Đăng nhập

View Full Version : Lễ Báo ân 2023



Ngô Minh Thành
29-08-2023, 00:06
Lễ Báo Ân là một trong những sự kiện quan trọng trong năm do Thầy Huệ Tâm tổ chức. Đây là dịp để chúng tôi tỏ lòng báo hiếu đến Ông, Bà, những người thân đã khuất, không những thế mà còn có thể tỏ lòng biết ơn đến người đã hy sinh vì đất nước, những người đã ra đi một cách oan khuất mà chúng ta biết để bù đắp một phần nào đó cho họ. Chúng tôi được Thầy Huệ Tâm dạy rằng, mọi thứ đều là tương đối, duy có một điều tuyệt đối là không có Ông, Bà, Cha, Mẹ thì không có mình.

Năm nay, chúng tôi đã thắp hương và làm mâm cơm cúng Ông Bà gia tiên nhà tôi từ ngày thứ 6, trong khi khấn chúng tôi mời Ông, Bà gia tiên về đền thờ Bà Chúa vào ngày chủ nhật để con cháu tỏ lòng biết ơn đến các bậc sinh thành.

Thời tiết buổi lễ Báo Ân năm nay khá là oi bức và ngột ngạt trong tiết trời những ngày cuối tháng 8. Vẫn như mọi năm, Thầy cho chúng tôi ngồi thiền để thể hiện lòng biết ơn đối với gia tiên. Dù đã có quạt nhưng không khí quá oi bức và ngột ngạt nên Thầy đã lệnh che bớt bầu trời lại để giảm cái nóng gay gắt xuống mặt đất, sau đó Thầy gọi Phong Bà Bà thổi mạnh gió về đây để xua đi cái nóng bức, ngột ngạt. Tiếp đó Thầy hô “Hỡi khí lạnh của đá núi, hỡi khí lạnh của các dòng sông dòng suối, hỡi khí lạnh của các biển băng dồn mạnh về đây giúp ta giải nhiệt”, sau đó thì tôi cảm nhận được những luồng khí mát lạnh ào ào thổi về, cảm giác như khi đứng trước tủ lạnh và mở cửa ra vậy. Bầu không khí đã trở nên mát mẻ, dễ chịu hơn giúp mọi người có một tâm trạng thoải mái, dễ chịu nhất trước khi vào thiền.

Thầy nói các vong đã về đây từ hôm trước và đã về rất đông đủ. Tiếng nhạc du dương cất lên, chúng tôi cùng ngồi thiền. Đầu tiên Thầy cho tất cả mọi người thanh lọc cơ thể, làm sạch cơ thể trước khi vào kho của Thầy và sang môi trường riêng gặp các vong. Tôi tâm niệm xin Thầy, các vị bề trên giúp tôi làm sạch, gột rửa những khí xấu, khí độc, năng lượng xấu ra khỏi cơ thể. Những luồng thiên linh khí chân dương từ trên cao dồn xuống đỉnh đầu, xoáy mạnh dọc cơ thể từ trên xuống, những luồng thiên linh khí chân âm từ rất sâu dưới lòng đất dồn mạnh lên chỗ ngồi, xoáy dọc cơ thể từ dưới lên, thanh lọc cơ thể, làm sạch cơ thể.


https://live.staticflickr.com/65535/53148575778_7317210a57_c.jpg (https://flic.kr/p/2oYykUN)Toàn cảnh buổi lễ


Sau đó, Thầy cho mọi người vào kho của Thầy để lấy những vật dụng, các thứ mà phù hợp và ý nghĩa với gia tiên của mình. Tôi tâm niệm tặng mỗi người 3 bộ quần áo, dày dép, mũ; tôi xin sách về Lương tri Tâm Huệ đạo của Thầy để gia tiên đọc và xin Thầy cho đi theo tu luyện, học đạo; tôi xin thuốc phù hợp với tình trạng bệnh của Ông, Bà trước khi mất để chữa bệnh và khỏe mạnh hơn; …Sau đó chúng tôi được sang không gian của vong để gặp gia tiên, người thân của mình. Tôi tâm niệm được rót rượu, nước, gắp thức ăn để mời gia tiên nhà mình, tự tay tặng từng người những món quà vừa xin được từ kho của Thầy và không quên dặn Ông, Bà gia tiên xin Thầy đi học đạo của Thầy, phù hộ độ trì cho con cháu để luôn vững tin đi theo Thầy Huệ Tâm.

Cuộc gặp gỡ rất thân mật, đầm ấm, trong lòng tôi cảm giác bồi hồi xúc động. Nhưng đã tới giờ chúng tôi phải chia tay vì người trần và vong không thể ở được lâu bên nhau. Chúng tôi chia tay Ông, Bà, Tổ tiên trong quyến luyến, nghẹn ngào, tôi chúc Gia tiên luôn mạnh khỏe, xin theo Thầy tu luyện và sang năm lại gặp lại con cháu.

Buổi lễ kết thúc trong sự xúc động, nghẹn ngào, cảm giác vui, buồn xen lẫn. Nhưng sau đó là sự phấn khởi vì đã làm được một điều nhỏ bé tự đáy lòng để thể hiện báo đáp công ơn của Ông, Bà, Tổ tiên.

Sau buổi lễ, chúng tôi được nghe những chia sẻ, cảm nhận của nhiều người với những xúc động khi gặp lại người thân của mình mà không kìm được nhưng giọt nước mắt.


https://live.staticflickr.com/65535/53147502672_162b3999e5_c.jpg (https://flic.kr/p/2oYsQUY)Xúc động, nghẹn ngào khi được gặp lại người thân của mình


Thầy của chúng tôi là vậy, tổ chức lễ Báo Ân một cách đơn giản, thể hiện được lòng thành, lòng biết ơn của con cháu đối với người đã khuất, không rườm rà lễ nghi như những nơi khác mà vẫn rất trang trọng, ý nghĩa.

Chúng con xin tạ ơn Thầy, tạ ơn các vị bề trên đã luôn độ trì, dạy bảo và giúp đỡ chúng con.

tuluyenthantam
31-08-2023, 00:25
Lễ Báo Ân năm nay, tôi lại có dịp để gặp gỡ và bày tỏ lòng biết ơn đối với Gia tiên và những người thân trong gia đình, dòng họ nhà mình.


https://live.staticflickr.com/65535/53153075014_9f1ca0a8af.jpg
(Lễ Báo Ân - 2023)


Cũng như hàng năm, buổi Lễ Báo Ân năm nay được tổ chức tại đền Bà Chúa Sao Sa.

Năm nay buổi lễ diễn ra cũng như hàng năm, mọi người có mặt được phép xuất vía vào kho của Thầy chọn đồ để tặng Gia tiên nhà mình, sau đó vía sang không gian của Vong để gặp gỡ Gia tiên và những người thân. Sau đó Thầy mời tiệc các vong…và năm nay có một điều đặc biệt là Thầy cho một số gia đình có người thân mới mất lên để giao lưu trực tiếp với vong.



https://live.staticflickr.com/65535/53153323070_4abf070baa.jpg


Các bài viết khác đã mô tả chi tiết về buổi lễ, tôi xin phép chia sẻ những cảm nhận cá nhân.
Năm nay, khi được Thầy cho phép vào kho để chọn quà. Tôi tâm niệm xin Thầy cho người thân của tôi các món quà: Sách về Đạo, Thuốc, quần áo, và một ít vòng gỗ hóa thạch dành cho ai chưa có.
Tôi cũng tâm niệm xin phép Thầy cho phép 2 người bạn của tôi, 1 người là Thầy dạy võ, 1 người là chị bạn về để dự lễ. Đó là 2 người bạn tôi thấy họ là người tốt nhưng cuộc sống vất vả, bệnh tật và mất sớm.
Và tôi cũng xin phép Thầy chữa bệnh cho Gia tiên và những người Thân của tôi. Trong quá trình được gặp gỡ Gia tiên tôi xin hứa với gia tiên sẽ cố gắng rèn luyện để cho tư duy của mình tốt hơn.

Mỗi năm vào dịp tháng 7 Thầy Huệ Tâm lại tổ chức Lễ Báo Ân, để mọi người có cơ hội gặp gỡ, thể hiện long biết ơn đối với Gia tiên nhà mình. Hơn nữa Thầy còn cho phép lấy quà từ kho của Thầy để tặng cho gia tiên, mời tiệc gia tiên, và cả chữa bệnh cho gia tiên nữa… Đó mới thực sự là Báo Ân.

Chúng con xin tạ ơn Thầy Huệ Tâm ạ!

PhongThuyGia
31-08-2023, 10:24
Hàng năm, cứ dịp tháng 7 âm lịch đến là chúng tôi lại mong chờ một dịp lễ quan trọng sẽ được tổ chức trong đại gia đình KCTL-đó là Lễ Báo Ân.

Năm nay (2023), buổi lễ được diễn ra vào lúc 9h, ngày 12/7 âm lịch, tại khu vực đền thờ Bà Chúa Sao Sa, tỉnh Hải Dương. Trước khi buổi lễ chính thức bắt đầu, thời tiết khu vực khá nắng và nóng nên Thầy ra lệnh cho Phong Bà Bà thổi gió về khu vực, Nhật Nguyệt thần giảm nắng, Thầy điều khiển các dòng khí mát từ các dòng sông, từ các núi đá, từ các biển băng dồn về để giải nhiệt khu vực đền thờ, giúp buổi lễ diễn ra thuận lợi hơn. Tôi nhìn lên những ngọn cây đang im lặng bắt đầu rung ring trong gió. Và khi buổi lễ kết thúc dù thời gian đã gần về trưa nhưng trời lại râm mát hơn cả buổi sáng...

Buổi lễ bắt đầu, thầy Huệ Tâm nói việc tổ chức lễ Báo Ân không chỉ có người còn sống mong đợi, mà các vong cũng rất mong chờ. Vì là sự kiện tổ chức hàng năm nên khi có thông báo từ hệ thống tâm linh về thời gian sự kiện được tổ chức, thì vong của các dòng họ tập trung rất đông ở khu vực Côn Sơn từ tối hôm trước.

Thầy giải thích về đồ vật mà vong sử dụng. Do vong tồn tại ở dạng thể khí –với không gian riêng nên những vật dụng mà vong sử dụng cũng phải ở dạng phù hợp với không gian của vong. Và trong kho của Thầy có đầy đủ các loại vật dụng mà vong có thể dùng được. Trong buổi lễ thì (vía của) mọi người có thể vào kho xin các vật dụng để tặng cho gia tiên nhà mình.

Tiếp đến, mọi người cùng ngồi thiền để thanh lọc cơ thể, Thầy sử dụng linh khí của linh địa Côn Sơn thanh lọc cơ thể cho những người tham gia buổi lễ.
Sau đó, Thầy lệnh cho mở kho chứa đồ và cho vía của mọi người xuất ra khỏi cơ thể, đi vào kho chứa đồ xin những đồ mà mình muốn tặng cho gia tiên.

Trước khi vào không gian kho chứa đồ của Thầy, tôi tâm niệm nhờ vía lựa chọn những món quà phù hợp với sở thích, mong muốn của từng vong trong dòng họ. Và xin tặng thêm mỗi vị gia tiên trong dòng họ 1 bộ quần áo, 1 vòng năng lượng đeo tay, và thuốc bổ theo từng độ tuổi. Ngoài ra tôi tâm niệm xin tặng một bộ sách học đạo dành cho những vị có mong muốn được tu đạo.

Khi Thầy nói các vía đi sang không gian của vong để tặng quà và ăn tiệc cùng gia tiên nhà mình, tôi bày tỏ lòng biết ơn sự phù hộ, độ trì của các vị đã khuất đối với con cháu trong dòng họ, và xin các cụ tiếp tục độ trì, dạy bảo cháu con trong dòng họ, để dòng họ mình ngày càng phát triển và tiến bộ.

Một lúc sau, buổi tiệc kết thúc các vía quay lại thực thể.
Trước khi khép lại lễ Báo Ân, Thầy cho một số gia đình lên để giao lưu trực tiếp với người thân đã mất. Khi giao lưu cùng người thân đã mất, ai nấy đều rất xúc động và không kìm được nước mặt.


https://i.postimg.cc/25kXRPQL/123.jpg
( Ảnh: Khoảng khắc giao lưu cùng người thân đã mất)


Con xin cảm ơn Thầy và các vị bề trên đã tổ chức một buổi lễ đầy ý nghĩa, để những học trò như chúng con có dịp bày tỏ lòng biết ơn và báo ơn đối với gia tiên trong dòng họ mình.

tiendung23680
31-08-2023, 16:21
Hàng năm cứ đến ngày Lễ Báo Ân, chúng tôi lại có dịp bày tỏ tấm lòng báo hiếu đến Cha Mẹ, Ông Bà, Tổ Tiên, những người đã khuất. Năm nay cũng như mọi năm chúng tôi được tham dự sự kiện Lễ Báo Ân do Thầy Huệ Tâm tổ chức.

Năm nay Lễ Báo Ân tôi đã không quên đăng ký danh sách sớm cho các cụ nhà mình hai bên nội ngoại nhà mình. Vào hôm trước ngày Lễ Báo Ân một hôm tôi cảm thấy cơ thể mình có gì khác thường, một cảm giác rùng mình lâng lâng khó tả, tôi thiết nghĩ có lẽ đó là do có sự giao lưu năng lượng giữa trần tục với thế giới tâm linh, có thể các cụ nhà mình đã chuẩn bị về Côn Sơn rồi.

Buổi sáng đoàn xe đưa chúng tôi đi từ Hà Nội và đến trước 9h có mặt ở Côn Sơn để được Thầy tổ chức làm lễ. Thời tiết ở Côn Sơn buổi sáng lúc này rất nắng và oi bức, Thầy đã lệnh cho che bớt bầu trời lại để giảm cái nắng xuống, và Thầy cho gọi Phong Bà Bà thổi gió mạnh để xua tan những cái nóng, oi bức ngột ngạt nơi đây. Tôi để ý một lúc sau thấy thời tiết khu vực mát mẻ hẳn, cái nắng lúc trước thì đến giờ bầu trời đã chuyển sang râm mát.

Mọi người ngồi ngay ngắn thành hàng nghe Thầy giải thích về nguồn gốc của ngày Lễ Báo Ân, và đây là ngày lễ để con cháu bày tỏ tấm lòng của mình đến Cha Mẹ và Gia Tiên, và các Cụ ghi nhận tấm lòng của con cháu không phải việc là thông qua những mâm cao cỗ đầy, lễ lạt tốn kém, những thứ Trần Tục này các Cụ không dùng được.

Trước khi bắt đầu buổi lễ Thầy cho chúng tôi ngồi thiền để thanh lọc và làm sạch cơ thể, giống như trước khi gặp các Cụ ở không gian khác thì cơ thể phải sạch sẽ và tươm tất. Tôi tâm niệm xin Thầy và các Cụ bề trên giúp tôi làm sạch cơ thể, đẩy hết những hư trược khí, kết khí, và khí xấu ra ngoài cơ thể, cơ thể thật sạch, thật trong và thật sáng.

Sau khi quá trình thanh lọc và làm sạch cơ thể, chúng tôi được Thầy mở kho để mỗi người có thể tự mình chọn những món quà ý nghĩa để tặng các Cụ nhà mình. Trong kho của Thầy có tất cả mọi thứ không thiếu bất kể thứ gì, và chỉ những món quà này thì các Vong ở không gian khác mới có thể sử dụng được. Tôi tâm niệm chọn cho Ông Bà và các Cụ nhà mình những bộ quần áo, giày, dép, mũ đẹp nhất phù hợp với mỗi người, xin những bài thuốc quý để chữa bệnh cho các Cụ khỏe mạnh, và không quên xin chút tiền để biếu các Cụ chi tiêu. Sau khi đã lựa chọn được những món đồ phù hợp chúng tôi được Thầy đưa vía sang không gian của Vong để gặp các Cụ nhà mình, Thầy hô “Xuất” lúc đó cơ thể tôi có cảm giác rùng mình rất mạnh, lúc đó vía của mình đã được sang gặp các Cụ đã khuất nhà mình. Trong không gian thiền đó có rất nhiều người nhạy cảm có lẽ đã gặp được Ông Bà Tổ Tiên nhà mình và có rất nhiều người đã xúc động và rơi nước mắt cùng với tiếng khóc nức nở. Cuộc gặp gỡ rất đầm ấm và vui vẻ, Thầy đã mời rượu các Vong và mời các Cụ dùng cỗ tiệc.

Buổi lễ kết thúc trong niềm nuối tiếc và quyến luyến của những người con đang còn vương vấn chưa thể bày tỏ hết được với những người thân yêu của mình. Sau buổi lễ tất cả các Vía trở lại về trong cơ thể và mọi người bày tỏ cảm xúc của mình sau khi gặp được người thân đã khuất, rất nhiều người đã cảm nhận, nhìn thấy và giao lưu được với Vong nhà mình và rất xúc động. Những người có người thân mới mất đều được Thầy cho gặp gỡ và bày tỏ tâm nguyện của mình.

Gia đình chúng con xin tạ ơn Thầy, đã tạo điều kiện cho chúng con có một buổi Lễ Báo Ân đầy ý nghĩa.

manhtuongngo
31-08-2023, 16:38
Lễ Báo Ân là một trong những sự kiện lớp trong năm của lớp KCTL do Thầy Huệ Tâm tổ chức, năm nay gia đình tôi cùng đoàn KCTL Thanh Hóa đã rất háo hức đăng ký từ sớm để được tham gia sự kiện rất đặc biệt này.

Năm nào cũng vậy, khi đăng ký tham gia Lễ Báo Ân tôi đều đăng ký với BTC mong muốn được gặp và báo hiếu ông bà tổ tiên dòng họ nội ngoại của gia gia đình tôi, và ông bà tổ tiên nội ngoại của gia đình bên vợ tôi. Thầy cũng cho chúng tôi biết BTC trong không gian các vong của các gia đình về CS từ ngày hôm trước và người của Thầy đã sắp xếp chỗ cho vong ở một không gian riêng để ngày hôm sau các vong đến dự lễ. Việc tổ chức một buổi Lễ Báo Ân như vậy, BTC không chỉ rất chu đáo với với những người tham gia mà còn rất chu đáo với các các vong của tổ tiên của những người đăng ký nữa.
Trước khi vào buổi lễ tất cả mọi người được Thầy Huệ Tâm thanh lọc và làm sạch cơ thể, xả bỏ khí xấu trong cơ thể ra ngoài, việc này cũng giống như chúng ta tắm rửa sạch sẽ để được gặp ông bà của mình nhưng người đã rất lâu rồi chúng ta chưa được gặp, nó cũng là sự tôn trọng và chu đáo với ông bà tổ tiên của mình.

Khi vào buổi lễ, Thầy đưa tất cả vía của mọi người sang không gian của vsong, Thầy mời tất cả vong một bữa cơm rất thịnh soạn, ngoài ra Thầy mở kho của Thầy để mỗi người có thể vào kho để lấy những thứ mà chúng ta mong muốn tặng cho ông bà tổ tiên của mình.

Tôi tâm niệm chào các ông bà tổ tiên nội ngoại của mình và ông bà tổ tiên bên nhà vợ của tôi, sau đó các vía vào kho để lấy các món quà mình mong muốn tặng ông bà của mình. Tôi tâm niệm sẽ lấy tặng mỗi ông bà (nội ngoại 4 bên) mỗi người 1 bộ quần áo, một viên thập toàn đại bổ linh đan của Thầy làm thuốc, tặng mỗi ông bà một ít tiền, ngoài ra tôi tặng riêng cho hai bà nội ngoại thân sinh ra bố mẹ tôi mỗi bà một chiếc vòng cổ, riêng bà ngoại tặng thêm bà 1 chiếc cối giã trầu vì hồi bà còn sống bà thích ăn trầu lắm. Sau đó tôi tâm niệm các vía đi xung quanh bàn ăn để tiếp rượu, gắp thức ăn và trò chuyện với ông bà. Tôi rơi vào trạng thái thiền, cơ thể cứ lơ mơ nhưng cảm xúc rất vui và xúc động.

Trong quá trình giao lưu với vong, mẹ tôi có nhiều cảm nhận rất rõ. Mẹ nhìn thấy rất nhiều người về, trong đó rõ nhất có ông nội, ông ngoại, bà nội bà ngoại tôi, bác gái chị gái bố tôi, bà cô trong dòng họ tôi,.. mọi người rất vui vẻ khi gặp các con các cháu. Khi Thầy bảo mọi người vào khi lấy quà tặng ông bà tổ tiên thì mẹ tôi tâm niệm tặng cho các ông bà mỗi người một hộp sâm, tặng bà nội và bà ngoại mỗi người một chiếc khăn nhung để vấn đầu, tặng ông ngoại một chiếc mũ nồi, còn ông nội tôi thì nói với mẹ tôi rằng, bố có đầy đủ hết mọi thứ rồi, các con không phải tặng thêm gì cho ông nữa. Những hình ảnh mẹ tôi thấy rất chân thực và xúc động trong lúc ngồi thiền tại buổi lễ.

Khi Thầy hô vía mọi người chào các vong để trở về thì chúng tôi vô cùng luyến tiếc và xúc động, riêng mẹ tôi kể bà ngoại vẫn cứ ôm mẹ tôi và khóc rất nhiều, bà ngoại bảo bà rất thương con vì chân con vẫn còn đau.

Sau khi các vía trở về, buổi lễ kết thúc chúng tôi vô cùng xúc động và cảm ơn Thầy, cảm ơn BTC đã tổ chức một buổi lễ vô cùng ý nghĩa. Mỗi người tham gia đều có cơ hội thể hiện lòng biết ơn đối với cha mẹ, ông bà tổ tiên và những người thân của mình. Cùng với đó được sự giúp đỡ của Thầy Huệ Tâm các vong còn được mỗi người con/cháu dành tặng những món quà rất ý nghĩa, thiết thực chứa đựng vô vàn tình cảm, tình yêu thương trong đó.

Trong Lễ Báo Ân năm nay, riêng bản thân tôi cũng có một câu chuyện đặc biệt tôi muốn chia sẻ cùng mọi người. Cách đây 4 năm vào năm 2019 tôi được biết em Nguyễn Mạnh Dũng sinh năm 1993 cùng quê với tôi, đang làm giảng viên trường Cao đẳng kỹ thuật Học Viện Hải Quân, tiếp xúc với em tôi thấy em là người rất ngoan, hiền lành, được rất nhiều người mến và tôi cũng rất mến em. Tuy nhiên em không may phát hiện bị ung thư máu, phải cấy ghép với chi phí rất lớn và bác sỹ chẩn đoán kết quả rất xấu. Ngay lúc đó tôi đã kêu gọi ủng hộ giúp đỡ vật chất, động tinh thần cho em, tôi còn gửi các bài luyện của Thầy để em nghe trong khi điều trị tại bệnh viện. Sau 2 năm điều trị chống chọi với căn bệnh em đột ngột ra đi vào cuối tháng 3/2022. Hôm giỗ đầu em tôi xuống thắp hương cho em, tôi cũng tâm niệm muốn mời em dự lễ báo ân vào tháng 7 AL này tại CS, trước hôm đi tôi cũng thầm niệm mời em về dự lễ cùng tôi, trong buổi lễ tôi tâm niệm chúc em thật nhiều sức khỏe, có điều kiện thì tập luyện và tu luyện theo các bài của Thầy để có nhiều sức khỏe, sớm khỏi bệnh. Tuy không cảm nhận được em có đi cùng tôi được hay không nhưng tôi rất muốn dịp này muốn mời em tham dự buổi lễ, giúp em nhận được những tình cảm, sự trân trọng của tôi dành cho người em mà tôi rất quý.

Buổi Lễ Báo Ân kết thúc, ai cũng mang trong mình một niềm vui và xúc động khó tả, và hơn hết mỗi năm chúng tôi được Thầy Huệ Tâm giúp đỡ mà làm được một việc vô cùng ý nghĩa đó là báo hiếu đối với ông bà tổ tiên của mình.
Thay mặt gia đình chúng con xin tạ ơn và cảm ơn Thầy rất nhiều ạ !

tamminh
31-08-2023, 18:48
Thấm thoắt, một mùa Lễ Vu Lan lại đến, người người nhà nhà đều có những cách làm riêng của gia đình mình để tưởng nhớ tổ tiên. Nhưng thường các gia dình sẽ thắp hương làm cơm cúng gia tiên vào trước ngày rằm, có gia đình sẽ đốt cả vàng mã rất linh đình. Từ khi chúng tôi được theo Thầy hiểu được Lễ Báo Ân trong dịp rằm tháng Bảy thế nào mới là ý nghĩa.

Cũng như mọi năm, Lễ Báo Ân năm nay Thầy vẫn tổ chức tại Đền Bà Chúa Sao Sa, không chỉ đây là dịp cho Học trò và người thân được thể hiện lòng thành với Gia tiên Tiền tổ mà còn là những lần Thầy cứu độ chúng sinh vì các vong không những Thầy mời cơm, Thầy còn giúp chúng tôi tặng quà và đặc biệt các vong còn được chữa bệnh.


https://i.imgur.com/EIZ0zOl.jpg
Quang cảnh buổi lễ

Trước ngày đến dự Lễ, tôi đã thắp hương mời các Cụ về dự lễ, tôi cảm thấy các Cụ nhà mình rất vui và đang chờ đón sự kiện này rồi. Bởi thế, mà Thầy thông báo Vong các gia đình đã về từ chiều hôm trước rất đông rồi, Thầy đã không gian riêng cho vong ở.

Như thường lệ, bắt đầu buổi lễ, Thầy cho mọi người ngồi thiền thanh lọc cơ thể rồi mới bắt đầu được vào kho của Thầy và đi gặp Gia tiên. Trời đang nắng và oi, vậy mà lúc ngồi thiền một điều lạ xảy ra trời bỗng nhiên râm mát hẳn nhờ có Thầy can thiệp. Cô tôi lần đầu tiên đi, tâm sự với tôi chỉ thấy như có luồng gió mát khi mở cánh tủ lạnh, dễ chịu lắm.

Thầy hướng dẫn vào kho để lấy quà cho Gia tiên mình, tôi không còn cuống quýt nữa, mà rất bĩnh tĩnh để xin những món quà thích hợp cho từng người đã mất trong gia đình mà mình đã biết và xin chung cho tất cả Gia tiên quần áo, thuốc chữa bệnh và các đồ dùng cần thiết cho Gia tiên của bốn dòng họ nhà mình.
Khi lấy đồ trong kho, có những lúc hai bàn tay tôi như đang khâu vá rất từ tốn mà không vội vàng, rồi gấp lại ngay ngắn. Có lẽ, có sự chuẩn bị kỹ càng và các tin hiệu của mình khi đã tự nghĩ tặng ai món quà gì nên khi được xuất vía sang không gian vong, tôi quên hẳn việc mình đang ôm quà để tặng vong, nhưng tôi tin là những gì mình đã nghĩ thì các vong cũng sẽ nhận được.

Cảm xúc được gặp gia tiên thật là xúc động, nhưng lần này tôi thấy mình vui, khóc trào nước mắt của vui mừng khi được gặp các vong. Sau đó, tôi cười rất nhiều, mà có lúc cười như mình được nói chuyện gì đó hài hước. Tôi nghĩ đến Mẹ lúc đó tôi được ngả vai lên lưng được ôm Mẹ, tôi nghĩ đến các em thì lúc đó như trẻ con cười vui vẻ. Có ai đó nắm chặt bàn tay tôi rất lâu, có lúc tôi giơ tay ra được bắt tay, được chào, được vỗ vai. Đây là lần mà tôi thấy vui nhất, không còn xụt xịt khóc như những lần trước như tủi thân mà cần được vỗ về. Lúc thì chắp tay lạy, lúc lại giờ tay chào, có rất nhiều biểu cảm trong buổi Lễ đó.


https://i.imgur.com/78XILre.jpg
Tôi đang chào ai đó rất vui vẻ


Kết thúc buổi lễ mọi người cùng chia sẻ cảm xúc với Thầy và mọi người, mỗi người đề có những cảm nhận riêng, nhưng với tôi thì thấy thật tuyệt vời khi có những giây phút hạnh phúc như vậy.

Chúng con xin tạ ơn Thầy, tạ ơn các Bề Trên đã dậy dỗ, cho chúng con được tham dự buổi lễ vô cùng ý nghĩa này ạ!

Thanh Bình
01-09-2023, 10:55
Lễ Vu lan là ngày lễ quan trọng trong Phật giáo và phong tục Việt, với ý nghĩa bày tỏ lòng tưởng nhớ, tri ân và hiếu kính lên đấng sinh thành ở kiếp này và kiếp trước…Mùa lễ Vu lan đến, khắp nơi trên cả nước đều tổ chức rất linh đình, rồi nhà nhà cúng, đốt vàng tiền …

https://i.postimg.cc/yNfP778w/l.jpg
Nguồn ảnh: Hanhthong

Đối với môn phái KCTL của chúng tôi thì gọi ngày này là ngày lễ Báo Ân. Năm nay cũng như thường lệ, buổi lễ được tổ chức tại Đền thờ bà Chúa Sao Sa tại Chí Linh, Hải Dương. Buổi lễ được tổ chức không linh đình vàng mã như các nơi khác, nhưng rất trang nghiêm và thành kính.
Như thường lệ, gọi điện về những nơi thờ chính của dòng họ nhà mình để nhờ người đại diện nhà mình thắp hương lễ xin mời các Cụ theo con về Đền Bà để chúng con xin được Báo Ân lên các Cụ.
Buổi lễ bắt đầu, Thầy Huệ Tâm giải thich cho mọi người về việc biếu các vật dụng cho các vong như thế nào cho đúng. Do Vong tồn tại ở dạng thể khí, nên những vật dụng Vong sử dụng cũng phải phù hợp như dạng năng lượng… Và trong kho của Thầy có đầy đủ tất cả các loại vật dụng phù hợp cho Vong.

https://i.postimg.cc/SsvDfm0W/b-o-n.jpg

Sau khi Thầy cho tất cả mọi người thanh lọc cơ thể, Thầy mở kho cho mọi người vào. Tôi tâm niệm xin Thầy cho tôi biếu mỗi cụ trong các dòng họ nhà mình 1 bộ quần áo và thuốc bổ cho các ông bà già. Nói thêm là trước đây, khi chưa theo Thầy, đến dịp rằm tháng 7 là tôi thường đốt vàng mã để biếu cho tất cả các cụ các ông bà đã mất mỗi Cụ 1 bộ quần áo, tiền vàng… Từ khi theo Thầy tôi đã không còn đốt vàng mã nữa ….
Năm nay tôi không có cảm nhận gì nhiều, chỉ thấy mình rất vui và nhẹ nhàng.
Con xin thay mặt cho mọi người trong gia đình, con xin cảm ơn Thầy, các Cụ bề trên và ban tổ chức đã tổ chức buổi lễ vô cùng ý nghĩa này, để chúng con có dịp được bày tỏ lòng biết ơn đối với giá tiên tiền tổ của dòng họ nhà mình.

huongtamlinh
04-09-2023, 12:50
Lễ báo ân 2023 (Phần 1)

“Lễ Báo Ân” – một cụm từ đã quá đỗi quen thuộc với mỗi học trò KCTL chúng tôi, một ngày mà chúng tôi được gặp gỡ, được báo hiếu gia tiên dòng họ nhà mình, một ngày quan trọng đối vởi cả người còn sống cũng như người đã mất.

Các vong linh của các gia đình hẳn cũng mong chờ sự kiện này lắm, bởi vậy nên họ đã về khu vực nhà Thầy từ tối hôm trước và được Thầy sắp xếp ở trong không gian riêng của vong. Thầy có giải thích “Do vong tồn tại ở dạng thể khí, với không gian riêng nên những vật dụng mà vong sử dụng cũng phải ở dạng phù hợp với không gian của vong. Và những đồ dùng trong kho của Thầy thì những người bên đó sẽ dùng được như quần áo, đồ dùng, tất cả mọi thứ, thuốc chữa bệnh …Đây là một hình thức cứu độ chúng sinh để giúp cho vong linh của mọi gia đình ở đây đều được hưởng lộc, được hưởng những thứ con cháu nhà mình muốn cung cấp. Thầy chỉ là người giúp đỡ những người trần tục này để đem cái đó đến cho vong nhà mình mà thôi.” Vậy không phải người trần tục chúng ta cứ đốt thật nhiều vàng mã, xe cộ, nhà cửa.. là các cụ sẽ nhận được và sử dụng được. Những kiến thức về thế giới tâm linh như thế này không phải ở đâu cũng có.

Trời đã vào thu nhưng thời tiết vẫn nắng nóng, trước khi bắt đầu buổi lễ Thầy gọi Phong Bà Bà thổi gió về khu vực, Nhật Nguyệt thần giảm nắng, đồng thời Thầy điều khiển các dòng khí mát từ các dòng sông, từ các núi đá, từ các biển băng dồn về để giải nhiệt khu vực đền thờ, giúp buổi lễ diễn ra thuận lợi hơn, tôi có cảm nhận thời tiết dịu mát hơn hẳn so với lúc chúng tôi mới đến đền thờ.

Khi mọi việc đã ổn định, buổi “Lễ Báo Ân” được diễn ra một cách trang trọng và theo đúng trình tự đã được Thầy hướng dẫn tới từng gia đình:

Ngồi thiền thanh lọc cơ thể….
Thầy hô: Tập trung tư tưởng, nhắm mắt thở đều, Thảm Định Tâm xuất hiện, một môi trường thiền định xuất hiện. Linh khí của linh địa Côn Sơn dồn mạnh về đây. Linh khí của toàn bộ linh địa Côn Sơn dồn mạnh về đây, hỗ trợ giúp đỡ cho mọi người thanh lọc triệt để cơ thể. Giải tỏa tất cả hư khí xấu, khí độc, năng lượng xấu ra khỏi cơ thể…
Vào kho của Thầy để chọn quà tặng…
Sau khi thanh lọc cơ thể xong, Thầy mời vía của mọi người vào kho để chọn quà tặng cho gia tiên của mình. Thầy nói: “Bây giờ mọi người nghĩ xem khi người thân của mình còn sống người thân mình thích cái gì thì mình tặng bằng tấm lòng của mình, không cần nhiều đâu...” Khi vệc nhận quà từ kho đã xong Thầy hướng dẫn các vía đem quà của mình về tại chỗ ngồi.

Thầy mời cơm các vong linh, vía sang gặp gia tiên…
Thầy nói: Hôm nay tất cả các vong linh của các gia đình đã về đây đông đủ Thầy sẽ mời tất cả các vong một bữa cơm. Bây giờ các con mở cửa không gian vong, mời vía của tất cả những người trần tục đang có mặt ở đây đi sang không gian của vong, để được mời rượu gia tiên nhà mình, mời nước gia tiên nhà mình và để được tặng quà cho gia tiên nhà mình… “XUẤT”

Vía tạm biệt gia tiên, quay trở lại cơ thể
….Cuối cùng là những giây phút các vía chuẩn bị chia tay các vong trong dòng tộc nhà mình để trở về với cuộc đời trần tục. Hẳn đã có nhiều sự lưu luyến, nhiều tình cảm, sự bịn rịn khi chia tay nên nhiều giọt nước mắt đã rơi.


https://live.staticflickr.com/65535/53153323070_4abf070baa.jpg

huongtamlinh
04-09-2023, 12:57
Phần 2: Những cuộc gặp gỡ Âm - Dương

Khi vía đã quay trở lại cơ thể và cơ thể ổn định trở lại, một số người đã chia sẻ lại câu chuyện của mình khi sang gặp người thân.


https://i.postimg.cc/25kXRPQL/123.jpg

Tôi đã ghi chép được một số chi tiết mà mình cảm thấy ấn tượng và đọng lại trong tôi thật nhiều cảm xúc:

Tình cảm Cậu - Cháu
Một học trò của Thầy Huệ Tâm kể về những món quà, những hình ảnh gặp gỡ người nhà đã mất mà chị nhìn thấy được, đặc biệt là tình cảm của chị với người cậu (Nguyễn Xuân Tư) chị vô cùng yêu quý– người mà hiện tại cũng đang được học tập tu luyện tại NNLĐ. Nghe vậy Thầy liền gọi vong của bác và hỏi:
- Tôi hỏi anh này, dạo này anh có khỏe không?
- Thưa Thầy được ở không gian của Thầy thì chỉ có thể khỏe hơn hay không thôi!
- Được rồi, thế bây giờ Thầy hỏi nhé: vừa rồi cháu Tú có tặng anh cái gì có nhận được không?
- Con bé này có cứ hay thương theo kiểu đơn giản quá!
- Vừa rồi tặng cháu tặng Tư cái gì?
- Vừa rồi nó tặng một cái gối và cái khăn thì có ý nghĩa gì nữa đâu!
- Có đúng không Tú? ……
Chị Tú đã chia sẻ đây đúng là món quà mà chị đã tặng cho người cậu của mình. Có thể nó chưa thực sự phù hợp với vong, nhưng tôi hiểu và cảm nhận được đây là món quà đơn giản mà chứa đựng biết bao tình cảm của một người cháu dành cho người cậu của mình, để “mỗi khi cậu nằm lên chiếc Gối thì nhớ về cháu gái nhỏ đang rất thương nhớ cậu”.

Sự tri ân
Có một vị khách, trong buổi lễ đã thể hiện tấm lòng tri ân đối với những người có ơn với mình trong kiếp sống này, chứ không chỉ riêng gia tiên trong dòng họ. Ngoài việc mời gia tiên dòng họ tham gia lễ Báo ân, chị còn mời những người mình rất trân trọng khi họ còn sống, đã giúp đỡ và yêu thương chị, bởi chị tin “khi tình thương đủ lớn thì chúng ta có thể làm được nhiều điều”. Thầy nói “Không phải chỉ tốt với chỉ gia tiên, tiền tổ nhà mình mà còn tốt với tất cả những người khác. Đây là một tấm lòng rất đáng trân trọng! Những người trước đây đã giúp đỡ mình mà không may bây giờ đã chết rồi, thì hôm nay cô ấy cũng tặng quà cho người đó, đây là một tấm gương về lòng nhân hậu. Thầy ủng hộ quan điểm này.” Đây thực sự là một bài học quý đối với bản thân tôi trong buổi lễ hôm nay.

Tình Cha – Con
Thầy cho phép một số khách tham dự được gặp người thân mới mất, bởi nếu người thân vừa mất chúng ta thường có cảm giác luyến tiếc, nhớ thương nhiều hơn. Một vị khách muốn gặp người bố của mình:
- Thầy hỏi: Bố con tên gì?
- Dạ, bố con tên Đỗ Văn Thành.
- Mời vong linh ông Đỗ Văn Thành…Bố con hiện nay đang rất yếu.
Bây giờ ông nói chuyện với con được không? Ông ấy bị bệnh, hiện nay đang không đứng lên được nhưng vẫn cố ngoài ra để ôm lấy con!
Để Thầy chữa bệnh cho ông ấy nhé, nói xong rồi Thầy hô “Huệ tâm Dược sư phát năng lượng chữa bệnh cho Đỗ Văn Thành, khôi phục tình trạng sức khỏe cho vong Đỗ Văn Thành….”
Ông bệnh nặng quá cần chữa thêm. Bây giờ con có muốn nói gì thêm với bố không?
- Con muốn xin lỗi bố vì khi còn sống có một số điều con chưa làm được. Bây giờ tâm nguyện của bố con hứa sẽ hoàn thành. Mong bố nhanh chóng khỏi bệnh.
- Cụ ông nói: Lạy thầy, có một người con trai như thế này, đây là tâm nguyện của một người cha!
- Thầy nói: Các con nghe lệnh, đưa ông cụ này về bệnh viện của thầy để chữa bệnh cho ông ta. Rồi thầy quay sang người con và nói: Tâm nguyện của con đã được thực hiện!
Người con rưng rưng nước mắt và cảm tạ Thầy!

Tình cảm Vợ - Chồng
Tôi có biết đến trường hợp chú Dũng, khi chú Dũng còn sống vẫn hay tham gia các sự kiện cũng như một số đợt chữa bệnh KCTL. Hôm nay cô Hạnh - vợ của chú Dũng được Thầy cho phép gặp chú.
- Thầy gọi “vong ông Dũng về đây”!
- Con chào Thầy ạ.
- Rồi chào anh, anh có khỏe không?
- Thưa Thầy, cũng không uống rượu nữa nên khỏe hơn. (Bình thường khi còn sống chú uống rượu khá nhiều)
- Hạnh có muốn nói gì với chồng không?
- Mong anh được về bên Thầy để Thầy chữa bệnh cho!
- Chú Dũng nói: Con đi thì cũng nhanh nhưng quan trọng là cũng nhẹ, tuy đối với vợ con thì hơi đột ngột nhưng cái số nó chỉ đến vậy thôi, cũng kéo dài được vài năm rồi. Đợt vừa rồi 2 vợ chồng cũng lo cho cậu con trai nhưng chưa xong, bây giờ con ra đi để lại gánh nặng cho vợ.
- Thế bây giờ nguyện vọng của vợ anh để thầy chữa bệnh cho anh thì anh có đồng ý không?
- Cái việc đấy thì bây giờ Hạnh cũng không cần phải lo nữa, bởi vì con đã là bệnh nhân của Thầy từ lúc còn sống rồi thì bây giờ thế nào mà Thầy chả lo tiếp cho. (mọi người ở buổi lễ vỗ tay rất lớn)
Bây giờ ở lại thì cố gắng giữ gìn sức khỏe để lo cho con cho cháu, nhưng chúng nó cũng đã lớn rồi thì hãy để chúng nó tự lo cho chúng nó.

Tiếp đến, là trường hợp cô Dung muốn gặp chồng mình là chú Trụ, khi còn sống cũng là bệnh nhân được Thầy hỗ trợ.
- Thầy gọi: Vong của Trụ về đây!
- Con chào Thầy ạ.
- Chào anh.
- Cô Dung nói: Con mong thầy chữa bệnh cho nhà con với, hôm 2-7 con mơ thấy nhà con về mặt đen xì.
- Thầy hỏi: Dung nói như vậy có đúng không?
- Chú Trụ: Không đen ạ!
- Bây giờ Dung nhờ Thầy chữa bệnh cho Trụ, Trụ đang ở đâu?
- Thầy ơi Thầy, bây giờ người con mọi thứ đều tốt rồi, chỉ còn mỗi vợ con nó buồn! Thầy cũng biết rồi mà, nhà con lúc nào cũng lo cho chồng cho con quá mức. Con đi tu mà được như thế cũng là tốt lắm rồi.
Nghe vậy Thầy động viên để cô Dung yên tâm mọi việc đều đã tốt đẹp.

Tôi ngẫm lại thật may mắn cho bệnh nhân, học trò, người quen biết Thầy…Khi còn ở kiếp sống trần tục họ đã được Thầy giúp đỡ, khi sang thế giới khác lại tiếp tục được hỗ trợ chữa bệnh, tạo điều kiện tu luyện nếu đủ duyên đủ phước, đủ niềm tin. Nhìn vào đây, những người còn ở trần tục như chúng ta hãy biết cách tư duy, ứng xử và hành động sao cho đúng, đấy mới là điều những người thân đã khuất của chúng ta mong mỏi chứ không phải điều gì khác quá xa xôi.
Lại là một buổi Lễ Báo Ân với nhiều cảm xúc và bài học. Chúng con xin cảm ơn Thầy, cảm ơn Ban Tổ Chức trong cả không gian và trần tục đã giúp cho chúng con có cơ hội được là một phần trong buổi lễ. Những dấu ấn, những câu chuyện, những bài học này sẽ là hành trang trên bước đường tu luyện và trưởng thành của chúng con!

youme
09-09-2023, 23:07
Năm nay thời gian đối với tôi thật nhanh, ngoảnh đi ngoảnh lại đã thấy sắp tới tới rằm tháng 7, sắp tới lễ Báo Ân rồi… Chúng tôi lại được Thầy Huệ Tâm dành tặng ân huệ để được gặp gỡ để báo đáp công ơn đối với dòng họ gia tiên nhà mình. Đó là một đặc ân lớn, mà cũng chỉ có Thầy mới làm được!
Sau khi đăng ký cho 2 dòng họ nhà mình xong, tôi cũng định bụng “nghĩ dần” quà tặng gia tiên nhà mình; nhưng mà guồng quay công việc cứ ầm ầm không ngừng nghỉ khiến tôi cứ thoáng nghĩ vậy nhưng lại bị chuyện công việc xen ngang thành ra bỏ dở… Mãi cho tới khi ngồi tham dự buổi lễ ở sân đền thờ Bà Chúa Sao Sa, tôi mới nhớ mình chưa nghĩ được món quà gì cả! Tới khi nghe Thầy kể lại chuyện buổi sáng Thầy thắp hương mời gia tiên, thì tôi lại càng giật mình nhận ra: mình còn quên không cả thắp hương luôn! Chợt thấy lòng trùng xuống buồn buồn ân hận. Đi theo Thầy nhiều năm, tôi cũng hiểu và thấm thía những điều lễ nghi tưởng như nho nhỏ nhưng lại thể hiện sự chu đáo và tấm lòng thành của mình như thế nào. Tôi cũng hiểu câu “lời mời cao hơn mâm cỗ” là như thế nào. Thế mà…
Cho nên khi Thầy cho phép vào kho của Thầy để chọn đồ tặng gia tiên nhà mình, tôi rất chú ý và suy nghĩ kỹ càng hơn. Năm nay tôi cũng cố gắng tìm những món quà “thiết thực” và bớt “trần tục” đi để tặng gia tiên nhà mình. Tôi nhớ quê tôi là vùng chiêm trũng, thế hệ các cô các bác và ông bà tôi thường rất hay bị nước ăn chân, rất hay bị các bệnh về da, đầu ngón chân tay thường hay bị nứt nẻ… Cho nên tôi đã xin các loại thuốc đặc trị bôi ngoài da: có loại chữa bệnh, có loại phòng bệnh để tặng gia tiên nhà mình. Tôi cũng xin Thầy các mũ cói, gối cói thoáng mát vì thời xưa các Cụ nhà mình hay dùng. Dạo gần đây tôi hay đau mỏi lưng nên tôi mới nghĩ tới chiếc máy mát xa và đã mạnh dạn xin Thầy tặng chiếc máy mát xa để giúp gia tiên nhà mình đỡ mỏi lưng sau khi lao động vất vả. Rồi nghĩ tới lúc gia tiên nhà mình nghỉ ngơi thì tôi cũng xin các loại trà: trà thảo mộc vừa là trà vừa là thuốc, trà an thần và làm đẹp dành cho các bà các cô. Tôi tiếp tục xin những chiếc khăn ấm, quần áo ấm, chăn ấm cho gia tiên nhà mình. Tôi thấy vậy cũng nhiều nhiều rồi, nhưng thực ra cái tôi thích tặng các Cụ nhất vẫn là sách. Năm nay tôi vẫn xin Thầy các loại sách phù hợp cho gia tiên nhà mình: như sách khoa học, sách văn thơ nhạc họa, sách về lịch sử, sách về danh nhân, sách về tu luyện,…
Có lẽ vì quen rồi nên tôi cảm thấy mình lựa chọn nhanh thoăn thoắt, xong sớm và ngồi đợi với một ôm to đùng :D Rồi tới lúc Thầy hô xuất vía sang để giao lưu với gia tiên, tôi cảm thấy mình chạy tới ôm lấy mọi người rưng rưng xúc động. Tôi cảm thấy mình còn chẳng nói được tặng Cụ nào cái gì, chỉ đứng đó ôm mọi người khóc, nhưng gia tiên nhà tôi mọi người vẫn hiểu tâm tình của tôi và nhận quà rất vui vẻ. Lại thầm nghĩ, giá mà cuộc sống cũng có nhiều người thấu hiểu và bao dung mình như gia tiên thì tuyệt biết bao, phải không ạ!
Nhớ lại từ những ngày đầu mới tham dự lễ Báo Ân, trong đầu tôi hình ảnh về “gia tiên" thực ra rất mờ nhạt, vì tôi chỉ biết ông bà và các bác tôi đã mất. Thế rồi một vài lễ Báo Ân sau đó tôi bắt đầu mơ tới hình ảnh của các bà, các cô trong dòng họ mình: đó là hình ảnh những người mặc áo nâu, vấn khăn mỏ quạ, quẩy gánh hàng xén đi bán ở chợ. Hình ảnh tất tả và lam lũ… Tôi bắt đầu cảm nhận được một chút ít về thời gian mà gia tiên mình đã sống. Nhưng thực ra lúc đó tôi vẫn chưa hiểu, nên tôi vẫn tặng gia tiên nhà mình những món quà rất “hiện đại” và “xa xỉ”. Trong một buổi lễ Báo Ân cách đây vài năm, tôi cảm nhận được sự lúng túng của gia tiên nhà mình khi nhận quà. Tôi lại hình dung giống như cảnh mẹ tôi hoay hoay với chiếc điện thoại “high-tech” khổ như thế nào, để rồi vẫn quay lại với chiếc điện thoại “cục gạch” cho nó lành! Chợt nhận ra mình vô tâm tới gia tiên nhà mình quá! Những thứ là tốt với mình, nhưng có thể lại chẳng tốt với gia tiên nhà mình. Bắt đầu từ buổi lễ Báo Ân năm đó, tôi đã biết đặt mình vào khung cảnh sống của gia tiên nhà mình để lựa chọn món quà cho phù hợp hơn… Tới lễ Báo Ân năm nay, tôi cảm nhận những món quà mình chọn lựa đã hợp ý gia tiên hơn, mọi người nhận quà vui vẻ hơn. Mặc dù tôi cảm thấy mình “đểnh đoảnh” không rạch ròi chuyện tặng ai món quà gì, cũng chẳng biết cách ăn nói mời chào gì; nhưng gia tiên lại thấu hiểu và bỏ qua những thứ “vặt vãnh” đó! Tôi cảm thấy vui và hạnh phúc lắm! Hóa ra tặng được món quà phù hợp cho gia tiên nhà mình (dù là vẫn hơi "lỗi") lại vui mừng hân hoan tới vậy ạ!
Trước khi buổi lễ kết thúc, tôi đã mạnh dạn xin gia tiên nhà mình dạy bảo, vì tôi đang có nhiều việc băn khoăn khó nghĩ. Và tôi cảm nhận có một Cụ nhắc tôi rằng “…". và "phải như thế thì tôi mới trưởng thành được”. Lời dạy bảo giúp tôi tỉnh ra và cảm thấy mình thật nhỏ bé... Có lẽ đối với gia tiên nhà tôi, tôi vẫn mãi là đứa bé ngốc mà thôi 😊 Lễ Báo Ân năm nay tôi cảm thấy mình thật vui, vui vì cảm nhận được tình cảm yêu thương đầm ấm và rất riêng tư của gia tiên nhà mình - dù trong một không gian thật nhiều dòng họ!

Chúng con xin tạ ơn Thầy, tạ ơn các Vị bề trên đã giúp đỡ để chúng con và gia tiên nhà mình có được buổi lễ Báo Ân đầy ý nghĩa như vậy ạ.
Em xin tạ ơn các anh chị em trong BTC đã vất vả và chu đáo chuẩn bị cho buổi lễ Báo Ân ạ.

QuyenNguyen
14-09-2023, 20:30
Có lẽ khi mất đi những người thân yêu nhất ta mới trân quý biết bao từng phút giây được gặp lại. Đây là lần thứ 2 tôi vác cái thân nhỏ chỉ với niềm tin vào Thầy đến tham gia lễ báo Ân.
Là một vị khách nên chắc chưa cảm nhận được nhiều như mọi ngươi, một phần chưa hiểu biết nhiều nên chắc còn lóng ngóng quá. Ngày xưa còn nhỏ Ba hay nói lớn lên chỉ mong tôi ăn cơm xong rót cho Ba miếng trà,rồi tưởng mãi mãi chưa kịp ở cái kiếp này thì cuối cùng cũng có một ngày được thỏa mãn. Cha mẹ là vậy, chẳng mong gì to tát ở ta. Chả biết có phải gặp Ba không (chỉ sợ có khi nào Ba đi đầu thai ở đâu rồi quên mình mất tiêu rồi không) mà lúc Thầy cho qua mời rượu ông bà tự dưng khóc quá trời. Tôi có tâm niệm xin cho ông bà mỗi người một bộ quần áo mới, xin thêm cho Ba 1 gói trà ngon, cho anh gói kẹo, và một ít hạt lúa giống cho ông bà chia nhau gieo trồng. Ngày xưa ông bà toàn làm nông nghiệp nên nghĩ chắc là thích hạt giống, sau này thu hoạch còn để lại mà gieo cấy mùa sau. Đọc chia sẻ của mọi người toàn tặng những thứ xài được, tới khi về nghĩ lại không biết mình có làm khó ông bà nhà mình quá không? Nhưng dù sao được gặp lại có quần áo mới có rượu có thịt đã là thỏa mãn rồi, vẫn cứ là Thầy chu đáo.
Tứ hải giai Huynh đệ - phải chăng khi ta coi Trái Đất là nhà thì bước ra đường sẽ gặp được những người anh em. Đến một nơi xa lạ và gặp được nhiều người tử tế, em xin cảm ơn anh chị trong lớp Khicong, con xin được cảm tạ ơn Thầy ạ.

theoThầy
04-10-2023, 16:07
.
Lễ Vu Lan 2023
Lễ Vu Lan lần thứ n của tôi, diễn ra vào một ngày mùa hạ. Những tưởng sang tháng 8, là sang thu, là tiết trời mát mẻ, hoá ra cái nóng vẫn ở mức bình thường như vậy vẫn oi ả, vẫn rát cháy. Nhưng chắc chắn rằng cái nóng này không làm ảnh hưởng tẹo nào đến tôi, hay đến bất cứ ai đã đăng kí tham gia mừng lễ Vu Lan do Thầy tổ chức, để báo hiếu dòng họ của mình.
Luồng gió mát đầu tiên đến với tôi, là ngay những bước chân đầu tiên khi đến đền Bà Chúa Sao Sa. Cô học trò của tôi, tay cầm cái ô, lao như tên bắn, từ trên sân trước cửa đền, chạy vội vàng đến bên cô, mồ hôi toát ra, nhưng nở nụ cười thật tươi, hỏi tôi: “cô có mệt không ạ?”. Cô bé ấy đã mang đến cho tim tôi một dòng nước mát, à, cuộc đời này còn nhiều điều đáng yêu biết bao! Rồi Thầy còn cho khí lạnh, khí mát của nơi đổ về, Phong Bà Bà thổi gió về làm mát toàn bộ không gian đang làm Lễ. Mặc dù không có những cơn gió ào ạt, chỉ nhẹ nhẹ, nhưng cái mát đã thấm vào cơ thể mỗi người ngồi đó, nên có lẽ không phải chỉ có tôi, tất cả mọi người đều cảm thấy thật mát mẻ, dễ chịu hẳn so với cái oi nóng đáng ra phải chịu.
Khi mọi người ngồi ổn định và Thầy đã dành cho mọi người thời gian chuẩn bị quà mừng gia tiên, rồi lại cho mọi người vào kho của Thầy để chọn đồ cho gia tiên, tôi cũng ngồi im, tâm niệm được chuẩn bị quà. Đầu tiên, tôi tự rà soát những người mà tôi muốn gặp, muốn báo hiếu nhân dịp lễ này: đầu tiên là Cụ Phật Hoàng, đến những người sinh thành ra tôi ở kiếp đó, rồi đến bên nội, bên ngoại của nhà tôi, đến gia tiên của nhà Thầy…, tôi biết là với năng lực của mình, cùng lúc tôi không thể làm hết các việc đó, nên tôi tâm niệm xin Thầy cho tôi được phân thân, hoặc cho các vía của tôi chia nhau ra để có thể đi được hết các nơi cần đến, tặng quà hết những người tôi muốn tặng. Trước tiên, tôi tâm niệm dùng chính phần năng lượng ít ỏi của mình để làm tặng mỗi người 1 món quà, có thể thật nhỏ, nhưng tôi xin Thầy cho tôi được dùng chính năng lượng của tôi chứ không xin nhận từ kho của Thầy, vì tôi nghĩ, trong kho của Thầy, chắc chắn là cái gì cũng có, nhưng món quà làm từ năng lượng của chính mình, sẽ thể hiện rõ hơn sự thành ý của tôi.
Tôi nhớ là lúc đó, tôi nhìn thấy giỏ quà của mình, toàn thứ nho nhỏ, tôi dành tặng ông bà nội, ông ngoại,… và cả cô cháu gái mà tôi đã gặp nhiều lần nhưng chưa từng được ôm bé ngoài đời. Trong giỏ đó, chỉ có 1 thứ to nhất, đó là 1 chiếc khăn len mà tôi muốn đan bằng năng lượng tình thương của mình, để tặng người Cha mà đã cho tôi biết: “làm Công chúa chẳng sướng chút nào”, nhưng lại là người dắt tay tôi, chỉ cho tôi một con đường và nói “đây là con đường con phải đi”, Người đưa tôi đi con đường tu này, đưa tôi đến gặp Thầy.
Khi được Thầy cho vào kho chọn, chắc tôi đã tự làm được rồi nên khi vào kho, tôi thấy mình đi ra rất nhanh và đứng chờ Thầy cho sang không gian gặp người nhà. Một cánh cửa mở toang ra, tôi thấy rất nhiều người, có quen, có lạ. Rồi nghẹn ngào, nước mắt tôi sao cứ chực chờ chào ra, nhưng cùng lúc đó, tôi cũng thấy mình lại vui vẻ ở một chỗ nào khác, có lúc thì đi cùng tiểu đồng của Thầy, có lúc lại đi cùng người nhà tôi, mấy cô con gái, bố mẹ tôi, cười nói vui vẻ.
Nhưng có một góc nào đó, tôi vẫn thấy nghẹn ngào, nước mắt tôi cứ tuôn rơi, tôi thấy mình đứng trước Người, cũng lại không nói gì cụ thể, tôi chỉ thấy mình hay c HN cứ tần ngần ở đó. Và rồi buổi lễ kết thúc, nước mắt tôi vẫn rơi. Khi Thầy đến gần, hỏi tôi, vì sao lại khóc, thì một lần nữa, tôi lại khóc, nước mắt cứ tuôn rơi mà không biết vì sao. Tôi nghẹn ngào mà nói với Thầy “con không biết là con hay chị “HN” làm tặng Cụ 1 tấm khăn, đứng trước Cụ và quàng lên cổ Cụ, con cứ thấy nước mắt con rơi, con không làm sao nín được!!!” rồi lại nức nở, tức tưởi mà khóc! Thầy xoa đầu tôi, Thầy bảo: “Chắc HN vẫn còn ấm ức đó mà”.
Lễ Vu Lan kết thúc cũng lâu lâu rồi, chắc chắn là một số người cũng còn nhớ, một số người đã nghĩ đến chuyện khác. Tôi cũng bị dòng đời cuốn, quay cuồng, nhưng tôi luôn nghĩ, mình cần phải viết, để ghi lại cảm xúc, để sẻ chia cùng mọi người và cũng là cách tôi hoàn thiện bản thân mình hơn, không đổ lỗi cho hoàn cảnh, việc bận bịu để cuối cùng, người thụt lùi lại là mình!
Con cám ơn Thầy đã luôn che chở, bảo vệ con và động viên khi con yếu đuối, tha thứ khi con phá phách hay tồi tệ. Con sẽ tiếp tục bước về phía trước, từng bước, từng bước, dẫu cho bàn chân chảy máu!

Thutrang
10-10-2023, 11:27
Buổi lễ báo ân đã kết thúc đã lâu nhưng tôi vẫn luôn nhớ câu cuối mà Thầy nói “Hãy nhớ còn theo Thầy thì hàng năm vẫn còn được gặp lại gia tiên nhà mình!”
Quả đúng thật như vậy, nếu ai đó nghĩ mình học tập tu luyện chỉ riêng cho bản thân mình thì tôi nghĩ là chưa đủ. Theo tôi, việc tu luyện của mình còn ảnh hưởng tích cực hoặc tiêu cực đến người thân kể cả còn sống và những người đã mất của gia đình nhà mình.
Với tôi, tôi thấy việc tu luyện của mình đã giúp ích cho không chỉ riêng tôi. Tôi theo học Thầy từ năm 2013 nhưng là khách tới 4 năm. Trong những năm là khách tôi đều tham dự các dịp mà lớp tổ chức như tham gia lễ giải hạn, lễ báo ân,… học những bài khấn mà Thầy chia sẻ. Không biết tự bao giờ, tâm linh dòng họ nhà tôi biết được tôi theo Thầy. Vào ngày đầu năm 2017 khi Thầy về quê tôi làm việc cho một gia đình đồng môn, tâm linh dòng họ đã dẫn dắt tôi mời được Thầy về thăm nhà, giải quyết cho dòng họ nhà tôi một việc rất lớn. Và sau sự kiện đó thì tôi được là học trò của Thầy. Điều đó thực sự may mắn bởi vì tôi được gặp Thầy ở kiếp trần tục này và nhờ ơn huệ của Thầy giúp cho dòng họ, chứ với mức năng lượng của vong thì liệu có thể đến gặp trực tiếp Thầy và xin giúp đỡ được không?
Mỗi năm vào đúng dịp tháng 7 âm này, có lẽ cả những con cháu trần tục và cả gia tiên đều mong chờ ngày này. Không chỉ bởi là dịp để gặp gỡ đoàn viên, là nơi con cháu thể hiện tấm lòng với những người đã khuất mà còn được dự ngày hội báo ân do Thầy tổ chức. Ở đây, Thầy luôn mời gia tiên mỗi người tham dự tiệc rượu, Thầy mở kho quà để các con cháu có thể lựa chọn tặng cho gia tiên nhà mình. Mỗi món quà được tặng đều tới được tay người thân nhà mình. Có thể mọi người không nhìn thấy nhưng cảm xúc trong buổi lễ thì có thể cảm nhận được: vui mừng, khóc, bịn rịn,….Năm nay, khi vào chọn quà cho gia tiên nhà mình tôi cảm nhận hai tay rất nặng và cảm giác xúc động bật khóc vì được gặp lại người thân xa cách. Đó là những giọt nước mắt của sự hạnh phúc, nước mắt của lòng biết ơn, biết ơn các bậc sinh thành đã đưa con đến nơi này, biết ơn vì chúng ta đã là những phần máu mủ của nhau, báo ân những bậc sinh thành là điều nên làm và cần được duy trì cho đến mãi mãi về sau.
Con xin cảm ơn Thầy đã tổ chức buổi lễ Báo ân này để chúng con có cơ hội thể hiện và trở thành những đứa cháu/con tốt hơn. Con mong sao con và gia đình con luôn được hưởng những ân huệ đó.

trangpham
30-10-2023, 20:48
Hàng năm, cứ đến mùa lễ Vu Lan báo hiếu vào ngày 15/7 Âm Lịch, học trò chúng tôi, cũng như người dân từ khắp mọi miền Tổ quốc lại nô nức đổ về Đền thờ Bà Chúa Sao Sa để tham gia buổi Lễ Báo Ân do Thầy Huệ Tâm tổ chức. Với buổi lễ này, Thầy giúp những người trần tục và người thân, người quen là các vong linh được hội ngộ, gặp gỡ. Chính vì vậy, chúng tôi không thể kìm nén được sự xúc động mỗi khi buổi lễ diễn ra, những khoảnh khắc nghẹn ngào chạm sâu tận đáy lòng của mỗi người con, người cháu đối với Tổ tiên nhà mình. Và hơn cả, chúng tôi vô cùng biết ơn Thầy, Người đã giúp chúng tôi có những khoảnh khắc đặc biệt, có một cuộc gặp gỡ thiêng liêng giữa hai không gian như thế này!

Năm nay là năm đầu tiên tôi được tham dự Lễ Báo Ân, do đó, tôi vừa mong chờ và háo hức, nhưng cũng đi cùng với sự lo lắng, bỡ ngỡ không biết tôi cần phải làm gì, tặng gì cho các vong họ hàng nhà mình để mọi việc được chu đáo nhất. Vì thế, tôi cố gắng chuẩn bị mọi thứ thật cẩn thận. Tôi hỏi mẹ về các Cụ nhà mình, có Cụ nào có đặc điểm gì cần lưu ý không? Ví dụ: Cụ thích ăn gì, mặc gì? Cụ nào có hoàn cảnh gì, cần lưu ý điều gì?... để khi gặp các Cụ tôi có thể hỏi thăm và tặng cho các Cụ những món đồ cần thiết. Bởi vì tôi hầu như không biết hết các Cụ trong nhà mình, nếu gặp tôi mới chỉ được gặp Bà nội khi còn sống, có những người tôi chỉ biết qua lời kể của mẹ như là ông nội, bác H anh trai bố, và bố mẹ của ông bà tôi... Hỏi xong, trong đầu của tôi cũng đã lóe lên một vài ý tưởng và không quên nhờ mẹ thắp hương mời các Cụ về Côn Sơn để tham gia buổi lễ.

Về Đền Thờ Bà Chúa Sao Sa, những cảm giác thân thương ùa về như được trở về nhà, chúng tôi hòa mình vào không khí trong lành cùng với trời xanh, mây trắng, nắng vàng... Đầu tiên và không thể thiếu là hình ảnh Thầy yêu cầu mỗi người đại diện từ khắp các tỉnh thành cùng vào trong đền để thắp hương bày tỏ lòng thành kính đối với Bà Chúa Sao Sa. Sau đó, thấy tiết trời oi ả, nóng bức có thể gây ảnh hưởng cho mọi người, Thầy đã tâm lý hô Phong Bà Bà nổi gió, gọi gió của sông núi để giúp cho không khí được trở nên mát mẻ hơn nhiều. Vào phần lễ chính, cũng như mọi năm, Thầy hô lệnh từng bước, từng bước trong quá trình cho các vong và người trần gặp gỡ nhau, ban đầu là cho vong vào kho lấy đồ, sau đó Thầy cho mở không gian để hai bên gặp nhau và mời tiệc cho các vong trò chuyện cùng con cháu. Và đặc biệt nhất, Thầy còn giúp một số gia đình được gặp gỡ người thân mới mất. Tấm lòng của Thầy là một món quà vô giá, giúp cho những người vợ, người con được hoàn thành tâm nguyện của mình, không còn phải lo lắng nhiều nữa.... Ngày hôm ấy, khi được nghe những lời chia sẻ từ mọi người, tôi cảm động và trân trọng với những chia sẻ rất chân thành. Tôi được học hỏi thêm những bài học tình cảm của mọi người và rút kinh nghiệm cho mình trong những lần sau.

Về phần mình, vì chưa biết mong muốn của các cụ như thế nào, nên tôi tặng mỗi cụ một bộ quần áo mà tôi nghĩ đây là đồ dùng thiết thực nhất. Tôi nghĩ các vía sẽ thông minh và linh hoạt hơn mình của trần tục, nên tôi tâm niệm nhắc vía của mình nhiều lần là ngoài quần áo, hãy cố gắng chọn thêm những món đồ phù hợp cho các cụ, đến lúc gặp thì nhớ hỏi thăm và hỏi các cụ cần gì, năm sau cháu nhất định sẽ gặp lại và tặng mỗi người một món quà thật ưng ý. Ngoài ra, tôi còn tự tay nấu một số món chay, món mặn mời các cụ, bởi tôi nhớ bà nội tôi thích nhất ăn canh khoai sọ, ăn chay vào một số ngày nhất định vì bà theo đạo Phật, còn ông tôi thì thích ăn cá kho. Tôi cũng tâm niệm xin Thầy chữa bệnh cho tất cả các vong họ hàng nhà tôi, đặc biệt, là bà và bác H anh trai bố tôi. Bà nội là người thương tôi nhất, trong kí ức của tuổi thơ tôi là sự yêu thương của bà, bà hay dẫn đứa cháu nhỏ ra đầu ngõ mua giò, chả cho mỗi buổi chiều,… nhưng dần khi tuổi càng cao hơn thì bà không còn minh mẫn nữa và còn bị gãy chân phải nằm một chỗ... Tôi thương bà nhiều lắm! Bác H là anh trai bố tôi, bác là một liệt sỹ nhưng tới giờ gia đình tôi chưa tìm được mộ, lúc nào chúng tôi cũng đau đáu tìm được bác, mong bác được yên nghỉ và nhân dịp này tôi hi vọng bác được Thầy chữa bệnh để không còn đau đớn vì bom đạn nữa… Cuối cùng, nghĩ việc tu học Đạo là quan trọng hơn cả, tôi xin Thầy có thể giúp cho các vong linh nhà mình được học Đạo phù hợp để tu dưỡng rèn luyện, nâng cao năng lượng của chính mình.

Trong lúc mang quà đi tặng, tôi xúc động khi nghe những tiếng khóc vỡ òa của đồng môn vì được đoàn tụ với người thân, tiếng cười hoan hỷ, hạnh phúc,… Còn tôi khi đó mang tâm thế của một đứa cháu lần đầu tiên được thật sự gặp các cụ, tôi luôn nở nụ cười thật tươi và dang tay ôm chặt lấy các cụ. Tôi hỏi thăm sức khỏe, thủ thỉ tâm sự và hứa rằng năm sau và những năm sau nữa cháu sẽ lại đến gặp các cụ, các cụ cần gì thì bảo cháu nhé! Tôi cảm nhận lúc đấy dù mình cười nhiều nhưng bên trong thì cũng rưng rưng và chảy nước mắt, có lẽ các cụ cũng có những cảm xúc như vậy!

Con xin tạ ơn Thầy, tạ ơn các vị Bề trên đã giúp cho con có một mùa lễ Vu Lan đầy ý nghĩa, được báo hiếu Tổ tiên mình một cách trọn vẹn ạ!
Em/ cháu cũng xin cảm ơn BTC đã tận tâm chuẩn bị cho buổi Lễ báo ân này ạ!