Đăng nhập

View Full Version : Kỳ 1: Có nên đi áp vong, gọi hồn người thân?



Hoasentrang
17-03-2012, 08:34
Kỳ 1: Có nên đi gọi hồn, áp vong để giao lưu với thế giới tâm linh

Ai trong chúng ta cũng mong muốn được biết những thông tin tâm linh, muốn biết họ hàng mình dưới suối vàng như thế nào, có được đầy đủ thoải mái, mồ mả có yên ấm, muốn biết những điều ở thế giới tâm linh, bởi vậy mà nếu có cơ hội giao tiếp được, mình đều có cố gắng để được tham gia, chứng kiến.

Trong 1 giấc mơ, hoasentrang thấy bà nội bên chồng về (không nhìn rõ mặt nhưng xưng tên) bảo với HST là bà khổ lắm, khổ lắm. Thế là HST cứ bứt rứt trong người muốn biết bà khổ thế nào, liệu mình có giúp được gì bà, sao lại chỉ mình mơ thấy mà không phải ông xã mình hay người nào khác trong nhà. Được sự đồng ý của bố mẹ chồng, mình mời 1 nhà ngoại cảm về nhà để gọi hồn người thân.

Đúng như được dặn trước, gia đình ghi hết tên người muốn gặp ra để trên ban thờ và khấn, nói mong muốn của mình là muốn gặp gỡ họ, ngày giờ đó có nhà ngoại cảm đến để giúp đỡ, mong các cụ về giao tiếp với con cháu.

Hôm đó, nhà ngoại cảm mình mời ở ĐT đến cùng 1 người nữa, được giới thiệu là chữa bệnh cho vong nếu gia đình có vong bị ốm đau bệnh tật. Buổi gọi hồn hôm đó diễn ra suôn sẻ, chỉ có 2 người bị nhập là HST và 1 bà cô già nhiều tuổi (mình sẽ kể chi tiết vào 1 buổi khác)

Sau lần gọi hồn đó, mình ốm 1 tuần liền, người mệt rã rời và chả còn sức lực. Sau đó rồi mọi chuyện cùng chìm xuống theo thời gian. Tuy nhiên từ lúc đó đến h, cơ thể mình yếu nhanh hơn. Tóc khô, da khô, nhăn và bắt đầu xuất hiện tình trạng tóc bạc lan nhanh trên đầu. Kỳ lạ hơn, mình rất hay bị vong theo, vong nhập. Đã được 1 vị sư trục cho 1 lần, 1 thầy pháp trục cho 2 lần. Nhưng rồi cứ ra đường hoặc qua những khu vực nhạy cảm tâm linh như đám ma, gốc cây to là i như rằng có người theo về. Mình tuy chưa bị vong ốp mạnh vì chưa chi phối đươc hết lí trí của mình, nhưng cũng khiến cuộc sống của mình bị ảnh hưởng. Cơ thể yếu đuối, xanh xao và hay mệt, mắt thâm. Ngoài ra, lượng hồng cầu trong máu giảm nhanh, đi bốc thuốc bắc lần nào, các ông thầy khám cũng bảo thế.

Cơ duyên đưa đẩy hay do mình được tổ tiên giúp đỡ thế nào mà gặp được Thầy NQT và bắt đầu tập luyện khí công tâm linh, mình bắt đầu có giấc ngủ ngon hơn. Những việc thầy giúp mình và gia đình bắt đầu phát huy tác dụng rõ rệt. Mình bắt đầu chuyển sang chữa bệnh trong cơ thể. Tuy nhiên, cơ thể mình vẫn rất nhạy với phần âm khí, như có lực nam châm hút chúng vậy.

Thầy kiểm tra cho mình, và thấy huyệt sinh tử huyền quang của mình đã bị phá, mở rộng như hoa rau muống. Thầy đùa mình: " như thế mà cũng đòi có con" (mình đã nhiều năm nay chưa sinh nở được)

Mình được giải thích, đi gọi hồn, áp vong nếu vong muốn nhập vào người mình thì nhà ngoại cảm (thầy chú) cần khai mở cái huyệt STHQ, thì vong đó mới nhập được vào người mình. Sau khi nhập xong, vong giao lưu xong, thoát ra ngoài thì người thầy hoặc nhà ngoại cảm phải đóng cái huyệt đó lại. Tuy nhiên, sự thật là mở ra thì nhiều nhưng hầu hết họ không có khả năng đóng lại , bởi vậy nên mới có hiện tượng sau khi đi gọi hồn, những người đã bị nhập thì rất hay bị ma khác nhập vào, ma lạ chả phải người nhà mình. Dẫn đến những trường hợp bị điên, tâm thần, ốm đau... như đọc trong các báo.
Thầy NQT nói: " Nếu là người có cơ địa tiếp xúc được với vong thì vong sẽ tự nhập được mà không cần phá huyệt Sinh tử huyền quan, bọn chúng phá huyệt Sinh tử huyền quan là để tìm mọi ách ép vong nhập vào, rất nhiều trường hợp lại là vong khác chứ không phải vong nhà mình. Chúng nó phá được huyệt nhưng lại không có khả năng đóng được huyệt đó, chúng giúp được người thì ít mà làm hại người thì nhiều. Khi huyệt Sinh tử huyền quan mở liên tục thì con người sẽ bị ảo giác, ảo thanh và có thể ngơ ngơ ngẩn ngẩn cả đời. Nhiều người không biết thì lại tưởng là thánh cho ăn lộc"

Chồng mình trước cũng theo gia đình đến chỗ tìm mộ liệt sĩ, cũng đã suýt bị vong liệt sĩ nhập mà không nổi, nhưng cũng từ đó, cơ thể ông í nhạy cảm với vong hồn. Mỗi khi tiếp xúc với đám ma, nơi nhiều âm khí, nghĩa trang là đau đầu, khó chịu, thi thoảng cảm giác như có người đi xuyên qua mình.

Bởi vậy, hai vợ chồng nhìn rất yếu ớt.
Bởi vậy mà nhiều vận may cũng giảm dần, có thể do cơ thể toàn tích năng lượng âm
Bởi vậy mà mình mới có duyên gặp Thầy NQT, hihi.


Kỳ 2: Thầy đóng cửa huyệt sinh tử huyền quang và chữa bệnh cho mình.

ngocminhchau
22-03-2012, 13:54
Thưa Thầy và các ACE.
Ngocminhchau cũng đã từng đi áp vong tại số 1, Đông Tác. Mọi người có thể tưởng tượng được không, chỉ trong 1 ngày, ngocminhchau có đến 6 vong nhập vào người: 3 vong của nhà mình và 3 vong bên nhà chồng. Sau khi đi về, ngocminhchau thấy rất mệt, nằm ly bì đến tận tối hôm sau mới tỉnh. Cũng không biết như thế nào nhưng sau lần ấy, sức khỏe ngocminhchau yếu hẳn và căn bệnh mất ngủ thì càng ngày càng trầm trọng hơn. Buồn hơn nữa là mọi việc trong gia đình cứ rối tung rối mù cả lên; hạnh phúc đổ vỡ; Đến bây giờ thì ngocminhchau thấy thực sự hoang mang. Khi đi cầu siêu và áp vong ở số 1, Đông Tác, ngocminhchau chỉ nghĩ đơn giản là đi cầu siêu để cho gia tiên của mình được siêu thoát; áp vong là để biết xem gia tiên đã được siêu thoát chưa và có yêu cầu gì với con cháu không. Động cơ của ngocminhchau là rất trong sáng, hướng thiện. Vậy thì tại sao sau khi làm những việc tưởng như rất thiện tâm đó, ngocminchau lại "bị trả giá". Như vậy là thế nào. Điều mà giờ đây ngocminchau vẫn băn khoăn là liệu trong người ngocminhchau còn tà khí hay còn vong không. Ngocminhchau rất mong được Thầy và các ACE giúp đỡ.

Tịnh_Tâm
22-03-2012, 18:19
Em cũng xin góp thêm một câu chuyện trong gia đình : Bà trẻ nhà em có ra Đông Tác gọi vong mẹ ruột lên để hỏi thăm (Vì lúc bà mất thì bà vừa qua phẫu thuật ung thư , ở nhà không yên tâm nên sau một thời gian quyết định đi gọi hồn bà lên để hỏi thăm xem còn khúc mắc gì không ) , sau lần đi ấy về thì bà trẻ em liên tục "bị" bà nhập , có khi một tháng hai lần . Mà từ trước đến nay không có một dấu hiệu nào cho thấy là dễ bị vong nhập cả. Em rút ra một điều là chỉ khi thật khó khăn, không còn nghĩ ra phương án gì nữa thì mới nên đến các nơi áp vong vào người thân vì mở thì dễ , đóng vào thì khó, người nhà mình nhập vào thì chấp nhận được, nhưng chẳng may người lạ nhập vào thì thật không hay ho gì cả . Nên đến những nơi có người "chuyên nghiệp " cho vong nhập vào. Biết rằng sẽ mất chút tiền nhưng như thế còn hơn là mua dây buộc mình .

Hoasentrang
24-03-2012, 09:44
Em cũng xin góp thêm một câu chuyện trong gia đình : Bà trẻ nhà em có ra Đông Tác gọi vong mẹ ruột lên để hỏi thăm (Vì lúc bà mất thì bà vừa qua phẫu thuật ung thư , ở nhà không yên tâm nên sau một thời gian quyết định đi gọi hồn bà lên để hỏi thăm xem còn khúc mắc gì không ) , sau lần đi ấy về thì bà trẻ em liên tục "bị" bà nhập , có khi một tháng hai lần . Mà từ trước đến nay không có một dấu hiệu nào cho thấy là dễ bị vong nhập cả. Em rút ra một điều là chỉ khi thật khó khăn, không còn nghĩ ra phương án gì nữa thì mới nên đến các nơi áp vong vào người thân vì mở thì dễ , đóng vào thì khó, người nhà mình nhập vào thì chấp nhận được, nhưng chẳng may người lạ nhập vào thì thật không hay ho gì cả . Nên đến những nơi có người "chuyên nghiệp " cho vong nhập vào. Biết rằng sẽ mất chút tiền nhưng như thế còn hơn là mua dây buộc mình .

Mình thấy không tin được chuyện nhờ người khác nhập hồn bởi nếu đến những chỗ đó, có thể người nhập tự bịa ra câu chuyện đó, vì mình đã từng làm thế, nhưng giọng điệu và cách nói không giống như khi còn sống. Bởi vậy, tốt nhất là không đi áp vong, gọi hồn. Nếu muốn cần biết thông tin gì thì mình nên nhờ ACE hoặc Thầy giúp đỡ cho.

ThanhTrung90
05-04-2012, 06:16
Câu chuyện áp vong này thật thương tâm:
http://dantri.com.vn/c170/s170-582199/bi-chi-ru244t-va-em-trai-d225nh-den-chet-vi-nghi-ma-nh226p.htm

Hoasentrang
05-04-2012, 10:54
Đọc cái này xong cũng kinh, thấy mình quả là may mắn không bị cuốn theo chuyện này.


Vào bệnh viện tâm thần vì… áp vong!

Để đuổi vong, các pháp sư, thầy cúng và cả chồng chị đều tham gia đánh đập. Theo họ, chỉ có đánh đập, vong mới đau và mới “chuồn” khỏi cơ thể người dương thế. Thật đáng giận, song cũng đáng thương cho anh chồng, vừa đánh vợ vừa khóc lóc thảm thiết: “Vợ ơi! Tha lỗi cho anh nhé!”.

Khát khao tìm được mộ người thân và giao lưu với thế giới âm quá lớn khiến người ta không biết sợ hãi. Mấy người trong gia đình ông Cấn Văn Hùng (Phụng Thượng, Phúc Thọ, Hà Tây) đã phát điên, phải vào bệnh viện tâm thần điều trị, thậm chí là con gái ông Hùng, chị Cấn Thị Lâm đã mất mạng vì trò áp vong, song dường như điều đó chẳng cảnh tỉnh được gì. Khát khao tìm được mộ người thân và giao lưu với thế giới âm quá lớn khiến người ta không biết sợ hãi.

Khát khao tìm mộ đã làm bấn loạn tâm thần người dương thế!

Theo thông tin nắm được, thì đã có khá nhiều người mắc chứng hoang tưởng, phát bệnh tâm thần sau khi áp vong ở trung tâm tìm mộ của “nhà ngoại cảm” Phan Thị Hạnh ở Nam Cát (Nam Đàn, Nghệ An). Quả thực, không khó để biết vì sao lại có nhiều người phát rồ khi đến áp vong ở địa điểm này.
Đứng trong “Trung tâm tìm mộ liệt sĩ Nam Cát” một lát, tôi phải chạy ra ngoài, bởi không chịu nổi cái nóng và sự nồng nặc của hương khói. Giữa trưa hè, ngoài trời nóng 38 độ C, nhưng trong trung tâm tìm mộ phải lên đến 40 độ C, vì mái tôn hắt cái nóng xuống hầm hập. Mỗi gia đình gồm 5 đến 10 người, ngồi quây tròn quanh chiếc bàn nhựa, bát nhang nhả khói nghi ngút, khiến không gian đặc quánh khói.

Ngồi "thiền" trong cảnh nóng nực 40 độ C cả tháng trời thế này, không phát điên mới lạ.

Cái nóng, khói thuốc, khói hương, hơi người bốc lên, trong khi Hạnh lại không cho dùng quạt điện, vì sợ gió thổi vong bay mất, nên trung tâm tìm mộ biến thành “lò bát quái” hành xác những người thân của liệt sĩ. Trong không gian ngột ngạt, căng thẳng, hàng trăm con người vẫn kiên trì ngồi đợi vong nhập. Trong hoàn cảnh như thế, con người không tẩu hỏa nhập ma, không phát điên, phát rồ mới là chuyện lạ.

Đàn ông khỏe mạnh cũng không chịu nổi.

Chẳng hiểu có phải vong nhập về hay không, nhưng những người có mặt ở “lò bát quái” của Hạnh rõ ràng là biểu hiện của bệnh tâm thần, hoang tưởng. Theo lôgic thông thường, nếu vong hồn liệt sĩ về gặp con cháu, phải mừng mừng tủi tủi, phải hỏi han nhau, xúc động hoặc vui vẻ, đằng này, chỉ thấy tiếng những tiếng gào thét, khóc lóc, cười man rợ, chửi bới, rú rít như điên loạn, hoặc chỉ gật và lắc, mà chẳng chịu nói gì. Nói thẳng thì đau lòng, nhưng liệt sĩ đâu phải những người điên điên dở dở như thế!

Lời vong nói hay ảo thanh?

Tôi ngồi xuống khu vực gia đình liệt Nguyễn Văn T. để trò chuyện, hỏi han. Được biết, gia đình, người thân của liệt sĩ T. đã cắm chốt ở trung tâm tìm mộ này hơn 2 tháng ròng rã, mà chưa thấy vong về. Mặc dù vong chưa chịu về, song gia đình liệt sĩ T. quyết chí không nản. Nhiều gia đình khác ngồi thiền 2-3 tháng, vong mới chịu về là chuyện bình thường. Tôi trộm nghĩ, từng ấy con người trong gia đình ngồi hành xác trong “lò bát quái” cả tháng như thế, thì sức khỏe như trâu cũng không chịu nổi.

Để kiểm chứng số người mắc tâm thần khi áp vong tại các địa điểm ngoại cảm, tôi tìm đến Bệnh viện tâm thần Nghệ An. Theo ông Phan Kim Thìn, Giám đốc Bệnh viện tâm thần Nghệ An, mới đây, bệnh viện đã phải lập riêng một danh sách bệnh nhân tâm thần do đi áp vong, để có phương pháp điều trị hợp lý.

Cảnh áp vong tìm mộ dưới lòng sông Đáy vừa diễn ra mới đây ở Thanh Oai.

Được sự giúp đỡ của Giám đốc Phan Kim Thìn, chúng tôi đã gặp gỡ một số bệnh nhân. Chị Nguyễn Thị Xuân (Nam Trung, Nam Đàn, Nghệ An) là bệnh nhân mới nhất vừa nhập viện vì bị tâm thần do áp vong. Chúng tôi đến thăm khi chị vừa tỉnh lại được mấy ngày. Nhắc đến chuyện áp vong, đôi mắt chị đầy sự hoảng hốt.
Theo lời chị Xuân, chị có người bác ruột là liệt sĩ Nguyễn Văn Nguyên hy sinh trong kháng chiến chống Mỹ. Trong giấy báo tử chỉ ghi thông tin chung chung là hy sinh ở chiến trường miền Nam, nên gia đình chỉ còn biết trông chờ vào các nhà ngoại cảm.

Một bệnh nhân phải nhập Bệnh viện tâm thần Nghệ An điều trị vì áp vong.

Tháng 4-2011, gia đình đã đến trung tâm tìm mộ của “nhà ngoại cảm” Hồ Xuân Bình (thị trấn Hưng Nguyên, Nghệ An) để áp vong. Sau mấy ngày ngồi chờ đợi, khi tinh thần mệt mỏi, toàn thân rệu rã, thì chị Xuân lả đi. Trong lúc chị lả đi, thì mọi người ra sức gọi chị là bác Nguyên. Khi đó, chị không trả lời được, mà cứ lắc la lắc lư. Thế rồi, chị không biết gì nữa.
Sau này, nghe chồng kể lại, mới biết, chị hết gào khóc lại chửi bới làm náo loạn cả trung tâm tìm mộ. Đích thân ông Bình và những người giúp việc ra sức đuổi “vong”, song “vong” nhất định cố thủ trong người chị Xuân. Đuổi “vong” không được, anh Hiệp đã đưa vợ về.

Người phụ nữ này đã suýt mất mạng vì bị "nhà ngoại cảm", pháp sư và chồng đánh đập đuổi vong như tra tấn tù nhân thời Trung cổ.

Thế nhưng, về nhà, chị Xuân không trở lại bình thường, mà cứ lên cơn điên loạn, đập phá nhà cửa, chửi bới chồng con, không coi ai ra gì. Hễ ai vào can ngăn, khuyên giải, liền bị chị túm cổ đấm đá, cắn xé. Anh Hiệp đã gọi ông Bình đến đuổi “vong”, rồi thuê các pháp sư, thầy cúng cao tay cũng không đuổi được. Anh Hiệp lúc té rượu, lúc dùng roi dâu vụt, lúc đấm đá, tát tím bầm mặt mày, thân thể vợ, song chẳng ăn thua gì.

Không còn cách nào khác, anh Hiệp phải đưa vợ vào Bệnh viện tâm thần Nghệ An. Được sự chăm sóc tận tình của các y, bác sĩ và uống các loại thuốc, đặc biệt là thuốc an thần, chị Xuân đã dần trở lại bình thường, không thấy “vong” nhập nữa.

Ở phòng bên cạnh là chị C., cũng là nạn nhân mới nhất của nạn áp vong. Chị được đưa đến Bệnh viện tâm thần Nghệ An trong tình trạng nguy kịch vì bị đánh đập tơi bời.
Lý do chị C. phát điên cũng giống hệt chị Xuân, là do đi áp vong tìm bác là liệt sĩ bị thất lạc mộ. Để đuổi vong, các pháp sư, thầy cúng và cả chồng chị đều tham gia đánh đập. Theo họ, chỉ có đánh đập, vong mới đau và mới “chuồn” khỏi cơ thể người dương thế. Thật đáng giận, song cũng đáng thương cho anh chồng, vừa đánh vợ vừa khóc lóc thảm thiết: “Vợ ơi! Tha lỗi cho anh nhé!”.

Bác sĩ Phạm Ngọc Ngô: "Vong nhập là... tâm thần".

Sau nhiều ngày đánh đập, chị C. có nguy cơ mất mạng, trong khi “vong” chẳng chịu thăng, gia đình buộc phải đưa chị đến Bệnh viện tâm thần Nghệ An điều trị. Theo bác sĩ Phạm Ngọc Ngô, Phó Giám đốc Bệnh viện tâm thần Nghệ An, lúc gia đình đưa chị C. đến bệnh viện, nhìn thân thể chị C. có thể liên tưởng đến cảnh tra tấn tội phạm thời Trung cổ.

Bác sĩ Phạm Ngọc Ngô cho biết, hiện đã có 20 bệnh nhân tâm thần phải nhập viện vì chuyện áp vong tìm mộ liệt sĩ. Hầu hết các bệnh nhân là nữ. Họ chỉ được đưa đến bệnh viện khi bệnh đã phát nặng và thân thể tiều tụy vì bị đánh đập.

Theo bác sĩ Nguyễn Đức Toàn, Trưởng Khoa Bán cấp tính nữ (BV tâm thần Nghệ An), số bệnh nhân tâm thần do áp vong được đưa đến bệnh viện chiếm tỷ lệ rất nhỏ. Phần lớn bệnh nhân hiện đang được điều trị tại nhà. Chỉ khi nào bệnh nhân rơi vào nguy kịch, phát bệnh tâm thần rõ ràng, không còn cách nào khác, thì người nhà mới đưa đến bệnh viện tâm thần nhờ bác sĩ chữa trị.

(Theo VTC)

nhuhainguyen
05-04-2012, 12:06
"Bác sĩ Phạm Ngọc Ngô: "Vong nhập là... tâm thần".

Sau nhiều ngày đánh đập, chị C. có nguy cơ mất mạng, trong khi “vong” chẳng chịu thăng, gia đình buộc phải đưa chị đến Bệnh viện tâm thần Nghệ An điều trị. Theo bác sĩ Phạm Ngọc Ngô, Phó Giám đốc Bệnh viện tâm thần Nghệ An, lúc gia đình đưa chị C. đến bệnh viện, nhìn thân thể chị C. có thể liên tưởng đến cảnh tra tấn tội phạm thời Trung cổ."

Đúng là đi áp vong mang lại nhiều rắc rồi, nguy hiểm. Nhưng mình hơi buồn là các bác sỹ lại kết luận ngay: "Vong nhập là ...tâm thần".

Tóm lại là người bị áp vong và gia đình là khổ nhất.

TueAn
17-04-2012, 15:54
Đọc bài viết của các bạn trong chủ đề này, con cũng xin chia sẻ câu chuyện của mình:
Năm 2009, bố chồng con bị ốm nặng. Gia đình con có lên Hòa Bình để gọi hồn người thân để mong gia tiên chỉ giáo, giúp đỡ. Lần gọi hồn đó, có 2 vong người thân đã nhập vào con.
Sau lần đi lên Hòa Bình gọi hồn đó, con chỉ thấy hơi mệt một chút, lúc đó con không nghĩ là lại ảnh hưởng lớn đến cuộc sống của con sau này. Khi bố chồng con mất, có lúc mệt con vừa nằm xuống nghỉ thì như có vòng ai đó nhập vào, lúc đó con cảm giác như bị bóng đè, miệng gọi tên chồng con và nói là bố đây. Sau khi gọi vài lần như vậy thì vòng thoát ra, con choàng dậy và hét toáng lên. Lúc tỉnh lại thì con đoán có thể là vong bố chồng con về nhập vào con.
Lần con cảm nhận được rõ nhất khi vong nhập là lần gia đình làm lễ 35 ngày đưa bố lên chùa. Con đang rất tỉnh táo, ngồi chắp tay làm lễ. Nhưng khi sư thầy làm lễ gọi vong về thì bố chồng con về nhập ngay vào con, nói chuyện với mẹ chồng con và ngồi đọc kinh theo sư thầy đến khi sư thầy tụng hết bài kinh mới thoát ra.
Một lần khác con được một người bạn rủ đi chiêm bái xá lợi Phật tại nhà một người bác của bạn ấy. Bác bạn ấy chuẩn bị rước xá lợi Phật sang Ba Lan để xây chùa nên trước khi rước đi có tổ chức lập đàn lễ. Vô tình hôm đó, bác tổ chức mời một số nhà ngoại cảm đến để tổ chức gọi hồn và soi căn. Sau khi được chiêm bái xá lợi Phật, con ngồi trong đàn lễ xem các nhà ngoại cảm gọi hồn thì con lại là người bị vong nhập đầu tiên. Lúc đó, nhà ngoại cảm nói nhìn thấy vong trẻ con nhập vào con. Vợ chồng con lấy nhau 5 năm đến nay vẫn chưa có con. Các nhà ngoại cảm nói với con rằng có thể là con từ kiếp trước của con vẫn đi theo con nên đến giờ con vẫn không thể có con được và hướng dẫn con về nhà thắp hương thần linh trong vòng 49 ngày cầu cho vong trẻ con đó được siêu thoát và nếu có duyên thì xin cho cháu được đầu thai lại làm con của con. Tuy nhiên, từ đó đến nay đã hơn 1 năm vợ chồng con vẫn chưa có tin vui.
Các anh chị có khả năng ngoại cảm khuyên con nên tránh những nơi có nhiều vong vì con đã từng đi gọi hồn nên giống như cánh cửa đã mở thì rất khó đóng chặt lại được nên rất dễ bị vong nhập vào.
Sau vài lần bị vong nhập như thế, con cảm thấy rất sợ khi ở nhà 1 mình vì nhiều lần con nằm ngủ có cảm giác như bị bóng đè, như ai đó nhập vào mà không điều khiển được ý thức của mình và giấc ngủ bị chập chờn, không sâu, cũng giống như trường hợp của bạn hoasentrang chia sẻ trên diễn đàn.
Qua diễn đàn, con muốn giải bày câu chuyện của mình và rất mong được thầy giúp đỡ để con có được cuộc sống bình thường như mọi người.

Hoasentrang
18-04-2012, 12:28
Gửi bạn Tuệ An, theo mình thì bạn nên bắt đầu tập bài Tkkt và bật thơ của thầy lên nghe nhằm giảm tà và âm khí. Như bản thân mình thì sau 1 tháng âm khí của mình giảm rất nhiều, khoẻ hơn và đỡ xanh xao. Ngoài ra, việc tập luyện sẽ giúp mình chỉnh lại những huyệt đạo quan trọng bị khiếm khuyết và sẽ giúp cân bằng âm dương trong cơ thể. Rồi sau đó cứ tập chăm chỉ và duyên gặp thầy sẽ đến

TueAn
18-04-2012, 16:19
Cảm ơn bạn hoasentrang,
Bạn cho mình hỏi tập bài TKKT thì ngồi tập hay nằm tập có được không?

Hoasentrang
18-04-2012, 17:42
Khi ngồi tập sẽ hiệu quả hơn, còn nếu buồn ngủ quá thì nằm nhưng hai tay cũng nên ngửa lên. Thi thoảng mình buồn ngủ quá thường hay ngủ gật, nhưng đến khi hết bài thầy hô từ từ dừng lại, từ từ dừng lại mình vẫn dừng lại và tỉnh dậy. Cảm giác như mình không ngủ mà vía mình đang học hay sao í. Bạn cứ tập 1 thời gian rồi chia sẻ cảm nhận với các anh chị em nhé