Đăng nhập

View Full Version : VÌ SAO LẠI THẾ ? (Saochep1)



TruongSon
02-06-2010, 21:21
Yêu Thuật Rợn Tóc Gáy Của Người MaCoong

1/Cảnh tượng hãi hùng
Để hy vọng của mình không hóa thành nỗi thất vọng tràn trề, chúng tôi đã phải nhờ sự giúp đỡ của Bí thư Đảng ủy xã Nguyễn Chí Sỹ. Đêm ấy, bỏ dở cuộc lửa trại tưng bừng, ông Sỹ đưa chúng tôi tới nhà ông Đinh Giàu để “làm công tác tư tưởng”.
Ngồi bên bếp lửa, ông Giàu bảo: “Mình chưa làm thần chú để biểu diễn bao giờ cả! Nhưng mà báo đã lên tới đây rồi thì sáng mai cứ qua đây. Mình sẽ cố gắng xin thần linh xem thế nào!?”
Sáng mai, mặt trời vừa ló chúng tôi đã ôm máy ảnh, máy quay tìm đến nhà ông Đinh Giàu. Khi chúng tôi vừa yên vị, ông Giàu bảo, ông phải làm lễ xin thần linh và ma mót (ma nhà). Nếu thần linh, ma mót đồng ý thì cuộc biểu diễn mới được tiến hành.
Chẳng để khách phải sốt ruột, ông Giàu bắt tay ngay vào việc. Ông lấy chiếc bát đựng trầu cau đã úa héo trên ban thờ xuống đặt vào giữa chiếc mâm đồng cũ. Trong chiếc bát ấy có cả những điếu thuốc to cỡ ngón tay cái cũng được cuốn vội bằng lá cây rừng.
Tiếp đó, ông lấy túi hạt vừng cũng từ trên ban thờ, rắc quanh bát. Chờ người nhà đi mua rượu về, ông đặt luôn chai rượu vào mâm. Khi đã đủ các thứ cần thiết, ông Giàu gọi người nhà mang con dao ông vẫn dùng để phát nương lên. Ông đưa cho chúng tôi cầm thử.
Con dao này, bản rộng chừng mười phân, nặng trĩu. Cho chúng tôi xem xét kỹ lưỡng xong, ông lại bảo người nhà nổi than hồng để cho dao vào nung. Ở trên nhà ông Giàu bắt đầu vào phần lễ của mình. Ông châm cây nến được làm từ sáp ong và cắm ngay cạnh bát đựng trầu thuốc. Khi ngọn nến cháy bùng bùng, ông Giàu rót một chén rượu và lẩm nhẩm cầu khấn. Cố dỏng tai nghe nhưng tôi cũng chẳng biết ông khấn gì.
Khấn xong, ông Giàu đi thẳng xuống bếp, tác phong dứt khoát như người máy. Nhấc con dao đỏ rực trên bếp lên, ông gõ mạnh vào chiếc kiềng sắt làm tia lửa bắn ra lấp lánh. Khi máy ảnh của chúng tôi đã chớp trọn vẹn cảnh đó, ông Giàu thản nhiên đưa con dao đỏ hồng ấy vào miệng ngậm và đi thẳng lên trên nhà. Cảnh ấy khiến ai cũng thần sắc thất kinh, mắt tròn mắt dẹt.
Lên tới nhà trên, vẫn ngậm dao trong miệng, ông đảo một vòng trước mặt mọi người. Khi thấy tất thảy “khán giả” đã mãn nhãn trước cảnh tượng hãi hùng đó, ông từ từ bước tới trước bàn thờ nhả dao ra và phỉ nước miếng vào phần đỏ nhất. Những tiếng xèo xèo phát ra trong chớp mắt.
Chẳng để mọi người kịp trấn tĩnh, ông chuyển sang màn thứ hai, ông chuyển sang màn thứ hai là chà khối thép vẫn đang hồng rực ấy vào gan bàn chân của mình. Chà đi chà lại mấy lần rồi ông lại đưa lên miệng và lại đi một vòng trước mặt mọi người. Xong xuôi, ông nhúng con dao vào xô nước đã để sẵn ngay cạnh . Xô nước réo ùng ục, khói bốc lên nghi ngút góc nhà
2/Phần thưởng vô chủ
Khi biết chúng tôi có ý định tìm hiểu về bùa chú, pháp thuật đang tồn tại trong cộng đồng người Arem, Ma Coong, nhiều người đã khuyên chúng tôi nên tìm gặp ông Tùng Lâm, 70 tuổi, hiện đang sống ở bản Pan, cách trung tâm xã Thượng Trạch mấy giờ đi bộ.
Sở dĩ họ có lời khuyên ấy là bởi ông Tùng Lâm chưa bao giờ xuất hiện trước mọi người với tư cách là người tinh thông bùa phép. Thế nhưng, cách đây chừng 3 năm, ông đã khiến mọi người thất kinh, hoảng hốt. Theo những nhân chứng này thì buổi ấy, không biết uống rượu ở đâu, ông Lâm ngất ngưởng đi về trung tâm xã.
Trong lúc nói chuyện phiếm với mọi người, ông Lâm vỗ ngực khoe, tài nghệ pháp thuật của ông chẳng thua kém bất cứ ai ở đất này. Chẳng thấy ông làm phép bao giờ nên mọi người chẳng tin. Nghe mọi người nói vậy, ông bảo sẽ có cách khiến mọi người phải tin.
Theo đó, ông Lâm bảo, ông sẽ treo chiếc áo của ông lên, nếu ai dùng súng (kể cả súng quân dụng) mà bắn xuyên qua áo khi đứng ở khoảng cách 15 thước thì ông sẽ thưởng lớn.
Phần thưởng mà ông Lâm đưa là 2 con lợn nít và 20 triệu đồng. Còn nếu ai bắn mà không xuyên qua áo thì chỉ phải mất cho ông phân nửa số tài sản trên. Lời thách được đưa ra thế nhưng chẳng ai dám cược. Sau cùng, một anh Bộ đội Biên phòng tên Liêm không tin vào chuyện hoang đường ấy đã nhận lời thách đố. Tất thảy kéo nhau ra bìa rừng.
Chiếc áo của ông Lâm được treo lên một chiếc gậy giống như người ta vẫn treo để dạo chim phá lúa. Ba phát nổ chát chúa liên tiếp khác nhau khiến mọi người đinh tai nhức óc. Thế nhưng, lạ kì thay, chiếc áo ông Lâm treo trên cành cây vẫn không hề lay động. Kiểm tra, mọi người tá hỏa bởi không biết những viên đạn đó bắn đi đâu, dù anh Liêm là một tay súng cừ…
Mặc lại chiếc áo, ông Lâm bảo, phần thưởng ông treo vẫn vậy, ai có khả năng thì cứ đến bản Pan gặp ông mà lấy. Lời thách đố của ông Lâm nhanh như thác đổ, vọt về tận đồng bằng. Nhiều người đã ngược rừng lên đây tìm gặp ông Lâm để “kiếm phần thưởng” nhưng tất thảy đều phải về không.

TruongSon
03-06-2010, 14:39
Pháp Sư Cứu Người Từ Cõi Chết

Theo Chủ tịch UBND xã Đinh Hợp việc ngậm con dao nung đỏ cũng chỉ là một “chiêu thức” làng nhàng mà ông học mót được của các pháp sư đang sống ở thung lũng này.
Và dù đã có một cuộc biểu diễn để đời nhưng so với những cao nhân hiện đang còn sống ở đây thì ông cũng chỉ là cậu học trò đỗ vớt.
1/Diện kiến cao nhân
Chủ tịch xã Đinh Hợp cho biết, người Ma Coong dùng pháp thuật để chữa bệnh, để đuổi “con ma rừng”, “con ma núi” làm hại bản làng. Ngậm dao nung đỏ cũng là một cách thức để chữa bệnh của các pháp sư ở nơi đây. Phương pháp kỳ dị này dùng để chữa gãy xương, chữa đau bụng, đau cơ…
Khi có người bị đau, pháp sư chỉ việc ngậm dao và phả hơi nóng vào vết thương. Nam nữ mỗi người một kiểu phả hơi cộng với những lời chú khác nhau. Chữa theo cách này người bị đau nhẹ chỉ cần làm phép một lần, người nặng thì chỉ vài lần khắc khỏi.
Một sáng, theo chân Chủ tịch xã Đinh Hợp, chúng tôi xuống bản Cà Roòng để tìm gặp ông Đinh Ngọc. Ông Đinh Ngọc năm nay đã gần 100 tuổi, là thầy của ông Hợp và cũng là “sư phụ” của hầu hết các pháp sư đang hành nghề ở thung lũng này. Nhà ông Ngọc ở mãi cuối bản, ngay cạnh bìa rừng, nơi có những cây săng lẻ to cỡ mấy người ôm. Thấy có khách lạ đến thăm, ônh Ngọc từ từ ngồi dậy nhìn chúng tôi khắp lượt.
Ánh mắt chẳng hân hoan cũng chẳng khó chịu ấy dừng lại ở phía người học trò của mình trong giây lát rồi phóng ra phía cửa. Lúc này tôi mới có dịp quan sát kỹ vị cao nhân đang ngồi đối diện với mình. Đó là ông lão có nước da đỏ au và đôi mắt sáng rực. Ấn tượng nhất là bộ râu quai nón trắng như cước và đâm hếch ra phía trước.
Suốt cả buổi viếng thăm, tuyệt nhiên ông Đinh Ngọc chẳng nói lấy một lời. Ông cứ phóng mắt ra phía cửa, vô tư lự. Và, trong bối cảnh ấy, Chủ tịch xã Đinh Hợp lại trở thành người thuyết minh bất đắc dĩ cho mỗi cử chỉ của thầy mình. Theo đó, ông Đinh Ngọc học pháp thuật của những người dân tộc ở bên kia biên giới.
Cả quãng đời trai trẻ, ông cứ băng rừng ngao du khắp nơi. Chính trong quãng thời gian nay đây mai đó ấy, ông đã học được rất nhiều các chiêu thức pháp luật kỳ lạ. Mỏi gối phiêu du, ông Đinh Ngọc lại về Cà Roòng và yên bề gia thất. Thế nhưng, không như những người Ma Coong đông con nhiều cháu khác, ông Đinh Ngọc bị tuyệt đường con cái. Chính thế mà bây giờ, tuổi chiều bóng xế, ông phải nương nhờ người cháu gái.
2/Làm phép cứu người
Không có con,ông Đing Ngọc lấy việc tu luyện, truyền bá pháp thuật và chế thuốc cứu người làm vui. Ông có nhiều đệ tử, tuy nhiên, đệ tử chân truyền thì vẫn chưa tìm được.
Chủ tịch xã Đinh Hợp bảo, thầy mình rất cao tay trong việc làm bùa chú. Ông có nhiều cách làm bùa và đã nhiều lần ông Đinh Hợp thấy sự kỳ diệu từ những bùa chú đó. Còn nhớ một lần có một người đi rừng bị cây đè gãy nát xương đùi. Không thể đi bệnh viện vì đường sá xa xôi, gia đình bệnh nhân đó đã mang lễ vật đến pháp sư Đinh Ngọc ra tay cứu chữa.
Tiếp nhận ca bệnh khó này, ông Đinh Ngọc đã dùng cây bó chân người bệnh lại. Đặt người bệnh nằm ngay ngắn trên sàn nhà, ông từ biệt, nói là hôm sau sẽ mang thuốc tới chữa. Hôm sau, mặt trời chuẩn bị khuất núi sau cánh rừng, ông mới đến trong sự lo âu, mừng rỡ của thân nhân người bệnh.
Thuốc của ông chỉ là con ếch xanh, được lấy ra từ trong ống nứa. Ông bảo, để có con ếch đó, cả ngày lẫn đêm hôm qua, ông đã phải lần tìm mỏi mắt trong khe đá ở quả núi cách bản mấy giờ đi bộ. Ngó người bệnh bị thương ở đùi phải, ông bèn bẻ gãy đùi trái của con ếch rồi kêu người nhà lấy chiếc chum lớn, đổ lưng nước, rồi thả con ếch vào.
Làm xong, ông đặt chum nước đó ở ngay góc nhà, sát nơi người bệnh nằm. Trước khi ra về, ông dặn người nhà, mỗi ngày phải lấy nước ở trong chum rửa vết thương cho người bệnh. Sau đúng 7 ngày, khi chum nước vừa cạn, thấy con ếch nhảy loạch choạch ở trong chum thì cho người bệnh ngồi dậy để… tập đi.
Quả như những gì ông đã nói, đúng 7 ngày sau, khi mở chum ra, con ếch đã bật lên tanh tách như chưa hề bị thương tật gì. Trước sự kỳ diệu trên, ngay lập tức người bệnh được mọi người dựng dậy, tháo những chiếc nẹp tre được bó chặt vào chân trước đó. Thêm một điều kỳ diệu nữa là chiếc chân bị nẹp cứng đơ ấy đã khẽ khàng động cựa. Hơn tuần sau nữa thì người bệnh đã đi lại một cách bình thường.

Chủ tịch xã Đinh Hợp tiết lộ, ông Đinh Ngọc còn có thể cứu sống được người bị rắn hổ chúa cắn. Theo y khoa, hổ chúa là một loại rắn cực độc. Một lần phun độc con rắn trưởng thành có thể làm chết cả chục con voi. Thế nhưng, với cao nhân Đinh Ngọc ông có thể chữa lành được nếu phát hiện kịp thời.
Chừng chục năm trước, trong một lần đi rẫy, ông Đinh Hợp bị rắn hổ chúa cắn vào ngay kẽ tay. Sơ cứu tại chỗ xong, người nhà vội đưa ông đến nhờ thầy Đinh Ngọc chữa trị. Và, chỉ bằng những loại lá cây tìm kiếm trong nhà, ông Đinh Ngọc đã làm xong bổn phận của mình. Bây giờ, tay ông Đinh Hợp, chỗ bị rắn cắn vẫn còn dị tật do nọc độc của rắn làm hoại tử.