Hoasentrang
17-04-2012, 16:06
Mình muốn chia sẻ một niềm vui mà mình mới có đươc, không biết đó là sự thật hay sự may mắn đúng lúc. Con trai mình học lớp 3, cháu đã có tiểu sử viêm ruột 1 lần. Hôm qua cháu kêu đau bụng, uống sữa vào bị nôn ra hết, người sốt nhẹ, mệt mỏi, nhìn mặt rất buồn chán. Buổi trưa mình về nhà, nhìn con thế rất xót, tuy nhiên cháu vẫn ăn chút cơm. Buổi trưa vẫn sốt nhẹ. Mình bảo con lên giường rồi bắt đầu tự tập tạch chữa cho con. Với niềm tin hôm nọ thầy đã cho mình lệnh bài HV và bắt đầu tâm niệm. Cháu nằm trên giường, cố nhắm mắt để mẹ chữa. Mình đặt hai tay lên bụng cháu, rồi bắt đầu tập trung tư tưởng cao độ, mình mời thầy, LBHV, rồi cả HTDS về nữa xin khám, đưa phương án điều trị, rồi mình xin giảm nhiệt cho cơ thể, xin chữa lành các chỗ viêm, xin cho ruột cháu được lành lặn. Lúc đó mình thấy tay mình bắt đầu có cảm nhận LBHV, sau đó thấy khí từ lòng bàn tay cứ xoáy tròn, cảm giác có 1 dòng chảy từ cơ thể mình qua đôi bàn tay vào con trai. Cứ tâm niệm, cảm nhận, tâm niệm, cảm nhận. Khoảng 10 phút mình sờ tay lên trán con thì thấy đã mát mẻ, con bắt đầu ngủ được. Mình vừa bỏ tay 1 lúc lại thấy con mở mắt. Hỏi thì bé nói đã không thấy đau bụng nữa. Mình cứ nghĩ là mình đang mơ.
Chữa 1 lúc thì bỗng cảm thấy tay mình không có dòng chảy khí nữa. Mình bỏ tay và đi làm. Ông xã thì cho bé uống nước mơ.Chiều gọi điện về thì thấy con lại sốt nhẹ, tuy nhiên không đau âm ỉ như ban sáng. Chiều về nhà, mình lại tiếp tục chữa thêm 20 phút. Đến tối thì ku cậu tỉnh hẳn, ăn cháo, nghỉ ngơi vui chơi và uống nước mơ. Mình mừng thầm trong bụng, chắc thầy thương nên về chữa cho bé nhà mình, cũng bán tín bán nghi hay con khỏi chỉ là công dụng của uống nước mơ, cảm giác vẫn chưa tin mình có khả năng chữa được, chắc còn phải học rất nhiều, nhiều nữa.
Hôm nay bé đã đi học, mình thì phấn khởi sung sướng.
Viết lên đây mong chia sẻ với ACE trong diễn đàn và mong được trao đổi thêm nhiều thông tin hơn về các loại bệnh và phương pháp chữa bệnh
Chữa 1 lúc thì bỗng cảm thấy tay mình không có dòng chảy khí nữa. Mình bỏ tay và đi làm. Ông xã thì cho bé uống nước mơ.Chiều gọi điện về thì thấy con lại sốt nhẹ, tuy nhiên không đau âm ỉ như ban sáng. Chiều về nhà, mình lại tiếp tục chữa thêm 20 phút. Đến tối thì ku cậu tỉnh hẳn, ăn cháo, nghỉ ngơi vui chơi và uống nước mơ. Mình mừng thầm trong bụng, chắc thầy thương nên về chữa cho bé nhà mình, cũng bán tín bán nghi hay con khỏi chỉ là công dụng của uống nước mơ, cảm giác vẫn chưa tin mình có khả năng chữa được, chắc còn phải học rất nhiều, nhiều nữa.
Hôm nay bé đã đi học, mình thì phấn khởi sung sướng.
Viết lên đây mong chia sẻ với ACE trong diễn đàn và mong được trao đổi thêm nhiều thông tin hơn về các loại bệnh và phương pháp chữa bệnh