View Full Version : Cảm nhận sau buổi viếng thăm mộ Cụ Trưởng Cần
NguyenHoa
05-07-2011, 08:45
Em chào Thầy và mọi người. Sau buổi thăm viếng Cụ Trưởng Cần cùng thầy và các anh chị em đã có một số cảm nhận mà không rõ là mình tự nghĩ ra hay như thế nào nữa! Sau đây em xin kể lại một số cảm nhận đó:
13h Hà Nội rất nắng, không khí oi bức 13h30 Thầy cùng mọi người lên xe đi thăm viếng mộ Cụ Trưởng Cần. Khi gần đến trời bỗng nổi cơn giông và sau tầm 10 phút thì mưa tạnh. Trời nhiều mây và thời tiết trở nên rất mát mẻ.
Sau khi thắp hương cho cụ xong thì Thầy cho mọi người ngồi thiền tại mộ Cụ. Cảm nhận đầu tiên sau khi nhắm mắt là em cảm thấy người rất nóng (không biết phải do ánh nắng chiếu vào không). Sau đó một lát ấn đường tự nhiên nặng trĩu như có người ấn tay vào, một lát sau thì bên cánh tay trái mất cảm giác (không biết mình có tay không) và dần dần lan khắp cơ thể, toàn thân rơi vào cảm giác vô thức. Sau đó một hồi thì lòng bàn tay phải cảm thấy có một luồng khí xoáy rất mạnh, tay mát lạnh và cảm giác rất lạ, có lúc em bị giật mình ( giống như là khi ngủ gật với tư thế ngồi vậy). Em không biết là hôm đó ngồi bao lâu nhưng em cảm thấy dường như thời gian trôi nhanh hơn mọi khi thì phải.
Sau buổi tối hôm đó thì em có một giấc ngủ rất ngon, sáng dậy thì thấy toàn thân đau nhức không hiểu sao nữa. Đến giờ thì lại như bình thường!
Em đã có một ngày rất ý nghĩa, được gặp và làm quen với rất nhiều người mà em thấy ai cũng vui tính và hiền lành. Con cám ơn Thầy đã tạo cơ hội, làm cầu nối để chúng con được gặp thầy, gặp mọi người. Cuối cùng con xin chúc Thầy cùng anh chị đồng môn luôn luôn khỏe mạnh.
Tuổi trẻ có khác, cảm nhận nhanh hơn và tốt hơn mình :(.
Lúc Thầy lễ, mình chỉ lầm rầm khấn Cụ là Cụ phù hộ cho các học trò của Thầy có thể lĩnh hội được kiến thức để cùng phụ với Thầy trong việc hành thiện chữa bệnh giúp người :).
Lúc Thầy xin phép Cụ cho các học trò thiền thì tự nhiên thấy bất ngờ quá, thiền mà không có trợ giúp bởi lời hô của Thầy cũng không có nhạc thiền sao mà khó quá (mọi khi tập vẫn phải nghe trước 1 bài nhạc thiền để dẫn...). Tập trung được khoảng 10 phút đầu là sau đó hết vào được, đủ các loại âm thanh ùa vào tai không thể tập trung được nữa.
Trong 10 phút đó mình đã nhìn thấy vầng hào quang đầu tiên khoảng 2-3 phút, sau đó là chỉ một mầu sen tím. Sau cùng cũng nhớ ra là có mang tai nghe theo liền đeo tai nghe vào và bật nhạc thiền lên, ôi sao vào nhanh thế chỉ thấy một màu đỏ huyết dụ trước mặt... được chưa đến hai phút đã thấy Thầy hô dừng lại, tiếc quá:(. Rút kinh nghiệm cho lần sau vậy
Khi Thầy hỏi có ai cảm nhận gì không, mình không dám nói vì có thiền được đâu cơ chứ, nhưng hóng hớt thấy có bạn gái nói nhìn thấy màu tím sen (giống mình quá), rồi mấy cậu ngồi gần mình kêu thấy màu đỏ...(không nhớ rõ nữa) (lại cũng thấy giống mình).
Rồi Thầy hỏi có ai chưa cám ơn Cụ không, mọi người lại im lặng... mình thì chưa nên giơ tay, vì thường lễ tạ các Cụ trước khi đứng lên, nhưng sẽ rút kinh nghiệm là cám ơn các Cụ ngay sau khi tập xong.
Nhưng phải nói là hay thật, trời nắng chang chang lúc đi, đến nơi thì mưa to rồi lại nắng, thế mà lúc ngồi thiền chỉ một lúc là trời nổi gió mát thế. Chúng con cám ơn các Cụ, cám ơn Thầy :o.
Lâu không biết say xe, vậy mà lúc về lại thấy mệt mới lạ trong khi lúc đi thì khỏe re
PhongThuyGia
06-07-2011, 08:52
Trước khi đến thăm mộ Cụ, em cũng đọc thêm các thông tin viết về Cụ, và hình dung ra cụ là một vị Thần y, hết lòng chữa bệnh cho mọi người. Lại được Thầy kể thêm cho các câu chuyện về Cụ làm em càng thêm khâm phục, tài năng, đức độ của Cụ Trưởng Cần.
Về cảm nhận: Lúc ngồi thiền, em cũng không có tư tưởng gì rõ rệt cả. Lúc mới ngồi thiền thì em cảm thấy vùng mặt mát lạnh, sau đó lan tỏa ra toàn bộ vùng đầu, toàn bộ vùng não được làm mát...Sau đó vô thức em hít thở sâu 4 lần rồi tự dừng lại (em đoán bài thiền đã kết thúc). Khoảng 1 phút sau thì Thầy hô dừng.
Em lễ tạ và thầm cảm ơn Cụ.
Dieu Minh
06-07-2011, 09:43
Em cũng có đọc và tìm hiểu về Cụ Trưởng Cần, nhưng chưa lần nào có dịp về thăm viếng mộ của Cụ. Mong các anh chị tiếp tục chia sẻ cảm nhận và hình ảnh (nếu có) của buổi đi thăm viếng mộ Cụ Trưởng Cần cho những học trò ở xa như em có thể hình dung được nhé. :)
tindohuongthien
06-07-2011, 10:57
Hôm đi thăm mộ cụ Trưởng Cần em cũng có một số cảm nhận như sau. Về thời tiết thì em không thấy ngạc nhiên lắm vì em được đi với Thầy mấy lần rồi, thời tiết cũng nhiều kỳ lạ và thuận lợi lắm. Lần này cũng có nhiều cái kỳ lạ nhưng không còn nhiều ngạc nhiên nữa và chỉ khẳng định lại một lần nữa là đi với Thầy không phải lo về thời tiết xấu. Trước em đã từng đọc bài của Thầy viết về cụ Trưởng Cần trên 4rum của mình rồi nhưng em không nhớ đầy đủ thông tin, chính vì thế nên buổi tối hôm đó em đã được Thầy phạt cho một cốc bia :D . Trên đường đi vào mộ cụ TC tâm trạng em rất vui và hồi hộp, hồi hộp vì biết mình sắp được vào thăm một thần y. Khi đến mộ và nghe Thầy nói về cụ, lúc đấy em đã rất xúc động, Thầy lễ xong thấy chị HX cũng khóc. Sau khi Thầy xin cụ cho học trò ngồi thiền và xin cụ giúp đỡ cho các học trò. Khi nhắm mắt lại em thấy luôn mầu đỏ tím như lửa dàn chuyển sang mầu sáng trắng. lúc ngồi em luôn tâm niệm xin cụ chữa bệnh chúng con và em cũng xin cụ dạy cách chữa bệnh cho chúng con để chúng con có thể cùng Thầy đi hành thiện . Một lúc sau lòng bàn tay phải của em nóng lên, dần lan rất nhanh ra cả bàn tay và tiếp lan ra đến cả cổ tay. Cảm giác nóng đấy rất khác với các lần khác, nóng đến nỗi như là bàn tay em cảm giác có lửa cháy trên bàn tay nhưng lại không đau rát như lửa thật :D lúc đó em chỉ sợ là do nắng sói vào bàn tay nên mới nóng hơn mọi khi nhưng may không phải, còn bàn tay trái của em chỉ thấy hơi tê tê nhẹ sau tăng dần. Bàn tay phải chỉ nóng như thế khổng 10 – 15 phút đầu, sau đó chuyển về cảm giác như mọi khi là tê tê cảm nhận rõ khí chạy vào hai lòng bàn tay. Đồng thời toàn bộ vùng đầu nóng lên và cảm nhận thấy khí chạy vào BH và ÂĐ và đến giữa bài thì cảm nhận khí chạy theo mạch nhâm đốc, và tâm tê tê mạnh hơn mọi khi . Lúc kết thúc chắp tay cảm ơn cụ, lúc về em cũng cúi lạy cụ một lần cảm ơn cụ và chào cụ.
Trên là cảm nhận của TĐHT, mọi người chia sẻ tiếp nhé.
Thanks all.
Lại nói đến hóng hớt và quan sát hôm đó:
Sau khi Thầy làm lễ tại mộ Cụ Trưởng Cần, anh cũng đã kịp quan sát thấy PTG đang có hiện tượng xuất vía, PTG bật mí cho mọi người xem nào :o.
Còn lúc thiền thì anh thấy nhuhainguyen người lắc lư nhẹ :confused:
Có vẻ như PTG và nhuhainguyen đã được Cụ Trưởng Cần cho đi học
boystyle83
06-07-2011, 13:15
Đối với mình ấn tượng nhất trong chuyến đi hôm đó là những câu truyện Thầy kể trước lúc lên
đường và hai câu đối mình đọc được từ bia đá. xin được chia sẻ với mọi người
Dụng ý đẩy bệnh tà muôn dân ghi công đức
Vẩy tay ban sức mạnh trăm họ khắc ơn sâu
phamgia_trang
06-07-2011, 21:16
Em cũng không hiểu sao lần nào đi cùng với thầy, em cũng thấy thời tiết nắng thật to, oi bức. Nhưng sau đó thì thật mát và dễ chịu mỗi khi từ nhà thầy về. Khi ở mộ cụ Trưởng Cẩn, em ngồi thiền nhắm mắt lại thấy rất thoải mái và yên tĩnh, cảm giác như một mình mình ngồi giữa cánh đồng, không oi bức, không nắng nóng rát mặt, đau đầu say xe như lúc đi ngoài đường, rồi một lúc tự dưng cảm thấy hết đau đầu, thư thái dễ thở, nhưng được một lúc thì cảm giác trời tối sầm lại, mây đen kịt, sau đó có một tia chớp sáng chói xé tan bầu trời, sợ quá cứ tưởng sét đánh giữa ruộng một mình không ai cứu, vội vàng choàng tỉnh khi nghe thầy nói từ từ mở mắt ra, thì thấy trời vẫn nắng chang chang, không một gợn mây. Em đã thật không hiểu như thế nào nữa, em không biết lúc đó mình đang tỉnh hay mơ.
Phương Nam
07-07-2011, 07:45
Mọi người ở Hà Nội sướng thật, được thầy dẫn đi khắp nơi để khai tâm mở huệ. Thầy ơi học trò (con tự xem con là học trò của Thầy)ở miền Nam ganh tỵ rồi nè Thầy ơi, con chỉ biết siêng năng tập thôi.
Buổi thăm viếng cụ Trưởng Cần hôm trước HX không mang theo máy ảnh nên xin post mấy tấm ảnh chụp từ lần đi trước (dịp Lễ hội Bình Đà) cho những học trò ở xa chưa có cơ hội đến.
Mộ cụ Trưởng Cần:
http://i1206.photobucket.com/albums/bb449/mitpro2010/CIMG2783.jpg
Thầy NQT chụp bên mộ cụ Truởng Cần:
http://i1206.photobucket.com/albums/bb449/mitpro2010/CIMG2777.jpg
Thầy NQT và các học trò lễ tại mộ:
http://i1206.photobucket.com/albums/bb449/mitpro2010/CIMG2776.jpg
nhuhainguyen
08-07-2011, 17:27
http://i306.photobucket.com/albums/nn277/nhuhainguyen/KhumCTrngCn-1.jpg
Khu mộ Cụ Trưởng Cần.
Gần đến ngày giỗ Cụ Trưởng Cần (4/6 ÂL), Thầy nói với NHN là hôm qua con rể của cụ Trưởng Cần gọi điện mời Thầy về vào ngày giỗ Cụ, chúng ta sẽ về Bình Đà để giỗ Cụ. Chủ nhật (3/6 Â L), sau khi học trò tề tựu đông đủ tại nhà Thầy, trước khi đi thấy Thầy mang một quyển sổ tay nhật ký ra đọc cho học trò nghe. Thầy nói:
- Chúng ta đi giỗ Cụ Trưởng Cần thì cũng phải biết được các thông tin về Cụ để có thái độ cho phải phép.
Thầy kể rằng hồi Thầy còn nhỏ (những năm 60) đã được nghe về tài chữa bệnh của Cụ Trưởng Cần. Thầy còn nhớ như in 1 truyện là hồi đó có ông anh từ HN về kể Cụ Trưởng Cần chỉ nhìn vào đầu một người phụ nữ bị bệnh kết tóc thì tóc của người đó duỗi ra. Thế rồi Thầy kể lại câu chuyện Thầy được Cụ Trưởng Cần nhận làm học trò thế nào và được Cụ dạy cho chữa các bệnh ra làm sao.
Thầy nói hồi năm 2005, lúc đang ở lớp học khí công đầu tiên của Thầy, thì có một học trò đưa cho Thầy tờ báo trong đó viết có nhiều người bệnh vào mộ Cụ Trưởng Cần ngồi và được khỏi bệnh và nhiều nhà khoa học mang máy đến đo thấy năng lượng ở đấy rất mạnh. Các học trò nhờ Thầy mời Cụ Trưởng Cần về dạy chữa bệnh. Sau khi nghe Thầy nói nguyện vọng, Cụ đưa cho Thầy một quyển sách nhưng đó là một quyển không có chữ. Thầy liền nói: “Cụ cho con sách trắng thì con học thế nào?” Lúc đó Cụ liền nói: “Đến ngày giỗ hãy vào mộ của Ta”. Đến ngày giỗ Cụ năm đó (4/6 âm lịch năm 2005), Thầy đưa các học trò vào mộ Cụ và mời Cụ về. Lúc đó Cụ về và gọi Thầy lên để truyền dạy. Lúc đó anh S (cũng nhìn được) nói rằng lúc Cụ dạy cho Thầy thì người Thầy trắng như cái ngó sen. Rồi sau đó cả đoàn ra về, khi đang nghỉ ở nhà một người quen ở Hà Đông thì mấy học trò nhìn được nói có một Ông Cụ râu tóc bạc phơ bay từ trên cao xuống nói: “Muốn chữa bệnh cứu người mà không biết đến ta à?” Người thì bảo đó là Hải Thượng Lãn Ông, người thì nói là Tuệ Tĩnh. Duy chỉ có anh… nói đó là cụ Biển Thước thì Cụ quay sang gật đầu. Thầy và mọi người biết đó là Cụ Biển Thước liền quỳ xuống xin Cụ dạy chữa bệnh. Thầy kể sau đó được Cụ Biển Thước đưa 1 vía đi học. Đến sau này thì Thầy mới biết Cụ Trưởng Cần chính là một kiếp của Cụ Biển Thước. Rồi Thầy kể nhiều về việc được Cụ Trưởng Cần dạy cách chữa các bệnh như: Tai biến mạch máu não, Tiểu đường, rồi sự sáng tạo ra hệ thống luân xa chuẩn của Thầy được Cụ giúp đỡ trực tiếp rất nhiều.
Các học trò trong đó có NHN cứ tròn xoe mắt ngồi nghe. Thầy đọc lại nhật ký của Thầy vào ngày 6/3/ĐH, khi Thầy dẫn các học trò vào mộ Cụ và được Cụ tâm sự một câu: “Trong khi người ta đang nói khoa học phát triển đến đỉnh cao nhưng thầy trò lại dẫn nhau đến đây,ta rất xúc động.Ta sẽ dốc hết tâm huyết để dạy bảo nhưng thầy trò cũng phải hết lòng đừng hời hợt.Ta rất thương các con vì đã biết đi con đường của ta, vì con đường ấy mới chỉ có ta biết ta. Phải khắc phục khó khăn mà cứu độ chúng sinh,nếu làm được như thế thì vẫn chữa được cho mọi người.Các con nên nhớ việc mình làm mình cứ làm,cứ làm như thế sẽ có ích nhiều cho xã hội,giúp đỡ được nhiều cho chúng sinh, đó cũng là cầu mong của ta cho đến mãi sau này.Giúp đỡ được cho chúng sinh giảm đau đớn vì bệnh tật,làm được như thế là cả ta và các con đều toại nguyện.Không phải âm thầm như thế này mãi đâu,sau này có nhiều cái chúng ta làm sẽ thay thế được cho cái mà người ta bảo là ….”
NHN cứ suy nghĩ mãi câu dạy này của Cụ và tự dưng có một niềm xúc động và tôn kính với Cụ dâng trào.
Khi cả đoàn trên đường đến mộ của Cụ, như có gì xui khiến, trời lúc đó đang nắng chang chang tự dưng dịu lại và lất phất mưa, không khí rất mát mẻ. Một lúc sau, Thầy nói: “Cụ về rồi đó”. Thầy và các học trò bắt đầu dâng hương, lúc đó NHN đã khóc, người rung lên và nước mắt cứ tự nhiên chảy dài.
http://i306.photobucket.com/albums/nn277/nhuhainguyen/DSC_0014.jpg
http://i306.photobucket.com/albums/nn277/nhuhainguyen/ThytrlmltrcmC.jpg
http://i306.photobucket.com/albums/nn277/nhuhainguyen/DSC_0015.jpg
Lễ dâng hương tại mộ Cụ.
Sau này có hỏi lại Thầy tại sao thì Thầy nói: “Trong số các con cũng có người là người của Cụ mà”. Lúc bắt đầu ngồi thiền, NHN tâm niệm: "Kính thưa Cụ Trưởng Cần, con là NHN, là học trò của Thầy Nguyệt Quang Tử. Hôm nay là ngày giỗ của Cụ, chúng con được Thầy đưa đến đây xin thắp nén nhang lên mộ của Cụ. Xin Cụ độ trì dạy bảo chúng con, khai tâm mở huệ cho chúng con. Nếu chúng con là người tốt và có khả năng, xin Cụ chỉ dạy để chúng con được học hỏi những kiến thức y học của Cụ để giúp đỡ cho mọi người. Chúng con xin cảm tạ Cụ".
Sau đó, NHN ngồi tĩnh tọa, thiền sâu và không để ý đến xung quanh nữa. Trong khi thiền, NHN cảm giác như mình bay lên một vùng ánh sáng chói chang. Ánh sáng xung quanh liên tục đi xuyên qua cơ thể. NHN cảm nhận như lúc đó đang được Cụ chữa bệnh. Toàn bộ cơ thể rất nóng và bồng bềnh. Khi Thầy hô "từ từ dừng lại" thì NHN mới bừng tỉnh. Cũng không hiểu sao lúc đó người cứ ngồi thần ra mãi. Có lẽ là NHN đã được Cụ đưa vía đi học chăng?. Thầm cảm ơn Cụ và hứa với Cụ sẽ cố gắng toàn tâm toàn ý học hỏi để trở thành một người thầy thuốc giỏi để chữa bệnh giúp đỡ những người xung quanh và xã hội. Trên đường đi ra, hai câu đối được ghi trên mộ của Cụ cứ in sâu trong đầu NHN:
“DỤNG Ý ĐẨY BỆNH TÀ, MUÔN DÂN GHI CÔNG ĐỨC
VẪY TAY BAN SỨC MẠNH, TRĂM HỌ KHẮC ƠN SÂU”
http://i306.photobucket.com/albums/nn277/nhuhainguyen/Hctrngithin.jpg
http://i306.photobucket.com/albums/nn277/nhuhainguyen/08042011066.jpg
http://i306.photobucket.com/albums/nn277/nhuhainguyen/08042011065.jpg
http://i306.photobucket.com/albums/nn277/nhuhainguyen/08042011067.jpg
Học trò ngồi thiền.
Chúng con xin hứa với Cụ :
"TIẾP TỤC ĐẨY BỆNH TÀ GIÚP DÂN, LÀM CÔNG ĐỨC
LUYỆN TẬP KHÔNG HỜI HỢT, LỜI CỤ KHẮC GHI SÂU"
“ Trong khi người ta đang nói khoa học phát triển đến đỉnh cao nhưng thầy trò lại dẫn nhau đến đây, ta rất xúc động. Ta sẽ dốc hết tâm huyết để dạy bảo nhưng thầy trò cũng phải hết lòng đừng hời hợt. Ta rất thương các con vì đã biết đi con đường của ta vì con đường ấy mới chỉ có ta biết ta. Phải khắc phục khó khăn mà cứu độ chúng sinh, nếu làm được như thế thì vẫn chữa được cho mọi người. Các con nên nhớ việc mình làm mình cứ làm, cứ làm như thế sẽ có ích nhiều cho xã hội, giúp đỡ được nhiều cho chúng sinh đó cũng là cầu mong của ta cho đến mãi sau này. Giúp đỡ được cho chúng sinh giảm đau đớn vì bệnh tật, làm được như thế là cả ta và các con đều toại nguyện. Không phải âm thầm như thế này mãi đâu, sau này có nhiều cái chúng ta sẽ thay thế được cho cái mà người ta bảo là khoa học hiện nay.” Đó là lời Cụ Trưởng Cần dạy học trò Khí công Tâm linh trong một lần học học trò Khí công Tâm linh theo Thầy Huệ Tâm tới thăm mộ Cụ Trưởng Cần - một kiếp của Thần Y Biển Thước tại Việt Nam.
Cụ Nguyễn Đức Cần sinh vào đêm 30 Tết Kỷ Dậu (1909), tại Làng Đại Yên, thuộc Tổng Nội của kinh thành Thăng Long xưa, nay thuộc phường Ngọc Hà, quận Ba Đình, thành phố Hà Nội.
Cụ là con thứ năm của cụ bà Hoàng Thị Khế và cụ ông Nguyễn Đức Nhuận – một thương nhân có tiếng ở Hà Thành, phó Chánh tổng Thập tam trại (13 làng nghề phía tây Kinh thành Thăng Long).
Các cụ già trong làng kể lại rằng: Khi bà cụ Khế sinh người con trai thứ năm này vào đêm 30 Tết, thì đêm hôm ấy trời bỗng sáng trưng như có trăng rằm.
Ngay từ lúc còn nhỏ tuổi, cậu bé Nguyễn Đức Cần đã tỏ rõ thiên hướng của mình, không thiết gì đến dinh cơ cũng như sự giàu sang của gia đình mà bao người khác mơ ước.
Mười bốn tuổi, Cụ Nguyễn Đức Cần khăn gói theo thầy học Đạo. Cậu được thầy truyền dạy võ nghệ, xem thiên văn – địa lý, các phép hấp thụ khí trời đất và cách chữa bệnh bằng khí công…
Giai đoạn sau năm 1946, cụ Nguyễn Đức Cần gặp người thầy thứ hai từ pháp môn Phật gia ở Thái Nguyên. Vị thầy thu nhận 7 đệ tử, 3 nữ, 4 nam – trong đó có cụ Nguyễn Đức Cần là người tốt nghiệp đứng đầu trong tất cả các đệ tử.
Từ năm 1940, Cụ Nguyễn Đức Cần đã bắt đầu chữa bệnh, lúc đầu chủ yếu dành cho người trong họ. Sau năm 1950, cụ bắt đầu nhận bệnh nhân rộng rãi. Nhiều người đã biết đến danh cụ, người bệnh từ nhiều nơi tìm đến cụ để xin chữa.
Cụ chữa nhiều loại bệnh như: điên, ung thư, đau dạ dày, xơ gan cổ trướng, máu trắng, thấp khớp, vẩy nến, phù thận, méo mồm, trĩ, uốn ván, cao huyết áp, tim, liệt tay, câm, điếc, hen, đẻ ngược, viêm não…
Điều đặc biệt là cụ Nguyễn Đức Cần có thể chữa bệnh mà không cần dùng thuốc và không động chạm vào cơ thể bệnh nhân. Người bệnh trực tiếp đến gặp cụ, trình bày bệnh tật của mình, nếu cụ nhận lời hoặc cụ cho một mảnh giấy có chữ ký của cụ, bệnh có thể khỏi mà không cần thuốc.
Có trường hợp người bệnh nằm ở nhà hay đang điều trị tại bệnh viện, người nhà bệnh nhân đến gặp cụ xin chữa, nếu cụ nhận lời, bệnh nhân cũng có thể khỏi. Cụ có thể chữa bệnh từ xa hàng trăm km, thậm chí hàng ngàn km. Qua những năm tìm hiểu và theo dõi kết quả việc chữa bệnh của cụ, các nhà nghiên cứu thấy có 3 phương pháp chữa bệnh mà cụ thường sử dụng:
Lời nói
Tờ Đạo
Điều khiển bằng tay
Cụ Nguyễn Đức Cần đã dùng kết hợp cả 3 phương pháp trên một cách tài tình và đạt được nhiều kết quả trong việc trị bệnh cứu người.
Ngoài ra, cụ cũng nói rằng mình có con mắt “hai tròng”. Theo giải thích của nhà nghiên cứu Nguyễn Phúc Giác Hải, cụ có con mắt thứ ba, có thể nhìn được những thứ ở không gian khác. Tác dụng của nó như máy siêu âm hoặc máy chụp X-quang, giúp cụ có thể nhìn thấu bệnh tật của bệnh nhân. Ngoài ra, nó cũng giúp cụ nhìn thấu các thông tin về người đến coi bệnh, thậm chí đọc ý nghĩ của người khác.
(sử dụng nguồn trithucvn2.net)
Từ ngày theo Thầy Huệ Tâm năm nào Vidieu cũng được cùng đồng môn theo Thầy về thăm mộ cụ Trưởng Cần ở Bình Đà và được thiền một bài ngay tại khu mộ của Cụ rồi được nghe Thầy kể nhiều chuyện hay về cụ Trưởng Cần. Nhân dịp giỗ tổ năm nay lớp có tổ chức về lễ Quốc Tổ, Quốc Mẫu và thăm mộ cụ Trưởng Cần. Với tâm thế được đi cùng Thầy như mọi năm nhưng năm nay Thầy không có mặt, vidieu thấy thiếu vắng những cảm nhận và niềm hứng khởi như những năm trước, có những hụt hẫng chông nhênh …Theo chỉ đạo của lớp trưởng và gợi ý của anh HanhThong, cả đoàn ngồi thiền theo trận pháp mà Thầy đã hô năm ngoái tại đây mà anh Hanh đã ghi lại được. Nhớ lại lời cụ dậy, sau khi hết bài thiền vidieu ngồi thêm một lúc để cảm nhận và có những xúc động nhẹ rung rung.
Phương pháp chữa bệnh của cụ Trưởng Cần vidieu chỉ được đọc trên website và qua lời kể của Thầy Huệ Tâm nhưng vidieu cũng hiểu được phương pháp chữa bệnh ấy kì diệu đến thế nào. Ngoài phương pháp chữa bệnh vô cùng hiện đại, thần kỳ của Thầy Huệ Tâm, cụ là người thứ 2 mà vidieu được biết về phương pháp chữa bệnh không dung thuốc, và những bệnh nhân được chữa bệnh đều trở nên tốt hơn, cuộc sống cũng tốt hơn. Không chỉ luôn hết lòng vì bệnh nhân mà cụ Nguyễn Đức Cần còn luôn dặn dò bệnh nhân: ‘Cụ chữa bệnh cho có sức, khỏe thì về làm ăn lương thiện, chân chính, đừng làm các việc phi pháp, cần phải sống cho có đạo đức’. Thế nên lúc ở mộ cụ Trưởng Cần vidieu đã học Thầy Huệ Tâm mà xin cụ, nếu cụ Thấy ai có đủ khả năng thì Cụ dậy để các học trò có thể giúp đỡ thêm nhiều người bớt khó khăn về bệnh tật hơn. Những lúc Thầy Huệ Tâm có thời gian thì Thầy Huệ Tâm dạy chúng con, lúc nào Thầy Huệ Tâm bận thì cụ dạy cho các học trò chữa bệnh ạ.
Năm sau chúng con sẽ tiếp tục theo lớp về thăm mộ Cụ Trưởng Cần để được Cụ yêu thương, che chở, dậy bảo cũng như chữa bệnh cho và con cũng vẫn ước có Thầy đi cùng để chúng con có những cảm nhận trọn vẹn, những cảm xúc trọn vẹn và đủ đầy.
Powered by vBulletin® Version 4.2.2 Copyright © 2025 vBulletin Solutions, Inc. All rights reserved.