-2014, 13:20
Em rất cảm ơn chị Theo Thầy đã đề ra quan điểm nhất quán.Tuy nhiên,theo chủ ý của em thì em thấy rằng,việc phát triển KCTL không cần thiết phải quá rầm rộ,nhưng cứ đi theo cách âm thầm như Thầy và các anh chị đang đi từ trước tới nay có điểm tốt và chưa thực sự tốt.Điểm tốt ở đây là chúng ta cần những người tin tưởng vào KCTL vô điều kiện,mà ngoài cuộc sống thì người tin tưởng vô điều kiện(từ thời điểm đầu tiên là rất khó),vẫn là quan điểm" tùy duyên".Tuy nhiên điều mà Thầy,các ace của GĐKCTL mong muốn nhất,chính là mang lại điều tốt đẹp nhất có thể cho tất cả những người xứng đáng,những người tốt và xứng đáng như chúng ta biết hoặc chưa biết không phải ai cũng tin vào tâm linh,liệu có cách nào đó để chữa bệnh cho những người tốt(chưa có niềm tin vào KCTL),,mà họ có thể nhìn thấy ngay kết quả trên cơ thể của mình)để từ đó mang lại hi vọng,hạnh phúc cho bệnh nhân hay không,từ đó mà điều tốt Thầy và các anh chị đã,đang và sẽ làm sẽ mang niềm tin được nhân rộng hơn,GĐKCTL đã có những hoạt động bề nổi như các chuyến từ thiện cho các em nhỏ vùng xa,làm lễ giải hạn đầu năm cho các gia đình của học trò và họ hàng anh em,bạn bè...đưa học trò và bệnh nhân đến vùng núi linh thiêng để học tập,tiếp năng lượng và chữa bệnh...những hoạt động bề nổi đó chẳng phải rất rất ý nghĩa sao ạ!Nếu sợ xây dựng ngôi nhà KCTL mà sau này học viên ra trường sẽ "ế" việc thì em nghĩ không có,vì KCTL là một môn học mang lại lợi ích trực tiếp cho người muốn học tập và rèn luyện,cái con người cần nhất là sức khỏe,đạo đức,sự thông thái ...thì KCTL đều mang lại được cho họ,vậy thì cớ gì mà không học!?Chỉ có điều cái Thầy,các anh chị học trò và ace trong gia đình KCTL muốn đưa đến cho tất cả mọi người chính là phương pháp,xây dựng được đội ngũ cốt thiết,có tâm và lòng kiên trì mang KCTL đến với con người,...Con thưa Thầy và các anh chị,trên đây chỉ là quan điểm một chiều của con,có thể đúng,có thể sai,con mong được Thầy và các anh chị chỉ dạy!(Con có chuyện riêng tư này muốn trình bày:bố con hiện bị tiểu đường,gút biến chứng rất nặng,bây giờ đang bị hoại tử phần chân,con không biết làm thế nào để bố tin và chữa bệnh theo KCTL,vì dù có là người xứng đáng được chữa bệnh hay không,đối với con khi nhìn thấy bố đau đớn như vậy..!?),và ở ngoài kia còn biết bao người nghèo khổ,thất học,tù túng,bệnh tật,không có niềm tin vào cuộc đời,liệu họ có đáng được sống,được chữa bệnh và lấy lại niềm tin với cuộc đời đã mất...

youme
11-07-2014, 17:42
Con chào Thầy và các anh/chị/em gia đình KCTL.
Chủ đề này rất hay, và con đã đọc đi đọc lại các bài viết của mọi người nhiều lần, hôm nay con muốn viết ra suy nghĩ của mình về việc phát triển các nhóm luyện tập KCTL. Con mong nhận được sự đóng góp ý kiến của mọi người ạ.
Chắc chắn một điều là khi mọi người đã luyện tập KCTL thì điều đầu tiên nảy ra trong đầu là mong muốn mang KCTL đến được với nhiều người càng tốt. Ý tưởng xây dựng nhóm luyện tập KCTL tại các nơi là rất hay và thiết thực - bản thân con rất thích ý tưởng đó. Nhưng những suy nghĩ ban đầu khi đối diện với thực tế cuộc sống mới phát sinh ra nhiều vấn đề ạ. Con xin đưa ra mấy thuận lợi và khó khăn con tự cảm thấy khi xây dựng các nhóm luyện tập này để mọi người cùng có ý kiến, để đưa ra các giải pháp mà mình cảm thấy hiệu quả ạ.

1. Thuận lợi:
- Về mặt tài chính: việc tạo nhóm luyện tập KCTL không cần các trang thiết bị gì ngoài điện thoại, đầu đọc, băng đĩa, các cuốn sách của Thầy... do đó chi phí ban đầu không nhiều.
- Về mặt con người: phần nhiều sẽ là các bạn trẻ, tạo nên sự nhiệt tình sôi nổi, có mong muốn học hỏi, sẵn sàng tiếp nhận các phương pháp mới.

2. Khó khăn:
- Tìm nhóm trưởng: Nhóm trưởng phải là người có tầm nhìn xa tốt; tổ chức, quản lý nhóm hiệu quả; giải quyết các vấn đề phát sinh tốt.
- Nơi tập luyện: Bất kể 1 nhóm nào tập luyện đều cần 1 nơi đủ rộng, đủ gần và đủ 'uy tín' với xung quanh. Với người trẻ tuổi, thì đi xa 5-10km để cùng tập luyện với nhau rất đơn giản, nhưng với người cao tuổi thì 2km cũng là quá dài! Vậy chọn lựa địa điểm nào là phù hợp?
Bên cạnh đó có 1 vấn đề nữa: sau 1 thời gian tạo nhóm ở 1 địa điểm, người dân xung quanh sẽ quan tâm... Chủ nhà (tại địa điểm đó) sẽ là người đứng ra giải thích, dàn sếp những rắc rối đó. Vì vậy chủ nhà phải đủ uy tín, đủ kiến thức, đủ khôn khéo mới duy trì địa điểm này được lâu dài.
Ngoài ra, việc tập luyện lâu dài tại nhà 1 thành viên, có thể sẽ làm xáo trộn sinh hoạt của gia đình thành viên đó. Vậy nên việc lựa chọn gia đình nào sẽ là nơi tập luyện của mọi người cũng cần phải cân nhắc đầy đủ.
Địa điểm công cộng: sẽ duy trì được lâu dài, nhưng phải tìm được người 'bảo lãnh' để cho chúng ta sử dụng những địa điểm đó lâu dài. Vì vậy nhóm nào có được 1 người 'bảo lãnh' tốt, sẽ có nhiều thuận lợi hơn.
- Hiệu quả của nhóm: đây là vấn đề trọng yếu nhất. Nếu nhóm hoạt động không hiệu quả, thì các thành viên sẽ dần tan rã. Bởi vì họ sẽ hỏi ngược lại: có gì hay hơn khi luyện tập tại nhóm hơn là tôi tự luyện tập tại nhà? Để nhóm họat động hiệu quả, thì không chỉ đến ngồi luyện tập cùng nhau, mà còn phải hướng đến việc có thành viên chữa được bệnh và xa hơn nữa là đào tạo được những người chữa được bệnh. Vì vậy để thành lập được nhóm luyện tập thì trước hết phải kiểm tra lại khả năng của các thành viên trong nhóm để xem hướng phát triển của nhóm có được lâu dài không? (Việc này chắc chỉ có Thầy mới nhìn nhận được)
- Việc duy trì như thế nào? Để duy trì lâu dài, thì việc lập kế hoạch luyện tập & giáo trình học tập rất quan trọng. Ngoài ngồi luyện tập cùng nhau thì còn phải có sách vở học tập, các buổi trao đổi thảo luận, thực hành, kiểm tra,... Chỉ khi nào nhóm luyện tập bước sang giai đoạn thực hành chữa bệnh thì lúc đó việc duy trì sẽ không thành vấn đề lớn nữa.
- Việc thêm/ bớt thành viên: Quy định việc vào nhóm/ ra nhóm như thế nào? Ai sẽ là người đứng ra quyết định việc 1 thành viên vào nhóm/ ra nhóm? Vì khi nhóm hoạt động, thì chắc chắn sẽ xảy ra nhiều tình huống có những lực lượng muốn 'kiểm tra xem họ làm gì' chứ không hẳn đã thực sự muốn luyện tập. Ngoài ra tâm lý chung là ai cũng muốn người thân mình được vào nhóm luyện tập, vậy khi không được vào/ khi phải ra thì người thân mình sẽ phản ứng như thế nào, gây ảnh hưởng gì tới mình, tới nhóm luyện tập không?....

Nói chung, con tự nhận thấy các vấn đề về con người mới là vấn đề quan trọng nhất ạ.

Giải pháp con tự đưa ra: việc lập nhóm luyện tập nên bắt đầu ở các nhóm nhỏ, có khoảng cách gần nhau (vd như trong gia đình, cùng xóm, cùng thôn,...) hoặc giữa các thành viên trong nhóm phải có sự hiểu biết tính cách của nhau ở 1 mức độ nhất định. Khi những nhóm nhỏ này đã hoạt động hiệu quả rồi, thì việc lập nhóm lớn hơn mới thuận lợi ạ.

Trên đây là ý kiến của con ạ, chắc còn nhiều điểm chưa đúng nên xin Thầy và các anh, các chị bỏ qua cho ạ.
Mọi người cùng đóng góp ý kiến, và đưa thêm các giải pháp cho vấn đề này nữa ạ.