PDA

View Full Version : Chữa bong gân như thế nào?



trannam792003
02-10-2012, 11:23
Hôm qua, được về sớm, hứng chí mình đi đá bóng với cháu mình. Khoảng nửa tiếng thì về ăn cơm. Lúc này mới cảm thầy bàn chân trái hơi đau, ăn cơm xong thì thấy rất đau, đi cà nhắc, lên cầu thang phải vịn. Đầu tiên mình nghĩ là bị bong gân, nhưng trong lúc đá bóng mình không va vào đâu, cũng không trẹo chân vậy thì tại sao lại đau nhỉ? Cháu mình thấy vậy lấy một túi Salonpas để dán vào chỗ đau nhưng mình không dán.
Phỏng đoán của mình thì có hai khả năng
+ Vô tình dẫm phải " vật thể lạ"
+ Do đột nhiên vận động mạnh nên bị bong gân.
Những lần trước bị như thế này phải mất 5 ngày bóp lá láng tích cực mới có thể đi lại bình thường nên mình rất lo, chẳng lẽ đi cà nhắc thế này đến cơ quan sao? Lại còn đi Yên Tử cuối tuần nữa? Có lẽ mai phải đến nhờ Thầy thôi. Đang nghĩ như vậy thì thấy ở gan bàn chân bị đau có khí xoáy nhè nhẹ. Sở dĩ mình nhận biết được hiện tượng này ngay vì trong thời gian luyện tập mình gặp hiện tượng này nhiều lần rồi. Đang nằm trên giường, mình nhắm mắt, thả lỏng cơ thể tâm niệm:
- Luân xa Dũng Tuyền thu linh khí từ vũ trụ, dồn vào vùng bị tổn thương tự động chữa bệnh, làm lành vết thương, khôi phục, sửa chữa các cơ, gân, dây chằng bị tổn thương.
Lát sau, bàn chân trái nóng lên, hơi đỏ khoảng 15 phút. Lúc đó, cũng cảm thấy đỡ đau, tạm đi lại được nhưng như thế này thì vẫn chưa đi làm được, cũng không thể leo núi được. Khoảng 22 giờ, mình ngồi thiền tự chữa bệnh.
Mời HVLB, tâm niệm mời Thầy Nguyệt Quang Tử, HTDS về giúp con chữa bệnh.
- Gọi ĐPVN tâm niệm: ĐPVN giúp tôi giải tỏa mọi nguyên nhân gây đau chân, lấy dị vật nếu có, sau đó hoàn thiện vùng bị tổn thương, khôi phục hệ thống gân, cơ, dây chằng, hệ thống mạch máu, thần kinh, ống dẫn dịch tại vùng bị tổn thương.
- Xin Thầy cho lá Láng và tất cả các loại cây có tác dụng chữa bệnh "bong gân" đắp vào chỗ chân đau.
Lúc này cảm thấy chân đau tăng lên, biết là đang được chữa bệnh nhưng có lúc đau quá, mình lại tâm niệm xin Thầy thuốc giảm đau. Mặc dù chân đau để ra ngoài nhưng vẫn có cảm giác tê đi như được xịt thuốc tê thật.
Tiếp tục ngồi không biết là bao lâu đến lúc mỏi quá nên tâm niệm kết thúc, cảm ơn Thầy Nguyệt Quang Tử, HTDS và các PB.
Sáng hôm nay tỉnh dậy, bước xuống đi bình thường như không có chuyện gì xẩy ra. Mẹ mình hỏi:
- Hôm nay có đi làm được không? Thấy chân mình không có miếng dán lại hỏi tiếp:
- Thế hôm qua không dán Slonpas hả?
Đến lúc này mình mới nhớ ra là hôm qua bị đau chân. Ngỡ ngàng ngó ngoáy chân, đi mạnh lên vài bước xem nó có đau không. Thật không thể tưởng tượng được là chỉ qua một đêm cái chân cà nhắc của mình đã trở lại bình thường. Sướng quá, tự cười một mình, đến cơ quan mở máy viết bài chia sẻ với anh chị em.

Phù Vân
03-10-2012, 09:19
Chúc mừng anh Nam, em nghĩ anh đã là Thầy thuốc của muôn nhà! Em ngưỡng mộ anh lắm lắm!

trannam792003
03-10-2012, 10:22
Chúc mừng anh Nam, em nghĩ anh đã là Thầy thuốc của muôn nhà! Em ngưỡng mộ anh lắm lắm!

Trời ơi! Bảo Châu ơi! Em rút lại mấy từ " Thầy thuốc của muôn nhà " đi. Anh mới chỉ chữa được vài bệnh lặt vặt thôi mà. Ngay cả những bệnh lặt vặt này nếu không có Thầy, không có sự giúp đỡ của thế giới Tâm Linh thì làm sao anh có thể chữa được?

tranthanhlong181982
04-10-2012, 20:28
That tuyet voi. Chuc mung a trannam

trannam792003
26-04-2016, 23:57
CHỮA BONG GÂN TỪ XA

Cách đây ít hôm, lúc đó khoảng 10 giờ tối , tôi đang thiu thiu ngủ thì có điện thoại của cô em gọi đến:
- Em bị trẹo chân, bong gân sưng to lắm, đau , không đi được. Bác giúp em đi.
Ồ, lạ nhỉ, bình thường cô ấy thích dùng thuốc uống lắm cơ mà, cô ấy làm ở bệnh viện nên động tí là đến viện nhờ đồng nghiệp khám, cho thuốc, thế mà bây giờ lại nhờ mình chữa. Chả có nhẽ, cô ấy muốn thử xem phương pháp chữa bệnh của KCTL hiệu quả như thế nào?

Nghĩ vậy nhưng tôi cũng bắt đầu cho thuốc. Dùng MGTBC thoa lên vùng bệnh, đưa năng lượng vào vùng bệnh nhằm khôi phục gân, cơ, mạch máu, dây chằng, dây thần kinh, ống dẫn dịch tại vùng bệnh. Cuối cùng là xin thuốc đắp đặc trị chữa bong gân.
Vì là chữa từ xa nên tôi chỉ hi vọng giảm được 50% thôi, chắc ngày hôm sau sẽ phải chữa trực tiếp thêm 1 lần nữa.
Chiều hôm sau, tôi đến nhà chữa trực tiếp, thấy bệnh nhân đã đi được, chân cũng không sưng, không tím, chỉ hơi đau một chút thôi. Kết quả này khiến tôi hơi bất ngờ vì tình trạng bệnh đã thuyên giảm được 80%. Tôi đặt tay vào vùng bệnh, phát năng lượng và tâm niệm đưa vùng bệnh trở về hoạt động bình thường.
Hôm sau nữa, cô ấy đã có thể đi lại bình thường và đi làm lại. Vậy là sau 1 đêm và 1 ngày, bằng phương pháp của KCTL một ca bong gân đã khỏi hoàn toàn. Nếu cô ấy tập luyện, tôi tin rằng thời gian lành bệnh có thể rút ngắn xuống còn vài tiếng.
Sau đó cô ấy có gọi điện cảm ơn, tôi hỏi: Nếu hôm đó đi viện chữa thì phải mất bao lâu thì có thể đi làm được?
Cô ấy ngập ngừng: Nhanh cũng phải 5 ngày, mà phải uống thuốc nữa.
Sau hôm đó, cô ấy ngỏ ý muốn tham gia dã ngoại dịp 30/4 này, chỉ tiếc là đã hết hạn đăng kí nên phải chờ dịp khác.
Thế đấy, người xưa nói " Trăm nghe không bằng một thấy" ,để người bệnh tin tưởng vào một phương pháp chữa bệnh của KCTL thì cách làm hiệu quả nhất là chữa khỏi bệnh cho chính bệnh nhân đó bằng phương pháp của KCTL.


Ý kiến NQT:

Theo Thầy là cứ để cô ấy đi Côn Sơn đợt này, mặc dù đã hết hạn đăng ký.
Nhiều khi nguyên tắc cực đoan chưa phải là hợp lý.